Nếu Như Khổng Tước Không Xòe Đuôi

Chương 13: Thưởng phạt phân minh




- Tế lễ Tộc văn, gọi về hư ảnh của tổ tiên thần thông, diệt sát cường địch.

Tiêu Thần ngửa đầu gào rít, đột nhiên phất tay đem tộc văn kia giao nhập vào phía chân trời. Tộc văn rời tay, nháy mắt bộc phát ra ngọn lửa ngập trời, khiến cho bầu trời biến thành biển lửa vô tận, biển lửa đó quay cuồng dữ dội, dần hiện ra một hình ảnh rõ ràng. Hình ảnh lưu chuyển, có hai tu sĩ giao chiến, một người trong đó có ấn đường Hỏa Diễm Tộc văn giống như Tiêu Thần, nhưng một người khác lại có ấn đường hình giọt nước. Hai người điên cuồng giao chiến, giơ tay nhấc chân uy lực vô cùng, trời đất khắp nơi do hai người dao chiến mà phải run rẩy. Trời đất đóng băng, nhật nguyệt vô quang, bất quá dù chỉ là hình ảnh thôi, nhưng dường như có thể cảm ứng được đại thế xông lên trời tại đó.

Tu sĩ có ấn đường Hỏa Diễm Tộc văn đang chiếm thượng phong, còn tu sĩ mang Thủy tộc văn đang thở ra cả máu, sắc mặt lộ ra ý lo sợ không yên. Ngọc lửa nam tử giống như hỏa thần đến trái đất, ngọn lửa cuồn cuộn sinh ra bên ngoài cơ thể từ hư không, đốt cháy cả không gian thành màu tối đen, đuổi theo tu sĩ có ấn đường hình giọt nước đuổi giết. Một chưởng đánh xuống, biển lửa đầy trời ngưng tụ lại thành bàn tay, lớn chừng ngàn trượng, nơi nó chạy qua, không gan đều vỡ vụn. Tu sĩ Thủy Tộc văn thét lên tuyệt vọng, thân ảnh bị bàn tay lửa phôn thệ, thiêu thành hư vô.

Nhưng đúng lúc này, bàn tay lửa giết chết người kia, bùng lên cỗ lực lượng khó lường, lao ra khỏi hình ảnh kia, buông xuống chỗ Tiêu Thần ở dưới nhân gian.

Ầm!

Tại nơi bàn tay nháy mắt buông xuống, phía chân trời chợt âm u, không gian ngàn dặm quanh đây bị chấn vụn, uy áp ầm ầm bộc phát ra khiến phong vân biến sắc. Uy áp này rất mạnh, tựa hồ vượt qua cả cực hạn của Nhân Gian giới, khiến bầu trời vỡ vụn, mặt đất rã ra, một khi hủy diệt thì vĩnh viễn không thể khôi phục.

Toàn bộ tu sĩ Nhân Gian Giới thấy được dị biến này, ngoại trừ Tiêu Thần ra, sắc mặt tất cả đều trắng bệch, đồng tử co rút lại, lộ ra ý vô cùng kinh sợ. Uy áp này rất mạnh, vượt xa khả năng chịu đựng của Nhân Gian Giới, có những người tồn tại ở đẳng cấp rất cao mới có thể có được.

Bàn tay lửa nháy mắt xuất hiện, khiến Ô Cốt đạo nhân mặt cắt không còn chút máu, hét lên sợ hãi. Hắn không hiểu tại sao Tiêu Thần này có thể thi triển thần thông này, uy lực rất mạnh, nó đã bao phủ tâm tần hắn trong khí tức tử vong.

- Không thể nào, tu vi tiểu tử này mới chỉ là Bất Trụy sơ kỳ, không thể nào thi triển được thần thông nghịch thiên như vậy được!

Hiện tại trong lòng Ô Cốt đạo nhân trần ngập hối hận, nếu sớm biết Tiêu Thần có thủ đoạn này hộ mạng, trong lòng hắn sẽ không có nửa điểm tà niệm, nhưng lúc này đã quá muộn rồi. Hắn trơ mắt nhìn bàn tay kia chụp xuống, Ô Cốt cảm giác như không có dũng khí để chạy trốn, nó dường như lớn bằng cả thiên địa, không còn nơi nào để hắn trốn vì vô luận trốn đâu chung quy vẫn bị giết chết.

- A! lão phu không cam lòng, sau mấy chục năm ta bước vào cảnh giới Bất Trụy hậu kỳ, dung hợp luyện thi, có sức mạnh nhất định để tung hoành Nhân Gian giới, lúc này sao lại có thể sai lầm được chứ! Luyện thi hóa ma, ma uy ngập trời!

