Nếu Di Lăng Lão Tổ Và Hàm Quang Quân Có Một Nữ Nhi

Chương 29




"Nhân pháp hợp nhất!"

khi thanh âm trầm thấp trong lòng Mục Trần vang lên, vạn cổ bất hủ thân bước vào trong thân thể Mục Trần, chớp mắt sau đó, chợt có ức vạn đạo ánh sáng lưu ly từ trong cơ thể Mục Trần bắn ra.

Mỗi một đạo ánh sáng kia đều hàm chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ.

ầm ầm!

quanh thân Mục Trần, linh lực triều tịch điên cuồng bốc lên, mang đến uy áp kinh khủng, rung sập hư không, cỗ linh lực kia mạnh mẽ tới mức, ngay cả tất cả các cường giả đỉnh phong thánh phẩm trung kỳ đều hơi biến sắc.

Bên ngoài đại thiên hóa ma trận, 3 người Tần Thiên, Thanh Sam Kiếm THánh, Bất Tử chi chủ cũng có cảm ứng, hơi cúi đầu, ánh mắt lướt qua bắc hoang khâu, sau đó dừng lại trên người Mục Trần, trong mắt đều thoáng hiện lên vẻ chấn động.

"Hắn lại dám Nhân Pháp Hợp Nhất...thật là quá to gan, hơn nữa đây chính là vạn cổ bất hủ thân a, trải qua vô số năm tháng trui luyện, sức mạnh bất hủ bản nguyên hàm chứa trong đó, cho dù là thánh phẩm hậu kỳ cũng không dám hợp nhất"

Ba người mặt hơi biến sắc, trong mắt chợt hiện một tia lo âu, bọn họ biết vạn cổ bất hủ thân cường đại, cho nên càng hiểu rõ, loại hợp nhất này, cho dù Mục Trần có thánh phẩm thân thể, sợ rằng cũng khó mà chịu nổi.

ầm ầm!

dưới đông đảo ánh mắt lo lắng, linh lực trong cơ thể Mục Trần vẫn điên cuồng tăng vọt, đồng thời, mặt ngoài thân thể của hắn bắt đầu nổi lên từng mảng từng mảng huyết nhục, nhìn qua như tảng u, khiến cho hắn nhìn qua có chút đáng sợ.

bành!

Từng tàng u đột nhiên nổ tung, cuồn cuộn máu tươi phun ra, trong thoáng chốc liền nhuốm Mục Trần thành một cái huyết nhân, nhìn qua cực kỳ thê thảm.

Từng vết nứt cũng từ mặt ngoài thân thể nổi lên, khiến cho hắn giống như một món đồ sứ nứt vỡ.

cái này hiển nhiên là do thân thể không cách nào chịu đựng sự tăng vọt linh lực trong cơ thể.

"Mục Trần"

Thanh Diên Tịnh nhìn bộ dạng của hắn, nhất thời vẻ mặt trắng bệch, linh lực quanh thân dao động không yên.

"Thanh Diên Tịnh Đại trưởng lão, ổn định tâm thẩn, không thể hành động bừa bãi!". Thái Minh lão tổ trầm giọng quát lên, hiện tại bọn họ dẫn dắt mọi người ở đây duy trì đại thiên hóa ma trận mạt sát sinh mệnh ấn ký của thiên tà thần, nếu Thanh Diên Tịnh không kìm được chạy ra ngoài, không nghi ngờ gì sẽ khiến trận pháp vận chuyển xuất hiện một chút sơ hở rất nhỏ.

Mà thời điềm thế này, chỉ một sơ hở nhỏ, cũng có thể khiến cục diện sụp đỗ.

Thanh Diên Tịnh cũng hiểu đạo lý này, cho nên cũng chỉ có thể cắn chặt hàm răng, sau đó cưỡng bách mình quay đầu đi, không nhìn dáng vẻ thê thảm của Mục Trần.

bành bành!

Thân thể Mục Trần vẫn không ngừng nổ tung, nhìn tình thế này, có lẽ nếu không khiến thản thề hắn nổ tan xương nát thịt, linh lực trong cơ thể hắn sẽ không ngừng tăng vọt.

