Này Em, Làm Cô Dâu Của Anh Nhé!

Quyển 7 - Chương 11: Phu thê 100 câu vấn đáp (Vong & Ngạo Thiên)




Dựa theo tính tình của cậu, thì không phải là như vậy.

Trong lúc Thượng Quan Mộc thay quần áo, Viên Tử Hàm vẫn là nhịn không được liếc trộm ngắm vài lần, lúc này nhìn hắn, ánh mắt nhìn đến rất buồn cười, trên mặt càng đỏ hơn.

” Anh như thế nào lại ở trên giường của tôi?” Mắt trợn lên nhìn ‘Tội phạm’ trước mắt.

” Cậu uống say “

Cho nên nói đây hết thảy đều là cậu say rượu gây ra tai họa. Viên Tử Hàm càng thêm ảo não , đã có vết xe đổ , cậu cư nhiên ‘Bản án cũ phạm tội lần nữa ‘ hơn nữa hậu quả lần này vượt xa so với lần trước, dường như muốn nghiêm trọng hơn rất nhiều, rất có khả năng cậu đã thất thân rồi. Nghĩ đến khả năng này, trên mặt Viên Tử Hàm một mảnh trắng hồng, tái nhợt .

Giọng nói có chút hơi run nhỏ giọng hỏi: ” Vậy chúng ta như thế nào có thể ngủ cùng nhau, chúng ta có hay không… Có hay không…”

Viên Tử Hàm không dám nói hai chữ kia ra khỏi miệng. Cùng Thượng Quan Mộc ở chung, quả thực rất vui vẻ, nhưng còn chưa có tốt đến mức có thể cùng hắn ngủ chung giường, huống chi, hắn cũng là đàn ông. Như thế nào có thể như vậy, cứ coi như mình là say, nhưng Thượng Quan Mộc, chẳng lẽ hắn cũng say sao? Mình say rượu sau đó, căn bản là không biết chuyện gì xảy ra .

“Không có” Thượng Quan Mộc nói rất rõ ràng. Xuất phát từ trong lòng, hắn là muốn nói có, có lẽ cũng bởi vì tình hình này, Viên Tử Hàm sẽ đánh vỡ vật cản trong lòng hắn, sẽ lựa chọn cùng hắn cùng một chỗ. Nhưng Thượng Quan Mộc chính là nhìn thấy sắc mặt cậu chuyển biến rõ ràng, phỏng chừng lúc này nếu hắn nói giữa hai người đã xảy ra quan hệ, Viên Tử Hàm nhất định sẽ sụp đổ.

Viên Tử Hàm so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn chống đối ‘Nam nam yêu nhau’ . Bây giờ nói rõ, Viên Tử Hàm trăm phần trăm sẽ lựa chọn trốn tránh. Hắn nhất định phải thật cẩn thận.

” Còn may, vậy còn may…” Viên Tử Hàm vẻ mặt có chút hoảng hốt, miệng lẩm bẩm nhắc lại mấy từ . Chỉ cần vẫn chưa có phát sinh quan hệ gì, vậy sẽ không có việc gì đi, trong lòng cũng hơi hơi yên tâm, cũng không tiếp tục truy cứu ai đúng ai sai .

Thượng Quan Mộc vẻ mặt càng thêm âm trầm, đối với Viên Tử Hàm ngữ khí cứng ngắc nói ” Cậu hôm nay liền ở nhà nghỉ ngơi đi” rồi xoay người buồn bực rời đi.

Viên Tử Hàm ngẩng đầu lên, ánh mắt ảm đạm không rõ liếc mắt nhìn hắn một cái, một câu cũng không nói . Lúc này, cậu thật sự không biết nên nói những gì.

Đợi bóng dáng Thượng Quan Mộc hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, cậu mới xốc chăn lên chuẩn bị đứng dậy, lúc này mới nhìn rõ căn phòng, là phòng của Thượng Quan Mộc. Cách bài trí trang hoàng đều rất tinh tế, không cầu kỳ phô trương.

Nhưng là Viên Tử Hàm lúc này là lại đang không có tâm tình đi thưởng thức những thứ đó, đối với mình đêm qua cùng Thượng Quan Mộc xảy ra chuyện gì cậu vẫn không nghĩ ra, tại sao mình lại ở trong phòng Thượng Quan Mộc, còn không sai biệt lắm trần truồng ôm nhau. Còn có sắc mặt vừa rồi của Thượng Quan Mộc không tốt lắm, chẳng lẽ thực sự là kết quả cố tình gây sự của mình sao.

Viên Tử Hàm buồn bực lấy tay đập đầu của mình, thật sự là không nghĩ ra a. Sửa sang lại quần áo, liền hướng phòng của mình đi đến , lập tức liền chui vào ổ chăn, đem đầu vùi vào bên trong thành một vòng.

Thế giới này thật hỗn loạn, cuộc sống tốt đẹp này cũng sắp phải kết thúc.

Thượng Quan Mộc sau khi rời đi, lái chiếc Mercedes-Benz , trên con đường lớn cấp tốc chạy như điên.

