Nanh Trắng

Chương 11




Ngay khi Hoắc Vân Đạt và Giản Hồng đang đầy hưng phấn vì việc Triệu Quốc Đống được hội nghị thường vụ Tỉnh ủy thông qua làm ứng viên Thường vụ tỉnh ủy, Quế Toàn Hữu và Lệnh Hồ Triều cũng đang nâng cốc chúc mừng.

- Bí thư Quế, tôi không ngờ Bí thư Triệu có thể nhanh như vậy đi đến bước này.
Lệnh Hồ Triều đầy vui mừng nói:
- Bí thư Triệu bây giờ chắc cũng biết tin rồi nhỉ? Nếu không phải Bí thư Triệu đang học ở Bắc Kinh thì đêm nay chúng ta có thể chúc mừng Bí thư Triệu.

- Lệnh Hồ, có lẽ ngoài Bí thư Triệu ra thì chỉ sợ không ai tin Bí thư Triệu chỉ trong hai năm ngắn ngủi hoàn thành giai đoạn từ Bí thư thị ủy đến Thường vụ tỉnh ủy, không chừng ngay cả Bí thư Triệu cũng không chuẩn bị tư tưởng cho việc này.

Quế Toàn Hữu cũng có nhiều suy nghĩ. Khi hắn mới quen Triệu Quốc Đống đó là quan hệ giữa chủ tịch xã và Phó chủ tịch huyện, đến bây giờ mình là Bí thư huyện ủy, Triệu Quốc Đống là Bí thư thị ủy, có lẽ một tháng sau sẽ là chênh lệch giữa Bí thư huyện ủy và Thường vụ tỉnh ủy.

Đối với người theo chính trị thì càng lên cao càng khó khăn, nhưng hình như quy luật này không có hiệu quả với Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống cứ bình quân hai năm lên một bước nhỏ, bốn năm tiến một bước lớn.

Từ Sở Giao thông đến Hoa Lâm, trong hai năm chuyển thành công từ Phó chủ tịch kiêm nhiệm lên làm chủ tịch, hai năm sau lại hoàn thành từ chủ tịch lên Thường vụ thị ủy Ninh Lăng, Bí thư Quận ủy Tây Giang, sau đó lại làm Thường vụ thị ủy Hoài Khánh, Phó thị trưởng thường trực, sau đó lại trong hai năm Triệu Quốc Đống lại lên làm Thị trưởng Hoài Khánh.

Nếu nhất định nói có lúc nào quỹ đạo lên chức của Triệu Quốc Đống có sai sót thì có lẽ là lúc hắn rời khỏi chức vụ Thị trưởng Hoài Khánh. Nhưng theo Quế Toàn Hữu thấy thì lúc ấy Triệu Quốc Đống lên Bộ năng lượng mới có được cơ hội tiếp xúc với sân khấu cao hơn, tạo quan hệ, sau đó nó tạo ra ảnh hưởng lớn trong công việc của Triệu Quốc Đống.

Có thể nói nếu Triệu Quốc Đống không có thời gian nhận chức trên Bộ năng lượng, hắn tuyệt đối không thể nào xác lập Ninh Lăng thành đô thị năng lượng mới, cũng không thể nào khiến Tỉnh ủy An Nguyên, thậm chí Trung ương chú ý và coi trọng, như vậy hắn càng không thể thành Thường vụ tỉnh ủy.

Mặc dù Triệu Quốc Đống đã rời khỏi Hoài Khánh nhưng Quế Toàn Hữu lại biết Triệu Quốc Đống lên Bắc Kinh hay về Ninh Lăng cũng tốt, tóm lại có một ngày hắn sẽ đứng lên vị trí càng cao hơn. Như vậy cả mình và Lệnh Hồ Triều đều còn có thể có lúc cùng làm việc với hắn.
- Bí thư Quế, Bí thư Triệu đang không ngừng cố gắng tiến lên, ngài cũng cần cố gắng đó.
Quế Toàn Hữu nghe vậy chỉ cười cười không nói.

Y biết ý của Lệnh Hồ Triều. Cố Vĩnh Bân rời khỏi Quy Ninh, mình thay làm Bí thư huyện ủy. Nhưng chức Thường vụ thị ủy Hoài Khánh lại không rơi vào đầu mình. Nói cách khác Quế Toàn Hữu chỉ thuần túy làm Bí thư huyện ủy Quy Ninh mà thôi. Mặc dù vẫn là người đứng đầu Quy Ninh nhưng bên trên không có chữ Thường vụ thị ủy đúng là khiến người ta phải suy nghĩ.

- Bí thư Quế, tôi nói chính là thật. Hai năm qua tốc độ phát triển kinh tế của Quy Ninh chúng ta vẫn duy trì thứ hai toàn thị xã. Hoài Châu mặc dù phát triển cũng không chậm nhưng tổng GDP của bọn họ vẫn kém hơn chúng ta. Tôi nghĩ Thị ủy cũng nên cân nhắc đưa một Bí thư các quận, huyện vào thường vụ. Bây giờ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đã phổ biến chính sách này ở cấp tỉnh, cấp thị xã nhất định cũng sẽ như vậy.
Lệnh Hồ Triều nói.

- Ừ, chính sách này có thể sẽ chứng thực nhưng rơi vào đầu tôi hay không cũng khó nói. Từ trước đến giờ Quy Ninh và Hoài Châu cạnh tranh rất mạnh, bây giờ Vương Lệ Quyên làm Bí thư Quận ủy Hoài Châu càng làm kinh tế bên đó tăng tốc nhanh. Hơn nữa Vương Lệ Quyên cũng có quan hệ tốt với Bí thư Đàm Lập Phong.
Quế Toàn Hữu trầm ngâm một chút rồi nói.

