Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

Chương 33: Hào Môn Đại Thiếu Có Điểm Lãnh 33




Sáng sớm ở nhà họ Lam, mặc dù rất bề bộn nhưng lại có trật tự!

Vốn là cũng không có gì, chẳng qua hôm nay chủ nhân đương nhiệm của nhà họ Lam – Lam Duê muốn trở về, cho nên trên dưới gia tộc nhà họ Lam dường như có chút bận rộn!

"Ông nội, lần này chị Lam Duê thật sự là muốn trở về?" Đứa trẻ nhỏ nhất tính đến thời điểm này của nhà họ Lam – Lam Kiệt, gần mười lăm tuổi, so với Lam Duê thì nhỏ hơn tám tuổi. Lúc này đang lười biếng dựa vào cây cột, tràn đầy hoài nghi hỏi!

"Dĩ nhiên, chẳng lẽ ông cũng đi lừa cháu hay sao? Còn có, chút nữa các người phải nhớ kỹ. Con bé là chủ nhân đương nhiệm của nhà họ Lam, mặc dù các người có thân thích đi chăng nữa, đến thời điểm con bé đưa ra mệnh lệnh, tuyệt đối không thể có bất kì dị nghị nào!”

Lam Kính, nhà họ Lam chính là do một người như vậy sáng lập!

Trải qua nhiều năm, không ai là không cảm thấy run sợ một khi nghe đến tên của ông. Nhưng cũng chính vì là một người như vậy, để có thể kế nhiệm ông, không phải là bất kì ai cũng có thể làm được. Thật vất vả mới có đứa cháu gái, thừa hưởng tất cả mọi tố chất của mình, thậm chí thủ đoạn còn nhanh hơn ông một bậc, làm thế nào ông lại không vui mừng cơ chứ!

Chỉ là, Lam Kính đối với phép tắc trên dưới của nhà họ Lam, luôn luôn cực kỳ nghiêm khắc! Cho dù ngày thường nhìn ông rất dễ tính, gần gũi, tuy nhiên nó cũng không thể thay đổi được tính cách vốn có của ông!

"Cha, Lam Duê...... Hôm nay trở lại thật sao?"

Mọi người trong nhà họ Lam đã tập trung chờ đợi bên cạnh, một người phụ nữ từ tốn hỏi!

"Chẳng lẽ chuyện này còn có giả?"

Ho nhẹ một tiếng, Lam Kính không thể không thừa nhận, có lẽ là già rồi, hay thích trêu chọc con cháu, lừa gạt có hơi quá. Hiện tại, chủ nhân thật sự sắp trở về rồi, ngược lại không ai chịu tin!

Lần gần nhất Lam Duê trở về Đại bản doanh của nhà họ Lam, đã là chuyện của một năm trước rồi, cũng khó trách mọi người kích động như vậy!

"Được rồi! Cha lúc nào cũng thích đem chuyện này ra nói giỡn!” Con trai thứ tư của Lam Kính, Lam Thành bĩu môi. Từ khi cha mình lui về phía sau, có lẽ là do quá rảnh rỗi, lúc nào cũng thích nói giỡn như vậy!

Nhưng điều đáng tiếc chính là lần nào ông ấy cũng thành công, bởi vì bọn họ căn bản rất quan tâm đến cô cháu gái này!

“Vừa nói giỡn chuyện gì?”

Phía cửa truyền đến một giọng nam trong trẻo, khiến cho tất cả mọi người đều vui mừng!

Lam Triệt – anh trai của Lam Duê, miễn là mỗi lần Lam Duê trở về, người này tuyệt đối là người xuất hiện đầu tiên! Đôi khi tất cả mọi người cũng cảm thấy ghen tỵ, ai bảo đây là người duy nhất khiến Lam Duê đối đãi đặc biệt!

"Tiểu Triệt trở lại? Xem ra lần này ông nội không có lừa gạt chúng ta rồi!”

"Hừ, chẳng lẽ ta không đáng tin vậy sao?" Ông lão có chút thẹn quá thành giận!

