Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không?

Chương 29: Ai là ai diễn




- Cái gì, siêu phẩm Linh Binh. 

Kêu lên những lời này, cũng không phải Phương Phù và Phong Huống, cũng không phải đứng yên một bên Đổng Hồi Kỳ, mà là chủ nhân của Bá Vương thương Doanh Thừa Phong. 

Đoàn Thuỵ Tín cười ha hả, vui vẻ mà nói: - Thừa Phong, ngươi không ngờ lại không biết Linh Binh trong tay chính là siêu phẩm hả? 

Doanh Thừa Phong mờ mịt lắc đầu, nói: - Phong sư tổ, hình như đệ tử đã từng thấy qua, Linh khí ở dưới sư cấp, không thể nào có siêu phẩm tồn tại.
Phong Huống tiến lên một bước, nhận lấy Bá Vương thương, lão cũng thả một ít chân khí vào. Sau một lát, lão chậm rãi đem trường thương đưa cho Doanh Thừa Phong, hai mắt sáng ngời nhìn hắn, nói: - Thừa Phong, thương này của ngươi khi chưa dung hợp Hoả Vân Thạch cũng đã là cực phẩm đỉnh phong rồi. Mà sau khi ngươi dung hợp Hoả Vân Thạch và Sinh Linh, uy năng thương này tăng thêm rất lớn, nhưng như cũ vẫn là cực phẩm đỉnh phong, ngươi cũng biết vì cái gì chứ? 

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nghiêm nghị nói: - Xin sư tổ chỉ điểm bến mê. 

Phong Huống khẽ vuốt râu dài, nói: - Linh khí sở dĩ được xưng là linh khí bởi vì lúc rèn linh khí, có khả năng sinh linh hồn trong binh khí. Một khi linh khí sinh ra linh hồn, như vậy linh khí này không còn là linh khí bình thường, mà sau này có thể trở thành siêu phẩm linh khí. 

Phương Phù chậm rãi gật đầu, nói: - Đúng vậy, siêu phẩm, siêu phẩm, chỉ có sinh ra khí linh, sẽ vượt qua hết thảy linh khí phàm trần, mới xứng đáng là siêu phẩm. 

Doanh Thừa Phong nghe được mắt trừng líu lưỡi, thời gian dần qua, sắc mặt của hắn liền trở nên cực kỳ cổ quái. 

Khí linh, vật này ở trong sách hắn đã đọc qua, nhưng trong sách không miêu tả tỉ mỉ, như thể là ngắm hoa trong sương, khiến hắn không thể tìm thấy tư liệu rõ ràng tường tận. 

Nhưng hiện tại, hắn cũng hiểu được đây là vật gì.
Trí năng, hoá ra trong linh khí quả nhiên sẽ sinh ra trí năng. 

Cả cuộc đời trước, khi công cụ phát triển cực hạn, liền phát sinh ra trí tuệ nhân tạo. Những trí năng này cũng không có máu thịt thân xác, và khuyết thiếu sức tưởng tượng phong phú và sự sáng tạo, liền như Trí Linh bình thường trong đầu hắn. 

Nhưng, loại trí tuệ nhân tạo này lại không có được khả năng tính toán lớn mạnh như nhân loại. 

Chính là vì có trí tuệ nhân tạo xuất hiện, cho nên thời đại máy móc mới rất nhanh được phát triển, và chế tạo ra càng nhiều máy móc mới có công năng mạnh hơn. 

Có thể nói, nếu như không có trí tuệ nhân tạo, như vậy khoa học kỹ thuật của nhân loại đời trước cũng không có thể phát triển đến loại trình độ đó.
Mà ở kiếp này, ở trong Linh Đạo Thế Giới, cũng sẽ sinh ra loại trí năng sinh mạng. 

Bá Vương thương trong tay hắn, đúng là lợi khí thần binh trong truyền thuyết. 

- Thừa Phong, ngươi hiện tại hiểu rồi chứ. Phong Huống khẽ cười, nói: - Bá Vương thương trong tay ngươi sở dĩ uy năng vô hạn, có thể dễ dàng đánh bại Đổng Hồi Kỳ, cũng là bởi vì trong thương có khí linh tồn tại. Ha hả, thứ này chỉ nhận chân khí của mỗi ngươi, có thể đem chân khí ngươi phóng thích gấp hơn mấy lần, mà khí linh Đổng Hồi Kỳ quá yếu, cũng chỉ là mười còn một, như thế nào có thể uy hiếp được ngươi. 

Hít một hơi thật sau, Doanh Thừa Phong nghiêm nghị nói:
- Sư tổ, đệ tử đã hiểu. 

- Ngươi hiểu là tốt rồi. Phong Huống thu hồi tươi cười, nói: - Mà ngay cả lão phu không thể không cảm thán, vận khí tiểu tử nhà ngươi thật tốt. Haiz, tuy nhiên việc Linh Binh ở trong tay ngươi không được tiết lộ ra ngoài, ít nhất là trước khi ngươi tiến vào Tháp Truyền Thừa, không được dùng thương này cùng người khác tranh đấu. 

- Vâng. Doanh Thừa Phong cung kính đáp lại. 

