Này!!! Nhỏ Heo Mập Kia... Đứng Lại Đó!!

Chương 18: Nghĩ gì nói nấy




- Thôn thiên nghịch không thức!

Vu Nhai không nghĩ nhiều, vừa ra tay đã tung cường chiêu. Tuy bây giờ thực lực của Vu Nhai chỉ cỡ thiên binh sư tứ đoạn nhưng lượng huyền khí không giảm bớt bao nhiêu, hắn mạnh vung Thôn Thiên kiếm lên. Thôn Thiên kiếm khủng bố cộng năng lực cắn nuốt khiến Quy Tê Thú rất đau, khi đau quá tất nhiên sẽ gầm lên. Tiếng rống của Quy Tê Thú kinh thiên động địa.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Con to xác kia, cứ rống đi, dù ngươi có la bể giọng cũng không ai đến cứu.

Tay Vu Nhai cầm Thôn Thiên kiếm phát ra năng lượng mãnh liệt, kiếm ý, thật sự ngút trời. Vu Nhai chậm bước tới gần Quy Tê Thú.

Ánh mắt Quy Tê Thú nghiêm túc.

Vu Nhai phát hiện một vấn đề trong khu vực vòng ngoài, đó là quái thú có trí tuệ. Có lẽ chưa dến cảnh giới như ma thú cùng đẳng cấp bên ngoài, nhưng ít ra quái thú vòng ngoài không như 'thú ngốc' trong khu vực vòng giữa. Đây là điểm kinh khủng của quái thú vòng ngoài, có trí thông minh và không có trí chênh lệch rất lớn.

Có lẽ đây là lý do khiến các trưởng lão thần giai rất e ngại. Bởi vì trí tuệ nên Quy Tê Thú góp nhặt một số thứ tốt, thành cúa để dành. Khu vực vòng ngoài không thiếu đặc sản.

Vu Nhai đạp từng bước đến gần:

- Hôm nay chém ngươi tại đây, thứ trong hang của ngươi sẽ thuộc về ta.

Nếu là ma thú trên Thần Huyền đại lục thì Vu Nhai tuyệt đối không dám làm như vậy. Ma thú thánh giai trên Thần Huyền đại lục có trí thông minh ngang ngửa nhân loại chẳng qua không biết nió. Quái thú trong khu vực vòng ngoài tối đa tương đương ma thú mới vào thất giai, tức là con nít nhân loại năm, sáu tuổi.

Bởi vì trí tuệ thấp nên Quy Tê Thú không nhìn ra Vu Nhai đang diễn kịch, quái thú cảnh giác nhìn hắn chằm chằm, không dám nhúc nhích. Trong ký ức đơn giản của Quy Tê Thú từng gặp sinh vật tương tự, bọn chúng rất cường đại, chắc tên này cũng mạnh như vậy.

Trong khi Vu Nhai bận rộn hấp dẫn Quy Tê Thú chú ý thì Tiểu Hắc sử dụng lực lượng chạy vào hang động, nhanh chóng nhét hết đồ vật vào không gian giới chỉ.

Tiểu Hắc kêu lên:

- Chít chít!

Quy Tê Thú, Vu Nhai liếc hướng con thú nhỏ màu đen.

Quy Tê Thú suy nghĩ: Sao có thứ nhỏ như vậy ở đây?

Mặt Vu Nhai không đổi sắc nói:

- To con, ta bỗng mắc tiểu. Ngươi hãy rửa cổ chờ ta đi xong sẽ quay về chém ngươi!

Vu Nhai xoay người bình tĩnh rời đi, Tiểu Hắc leo lên vai hắn, hai vuốt che thân dưới biểu thị nó cũng mắc. Một người một thú nghênh ngang rời đi.

Quy Tê Thú lấy làm lạ, chưa từng có chuyện đến rồi lại đi thế này xảy ra, nó không hiểu ra sao. Quy Tê Thú chợt cảm thấy hơi thở trên người Tiểu Hắc rất quen thuộc, hình như là mùi trong hang của nó.

Trí óc đươn giản nổi lên tác dụng, Quy Tê Thú lao nhanh vào hang của mình, tiếp theo là tiếng gầm kinh thiên động địa.

- Grao!

- Chạy!

Vu Nhai, Tiểu Hắc nhân dịp Quy Tê Thú quay về hang liền co giò chạy trốn, bây giờ không phải lúc ra oai.

Sau tiếng rống kinh thiên động địa, một cái bóng khổng lồ lao nhanh dưới đất rượt theo Vu Nhai. Trong hang là kho báu Quy Tê Thú cất chứa nhiều năm, sao có thể bị người lấy đi? Quy Tê Thú quyết tâm xé nát hai kẻ ăn trộm thành nhiều mảnh.

Vu Nhai mắng thầm trong lòng:

- Cha nó, quả nhiên thánh giai không có vụng về, tốc độ nhanh hơn tưởng tượng!