"Có đáng tin hay không, trong lòng ông nội rất rõ ràng!" Lam Kiệt hé ra hàm răng trắng, châm chọc nói!

"Tên tiểu tử thối nhà ngươi......."

Giữa vùng đất bằng phẳng, một chiếc máy bay trực thăng chậm rãi hạ xuống!

"Lam chủ, tất cả mọi người đã trở lại!"

Vân Lãng, một trong bốn vị hộ pháp bên cạnh Lam Duê, là người lạnh lùng ít nói, nhưng khả năng sát thương lại kinh người!

"Ai, đây là ông nội muốn náo loạn như thế nào? Mỗi lần đề dùng chiêu thức này!"

Lam Duê nâng trán, bất đắc dĩ nhỏ giọng nói ra! Một, hai năm sẽ trở về đại bản doanh một chuyến. Lần nào ông nội cũng huy động lực lượng như vậy, thật sự làm cô có chút không chịu nổi, đành phải tiếp nhận!

"Tất cả mọi người rất muốn Lam chủ!" Vân Trạch cười đem một chiếc áo khoác màu vàng nhạt mặc vào cho cô. Sau đó bọn họ liền ngồi vào trong một chiếc xe đang chờ sẵn, trực tiếp đi về hướng Đông – khu biệt thự cao cấp của nhà họ Lam!

"Ưmh, đại khái vậy!"

Hiện tại trên thế giới nhà họ Lam giữ vị trí rất cao, cũng giống như nhà họ Lăng, đã vượt lên rất xa so với các thế lực khác!

Những ai dấn thân vào con đường này đều biết rõ, nhà họ Lam có Lam Duê, nhà họ Lăng có Lăng Ngạo! Hai người này đại biểu cho sự vương giả tuyệt đối, cao quý hơn tất cả!

Mặc dù trên thế giới có năm thế lực, nhưng thật lòng mà nói, để có thể vững bước đi lên cũng chỉ có: chiếm cứ nước Mĩ – nhà họ Lam, chiếm cứ Canada – nhà họ Lăng, cùng với Italy – Gia tộc Andrew! Mặt khác, quan hệ giữa những Gia tộc này mấy năm nay trước sau còn có thể duy trì cũng là rất tốt!

Từ khi nhà họ Lam - Lam Duê, nhà họ Lăng - Lăng Ngạo tiếp nhận cương vị đứng đầu Gia tộc, bố cục đang hiện hữu của thế giới này ngay lập tức bị xáo trộn!

Lam Duê trở lại, làm trên dưới nhà họ Lam cảm thấy hưng phấn khác thường!

Nhất là Lão Thái Gia nhà họ Lam, càng thêm vui mừng không khép miệng được, đây là đứa cháu gái hợp ý ông nhất, trò đã sớm giỏi hơn thầy rồi!

"Ông nội, ba mẹ, bác cả, bác cả gái, chú hai thím hai, chú ba thím ba!"

Vừa vào đến cửa chính, Lam Duê liền gật đầu tỏ ý với mấy vị bề trên! Thuận tay cởi áo khoác trên người xuống, sườn xám màu đen bên trong liền hiện ra trong tầm mắt của mọi người!

"Nguyệt trở lại!"

"Mọi người trước hết chớ vội vàng, con có chuyện muốn trao đổi với ông nội!" Giơ tay lên ý bảo bọn họ không cần tìm cô, Lam Duê trực tiếp đi tới trước mặt Lam Kính, nói!

Lam Kính nhíu mày, chống gậy đứng lên, dẫn đầu đi về phía lầu hai!

Cháu gái xem ra là có chuyện gì gấp gáp, bằng không thì khó mà vội vã tới gặp ông như vậy! Căn bản ông đã nghĩ tới, làm sao mà vô duyên vô cớ Lam Duê có thể bỏ xuống trọng trách bên mình, trở về đại bản doanh, bây giờ ngẫm lại trong lòng dự đoán đúng rồi!

Mọi người trơ mắt nhìn Lão Thái Gia cùng bóng dáng xinh đẹp tao nhã rời đi, còn có Vân Trạch cả ngày đi theo bên người cô, biến mất ở khúc quanh lầu hai!

