Nảy Mầm

Chương 28




Editor: Thơ Thơ

Đổng Uyển sợ run thật lâu, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, ngước mắt nhìn Vương đại phu, kinh ngạc nói: "Vương đại phu ngươi ở đây nói cái gì đây? Ta mang thai hả?"

Vương đại phu nhìn nàng từ từ mở miệng nói: "Vương phi không biết được sao? Ngươi đã mang thai hơn ba tháng rồi!"

Hơn ba tháng, như vậy chính là lúc Chân nhi dính vào quái bệnh, trước khi đến Hoàng Thành, nàng liền mang thai.

Nghe vậy, Thái phu nhân vui vẻ nói: "Mừng rỡ! Cuối cùng trong vương phủ lại có chuyện vui, hỉ sự lâm môn, lập tức ở nơi này, đứa nhỏ này tới kịp thời, đủ để đánh rơi tất cả vận rủi nhé! Đứa nhỏ này để cho ta lại lần nữa dấy lên hi vọng, Bốn mươi chín nhất định sẽ bình an trở về!"

Đổng Uyển rốt cuộc lại mang thai, Sắc mặt của Đậu Nguyên Nguyên lập tức trầm xuống. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Lưu Chân nhất định sẽ được sắc lập làm Thái tử, như vậy Nhi tử của nàng Lưu Túc cũng sắp đi lên địa vị Ninh Vương rồi.

Nhưng Đổng Uyển cố tình cũng lúc này lại mang thai, nếu như nàng lần nữa sanh ra một Nhi tử, như vậy vương vị liền do Nhi tử trưởng nàng sở sinh tới thừa kế. . . . . .

Không giống với đầu thai bị tranh cãi, thai trong bụng nàng chính xác là huyết mạch của Ninh Vương, chuyện này không cần hoài nghi, như vậy con chánh thê Ninh Vương, sắp đoạt đi tất cả sủng ái của Thái phu nhân đối với Túc nhi chỉ là con thứ.

Ông trời sao mà bất công, chỗ tốt trong cõi đời này, sao cũng dành trọn cho nàng?

Mà Đậu Nguyên Nguyên nàng chỉ có thể nắm giữ một con thứ của thị thiếp ti tiện, vĩnh viễn cũng trở mình không được.

Không! Nàng không cam lòng.

Lúc này, thấy Thái phu nhân phân phó nói: "Vương phi, ngươi mau trở lại phòng đi nghỉ ngơi đi, ngươi đang có mang, ngàn vạn lần không được quá mức vất vả rồi, mỗi ngày ăn uống nhớ lấy không thể gián đoạn."

"Vâng" Đổng Uyển thật thấp trả lời một tiếng, liền dẫn mấy tên thị tỳ rời đi đại sảnh. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Bây giờ nàng lại thêm một hài tử, vì hài tử trong bụng của nàng, nàng phải đúng hạn ăn cơm, đúng hạn ngủ, đem hắn bình an khỏe mạnh sanh ra.

***

Ở trong tẩm điện, Lý đại phu cẩn thận thay vương phi tiếp tục xem mạch, mi già xám trắng lại nhíu lại thật chặt.

Đôi mắt sáng của Đổng Uyển nhìn chằm chằm ông ta, chậm rãi mở miệng nói: "Ta lại mang thai hài tử. Xem ra Lý đại phu hình như cảm thấy hết sức ngoài ý muốn hả?"

Lý đại phu lập tức làm cái vái lạy, vội vàng nói: "Vương thượng có lệnh, không để cho vương phi Điện hạ lần nữa chịu đựng nỗi khổ sanh nở, liền phân phó lão phu ở trong thuốc bổ thông thường tăng thêm mấy vị dược vật, vương thượng nói rõ không có ý định khiến vương phi mau như vậy liền lần nữa thụ thai, nghĩ đến là lão phu lo lắng đả thương thân thể Điện hạ tôn quý, thế là không dám hạ thuốc quá nặng, mới đưa đến vương phi lại mang thai lần nữa."