Do dự một lát, hắn vẫn là dò hỏi: - Sư tổ, ngài nói khí linh này như thế nào hình thành, có người có thể đem khí linh trực tiếp rèn ra được sao? 

Phong Huống ngẩn ra, lão trầm tư một lát, nói: - Khí linh hình thành thế nào, đừng nói là lão phu, cho dù là Loại cao thủ nào cũng không có khả năng biết. Nếu nhất định phải nói, cũng chỉ có thể quy tội cho vận khí. Có lẽ cuộc đời một một vị Linh Sư có thể tạo ra vài thanh, nhưng khả năng là vô duyên cả đời. Lão dừng một chút, lại nói: - Về phần trực tiếp ngưng tụ khí linh, thì phải là thần tích rồi, ha hả, có lẽ thần linh trong truyền thuyết là làm được, nhưng chúng ta vẫn không cần trông cậy vào. 

Trên mặt Doanh Thừa Phong lộ ra một tia hiểu rõ, chỉ có điều, không ai có thể nhìn ra, vẻ mặt dưới một chút giật mình này, lại cất giấu loại mừng như điên đến chấn động lòng người.
Muốn ngưng tụ ra được Trí Linh linh khí, đây đối với Linh Sư khác mà nói, là chuyện căn bản không có khả năng hoàn thành. 

Nhưng, đối với Doanh Thừa Phong mà nói, đây cũng không phải là việc khó. 

Bởi vì hắn dung nhập tiến vào bên trong linh khí, cũng không phải lực lượng linh tính trong phong linh thạch, mà là linh lực trên người hắn tự mình hấp thu chuyển hoán mà thành. 

Loại linh lực sau khi Trí Linh chuyển hoán, có khác nhau thật lớn so với lực lượng linh tính bình thường. 

Chúng nó, đều tương đương với Trí Linh tách ra, tương đương với đứa con của Trí Linh, có được cơ hội trở thành Trí Linh thứ hai.
Đương nhiên, bởi vì nguyên nhân chúng nó rời đi cơ thể, cho nên không thể so sánh với Trí Linh chân chính. 

Hơn nữa, muốn kích phát chúng nó thành cái gọi là khí linh, cũng không phải là một việc đơn giản. 

Hoặc là nói, ngoại trừ Doanh Thừa Phong, gần như không có người thứ hai có thể làm được việc này. 

Sau khi Doanh Thừa Phong đem Hoả Vân Thạch dung nhập Bá Vương Thương, thanh trường thương này như cũ vẫn là cực phẩm đỉnh phong. Nhưng, ngay khi Doanh Thử Phong thử đem nó biến thành thần binh Linh Vũ của chính mình, cũng không ngờ là đánh thức Trí Linh ẩn giấu trong trường thương.
Nếu dựa theo thuật ngữ của đời trước, chính là sau khi cài đặt phần mềm xong, đăng kí kích hoạt thành công, phần mềm từ nay về sau biến thành bản hoàn mỹ chính thức rồi. 

Mà máy móc Bá Vương thương hùng mạnh sau khi chiếm được hỗ trợ rất tốt của phần mềm, mới có thể phát huy ra uy năng to lớn. 

Tròng mắt quay tròn loạn chuyển, Doanh Thừa Phong từ nghĩ tới chính mình từng rèn và rót linh vào linh khí. 

Một chút linh khí ở bên trong, ít nhất có một nửa là do Trí Linh hấp thu chân khí được rót vào, nhưng linh khí này cũng đồng dạnh như Trí Linh rời thể xác, cũng có khả năng sinh ra khí linh.
Tuy nhiên, xác suất thấp, đến trình độ có thể xem nhẹ. 

Bởi vì Trí Linh này tương đương với trang bị phần mềm trong phần cứng, nhưng những phần mềm này là bản lậu không có trải qua đăng kí chính thức, tuy có thể phát huy bộ phận công dụng, nhưng cũng chỉ là một số chức năng, hơn nữa còn là chức năng không quá quan trọng. 

Trọng yếu nhất gì đó, nhất định phải sau khi đăng kí mật mã, mới có thể phóng xuất ra uy năng tương đương. 

Nhưng, muốn ở trong vô tận con số tìm được chính xác mật mã đăng kí, đây là việc không thể tưởng được. 

Ngoại trừ Doanh Thừa Phong và bản thể Trí Linh, những người khác nếu muốn làm được việc này, vậy thật không biết có phải là loại may mắn nghịch thiên đến mức nào. 

Nhưng, khiến Doanh Thừa Phong cảm nhận được vui sướng vô tận chính là vì vậy mà hắn phát hiện ra đường tắt rèn và rót linh tạo thành linh khí cực phẩm. 

Siêu phẩm linh khí đấy. 

Ở trong Thế Giới Linh Đạo, mỗi một kiện siêu phẩm linh khí đều có địa vị cao không thể tưởng được. Bởi vì chúng nó có thể đem uy năng của chủ nhân phóng thích gấp mấy lần, và đem sức mạnh địch nhân suy yếu đến mức tận cùng.
Bất cứ trong tay kẻ nào cầm cực phẩm linh khí, lực chiến đấu của người đó đã đột nhiên tăng vọt thêm mấy lần rồi. 