"Ai, xem ra vừa rồi là chúng ta tự mình đa tình, tiểu Nguyệt Nhi căn bản cũng không phải là về thăm chúng ta!" Người con út của Lão Thái Gia, lão yêu nhà họ Lam - Lam Minh, giương gương mặt tuấn tú phàn nàn, uất ức nói!

"Tiểu Triệt, gặp lại con chú còn tưởng rằng......"

"Đi nhìn qua một chút? Xem thử chuyện gì mà khiến Nguyệt cũng gặp khó khăn như vậy!" Có người bắt đầu đưa ra chủ ý cùi bắp rồi, nhưng lại lấy được phần lớn sự đồng ý của mọi người.

Dĩ nhiên trong đó phải loại trừ đi người bên cạnh Lam Duê – Vân Lãng, bất quá anh không thể ngăn cản mấy người này, đơn giản là nhìn thôi! Dù sao Lam chủ tin tưởng bọn họ!

"Có chuyện gì khó giải quyết sao?" Lam Kính ngồi trên ghế sofa trong thư phòng, nhìn chằm chằm gương mặt đang mỉm cười của Lam Duê!

Lam Duê cũng không trả lời ngay lập tức, chỉ nhìn về phía Vân Trạch ở bên cạnh!

"Ông nội cũng đừng vội, trước tiên xem qua cái này một chút rồi hãy nói!”

Vân Trạch tiến lên mở máy vi tính ra, ngón tay thuần thục nhanh chóng gõ lên bàn phím, nhất thời trong thư phòng chỉ có thể nghe được tiếng đánh máy lạch cạch!

"Lão Thái Gia mời xem!"

Lam Kính liếc nhìn Lam Duê đang ngồi ở phía đối diện, nở nụ cười khiến người ta phát run, sau đó nhìn về phía máy vi tính!

"Đây là......."

"Đây là một người mà ông nội đã từng đảm bảo với con – Dã Điền Hùng! Ông nội còn nhớ thời điểm ban đầu người hướng tới con cam đoan như thế nào không? Người nói coi như bất luận là kẻ nào dám phản bội người, nhà Dã Điền sẽ không! Nhưng bây giờ, ông nội, người có thể nói cho Lam Duê biết, đây là đang xảy ra chuyện gì hay không?”

Thời điểm nói ra điều này, trước sau Lam Duê vẫn giữ nụ cười cực kỳ ưu nhã mê người! Đầu ngón tay nhịp nhàng gõ lên mặt bàn thủy tinh, động tác này vô tình còn mang theo một tia áp lực, làm người ta khó có thể kháng cự!

Sắc mặt Lam Kính cũng có chút khó coi, một là bở vì nhà Dã Điền đã đánh mất đi sự tín nhiệm của ông, hai là trước mặt chính cháu gái bảo bối của mình bị một phen bẽ mặt!

"Kỳ thật thì đối với cái đống hàng này, con ngược lại không có gì để ý, nhưng mà nhà họ Lam chính là nhà làm ăn buôn bán như vậy. Nếu không thể giao hàng vào tay đối phương đúng hẹn, ông nội có biết việc này làm cho nhà chúng ta bị ảnh hưởng như thế nào hay không?”

Lam Duê nói những lời này có chút trầm thấp, nắm giữ cương vị này nhiều năm, cô cũng có ranh giới cuối cùng! Cô sẽ không bởi vì đối phương là ông nội của mình, mà cân nhắc đối đãi! Trên nguyên tắc cơ bản, cô có chủ kiến riêng của mình!

"Nên làm cái gì, con liền làm thế ấy đi! Thật ra thì chuyện này con căn bản không cần hỏi ý kiến của ta, dù sao nhà họ Lam đối với bọn họ đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi!"

"Con hiểu, con sẽ dùng chính phương thức của mình giải quyết tất cả! Ông nội yên tâm!"

Lam Duê đứng lên, vẻ mặt tươi cười nói!

"Đã trở lại, ông nội cũng không để ý Lam Duê ở nhà cùng bữa cơm chứ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.