Nếu Như Trên Đời Có Giá Như

Chương 46: Kẻ làm quan




Lúc An Vũ Hàng trở lại phòng ngủ, chỉ có một mình Thời Nhiễm ở đó.

Thấy An Vũ Hàng vào cửa, Thời Nhiễm nhìn thoáng qua thời gian trên máy tính, nói: “Hôm nay sao trở về sớm vậy?”

“Đi nhờ xe.” An Vũ Hàng cũng không định giải thích nhiều.

Thời Nhiễm cũng không hỏi thêm, chỉ nói: “Ăn cơm nhanh đi, còn nóng đó.”

“Được, cám ơn.” An Vũ Hàng đi vào toilet rửa tay, sau đó cởi áo khoác, lấy hộp cơm đặt trên hệ thống sưởi hơi, ngồi vào bàn của mình bắt đầu ăn cơm.

Công việc làm thêm như An Vũ Hàng đang làm, trong tiệm sẽ không bao cơm tháng. Ở bên ngoài ăn so ra vẫn đắt hơn trong căng-tin trường, vì tiết kiệm tiền, An Vũ Hàng đều lựa chọn trở về trường ăn. Chẳng qua thời gian cậu trở về có chút muộn, căng-tin đã không còn gì có thể ăn, cho nên mỗi lần đều là Thời Nhiễm giúp cậu mua sẵn đặt trên hệ thống sưởi hơi, chờ cậu về ăn.

“Đúng rồi.” Thời Nhiễm xoay đầu lại, nói: “Hôm nay bang chủ cũ của ông còn tới hỏi tui, ông đi đâu.”

“À…” An Vũ Hàng thản nhiên lên tiếng, không tỏ vẻ quá nhiều.

“Tui nói ông bận rộn học tập, phó bang của ông còn bảo tui tiện thể nhắn cho ông, nói chờ ông bận xong rồi trở lại chơi.” Thời Nhiễm chỉ phụ trách chuyển lời, cũng không nhận lời thuyết phục, huống chi cậu cũng không muốn An Vũ Hàng trở về, mấy chuyện hỗn loạn đó xảy ra một lần là đủ rồi.

“Bọn họ hẳn là thiếu vú em cố định.” An Vũ Hàng châm chọc cười cười.

“Nghe nói bởi vì chuyện của ông, không ít người rời đi. Lần trước bảo tui mở bang hội đồng minh, tui cũng không đi.” Thời Nhiễm cũng không muốn để ý đến việc này, “Tui với Tư Húc đã nói xong rồi, cuối tuần sẽ đến Hoán Khê Sa chơi.”

“Nhanh vậy sao?” An Vũ Hàng có chút ngoài ý muốn, còn tưởng rằng thế nào cũng phải chờ bản thân mãn cấp, bọn họ mới có thể trở về.

“Bên này chơi cũng không có ý nghĩa gì. Chờ tui sắp xếp cho đám anh em chơi cung bên này ổn thỏa rồi sẽ đi. Cuối tuần bên nhà phát hành có hoạt động khuyến mãi, mở acc lại cũng có lợi.” Thời Nhiễm là một người rất nghĩa khí, cho nên mới không lập tức đi theo An Vũ Hàng chuyển server.

“Được, tui chờ mấy ông sang đây.” An Vũ Hàng cười nói.

Nói đến chuyện ở bang hội cũ, An Vũ Hàng cũng có chút thổn thức. Cậu lúc ấy chơi acc đại nữ trị liệu của Bách Dược môn, xem như chủ lực trị liệu của đoàn cố định. Mọi người trong đoàn cố định chơi cùng nhau lâu, quan hệ dĩ nhiên không tệ, mọi người cũng biết sau lưng acc nữ tên Phượng Tiêu Ngâm này kỳ thật là một nam sinh. Bang chủ là đội trưởng của đoàn cố định, những lúc bang chủ không có mặt phó bang cũng sẽ tổ chức đi phó bản, cho nên đoàn bọn họ ở server Điệp Hí Thủy này cho dù là tiến độ khai hoang hay là điểm trang bị đều cầm cờ đi trước.

