Nanh Trắng

Chương 29




- Hội thảo “Đạo giáo” là một diễn đàn tôn vinh đạo giáo trong toàn quốc, tụ tập chuyên gia và học giả nghiên cứu đạo giáo. Lần này Kỳ Lân Quan có thể tổ chức hội thảo cũng là do ngành du lịch Hoa Lâm phát triển khiến du khách tới Kỳ Lân Quan tăng cao. Minh Hư lão đạo cũng có danh tiếng lớn trong Đạo giáo toàn quốc nên mới có cơ hội này.

- Kỳ Lân Quan và núi Hốt Luân có phong cảnh như tranh, bây giờ trời đang nóng nực anh có cơ hội nghỉ ngơi miễn phí hai hôm còn không thích sao?
Triệu Quốc Đống trừng mắt nhìn Lỗ Năng:
- Đừng có mà không biết đủ, người khác muốn đi còn không được.

- Ha ha, Bí thư Triệu, Kỳ Lân Quan cũng bắt đầu nổi tiếng khi ngài đến Hoa Lâm. Chẳng lẽ ngài không có hứng thú quay lại xem một chút sao? Minh Hư đạo trưởng cứ gặp người là nói đến chỗ tốt của ngài, tôi thấy tình cảm của y đối với Thái Thượng lão quân cũng không bằng với ngài.
Lỗ Năng cười ha hả nói.

- Tôi về đó nhiều rồi, Minh Hư lão đạo cũng chán thấy mặt tôi rồi. Chẳng qua Minh Hư lão đạo mấy năm qua trông càng lúc càng trẻ khỏe ra, có lẽ là do hương khói thinh vượng nên thân phận cũng khác, người cũng có vẻ tiên phong đạo cốt hơn xưa.
Triệu Quốc Đống thở dài nói:
- Anh đại biểu thị xã đến đó. Tuần sau tôi còn phải đi khảo sát tình hình phát triển sản nghiệp thứ ba nên không đi được.
….

Triệu Quốc Đống lúc này khá vui vẻ. Sắp cuối tuần nhưng hắn không định về An Đô, trong thời gian này hắn cần cẩn thận một chút mới được. Vị trí Thường vụ tỉnh ủy trước khi có quyết định chính thức thì vẫn còn có ẩn số, không chừng có nhiều người hy vọng mình ngã ở ngay trước cửa thiên đường.

Không về An Đô nhưng hắn có thể tính tới việc đến Công viên quốc gia Cô Lỗ câu - Vân Lĩnh nghỉ một hai ngày. Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ nên đi một mình hay hẹn ai khác. Hẹn người khác thì bọn họ đều mang theo gia đình, mình đi một mình không quá tiện. Nếu gọi Tiểu Âu hoặc là La Băng thì còn nguy hiểm hơn là hắn về An Đô. Triệu Quốc Đống không dám mạo hiểm như vậy nên chỉ có thể đi một mình.

Công viên quốc gia Cô Lỗ câu thực ra lấy Cô Lỗ câu làm chủ. Cô Lỗ câu có địa thế uốn lượn kéo dài trên 50km, chia làm ba đoạn, đoạn đầu dài khoảng 10km, đỉnh núi cao nhất là 1822m so với mặt nước biển, đoạn giữa dài 15km có đỉnh Kỵ Long Bình cao trên mực nước biển 2445m, đoạn sau dài hơn 20km có đỉnh cao nhất – Tiên Nhân đỉnh trên mực nước biển là 2968m.

Do địa thế khá hiểm trở nên đoạn giữa bây giờ mới bắt đầu được làm được, có lẽ phải đến ba năm sau mới kinh doanh. Về phần đoạn sau càng ít người tới. Ngoài dân chúng địa phương ra thì gần như không ai vào đó. Hiện nay chỉ có đoạn đầu là mở ra kinh doanh, đây là thiên đường nghỉ hè với khí hậu mát mẻ.

Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ thì điện thoại di động vang lên. Hắn nhìn hóa ra là xx gọi tới.

- San San, sao lúc này lại có thời gian rảnh gọi cho anh vậy? Em đang ở đâu?
Triệu Quốc Đống do dự một chút nhưng vẫn nghe điện.

Sau hôm đó quan hệ giữa hắn và xx trở nên vi diệu. Triệu Quốc Đống rất khó giải thích tại sao lúc ấy trong xe mình lại to gan như vậy. Hình như do hắn đoán xx sẽ không có phản ứng với hành vi đó của hắn. Ánh mắt hờn dỗi và đôi má ửng hồng của cô như cổ vũ hắn tiếp tục làm như vậy.

Cũng may sau đợt tết hai người còn không có cơ hội gặp mặt. Mặc dù lúc Triệu Quốc Đống lên Bắc Kinh, Cổ Tiểu Âu lên hai lần nhưng đều đi một mình vì muốn có không gian riêng cho cả hai. Xx cũng đã gọi cho hắn vài lần như chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng chỉ có hai người biết tâm linh tội ác ẩn sâu trong lòng chỉ chờ bùng cháy mà thôi.

Xx khi chuẩn bị gọi điện cũng có chút do dự. Cô vốn không tiện gọi, mấy người đồng nghiệp hẹn nhau tới Cô Lỗ câu chơi nên kéo cô theo. Chẳng qua người khác nếu không mang theo bạn gái thì cũng có bạn trai đi cùng, chỉ có mình xx là lẻ loi.

