Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng?

Chương 153: Ngoại truyện 5




Mặt An Tử Thành đột nhiên sa sầm lại, trán Mã Phi toát mồ hôi lạnh, Hiên Gia cũng thật là, dám công khai ngang nhiên trêu đùa người phụ nữ của Thành Gia.

Cuối cùng, An Tử Thành cũng phanh gấp xe, khiến đầu Bùi Hạo Hiên đập mạnh vào ghế xe trước.

“ Gấu đen, nếu cậu dám động vào cô ta, quay về mình sẽ bẻ gãy tay cậu đấy.” Hắn gằn giọng, lạnh lùng cảnh cáo.

“ Cần gì mà tàn nhẫn thế người anh em. Chẳng qua chỉ là một em gái thôi mà, hôm khác mình sẽ tặng cậu mấy em.” Bùi Hạo Hiên thẳng thắn vỗ vỗ vai An Tử Thành.

An Tử Thành chán nán lắc đầu: “ Mã Phi, đẩy tên t*ng trùng như não này xuống cho tôi.”

“ Vâng, Thành Gia.” Mã Phi quay đầu cười gian xảo với Bùi Hạo Hiên.

“ Không cần đâu anh Phi, em đổi chủ ý rồi, em không động vào cô ấy, em sẽ tránh xa cô ấy ra.” Bùi Hạo Hiên nhìn Mã Phi cười trừ, dựa người sát vào bên cạnh.

............

Khi Tiêu Dật Nhiên quay về đến biệt thự nhà họ Tiêu trời đã gần tối rồi.

Trung tâm tắm hơi bên đó nhanh chóng truyền đến tin tức nói Lệ Thư bị mất tích, cả ngày không thấy người đâu, không cần nghĩ hắn cũng biết là ai làm. Có điều người phụ nữ đó thật sự khiến hắn bực mình, chết thì chết đi, tránh việc hắn phải động tay.

Từ sau khi cứu Huyền Minh và Lam Y Y về, biệt thự nhà họ Tiêu lại thêm hai người, Tiêu Dật Nhiên sợ An Tử Thành lần theo dấu vết Huyền Minh tra ra hắn chính là U Linh, cho nên bỏ tiền mua biệt thự khác để Huyền Minh và Lam Y Y chuyển đến đó.

Mọi người ăn cơm xong tập trung lại phòng khách bàn bạc hành động sau này.

Huyền Minh ôm Lam Y Y có chút lo lắng nhìn đồng bọn.

“ Căn cứ bí mật Califonia Soma Mỹ cũng đã phái con gấu đen ra rồi, xem ra lão già Maike đó quyết định tiêu diệt đảo U Minh rồi.”

“ Huyền Minh, thân phận của cậu đã bị bại lộ, sau này hoạt động cẩn thận chút, nhất thiết đừng để bọn họ lần được manh mối.” Tiêu Dật Nhiên hai tay để sau gáy, mặt trầm xuống.

Nhìn mọi người ở đó, Tịch Dương cười nghi ngờ: “ đã nghe thấy căn cứ địa Soma từ lâu, nhưng vẫn không biết căn cứ bí mật của bọn họ là cái gì, cũng là nơi bồi dưỡng sát thủ giống đảo U Minh à?” Tương truyền về Soma cũng rất nhiều, nhưng thông tin nhiễu loạn.

Tiêu Dật Nhiên quay người, người ngồi hẳn vào sofa: “ Không, Soma bồi dưỡng không phải sát thủ, mà là tài năng xuất chúng!” Vừa nói vừa lấy ra một điếu thuốc, châm lửa.......

“ tài năng xuất chúng?” Tịch Dương nhìn hắn, chau mày không hiểu đang nói gì.

Huyền Minh liếc nhìn anh ta, tiếp tục tiếp lời: “ Gọi là tài năng xuất chúng chính là tinh thông tất cả kỹ năng thiên tài, ở căn cứ bí mật đã được huấn luyện nghiên khắc, khiến bọn họ trở thành tinh thông trong cộng đồng thương gia, thế giới xã hội đen, ngành công nghệ thông tin và tất cả các nhân tài toàn năng không gì là không biết. Cho nên người từ Soma ra, dù cho ở phương diện nào cũng đều là cao thủ đẳng cấp.”

“ Không khoa trương đến mức đó chứ?” Tịch Dương sững sờ nghe hai người nói.

“ Không hề khoa trương chút nào, Soma mỗi ngày đều tiến hành các cuộc thi kỹ năng, người bị thua, sẽ bị đưa đến San Francisco làm mồi cho chó sói. Cho nên người ở bên trong đều liều mạng sống mà học tập khiến mình trở nên mạnh hơn, đương nhiên, người có thể từ Soma ra không phải người bình thường có thể tưởng tượng được, bọn họ có chỉ số thông minh cực kỳ cao, quan hệ với những nhân vật tầm cỡ rất rộng.........” Tiêu Dật Nhiên lạnh lùng giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.