An Vũ Hàng thích đánh phó bản, nhưng Thời Nhiễm và Địch Tư Húc lại càng thích dã ngoại đánh nhau và đánh võ đài hơn, phó bản cũng sẽ đánh, nhưng nếu không phải là thật sự rảnh rỗi đến nhàm chán cũng sẽ không đi. Cho nên hai người vào bang hội đồng mình với bang hội của An Vũ Hàng. Cái gọi là đồng minh này, theo định nghĩa của nhà phát hành chính là có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chia, chiếu ứng lẫn nhau, nhưng nói trắng ra chính là người của hai bang hội có thể chuyện phiếm trên cùng một kênh, tựa như một thể, cho nên người của hai bang hội cũng rất quen thuộc lẫn nhau. Thời Nhiễm và Địch Tư Húc vì kỹ thuật PVP không tệ, rất nhanh được đề bạt làm Đường chủ. Có tầng quan hệ này, bang chủ và bang phó đối với An Vũ Hàng cũng phá lệ chiếu cố nhiều hơn một chút, hơn nữa bản thân An Vũ Hàng ý thức và khả năng trị liệu cũng không tệ, cho nên có trang bị tốt nào, phó bang đều sẽ giúp cậu tranh thủ, bang chủ cũng sẽ nói tốt cho cậu.

Chỉ là ngày vui ngắn chẳng tày gang, em gái họ bang chủ phu nhân bởi vì tầng quan hệ bám váy này, cũng bắt đầu chơi , sau khi mãn cấp cũng thuận lợi gia nhập đoàn cố định của bọn họ. Đứa con gái này cũng chơi Bách Dược môn, bắt đầu xuất hiện xung đột về mặt trang bị với An Vũ Hàng, bởi vì lượng trị liệu của An Vũ Hàng trên cơ bản đều là hạng nhất, phó bang cũng muốn giúp cậu lấy trang bị, cho nên trên cơ bản có trang bị tốt nào cũng sẽ để An Vũ Hàng nhận trước nhất. Đây vốn cũng không phải chuyện lớn gì, trang bị phó bang đưa cậu sẽ trả lại tiền, Thời Nhiễm cũng sẽ giúp cậu trả một ít.

Nhưng cũng không lâu lắm, bang chủ phu nhân liền lấy lí do trong đoàn trị liệu quá nhiều, cần thêm một DPS để cân bằng, đổi An Vũ Hàng sang đoàn cố định số 2. Đoàn cố định số 2 xét về tiến độ thì có chậm hơn đoàn số 1 một chút, chỉ huy là một Đường chủ rất sắc bén, lúc ấy An Vũ Hàng cũng không nghĩ nhiều, loại điều động này cũng từng xảy ra, hơn nữa hiện tại cậu cũng không có nhu cầu quá lớn về mặt trang bị, cho nên cũng liền đáp ứng đổi sang đoàn số 2.

Khi đó có một acc nam Cái Bang cậu quen biết khi đi làm hằng ngày bắt đầu đuổi theo cậu không buông, hy vọng An Vũ Hàng có thể làm tình duyên của cậu ta. An Vũ Hàng bảo mình là nam, nhưng Cái Bang kia không tin, dù sao nhân vật trong game của cậu là một đại nữ, quần áo ăn mặc cũng xinh đẹp, thấy thế nào cũng là một cô bé thích làm đẹp. An Vũ Hàng đối với mấy lời này tương đối không còn lời gì để nói, nhân yêu chơi đại nữ Bách Dược môn tương đối ít cậu vẫn biết, nhưng cậu thật sự là một nhân yêu. Việc này không biết thế nào, lại biến thành toàn bang hội đều biết. An Vũ Hàng bị theo đuổi đến thực sự phiền, đành phải mở mic lên kênh YY chứng nhận thân phận, Cái Bang lúc này mới hết hy vọng.

Sau khi giải quyết xong chuyện phiền lòng, An Vũ Hàng chuẩn bị đi theo đoàn số 2 đánh phó bản, nhưng lúc này cậu đột nhiên phát hiện người trong đoàn số 2 hình như không muốn dẫn cậu. Lúc bắt đầu còn nói cậu online muộn, bởi vì không tìm thấy người, bọn họ đã gọi người bên ngoài vào. Lúc ấy An Vũ Hàng bị Cái Bang theo đuổi sát sao, cũng không quá để ý, liền đi theo đánh với dã đoàn (*) CD kỹ năng. Chờ Cái Bang lui tán rồi, cậu mới phát hiện lúc đoàn số 2 khai tổ sẽ không gọi người trong bang hội, mà là dùng mật tán gẫu, cho nên mỗi lần An Vũ Hàng hỏi khi nào thì mở tổ, câu trả lời nhận được hoặc là ‘Nháy mắt đã đầy tổ, ngại quá’, hoặc chính là ‘Một người dẫn theo bạn đến hạ phó bản, đã không còn vị trí’…

(*) Trái ngược với đoàn cố định, dã đoàn là dạng kêu gọi ai thấy phù hợp vào được thì vào, thường sẽ gọi trên kênh thế giới.