Cho nên, mỗi một kiện siêu phẩm linh khí đều là bảo vật vô giá, cho dù là một sư cấp thấp nhất À, bởi vì Doanh Thừa Phong này là tồn tại bug cực lớn khó giải, cho nên dù là đang ở Sĩ cấp, cũng cho ra đời siêu phẩm linh khí. 

Doanh Thừa Phong có thể khẳng định, nếu hắn huỷ đi dấu ấn của mình bên trong Bá Vương thương, đem đi bán, khẳng định là có thể đổi được về đống của cải như con số thiên văn. 

Đương nhiên, hắn đã có cảm tình sâu đậm đối với Bá Vương thương, đặc biệt khí linh ngây thơ bên trong, càng đối với hắn không muốn xa rời, loại cảm tình khó có thể có được này giống như đứa nhỏ đối với phụ thân, cho nên Doanh Thừa Phong tuyệt đối sẽ không bán cây thương này. 

Chẳng qua, bởi vì hắn nắm giữ kỹ xảo độc nhất vô nhị trên thế giới này, cho nên những ngày tu luyện sau này nhất định là một mảnh bằng phẳng. 

- Thừa Phong, ngươi còn đứng đó làm gì? 

Đột nhiên, thanh âm bất mãn của Phong Huống đem hắn lâm vào trong ảo tưởng suy nghĩ kéo ra. 

Trong lòng Doanh Thừa Phong rùng mình, vội vàng nói: - Sư tổ, trong tay đệ tử có siêu phẩm linh khí đó, đây chính là siêu phẩm linh khí đó.
Nhìn Doanh Thừa Phong rơi vào trạng thái mê gái, Phong Huống bất đắc dĩ lắc đầu, bất quá lão tự cho là mình hiểu rõ cảm giác lúc này của Doanh Thừa Phong. 

Siêu phẩm linh khí, bất cứ kẻ nào nếu biết Linh Binh trong tay mình là một bảo vật, sợ là mừng rỡ như điên, so với Doanh Thừa Phong cũng không khá hơn chút nào. 

Huống chi, biểu hiện của Doanh Thừa Phong tuy rằng cực kỳ xuất sắc, nhưng dù sao hắn chỉ là một đứa nhỏ mười sáu tuổi mà thôi. 

Muốn hắn thành thục lão luyện như đã trưởng thành, vẫn còn có chút khó khăn. 

Phương Phù và Đoàn Thuỵ Tín nhìn nhau, bọn họ cuối cùng thấy được một điểm của người bình thường trên người Doanh Thừa Phong, không khỏi đồng thời toát ra một ý cười trấn an.
Nhưng mà, nếu để cho ba vị này biết ý nghĩ thật sự trong lòng Doanh Thừa Phong, sợ là lập tức khiến cho sóng to gió lớn nổi lên rồi. 

Mà đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến Doanh Thừa Phong lựa chọn không tiết lộ việc này, bởi vì chuyện này quá mức kinh thế hãi tục rồi, hơn nữa trong đó còn dính đến lợi ích quá lớn. 

Trước lúc chưa có đủ thực lực hùng mạnh, Doanh Thừa Phong tuyệt đối không bại lộ ra. 

Phương Phù ho nhẹ một tiếng, nói: - Thừa Phong, vận may của ngươi rất tốt, bổn toạ có chút chờ mong đối với hành trình đi vào thí luyện Tháp Truyền Thừa của ngươi.
Doanh Thừa Phong vội vàng nói: - Đệ tử dốc sức làm việc ổn thoả, không phụ lòng các vị trưởng bối. 

Phương Phù cười ha hả, nói: - Hai người các ngươi lui xuống tạm nghỉ đi, ngày mai Thừa Phong đến chỗ bổn toạ, bổn toạ mang ngươi tiến vào Tàng Bảo các chọn lựa bảo vật. 

Doanh Thừa Phong kích động lên tiếng, cùng Đổng Hồi Kỳ cáo từ rời đi. 

Xem bóng lưng hai người bọn họ biến mất, Đoàn Thuỵ Tín đột nhiên nói: - Sư huynh, ngươi nói trận thí luyện Tháp Truyền Thừa này ai sẽ tìm được chung cực kế thừa? 

Phương Phù trầm ngâm một lát, nói:
- Tuy rằng ngu huynh hết sức coi trọng Thừa Phong, nhưng hắn có tìm được chung cực kế thừa hay không vẫn là phải xem thực lực và vận khí của hắn. 

Trong mắt Đoàn Thuỵ Tìn hiện một tia sáng, nói: - Nếu lão phu không nhớ lầm, tiền bối lưu lại trong Tháp Truyền Thừa, hẳn là một vị Linh Vũ giả. 

Ba người nhìn nhau, đều có được một tia kỳ vọng. 

Phong Huống lại cười ha hả, nói: - Tiểu tử Thừa Phong này mỗi một lần đều đem đến niềm vui bất ngờ cho lão phu, hy vọng lúc này, cũng không ngoại lệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.