Ninh Vương lén lút phân phó Lý đại phu ở trong thuốc bổ nàng dùng thường ngày tăng thêm thuốc vô sinh, chuyện này ngay cả nàng cũng bị lừa gạt ở trong. Cho đến khi tin tức nàng mang thai truyền ra ở trong vương phủ, lúc này Lý đại phu mới vội vội vàng vàng chạy tới thay nàng bắt mạch. Cũng cho nàng biết chuyện này.

Lý đại phu nói tiếp: "Vạn hạnh mới có thai. Vương phi không có ở trong vương phủ. Chưa phục dụng thuốc bổ thông thường, thai nhi trong bụng cũng không bị bất kỳ ảnh hưởng nào." Thơ_Thơ_diendanlequydon

Đổng Uyển giơ tay lên nói: "Ta hiểu, ngươi lui ra đi."

"Vâng" sau khi Lý đại phu thở dài, liền lui xuống.

Hồng Ngọc nhìn bóng dáng Lý đại phu biến mất ở cửa hồi lâu. Cuối cùng cũng không nhịn được gãi đầu một cái, buồn bực nói: "Thực sự nghĩ không ra, không phải nam nhân rất ưa thích nhiều con nhiều cháu, để cho con cháu thịnh vượng mới không làm tổ tiên thất vọng sao? Tại sao gia ngược lại lén lút khiến Lý đại phu ở trong thuốc bổ bình thường thêm thuốc, không để cho vương phi mang thai chứ?"

Kể từ sau khi tiểu thư vào cửa, Ninh Vương cũng không có chạm qua những nữ nhân khác rồi, không để cho tiểu thư mang thai, như vậy, trong vương phủ liền không có hài tử nữa ra đời.

Cố Tử Khâm suy nghĩ thuốc bổ đặt ở trên bàn. Không chút để ý mở miệng nói: "Có lẽ là Ninh Vương bị tiếng kêu thảm thiết của Đổng Khanh lúc sanh con dọa sợ đi, dáng dấp nữ nhân lúc sanh con thật sự là quá khốc liệt rồi, hắn không đành lòng thấy lại một lần, cho nên không để cho mang thai; bằng không, chính là hắn liệu đến mình cuối cùng sẽ đoản mệnh. Lo lắng Đổng Khanh sẽ giống như Thái phu nhân một mình mang thai, không còn thấy cha ruột, mồ côi từ trong bụng thân mẫu, như vậy cuối cùng cả đời chỉ có thể canh giữ ở trong vương phủ. . . . . ."

Lời còn chưa nói hết, liền bị Hồng Ngọc hung hãn đạp một cước, Cố Tử Khâm lập tức hí một tiếng, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, phát hiện mình bịa đặt. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Ngụ ý, không phải là cho rằng Ninh Vương đã băng hà rồi sao?

Ninh Vương không còn, ý nghĩa Đổng Khanh tuổi còn trẻ mà phải thủ tiết, vốn là nếu như Lưu Chân thuận lợi được sắc lập làm Thái tử, có lẽ nàng sẽ có bất đồng. Đổng Khanh trở thành quả phụ của Ninh Vương, nhi tử lại được vào cung, như vậy nàng ở trong phủ Ninh Vương đã không còn chỗ nương tựa dựa vào cùng bất kỳ liên hệ nào, hoàng thượng nhất định sẽ loại bỏ muôn vàn khó khăn, lấy lý do ở gần chăm sóc Hoàng Thái Tử còn tấm bé, nhận nàng vào cung, cố tình giờ phút này nàng lại mang thai hài tử, như vậy nàng phải canh giữ ở Phủ Ninh Vương, nuôi lớn đứa trẻ trong bụng nàng đã mồ côi từ trong bụng thân mẫu.

"Cái người này miệng quạ đen không có chuyện thì ngậm chặt lại đi!" Hồng Ngọc liền "Phi" mấy tiếng, trong lòng vẫn cảm giác được không sảng khoái, thế là lại vội vàng quát trách móc hắn dừng lại.

Cố Tử Khâm khép lại một khép tay áo, liền an tĩnh núp ở một bên.