Con người đều có lòng bài ngoại nhất định, An Vũ Hàng cũng hiểu, dù sao nguyên ban nhân mã của đoàn số 2 cũng là hợp tác thật lâu mới có thể đánh ra trình độ hiện tại, An Vũ Hàng đột nhiên gia nhập, khẳng định sẽ làm cho vài người cảm thấy khó chịu. An Vũ Hàng cũng không nói gì, đi theo dã đoàn đánh phó bản tròn một tháng.

Mà lí do An Vũ Hàng nghĩ ra để tự an ủi bản thân cuối cùng bị phu nhân bang chủ triệt để đánh nát.

Hôm nay buổi học chiều của cả đám An Vũ Hàng bởi vì giảng viên sinh bệnh mà tạm thời hủy bỏ. Bình thường như thế này An Vũ Hàng đều sẽ đến thư viện đọc sách, nhưng hôm nay đột nhiên đổ mưa, An Vũ Hàng không mang theo dù, cho nên liền đi ké dù của Thời Nhiễm cùng nhau trở về ký túc xá.

Trở về phòng, An Vũ Hàng vẫn giống như ngày thường, mở máy tính, đăng nhập kênh YY treo máy để đó, chuẩn bị đăng nhập game chơi một lúc. Nhưng cậu vừa mới vào kênh YY, đã nghe tiếng bang chủ phu nhân nói.

“Cái thằng tên Phượng Tiêu Ngâm kia nhất định là gay. Nếu không một nam sinh đang êm đang đẹp, cần gì phải chơi acc nữ? Còn chơi trị liệu.”

“Đúng vậy, vừa nghe tên đã cảm thấy thực *** tiện!” Thanh âm này là em gái họ của bang chủ phu nhân.

“Ừ, may mắn chị trông chừng ông xã chặt chẽ, nếu không nói không chừng đã bị bẻ cong.”

“Chị xinh đẹp như vậy, sao có thể chứ? Anh rể không phải vẫn luôn hướng về chị sao? Chị nói để Phượng Tiêu Ngâm đến đoàn số 2, anh rể liền đồng ý.”

“Chị còn không phải là vì em sao?” Bang chủ phu nhân oán trách nói.

“Em biết chị đối với em tốt nhất.”

“Ngoan lắm. Thằng đó không có đây, em mới thuận tiện chơi đùa với phó bang nhiều một chút. Ai bảo em thích chứ? Chị nhất định sẽ giúp cho em.”

“Dạ, cám ơn chị. HIện tại phó bang đối với em rất nhiệt tình, mỗi ngày đi hằng ngày đều dẫn em theo hết á.”

“Phải đó, ngay hôm qua không phải còn mua cho em cái thắt lưng thời trang sao? Cái này ngay cả Phượng Tiêu Ngâm cũng không có.” Bang chủ phu nhân cười nói.

“Dạ, em biết rồi.” Thanh âm của cô ta thoạt nghe còn có chút thẹn thùng.

“Chị vốn đã cảm thấy Phượng Tiêu Ngâm rất ghê tởm, một thằng con trai còn mặt dày để một người con trai khác giúp mình kiếm trang bị. Phó bang trước đây nhất định là bị che mắt. Sau đó chuyện của Cái Bang kia náo loạn lên, chị mới khẳng định thằng đó là gay. Em nói một nam sinh bình thường, sao có thể thông đồng với nam sinh khác chứ?” Bang chủ phu nhân một bộ dạng cái gì cũng biết.

“Đúng vậy đó. Gay gì đó, thật sự là ghê tởm muốn chết. Vậy mà còn dám chạy đi chơi game?” Cô ta căm giận nói.