Mà lúc này, trong lòng của hắn cũng có chút rung chuyển, bởi vì linh lực trong cơ thể quá mức cuồng bạo, dẫn tới hiện tại hắn không thể nào thúc giục linh lực, lập tức cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì, cố gắng khống chế một chút linh lực, vận chuyển thần thông.

vù!

Mà trong lúc Mục Trần đang dốc sức ổn định tình hình trong cơ thể, Khương Nhai kia cũng nhìn ra tình trạng của hắn, lúc này cười gằn một tiếng, thân xác quái vật chợt bắn ra.

"Chư vị, xin chặn hắn lại một lúc"

Có điều trong lúc khương nhai vọt tới, chợt có mười mấy đạo thân ảnh lướt qua, người cầm đầu chính là Lạc Ly, vốn nãy giờ luôn chú ý tới tình hình Mục Trần bên này. Nàng hướng về những thiên chí tôn khác, trầm giọng nói.

"Được, nhưng mà thời gian không có nhiều, mau chóng giúp Mục Vương khôi phục". Những thiên chí tôn khác cũng không do dự, cục diện trước mắt, chỉ có Mục Trần mới có thể đối phó với tộc trưởng Tà Linh Tộc này.

Lạc ly khẽ gật đầu, thân thề mềm mại vừa động, liền xuất hiện trước người Mục Trần, bàn tay nắm lại, một cuốn đồ quyển cổ xưa xuất hiện trong tay, chính là Thánh Vật Trấn Tộc của Thái Linh cỗ Tộc - Thái Linh Cổ Đồ.

Lạc ly nhận thấy linh lực trong cơ thể Mục Trần đang có chút mất khống chế, mà vừa đúng lúc, Thái Linh cổ Đồ có công hiệu điều hòa linh lực, dù linh lực có cuồng bạo hơn đi nữa, có thái linh cổ đồ ở đây, thì cũng sẽ trở nên ôn hòa.

Có điều linh lực từ Vạn cổ Bất Hủ Thân, trong đó ẩn chửa bất hủ bản nguyên, có lẽ thái linh cổ đồ cũng không thể hoàn toàn áp chế, nhưng nếu giúp Mục Trần chia sẻ một chút áp lực thì vẫn có thể làm được.

Lạc ly vẻ mặt ngưng trọng, không dám chậm trễ, ngọc thủ kết ấn, thái linh cổ đồ từ từ mờ ra, trôi lơ lửng trên đầu Mục Trần, ánh sáng linh lực ôn hòa cổ xưa chiếu rọi xuống, bao phủ toàn bộ thân thể Mục Trần.

Mà dưới ánh sáng chiếu rọi, quả nhiên linh lực vô cùng cuồng bạo quanh thân Mục Trần bắt đầu yếu bớt, từng tia khí tức ôn lương vô khổng bất nhập thấm vào cơ thể Mục Trần, hóa giải linh lực trùng kích kinh khủng kia.

Thời điểm này, Mục Trần cũng lập tức nắm được thời cơ, tâm niệm vừa động, linh lực diễn biến thần thông.

Nhất Khí Hóa Tam Thanh!

Linh quang thoáng hiện, hắc bạch Mục Trần đồng thời xuất hiện bên cạnh Mục Trần, sau đó mỗi người đều xòe tay ra, đặt lên bả vai Mục Trần, nhất thời như tạo thành cầu nối, linh lực cuồng bạo như sắp nổ tung trong cơ thể Mục Trần, bắt đầu cuồn cuộn không ngừng chảy về phía 2 đạo hóa thân.

Đây cũng là vì 2 đạo hóa thân cùng Mục Trần có chung nguồn gốc, cho nên mới có thề tiếp thu loại linh lực hàm chứa bất hủ bản nguyên này, nếu không, cho dù là thánh phẩm hậu kỳ cường giả xuất thủ cũng không dám hút loại linh lực này vào trong cơ thể.