Nhưng trời xui đất khiến thế nào lại làm xx gọi cuộc điện này, bề ngoài như muốn nói cho hắn biết mình và bạn tới Cô Lỗ câu nghỉ phép nhưng thật ra lại có ý ám chỉ mình đi một mình.

Nghe xx nói, Triệu Quốc Đống không khỏi động tâm.

Cổ Tiểu Âu đến Nga du lịch, nghe nói cùng mấy người bạn ở Hongkong sang đó chơi một tuần. Trước khi đi cô cũng gọi cho hắn. Triệu Quốc Đống dặn cô sang đó phải cẩn thận vì tình hình an ninh trật tự của Nga không quá tốt.

Cổ Tiểu Âu đi, An Đô chỉ còn lại có Kiều San cùng Đồng Úc. Nhưng xx nói sẽ tới Cô Lỗ câu nghỉ phép mà không nhắc đến Đông Úc, ý là cô đi một mình.

- Được, bọn em muốn đi cắm trại ở Cô Lỗ câu? Ừ, hiện nay bên đó đang thịnh hành việc này, cuối tuần có nhiều đoàn du khách từ ngoài đến thưởng thức không khí miền quê. Chẳng qua em nên chuẩn bị đủ chăn màn, lều. Ở đó có nhiệt độ khá thấp, đừng có mà bị cảm lạnh đó.
Triệu Quốc Đống cẩn thận dặn dò.

Xx đầu bên kia có chút thất vọng. Lời Triệu Quốc Đống không không có gì khác lạ cả, hoàn toàn như không có việc hắn đã làm trên xe hôm nào. Nghĩ vậy người cô có chút nóng lên như bàn tay kia đang sờ sờ mông mình vậy.

- Được rồi, sáng sớm mai em xuất phát, trưa là tới được Cô Lỗ câu, chiều đi leo núi. Ừ, anh có rảnh không, hay là đến nghỉ ngơi một chút?
Giọng xx xen lẫn một tia khẩn trương và run sợ, nghe qua như một lời ời bình thường nhưng trong lòng xx lại cảm thấy mình bảo hắn cùng mình hưởng thụ một ngày nghỉ ấm áp vậy. Trong đó sẽ xảy ra chuyện gì thì có lẽ không ai đoán được.

Triệu Quốc Đống im lặng khá lâu, xx cảm thấy tay mình cầm máy đã chảy mồ hôi. Cô gần như muốn dập máy, yêu cầu như vậy cũng bị từ chối là sỉ nhục quá lớn.

Triệu Quốc Đống đúng là có chút do dự. xx mặc dù đi cùng nhiều đồng nghiệp, bọn họ cũng chưa chắc nhận ra hắn nhưng hắn tham gia vào sẽ làm người ta bất ngờ. xx vẫn luôn từ chối các đồng nghiệp trong cơ quan theo đuổi, không ít lãnh đạo giới thiệu bạn trai cho cô nhưng cô cũng từ chối. Bây giờ hắn đột nhiên xuất hiện sẽ không thích hợp. Nhưng hắn có thể nhận ra sự chờ mong và hy vọng của cô khi mời mình, Triệu Quốc Đống không tiện từ chối.
- Ừ, anh xem mai có lịch gì không, nếu không có thì tới lúc đó anh sẽ gọi cho em.

Câu nói của hắn làm tim xx được thả xuống.
- Vâng, Quốc Đống ca, em nghe nói ở trên núi mọi người tự do hoạt động, chỉ hẹn lúc về mà tập trung mà thôi.

Xx nói rõ ràng là đánh động tâm tư của Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống biết công viên Cô Lỗ câu xác định cho khách tự do leo núi, các hộ dân gần đó cũng cung cấp đủ các dụng cụ cho khách vào núi.

Đến Cô Lỗ câu du lịch phần lớn là các đôi nam nữ, hoặc là các đoàn du lịch theo nhóm, cũng có một số gia đình, người trung tuổi muốn cảm nhận không khí thôn quê.

Vì nhiều nhóm khách hàng nên Ban quản lý công viên Cô Lỗ câu cũng đã đưa ra nhiều đoạn cho phép du khách tự do leo núi ở đây. Đoạn trước của Cô Lỗ câu kéo dàn tầm 10km là nơi dành cho khách leo núi. Chẳng qua khách chỉ được leo đến lưng chừng núi, còn trên đỉnh do nguy hiểm nên nghiêm cấm du khách.

Chẳng qua mỗi tháng vẫn có không ít người tự xưng là người mạo hiểm muốn khiêu chiến cực hạn, đó là vấn đề đau đầu nhất của Ban quản lý.

Từ khi công viên Cô Lỗ câu bắt đầu kinh doanh với bên ngoài cũng đã có nhiều trường hợp trượt chân, lạc đường, bị dã thú tập kích. Cũng may Ban quản lý Cô Lỗ câu trang bị một đội ngũ cứu hộ có năng lực và được chia làm mấy tổ luôn tuần tra tại các khu vực nguy hiểm của Cô Lỗ câu.

Dù vậy hơn năm qua cũng có hai trường hợp trượt chân mà tử vong khiến truyền thông đưa tin một thời gian. Nhưng hai vụ việc này sau khi được công bố chẳng những không làm công viên Cô Lỗ câu giảm khách mà còn thu hút nhiều nhà mạo hiểm hơn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.