“Ừ, chị để đoàn số 2 dẫn nó, đoàn trưởng đoàn số 2 quan hệ với chị rất tốt, khẳng định nghe lời chị. Phương Tiêu Ngâm cái thằng ngu kia, hiện tại còn không biết là xảy ra chuyện gì đâu.” Bang chủ phu nhân đắc ý cười ha hả.

Em họ của cô ta cũng cười rộ lên theo, “Chị thật thông minh. Kỳ thật em muốn noi, người giống như thằng đó, nên cút khỏi bang chúng ta. Chị, chị nói với anh rể một tiếng đi, thằng gay ghê tởm như vậy, quả thực là ô uế thanh danh bang hội. Đáng ra nên thấy một lần giết một lần!”

“Chị cũng thấy thằng đó thật phiền, bất quá bây giờ còn chưa phải là thời điểm, chơi nó thêm vài lần nữa đã…”

Bang chủ phu nhân còn chưa nói hết câu, mic của An Vũ Hàng đã bị mở lên, Thời Nhiễm đứng bên cạnh cậu, vẻ mặt giận giữ mà nói vào mic của An Vũ Hàng: “Ha ha, tôi nói thế nào, hóa ra là hai kẻ các người ở bên trong thọc mạch gây chuyện xấu!”

Tai nghe của An Vũ Hàng ngày hôm qua cho Địch Tư Húc mượn dùng, cho nên đối thoại của bang chủ phu nhân và em gái họ của cô liền vô cùng rõ ràng truyền ra thông qua loa ngoài của máy tính, Thời Nhiễm nghe được toàn bộ.

“Ai?! Ai đang nói?” Bang chủ phu nhân tựa hồ cũng kinh ngạc, liền vội vàng hỏi.

An Vũ Hàng nhìn trong kênh có hơn 10 người, nhưng không ai nguyện ý đứng ra giúp cậu biện hộ, đều ôm thái độ chuyện không liên quan đến mình, có một vài người thậm chí là đội hữu chơi với cậu rất thân khi ở đoàn số 1. Có thể thấy được phần tình cảm này yếu ớt đến mức thậm chí so với một đống số liệu trang bị còn kém hơn. Hoặc chính là, bọn họ cũng nghĩ như bang chủ phu nhân…

“Cô cứ nói đi?” Thời Nhiễm cũng lười tự giới thiệu với đám người này.

“Mày là Phượng Tiêu Ngâm?” Bang chủ phu nhân phát hiện đèn trước nick YY của An Vũ Hàng sáng lên, nhưng rất nhanh lại phủ định, “Không đúng, Phương Tiêu Ngâm đều là buổi tối mới online, mày rốt cuộc là ai?”

“Cô tốt nhất đừng có giày vò chỉ số thông minh thấp toẹt kia của mình nữa. Cô đây là thấy Phương Tiêu Ngâm không có mặt nên mới nói chuyện không chút kiêng nể gì chứ gì? Chẳng qua cô phải biết giữ chút lương tâm, không còn lương tâm thì cũng phải biết đâu là điểm mấu chốt. Vì đứa em họ chỉ số mấy người mới có thể làm được.” Thời Nhiễm nói chuyện không chút khách khí, “Con mẹ nó với dạng tính tình này của cô, trong đoàn của mấy người có bao nhiêu người là do Phượng Tiêu Ngâm kéo tới? Nếu không có cậu ấy, với trình độ tay tàn kia của cô, đừng nói lấy trang bị, ngay cả tiến phó bản còn khó nữa là.”

“Con mẹ nó mày nói cái gì? Ai tay tàn? Mày có bản lĩnh thì nói mày là ai, ngồi phía sau máy tính mắng chửi người ta thì có bãnh lĩnh gì?” Bang chủ phu nhân lớn tiếng nói. Cô ta đã từng nghe giọng của Phượng Tiêu Ngâm, cho nên mới có thể khẳng định người này không phải là cậu như vậy.