Đã sớm biết Viên Tử Hàm là một thẳng nam, thế nhưng vừa nghe đến những lời cậu nói vừa rồi, trong lòng hắn cơn tức liền dâng lên . Cái gì gọi là ‘ còn may’, cùng hắn xảy ra quan hệ liền khiến cậu ta khó mà tiếp nhận như vậy sao? Rõ ràng là muốn trực tiếp nói cho Viên Tử Hàm biết, mình có tình cảm đối với cậu ta, nhưng vừa nhìn thấy bộ dáng cậu ta như pha lê dễ vỡ, hắn lựa chọn buông tha. Lúc nào, mình cũng nghĩ cho người khác .

Bất đắc cười khổ một tiếng, ai kêu mình thích một người như vậy chứ, ngày tháng khổ cực còn đang ở  phía sau .

Sau khi phát tiết xong, Thượng Quan Mộc mới chậm rãi bình phục tâm tình, lái xe hướng Diệu Ký chạy tới.

Quả nhiên, phản ứng của Viên Tử Hàm mấy ngày kế tiếp cùng Thượng Quan Mộc đoán trước không sai biệt lắm .

Buổi sáng lúc cậu không muốn cùng hắn cùng đi làm, tự mình sáng sớm đón xe bus đi, buổi trưa cũng liền một mình ăn cơm, buổi tối, vẫn là tự mình đón xe bus về nhà. Trốn tránh hết mọi khả năng, tránh cùng Thượng Quan Mộc đụng nhau, cho dù gặp gỡ , cũng là vội vàng chọn đường vòng mà đi .

Thượng Quan Mộc thật sự là chịu không nổi tình trạng ở chung của hai người lúc này, lúc bắt chyện hỏi cậu, cậu ta đều luôn buồn rầu, không nói một lời. Thậm chí thân thể còn có chút run rẩy, Thượng Quan Mộc cảm thấy mình như sắp bị cậu bức điên rồi, nhưng vừa nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của cậu, trong lòng vừa tức giận vừa thương tiếc, cũng liền tùy cậu .

Thời gian hai ngày ngắn ngủn, nhưng đối với Thượng Quan Mộc giống như là hai năm như vậy . Kỳ thực không chỉ có Thượng Quan Mộc khó chịu, Viên Tử Hàm cũng không khá hơn chút nào .

Hai ngày này, Viên Tử Hàm sáng sớm liền đi ra ngoài, đương nhiên thời gian làm việc của cậu cùng Thượng Quan Mộc là giống nhau, về phần cậu đi ra ngoài sớm như vậy, chẳng qua là đi tìm nhà ở. Đối mặt với cuộc sông ‘ Mèo và chuột’, khiến cậu hít thở không thông.

Rời đi, là lựa chọn tốt nhất của cậu. cũng may nhà ở bên ngoài cũng đã liên hệ được không sai biệt lắm , đợi vài ngày nữa, là có thể cùng Thượng Quan Mộc nói. Cuộc sống như vậy, mấy ngày nữa sẽ kết thúc.

Buổi tối khi tan tầm, Viên Tử Hàm vẫn như cũ một mình một người đi tới trạm xe bus đứng đợi xe.

Năm giờ, đúng là thời điểm đông người nhất. Hôm nay thời tiết có chút âm u, mọi người đều đỏ mắt trong chờ nhìn phía xa xa, cầu nguyện xe bus sớm đến một chút.

Viên Tử Hàm hai tay ôm trước ngực, như thế nào cho tới bây giờ cũng không biết, nguyên lai bây giờ đã lạnh như vậy . Xe bus vừa tới , mọi người liền từ phía sau chen lấn lên xe, trong lúc chen lấn không biết là ai đã dẫm chân cậu, Viên Tử Hàm nhìn đầu người chen chúc, cũng không truy hỏi , chịu đau, vất vả chen lên xe.

Xe bus rất nhanh biến mất bên trong dòng xe mờ mịt, một chiếc Mercedes  Benz màu đen tại một chỗ rẽ lặng lẽ đứng nhìn theo , bất động thật lâu. Ánh mắt người trong xe, dõi theo bóng xe mờ nhạt, chạy đi rất xa rất xa .

” Sao vậy, còn không đi?”

Một giọng nam dễ nghe nghi hoặc hỏi, thanh âm mị hoặc nói không nên lời .

Theo lời của hắn, xe rất nhanh liền khởi động .

” Anh hình như gần đây rất không bình thường nha!” Thượng Quan Thần một tay xoa xoa cằm mình, ánh mắt tỏa sáng dừng lại trên người Thượng Quan Mộc vẫn đang lái xe.

Thượng Quan Mộc là hạng người gì, hắn so với ai khác đều muốn  rõ ràng. Đột nhiên từ loại người bá đạo biến thành loại rối rắm , rốt cuộc là chuyện gì, hoặc là người nào có thể thay đổi hắn đây, hắn đây  chính là tò mò nha .

Thượng Quan Mộc bực mình quay đầu, ánh mắt hung hãn liếc nhìn hắn, trong ý tứ hàm xúc mười phần cảnh cáo, nhưng cũng là không nói một câu .

____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.