Ninh Vương vì Đổng Khanh mà uống rượu độc, để cho thân mình trúng kịch độc, nhưng vẫn không cách nào giải độc, tính toán ngày, cũng không sai biệt lắm sắp xong đời.

Đều là nam nhân, hắn hoàn toàn có thể hiểu, tại sao Ninh Vương sẽ làm như thế.

"Tiểu thư, ta nghĩ Ninh Vương nhất định là bị thương nhẹ, hắn không muốn làm cho ngươi và Thái phu nhân lo lắng, thế là liền trốn trước chữa thương, chờ thương thế hắn chữa trị xong nhất định sẽ trở lại. Buổi sáng, ta mở ra cửa sổ, Thơ_Thơ_diendanlequydon nhìn thấy mấy con Yến rơi dưới mái hiên, Yến nhi trở về, đây là điềm hỉ, gia nhất định sẽ bình an vô sự  trở lại Phủ Ninh Vương."

Lời tuy nói như thế, chân mày Hồng Ngọc vẫn nhíu lại thật chặt.

Nếu Ninh Vương còn sống ở cõi đời này mà nói, dù là thân chịu trọng thương, hắn nhất định sẽ sai người trở lại vương phủ thông báo một tiếng.

Hắn cũng không phải là một người cô đơn, trên có cao đường, dưới có thê tử, tại đây sao không tiếng động biến mất, không phải sẽ càng làm cho người ta lo lắng sao?

Cái này cũng không giống như tác phong của hắn, Thái phu nhân bởi vì lo lắng cho hắn, đã mấy ngày đều ăn không nổi một miếng cơm rồi.

Trừ phi là chết rồi, nếu không, sao một chút tin tức cũng không có?

Đang than nhẹ ở bên trong, thì thấy Văn Tâm bưng một chén thuốc đi tới, vén áo thi lễ với vương phi, nói: "Thuốc dưỡng thai đã hâm tốt lắm, xin vương phi phục dụng thôi." Thơ_Thơ_diendanlequydon

Cố Tử Khâm nghe thấy được mùi thuốc , lập tức lại gần, mở miệng liền hỏi: "Chính ngươi tự tay nấu thuốc hả? Mẩu thuốc có thể mang tới không? Cẩn thận vi yếu, hay là khiến Cố mỗ nhìn trước một chút chứ?"

Văn Tâm nghe xong, lập tức quay đầu đi đem mẩu thuốc kể cả tay cầm hầm cách thủy, sau đó đặt ở trên bàn nói: "Cố công tử, xin cứ tự nhiên."

Cố Tử Khâm ngưng thần, tự mình kiểm tra cẩn thận nâng những xác thuốc kia, sau khi xác nhận dùng thuốc không thành vấn đề, lúc này mới từ từ nói: "Xin hầu hạ vương phi phục dụng chén thuốc thôi."

Mặc dù Lý đại phu tuyệt đối không thể nào xuống tay hại Đổng Khanh, nếu không, hắn cũng sẽ không biết sau khi Đổng Khanh mang thai, lập tức vội vả chạy tới, ngăn cản nàng phục dụng canh bổ. Nhưng mà nếu hôm nay hắn nhìn người khác ở đây, còn là coi chừng một chút. Kiến trúc Tòa Phủ Ninh Vương vô cùng nguy nga tráng lệ, phồn hoa Phú Quý, thân ở bên trong chung quy lại để cho hắn cảm thấy cả người căng thẳng, một khắc cũng không thư giản được.

Hồng Ngọc quay đầu nhìn một chén canh bổ khác đặt ở trên bàn, nói: "Buổi sáng Lý Thái y đưa tới canh bổ cũng chưa kịp uống rồi, hắn nghe nói chuyện tiểu thư có thai, liền lập tức chạy tới cho chúng ta biết không cần uống thuốc này nữa, đáng tiếc những thứ thuốc bổ thượng đẳng này, nữ nhân mang thai không thể uống..., không bằng ngươi tới uống đi, chớ lãng phí."

Trong dược có trộn lẫn dược liệu ngừa thai, nữ nhân có thai uống sẽ làm bị thương thai nhi, Cố Tử Khâm là một nam nhân, nên không quan trọng. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Cố Tử Khâm cười nói: "Hôm nay rỗi rãnh tới vương phủ thăm cố giao, ngược lại được một chén canh bổ trân quý tới uống."