Vu Nhai tăn tốc độ chạy, nhưng bây giờ hắn chỉ là thiên binh sư tứ đoạn, không chạy nhanh bằng Quy Tê Thú. May mắn có Tiểu Hắc, lực lượng không gian của nó có tác dụng. Tuy nhiên bấy nhiêu chưa đủ, Quy Tê Thú quá mau.

Chớp mắt Quy Tê Thú đã đuổi sát sau lưng Vu Nhai, Tiểu Hắc.

Vu Nhai chạy vắt giò lên cổ, gào thét:

- Biến! Biến! Mau biến đi!

Giống như Trư Bát Giới không đủ thực lực, luôn không thể biến phép ba mươi sáu biến. Vu Nhai cứ hét biến biến biến.

Quái thú tiếp tục gầm rống:

- Grao!

Ma pháp thuộc tính thổ cường đại phô thiên cái địa ập đến, sau lưng Quy Tê Thú triệu hoán một hòn núi to đè Vu Nhai, Tiểu Hắc xuống.

Vu Nhai hú lên, phát động không gian thánh đạo. Tuy thực lực của Vu Nhai bị ức chế nhưng các loại thánh đạo không nằm trong phạm trù đó, vẫn sử dụng được. Chẳng qua huyền khí không đủ nên khi Vu Nhai vận dụng thánh đạo sẽ cảm thấy bó tay bó chân.

Khi Vu Nhai phát động không gian thánh đạo cũng kêu Tiểu Hắc:

- Tiểu Hắc!

Tiểu Hắc ngầm hiểu, khi không gian thánh đạo kết thúc nó phát ra lực lượng không gian của mình. Tiểu Hắc lợi hại hơn Vu Nhai nhiều, tuy rằng nó cũng bị áp chế lực lượng nhưng nó bẩm sinh nghịch thiên.

Tiểu Hắc và Vu Nhai đã phối hợp hơn một tháng, vô số lần ra sống vào chết bồi dưỡng ăn ý vô cùng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tránh thoát ma pháp của Quy Tê Thú, Vu Nhai thở hắt ra, tiếp tục cắm đầu cắm cổ chạy trốn. Sau lưng là tiếng gầm rú khủng bố của Quy Tê Thú.

- Chít chít!

Tiếng kêu của Tiểu Hắc như tiếng trời, khi nó kêu lên như thế nghĩa là môi trường đằng trước thay đổi. Rất nhanh bọn họ sẽ thoát khỏi nguy hiểm hay ít nhất trốn khỏi Quy Tê Thú.

Khi Vu Nhai ngẩng đầu nhìn, quả nhiên môi trường đằng trước thay đổi, bốn phía rậm rạp um tùm nhưng trước mắt là rừng rậm âm u. Bóng tối phủ trùm lên Vu Nhai, Tiểu Hắc, bọn họ như rơi vào một không gian khác. Đây là nguyên nhân Vu Nhai cứ rống biến biến biến, là thay đổi môi trường.

Vu Nhai, Tiểu Hắc thở phào:

- Phù!

Một người một thú ngã phịch xuống đất thở hổn hển, cảm giác sống sót sau tai nạn. Ngay khi môi trường thay đổi, Quy Tê Thú rượt phái ssau cũng biến mất. Vu Nhai, Tiểu Hắc dám khiêu khích đám quái thú thánh giai cũngbởi vì nguyên nhân này.

Trước Vu Nhai vào khu vực vòng ngoài được Lâm Mộc Phong nhắc nhở mấy điểm cần chú ý trong này. Thực lực bị áp chế, quái thú hơi có trí tuệ, môi trường tùy thời thay đổi. Trong đó Lâm Mộc Phong nói nhiều nhất là môi trường hay thay đổi, nó là nguyên nhân hàng đầu khiến người chết đi, đây là chỗ khiến các cao thủ thần giai sợ hãi nhất.

Không gian khu vực vòng ngoài thác loạn, như bị từng tầng môi trường xếp lại.

Dù ngươi ở đâu, núp trong hang động an toàn, khi gặp môi trường thay đổi vẫn sẽ ném ngươi đi chỗ khác. Hoặc nên nói không gian tiếp theo có thể là hang ổ của vài quái thú.

Những cao thủ thần giai từng chết ở khu vực vòng ngoài hầu như toàn vì môi trường thay đổi.

Loại thay đổi này là tùy cơ, ngươi không biết khi nào nó sẽ thay đổi, bởi vậy ngươi luôn căng thẳng thần kinh. Có lẽ ngươi mới giải quyết một con quái thú xong, chưa kịp cướp đồ thì bị dời đến chỗ khác, lần sau ngươi không tìm thấy chỗ con quái thú bị ngươi giết nữa. Có lẽ khi nào may mắn mới quay về chốn cũ được.

Bởi vậy dù ngươi phát hiện bí mật gì cũng không tìm về được.

Như tin đồn nói có người phát hiện một đồ án, suy đoán có lẽ thế giới lữ giả và mảnh đất bí ẩn của Cổ Duệ chi dân có liên quan gì đó, nhưng người đến sau không cách nào tìm ra được đồ án đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.