ầm ầm!

có hai đạo hóa thân giúp chia sẻ một tay, bạo tạc trong cơ thể Mục Trần cũng bắt đầu chậm lại, tuy nói thân thể vẫn bị trướng lên đau nhức, nhưng hiển nhiên đã không còn bạo tạc như lúc đầu nữa.

Ánh sáng lưu ly bắt đầu lưu chuyển bên ngoài thân thể Mục Trần, dưới ánh sáng chiếu rọi, huyết nhục cuối cũng cũng biết thành sắc thái lưu ly, thậm chí ngay cả tóc cũng biến thành màu trong suốt.

Ngắn ngủi chỉ vài hơi thở, Mục Trần đã biến thành một tôn thân ảnh lưu ly, chỉ đứng yên trong hư không cũng tản ra một cỗ uy áp không cách nào hình dung, giống như một tôn đại phật cổ xưa.

Thân thể của hắn tản ra một loại vận vị cổ xưa, dường như trải qua vạn cổ, vẫn là bất hủ bất diệt.

Nơi xa, Thanh Diên Tịnh, Ma Ha Thiên, Thái Minh lão tồ cùng đông đảo thiên chí tôn đều vô cùng kinh ngạc nhìn cảnh này, không ai ngờ rằng Mục Trần lại thật sự làm được.

"Thì ra là vậy, hắn hẳn là dùng nhất khí hóa tam thanh tới chia sẻ sức mạnh của vạn cổ bất hủ thân, tuy nói chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn ngủi, nhưng hắn lại thật sự làm được..."

"Hắn bây giờ, chỉ sợ dù đối mặt với thánh phẩm hậu kỳ cũng đủ đấu một trận"

Bọn họ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng không nhịn được cảm thán một tiếng, khó trách Mục Trần này lại dám làm thế, thì ra là đã sớm có tính toán, nhưng mà loại suy nghĩ tháo vát nhanh nhạy như vậy cũng thật khiến người ta kinh diễm.

Trên bầu trời, 2 mắt khép hờ của Mục Trần bắt đầu mở ra, 2 mắt vốn đen nhánh giờ cũng biến thành màu lưu ly, trong đó tràn ngập thâm thúy, dường như còn hơn cả tinh không.

hắn hơi nghiêng đầu, nhìn về phía hắc bạch Mục Trần 2 bên, lúc này 2 đạo hỏa thân cũng đều biến thành sắc thái lưu ly cổ xưa, có điều hiện giờ bọn họ đều không nhúc nhích được chút nào, bởi vì trong cơ thể năng lượng quá mức cuồng bạo, một khi nhúc nhích, rất có thể sẽ nổ tung.

Nhưng mà, ánh mắt Mục Trần cũng lóe ra kỳ quang nhìn chằm chằm 2 đạo hóa thân, bởi vì trong khoảnh khắc trước đó, hắn mơ hồ có một tia cảm ngộ huyền diệu...

Cái loại cảm nhận đó...chính là về cảnh giới thứ 3 của Nhất khí hóa tam thanh - Tam Thần Cảnh trong truyền thuyết.

Thậm chí, ngay cả Thiên Đế cũng chưa từng chạm tới tầng thứ này.

Mục Trần vốn cũng không cách nào chạm tới, nhưng ngay lúc trước khi rót sức mạnh của vạn cổ bất hủ thân vào 2 đạo hóa thân, giữa 3 người như mơ hồ chạm tới một sự huyền diệu.

Mục Trần như có chút suy nghĩ, nhưng tạm thời gác lại, sau đó ngẩng đầu lên, cặp mắt lưu ly nhìn nơi xa, chỉ thấy nơi đó, đối mặt với mười mấy vị thiên chí tôn ngăn cản, cũng vẫn giống như hổ giữa bầy dê, trở tay cũng khiến mọi người hộc máu trở lui, tất cả đều bại.

Nhưng mà, trong lúc khương nhai sắp đại khai sát giới, thân thể của hắn chợt cứng ngắc, cảm giác ấy tựa như bị hồng hoang mãnh thú nhìn chằm chằm, cảm giác ấy cho hắn biết, chỉ cần hắn hơi có động tác, tiếp đó sẽ gặp phải thế công hủy diệt.