Ô Cốt đạo nhân điên cuồng gào thét, bàn tay chụp lên ngực, ngửa mặt phun ra máu. Huyết nhục sau khi phun ta nhất thời tán loạn dung nhập vào trong cơ thể luyện thi khiến luyện thi vốn biểu lộ ý kinh sợ, đôi mắt đột nhiên hóa thành huyết sắc đỏ rực cùng khí tức hung tàn cuồng bạo phát ra. Ma khí đen sì cuồn cuộn từ trong thi thể bùng nổ, hóa thành ma diễm, thể hình của luyện thi tăng vọt, chỉ qua mấy nhịp thở đã lớn gần ba trăm trượng, ở mi tâm mọc lên một chiếc sừng màu đỏ như máu, nháy mắt phá không gian giam cầm kia. Ma uy vô thượng ầm ầm bùng nổ, quét ra xung quanh, theo khí tức cảm ứng, uy lực của luyện thi hóa ma này so sánh với tu sĩ Bất Trụy hậu kỳ chỉ có hơn chứ không hề kém.

Hống!

Luyện thi này ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, toàn bộ ma thân đều chuyển màu ngăm đen, giống như được tạo ra từ thiết thạch, khiến thị giác cảm thấy như bị một lực hung hẵn đập vào. Khi gào thét, ma vật đối mặt với bàn tay lửa ngàn trượng, hung hăng đánh một chưởng vào đó. Ma khí điên cuồng quay cuồng ngưng tụ bao quanh ma quyền lớn tầm mấy trăm trượng, xa xa nhìn lại giống như thượng cổ thần khi giao chiến, cảnh tượng kinh hoàng như diệt thế.

Ầm!

Ma khí cuồn cuộn cùng bàn tay lửa kia gặp nhau, nhất thời giống như nước lạnh dội vào chảo dầu sôi, nổ lên kịch liệt. Ma khí kia đánh tới không chút phản kháng, nháy mắt bị đốt thành hư vô. Ma thân ba trăm trượng bị ngập trong biển lửa, nhất thời gào rít đau đớn, sau đó hóa thành tro tàn. Luyện thi có thể so với đỉnh nhân gian khi đối chọi với ngọn lửa này không thể phản kháng một chút nào, bị đánh chết trong nháy mắt.

Sắc mặt Ô Cốt đạo nhân trắng bệch, ngửa mặt phun ra máu tươi, khí tức nhanh chóng tán đi. Vốn là hắn có tâm thần liên thông với luyện thi, lúc này luyện thi bị hóa thành tro, hắn cũng ảnh hưởng và bị thương nặng.

- Không! Truyện dịch tại 4vn.eu

Chưởng thế của ngọn lửa vẫn không giảm, đánh thẳng xuống, Ô Cốt đạo nhân thét lên trong tuyệt vọng, thân ảnh nháy mắt biến thành tro tàn. Chưởng này đánh xuống mặt đất, mắt đất vô thanh vô thức bị nứt ra, tạo thành hình bàn tay, đất bên cạnh cũng vì nóng quá mà hóa thàn dung dịch. Giờ đây sau khi nhiệt độ hạ xuống liền tạo thành một vật được kết tinh bóng loáng dị thượng.

Thân thể Tiêu Thần lay động, rơi xuống mặt đất lập tức khoanh chân lại, hình ảnh hư không kia tiêu tán, lại ngưng tụ thành Hỏa Diễm Tộc văn nhập vào mi tâm hắn, khi tộc văn nhập vào thì vết thương mới bắt đầu đống vảy, ngừng chảy máu. Nhưng lúc này nhìn lại tộc văn kia không sáng, hình hài cũng nhỏ đi rất nhiều.

Lấy tộc văn làm tế phẩm, gọi hư ảnh tổ tiên thần thông xuất hiện, uy lực vô cùng, Tiêu Thần đã mất sáu năm tìm hiểu tại Nhân Nguyên Đạo quả, lĩnh ngộ được một trong những thượng tộc đại thần thông. Hôm nay thi triển thực uy lực vô cùng, nháy mắt có thể giết chết những kẻ ở đỉnh Nhân Gian Giới là Ô Cốt đạo nhân và luyện thi. Thần thông như vậy, cho dù là thượng tộc cũng chỉ những người có thân phận cực kỳ tôn quý mới có thể tu luyện, hơn nữa mỗi người chỉ một tộc văn, chỉ có thể gọi tổ tiên thần thông ba lần tới diệt địch, tộc văn bị thương thì cả đời không thể chữa trị, tu vi không thể tiến triển thêm. Nếu không đến thời khắc nguy hiểm, tuyệt đối không được sử dụng. Có thể trước mắt điểm đó chưa trói buộc Tiêu Thần, phù văn này vốn là sau này mới có, cho nên hao tổn đối với thân thể mình không ảnh hưởng gì nhiều.

Nhưng đúng lúc này tế điện tộc văn giết chết Ô Cốt đạo nhân, khiến cho pháp lực Tiêu Thần hao tổn gần như không còn, không còn sức để phản kháng, trước mắt chỉ có thể khoanh chân ngồi chời đợi tu vi phục hồi. Vừa rồi uy thế mãnh liệt diệt sát tu sĩ Bất Trụy Hậu kỳ nhưng giờ đây chỉ sợ một gã Nguyên Anh cũng có thể giết chết Tiêu Thần một cách thoải mái. Nếu chuyện không đến lúc nguy hiểm như vậy, tuyệt đối không nghĩ đến sử dụng thần thông này.