Trước mặt Lệnh Hồ Triều, Quế Toàn Hữu cũng không dấu gì. Vương Lệ Quyên cũng là người có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống. Lệnh Hồ Triều làm thư ký của Triệu Quốc Đống đương nhiên quen với Vương Lệ Quyên, chẳng qua quan hệ đó không thân bằng giữa mình và Triệu Quốc Đống mà thôi.

Tính ra hai người ngày xưa là người Triệu hệ bây giờ lại cạnh tranh chức Thường vụ thị ủy, đúng là có chút buồn cười.

Chẳng qua Vương Lệ Quyên có ưu thế hơn mình, đó chính là mình rõ ràng là người Triệu hệ hơn Vương Lệ Quyên. Mà Vương Lệ Quyên lại là cán bộ từ Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy xuống. Vương Lệ Quyên ở Hoài Khánh làm rất tốt, hơn nữa Vương Lệ Quyên cũng không có nhiều cố kỵ như mình.

Tháng tư vừa rồi tổ chức đoàn sang Mỹ khảo sát do Phó Thiên dẫn đoàn. Trong các Bí thư quận, huyện thì Đàm Lập Phong điểm danh Vương Lệ Quyên tham ra, qua đó đủ thấy Đàm Lập Phong ưu ái Vương Lệ Quyên như thế nào. Mà Quế Toàn Hữu mặc dù có quan hệ cũng được với Đàm Lập Phong nhưng y biết mình không coi là thân tín của Đàm Lập Phong. Thân phận đặc thù của y quyết định y không thể hòa nhập vào vòng tròn của Đàm Lập Phong hoặc Phó Thiên.Vì thế nếu muốn vào Thường vụ thị ủy thì Quế Toàn Hữu tạm thời không có biện pháp tốt nhất, chẳng qua bây giờ đã có một tia cơ hội.

Triệu Quốc Đống mạnh mẽ tiến vào bộ máy Thường vụ tỉnh ủy không thể nghi ngờ là tín hiệu khá rõ ràng. Ban tổ chức cán bộ Trung ương chỉ là trình tự. Một khi Triệu Quốc Đống thành Thường vụ tỉnh ủy cũng có nghĩa Triệu Quốc Đống từ một Bí thư thị ủy bình thường thành lãnh đạo tỉnh, mà là một Thường vụ tỉnh ủy thậm chí còn có tiếng nói hơn Phó chủ tịch tỉnh. Mặc dù Triệu Quốc Đống bây giờ có vẻ chỉ như người giơ tay nhưng mỗi lần Bí thư Triệu tiến vào thường vụ đều phát ra năng lượng không bình thường.

Việc này có mang tới biến hoá cho mình không? Quế Toàn Hữu còn chưa thể xác định nhưng Triệu Quốc Đống lên chức chính là tin làm người ta phấn chấn.
….
Triệu Quốc Đống không nhớ mình nhận được bao cuộc điện chúc mừng. Chỉ trong vòng một hai tiếng là tất cả mọi người đều biết.

Có lẽ mọi người đều biết hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần này không bình thường. Vì thế sau khi hội nghị kết thúc con đường khắp nơi cũng bắt đầu khởi động. Một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh người biết tin đều biết.

Triệu Quốc Đống rất lễ phép cảm ơn tất cả mọi người gọi điện tới, đương nhiên còn không tránh được câu bây giờ mới là người đề cử, mong mọi người đừng truyền tin nhiều.

Người có quan hệ mật thiết không tránh được trêu ghẹo một hai câu, quan hệ bình thường cũng tự nhiên hiểu rõ.

- Anh nói bên Ban Tổ chức cán bộ Trung ương còn có chút phiền phức sao?
Trình Nhược Lâm cầm cặp cho Triệu Quốc Đống, bỏ cạnh bàn uống nước.

- Ừ, nhưng vấn đề có lẽ không lớn. Thái ca gọi điện cũng có ý này. Nghe Thái ca nói chuyện mà Tỉnh ủy quyết định thì có lẽ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương chỉ có nguyên nhân đặc biệt hoặc bản thân anh có vấn đề lớn mới lật đổ được quyết định của Tỉnh ủy An Nguyên.
- Nguyên nhân đặc thù là gì anh? Anh có thể có vấn đề gì lớn?
Trình Nhược Lâm không cho là đúng.

- Nguyên nhân đặc thù thì khó nói, nhưng khả năng này gần như không xuất hiện. Còn vấn đề lớn ư? Trên người anh chỉ có mỗi vấn đề duy nhất là quan hệ giữa anh với em, La Băng bị phát hiện, hơn nữa có chứng cứ rõ ràng.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Vậy anh còn tới đây sao?
Trình Nhược Lâm có chút oán trách nhìn hắn.
Bây giờ là lúc nào, anh không nhịn được một lát sao?

- Không nhịn được thì không cần nhịn.
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói:
- Anh không sợ, em sợ gì?

- Quốc Đống, không phải em nói anh nhưng phương diện này anh cũng phải cẩn thận một chút. Thân phận của anh giờ đã khác, về sau người nhìn chằm chằm vào anh càng lúc càng nhiều, cẩn thận vẫn hơn mà. Tuổi của anh mà đến được vị trí này sẽ khiến không biết bao người ghen ghét, tìm mọi cách khiến anh mất chức. Trong công việc em tin anh không có vấn đề, nhưng ở phương diện này em sợ ai tìm được nhược điểm của anh.

- Em hình như quên xuất thân của anh là gì rồi, anh đương nhiên có đề phòng mà.
Triệu Quốc Đống thở dài nói:
- Mỗi người hình như trời sinh đều có khuyết điểm, nếu không người đó sẽ là thần chứ không phải con người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.