“Ha ha, tôi không phải đang mắng người, đừng tự nâng cao thân phận của mình. Cô cho là ở trong đoàn cố định thì giỏi lắm sao? Cô cũng không nghĩ tại sao mình phải chơi mãi trong đoàn. Bởi vì thủ pháp của cô quá tệ, không dám đánh dã đoàn, cho nên mới không dám rời đi, còn tự cho là sắc bén. Chỉ cần tùy tiện chọn ra một người trong đoàn số 3 cũng đã giỏi hơn cô nhiều, còn thật xem bản thân là cao thủ à?” Thời Nhiễm cười lạnh: “Phương Tiêu Ngâm dù thế nào cũng không cần cái thứ tay tàn lại thêm não tàn như cô đánh giá. Về phần mấy trang bị mà phó bang của mấy người đưa, mỗi lần ra khỏi phó bản Phượng Tiêu Ngâm liền trả tiền lại, đừng tưởng rằng người khác không biết thì cô có thể không cần đầu óc mà ở đó sủa như chó.”

“Mày… Mày…” Bang chủ phu nhân nghẹn họng, căn bản nói không nên lời. Cô em họ nhu thuận kia của cô ta đã sớm câm miệng, một câu cũng không nói.

“Mày cái gì mà mày? Tôi chỉ cần dùng chuột máy tính bấm đại kỹ năng, cũng có thể giết cô một trăm lần. Đừng tưởng rằng treo danh hiệu bang chủ phu nhân thì không cần biết mình họ gì. Cho dù có danh hiệu này, cô cũng chỉ là một đứa phế vật. Cái từ ‘ngu ngốc’ này trả nguyên lại cho cô, không cần khách khí…”

Thời Nhiễm bên này còn chưa mắng đủ, acc YY của An Vũ Hàng đã bị đá ra khỏi kênh. Thời Nhiễm ‘Xí’ một tiếng, vỗ vỗ vai An Vũ Hàng, nói: “Chơi cùng với mấy đứa ngu ngốc không có văn hóa thế này, ông cũng không dễ dàng.”

An Vũ Hàng giật giật khóe miệng, vẫn không nói cái gì. Tuy rằng đây chỉ là trò chơi, nhưng cậu lại không ngờ người khác cư nhiên ở sau lưng nói cậu như vậy, nếu không phải hôm nay buổi học đột nhiên bị hủy, có lẽ cậu vẫn còn bị người ta đùa giỡn như con khỉ, lại vẫn tự cho là đúng mà xem mình là một thành viên trong bang hội. Những lời bang chu phủ nhân và em họ của cô ta vừa nói lúc này tựa như nhét một khối băng vào trong lòng cậu, vốn dĩ tưởng rằng có thể dần dần hòa tan, kết quả sự lạnh lẽo này lại từ trong lòng lan tràn ra, chảy đi khắp cơ thể, khiến cậu toàn thân lạnh run, hơn nữa còn đặc biệt ghê tởm.

Sau đó, An Vũ Hàng liền lui bang. Bang chủ và phó bang cũng không đi tìm cậu, không biết là đã sớm trông cho cậu rời đi, hay là lại bị thổi gió bên tai. Mà bắt đầu từ hôm đó, chỉ cần An Vũ Hàng online sẽ bị treo thưởng, bị giết xong lại tiếp tục bị treo thưởng, căn bản không thể chơi game được.

Bởi vì không muốn làm đồng minh với cực phẩm, Thời Nhiễm và Địch Tư Húc cũng dự định lui bang, nhưng bởi vì dưới tay của hai người còn có mấy chục người chờ hai người dẫn đi đánh trận doanh, hơn nữa còn phải giúp bang chủ của bọn họ bởi vì lí do gia đình nên tạm thời không thường online vào game được. Cho nên hai người định sắp xếp cho đám anh em ổn thỏa cả rồi mới lui bang, dù sao bọn họ cũng không có gì sai.

An Vũ Hàng đã thật sự quá phiền với chuyện mỗi ngày online đều bị giết, tuy rằng Thời Nhiễm và Địch Tư Húc sẽ bảo hộ cậu đi làm nhiệm vụ, nhưng chung quy vẫn không quá thuận tiện, còn khiến cho bang hội của Thời Nhiễm phải tổ chức bang hội chiến với một bang khác. Sau khi bang chiến kết thúc, An Vũ Hàng liền AFK. Mỗi ngày đi học, đi làm thêm, xem nam thần đánh lôi đài, không online nữa, cũng không hỏi tới những truyện trong game nữa.

Đến sau đó, server Hoán Khê Sa mở lại, liền có một thiếu nữ Độc Tiên giáo ngực phẳng tên là Phượng Cô Ngâm…

Hết –

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.