Vạn trượng trên bầu trời, Đa Bảo và Chiến Liệt Thương đã sớm ngừng tay. Bàn tay lửa kia đến trái đất nhanh chóng, uy thế mạnh mẽ hiển nhiên đã khiến cho hai người này hoàn toàn kinh sợ, cho đến giờ Tiêu Thần khoanh chân ngồi, mới phục hồi lại tinh thần.

Sắc mặt Đa Bảo đạo nhân mơ hồ trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần trở nên phức tạp. Tiểu tử này rốt cuộc che dấu sâu đến đâu, tu vi không rõ ràng, Tịch Diệt Chỉ giết chết Mục trưởng lão Bất Trụy sơ kỳ ở Cấm Thiên tông. Hôm nay đối chiến với Ô Cốt đạo nhân lại thi triển thủ đoạn quỷ dị hơn, đem hình ảnh thần thông buông xuống, uy lực cái thế, nháy mắt giết cả Ô Cốt đạo nhân lẫn luyện thi đẳng cấp Bất Trụy hậu kỳ. Đến lúc này, trong lòng Đa Bảo đạo nhân không dám khẳng định Tiêu Thần còn con bài tẩy nào chưa lật nữa hay không hay là hắn còn thủ đoạn bảo mạng cường đại hơn. Nghĩ đến đấy, với tu vi mình mà cơ thể cũng không nhịn được cứng đờ, sinh ra hàn ý vô tận.

Về phần Liệt Chiến Thương kia thì sắc mặt lại càng tái nhợt, đồng tử co rút biểu lộ ý kinh sợ vô cùng. Tu sĩ Bất Trụy đã đứng ở đỉnh Nhân Giới, nếu không có chuyện ngoài ý thì rất ít khi thất bại nhưng hôm nay Ô Cốt đạo nhân lại bị người thỏa mái giết chết không chút phản kháng. Mới vừa rồi nếu Đa Bảo đạo nhân không tìm hắn, e rằng người bị đột tử tại đương trường là hắn, nghĩ đến đây sau lưng Chiến Liệt Thương bỗng dưng toát đầy mồ hôi lạnh. Hiện tại nhìn Tiêu Thần suy yếu không có chút lực nào phản kháng, nhưng đám người này cũng không dám tiến lên nửa bước, dường như sợ tiểu tử ở dưới mắt đất kia đột nhiên sẽ hóa thành sát thần, dễ dàng đoạy mất tính mạng họ.

Ánh mắt Đa Bảo đạo nhân chớp lên lúc này bước ra từng bước, không gian dao động liền nháy mắt xuất hiện bên cạnh Tiêu Thần, đảo mắt nhìn về phá chân trời, ánh mắt ngưng lại, sau đó sinh ra ý vô cùng kinh sợ. Chỉ thấy lúc này phía chân trời, nơi bàn tay lửa đi qua thì không gian bị hỏng không thể tái tạo lại, dường như trong đó tồn lại lực lượng đen tối nào đó, đem năng lực tự chữa lành phá bỏ.

Cách đó khoảng mấy trăm dặm, vài tu sĩ đòng thời hiện lên không giữa không gian dao động, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía không trung giống như nhìn thấy một còn quái thú đang há to miệng giữa không trung vậy, trong mắt lóe lên vẻ kính sợ.

Sắc mặt Vô Cực Tử trắng bệch, âm tình bất định, một lúc lâu sau mới thở dài một tiếng, trên mặt biểu lộ vẻ cô đơn. Đối mặt với một chưởng thần thông đó, vô luận sử dụng bất cứ thủ đoạn nào, hắn đều không thể ngăn cản, chỉ còn mỗi một con đường chết mà thôi.

- Rối cuộc Tiêu Thần này che dấu sâu nhường nào mà bổn tông không thể nhìn thấu. May mà lúc trước bổn tông vẫn chưa dựa vào tu vi để bức người này, nếu không hậu quả tất khó lường.

Đáy mắt Vô Tinh đạo nhân của Ám Nguyệt tông tràn ngập ý khiếp sợ:

- Với lực lượng như vậy tuyệt đối đã vượt qua cả cực hạn của Nhân Giới rồi! Rốt cuộc Tiêu Thần đã thi triển thủ đoạn nào mà có thể triệu hồi được thần thông không thể ngăn cản lại như vậy.Thần thông người này như vậy, e rằng không khác mấy đẳng cấp Tôn Giả, không người địch lại.

Nhưng dưới sự khiếp sợ đó, trong đôi mắt vẫn rực lửa, trước mắt Tiêu Thần đang bị thương nặng, nếu nhân cơ hội bắt được người này, có lẽ có thể đạt được phương pháp có lực lượng diệt thế như vậy.

Nhất thời, sắc mặt Vô Tinh đạo nhân trở nên âm tình bất định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.