Dứt lời, Cố Tử Khâm liền bưng lên chén canh bổ kia, uống một hớp lớn, ngay sau đó cũng nhăn mày, buồn bực nói: "Ah, canh bổ này sao có chút mằn mặn? Ngươi không ngại thiếu vị, tự mình thêm chút muối vào hả?"

Hồng Ngọc nói: "Canh bổ có chút vị mặn lại có gì kỳ quái đấy? Rất nhiều dược liệu đều có vị này mà? Đây không phải là thật bình thường sao? Ta hầm cách thủy tứ vật kê không cần đặc biệt thêm muối thì có vị mặn rồi."

Cố Tử Khâm nói: "Cố mỗ từ nhỏ nghiêm chỉnh huấn luyện, đối với dược liệu đặc biệt nhạy cảm, cho nên chỉ cần uống một hớp đã biết, mùi này không phải dược liệu trải qua nấu chín tự nhiên tản mát ra vị mặn, mà là vị mặn, cho nên mới hỏi ngươi có thêm muối rồi hả?"

Hồng Ngọc nhún vai nói: "Tiểu thư thông thường ăn uống hết sức nhẹ, ta cần gì phải ở trong canh bổ thêm muối, làm điều thừa đây?"

Đổng Khanh một bên nghe, sắc mặt biến hóa, liền quả quyết cầm chén thuốc dưỡng thai trên tay kia lần lượt tới trước mặt Cố Tử Khâm, nói: "Thuốc này cũng có một ít vị mặn, ngươi tới uống một chút xem đi?"

Cố Tử Khâm uống một hớp nhỏ, liền như đinh chém sắt nói: "Là tư vị muối." Sau đó quay đầu, nghi hoặc nhìn Văn Tâm.

"Thuốc là nô tỳ sắc, mà ta cũng không có ở trong thuốc dưỡng thai của Vương phi trộn lẫn muối!" bộ dáng Văn Tâm vô tội, nàng so với hắn cảm thấy nghi ngờ hơn. Thơ_Thơ_diendanlequydon

"Có chút dược liệu sau khi trải qua nấu chín liền có vị mặn, cho nên làm người ta không dễ phát giác ra ngoài, điều này làm cho ta đột nhiên nhớ lại một chuyện. . . . . . , đã từng có người ở trong lò sưởi vương phủ táy máy tay chân, ý đồ chuyện mưu hại hoàng thượng, đây là mô phỏng dị khúc đồng công (hiệu quả như nhau)." Đổng Khanh cẩn thận nhìn chằm chằm Văn Tâm vừa mới đặt ở trên bàn siêu thuốc hầm cách thủy, ngay sau đó lại cầm siêu thuốc lên nặng nề đập xuống đất, "Loảng xoảng" một tiếng vang thật lớn, gốm chế  siêu thuốc hầm cách thủy bể thành mảnh vụn, phân tán đầy đất.

Cố Tử Khâm trầm mặt, cầm lên mấy khối mảnh vụn trong đó, đặt ở trên lòng bàn tay cẩn thận suy nghĩ, quả nhiên ở nơi tan vỡ phát hiện chút ít vật màu trắng kết tinh, hắn dùng móng tay cạo xuống một chút sau đó bỏ vào trong miệng, phát hiện lại là muối tinh.

Cố Tử Khâm nói: "Là muối tinh, cái siêu thuốc hầm cách thủy này là trộn lẫn vào lượng lớn muối tinh cùng đất thó đun thành."

Hồng Ngọc càng lúc càng cảm thấy hồ đồ, nàng gãi đầu một cái nói: "Ta không hiểu rõ, tại sao trong siêu thuốc hầm cách thủy muốn trộn lẫn muối vào đấy? Nếu như nói muốn hại người, ăn muối cũng sẽ không chết người, dùng món ăn cơm, có món ăn nào không nêm chút muối hay sao? Không có muối, thức ăn còn có thể ăn không?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.