Cặp mắt hắc tử của hắn chậm rãi nâng lên, mà khi nhìn thấy Mục Trần thân thể sáng chói như lưu ly, con ngươi mới hơi co rụt lại, một cỗ cảm giác nguy hiểm không thể tả bằng lời xông lên đầu.

Hiện giờ, cái trạng thái này của Mục Trần, làm cho hắn sợ hết hồn hết vía.

Mục Trần lại là nhìn chằm chằm Khương Nhai, trẽn khuôn mặt dường như nổi lên nụ cười, chớp mắt sau đó, thân thể của hắn hư vô biến mất.

Khương Nhai cả người run lên, không chút do dự vọt lui, đồng thời linh lực tím đen cuồn cuộn bốc lên, hóa thành vô số tầng phòng ngự, bao phủ quanh thân

soạt!

Thân ảnh của Mục Trần quỷ mị xuất hiện phía trước khương nhai, ánh mắt hắn hờ hững nhìn vô số tầng phòng ngự nặng nề kia, 5 ngón tay trực tiếp nắm chặt, sau đó một quyền đánh xuống.

bành!

Một quyền rơi xuống, ánh sáng lưu ly điên cuồng ngưng tụ, cả bầu trời vào lúc này dường như toàn bộ sụp đổ, hơn nữa thiên địa linh lực lấy nắm đấm của Mục Trần làm tâm điểm, toàn bộ chen chúc tới.

Một quyền rơi xuống, tựa như biến thành một vầng đại nhật, từ từ rơi.

bành bành bành!

quyền quang phủ xuống, vô số tầng phòng ngự trong nháy mắt hỏng mất, Khương Nhai phát ra tiếng rít thê lương, vận chuyển tất cả sức mạnh, trên cánh tay, vô số đạo văn lộ tà ác hiện lên, kinh khủng vô cùng.

uỳnh!

Quyền quang như lưu ly đại nhật rơi xuống, cùng ma tí nặng nề đánh vào nhau.

Trong thiên địa, vô số ánh mắt đều vào thời điểm này tụ đến, thậm chí ngay cả bên ngoài bắc hoang khâu, đám người tần thiên cùng thánh thiên ma đế đều đưa mắt tới.

bành!

âm thanh lớn vang lên, thiên địa băng liệt, tiếp đó, tất cả mọi người nhìn thấy, lưu ly đại nhật rơi xuống, hắc tử ma quang toàn bộ chôn vùi, cả cánh tay ma của khương nhai lúc này ầm ầm nổ tung...

a!

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, thân thể khương nhai cũng bắn xuống, xuyên thủng từng ngọn núi nguy nga, khiến núi non sụp đổ, cuối cùng cả người bị cắm lên một tòa núi lớn, máu tươi cuồn cuộn, một nửa thân thể bị vỡ tan tành...

lúc này, vô số người đều hít một hơi lãnh khí, đặc biệt là ma ha thiên, sắc mặt kinh hãi, hiển nhiên bị uy năng kinh khủng một quyền này của Mục Trần chấn nhiếp.

Một quyền này, nếu như hắn không mượn sức mạnh của Ma Ha âm dương bình, sợ rằng sẽ bị trực tiếp giết chết trong khoảnh khắc.

"Người này..."

Ma ha thiên ngước nhìn thân ảnh lưu ly trên trời cao, khóe miệng giật giật một cái, cuối cùng hắn bất đắc dĩ thở dài, bởi vì hắn biết, đối diện với Mục Trần càng ngày càng mạnh thế này, chỉ sợ Vạn cổ Bất Hủ Thân cũng không còn dính dáng gì với bọn họ nữa....

Bởi vì người này, đang dần tiếp cận một Thần Thoại.

Mà thần thoại đó, chính là kẻ đã từng là Đệ Nhất Cường Giả Đại Thiên Thế Giới - Bất Hủ Đại Đế.

***

Dịch bởi zero

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.