Nắng Ấm

Chương 2: Chạm mặt




Edit by VinJR.

Bàng Lạc Tuyết mang theo Thích Dao tiến vào gian phòng, Liên Diệp cùng Liên Ngẫu theo bên người hầu hạ. Tuy nói là đã sống một đời người, xuất thân là tiểu thư khuê các song Bàng Lạc Tuyết cũng cảm thấy ngượng ngùng.Rất nhanh nàng liền định thần :

“Hôm nay tiểu nữ tới đây là muốn cùng với ma ma nói chuyện một chút, tiểu nữ muốn mua Di Hồng viện này,người cho tiểu nữ một cái giá đi.”

Nàng vừa mở miệng mọi người liền khiếp sợ, nhìn nàng một cái:

“Xin hỏi tiểu thư, vì sao phải mua Di Hồng viện này. Đây là nơi phồn hoa nhất kinh thành, chỉ sợ tiểu thư không thể trã được giá tiền này.”

Liếc mắt nhìn chằm chằm bà ta, nàng nhìn là có thể biết được vẻ mặt của những loại người này, nàng cũng biết điểm mấu chốt là cái gì.

Nàng nhẹ nhàng cười, cũng không tức giận, nhưng cũng không mất uy nghiêm nói:

“Chủ nhâm gia biết được nhiều việc, người thường thường là sống không quá lâu , người cũng đã thẳng thắn, tiểu nữ trả năm ngàn lượng bạc mua Di Hồng viện này.”

Bà ta cười nói, sắc mặt hiện một tia sáng rỡ:

“Tiểu thư muốn mua cái Di Hồng viện này để làm gì, năm ngàn lượng có phần cũng quá.”

"Ha ha." Nàng cười nói: "Tiểu nữ cũng cảm thấy năm ngàn lượng hơi nhiều, dù sao trong con đường náo nhiệt này, Di Hồng viện tuy là đã cũ kỹ, nhưng có nhiều điều thú vị, theo ta được biết, người đã vất vả trong coi nơi như thế này thật kỷ càng, chuyển lại cho ta, l.q.d Di Hồng viện bây giờ chỉ còn lại cục diện hỗn loạn, nói khó nghe một chút là chỉ còn cái vỏ không, người đã không muốn bán cho ta, vậy thì chờ bị bọn người ngoài kia thôn tính, sau đó bị đuổi ra khỏi nơi này."

Trong lòng bà lập tức cả kinh, bà làm sao không biết tình trạng hiện tại của mình. Việc làm ăn sớm đã thu vào chẳng đủ tiêu sài, lại đã cũ kỹ sao có thể lôi kéo khách nhân, càng đáng giận là Di Tình Uyển bị Lưu ma ma dứt khoát đoạt đi, lại còn tự lập biển hiệu tứ đại hoa khôi. Thế là bà cắn răng nói:

“Có thể bán cho tiểu thư, thế nhưng ta có một điều kiện.”

"Người cứ nói."

"Ta họ Tiết từ nhỏ đã sống tại Di Hồng viện này, hi vọng tiểu thư có thể cho ta một chỗ nương thân. Như vậy ta liền đem Di Hồng viện này bán cho người. Bằng không, ta tình nguyện có chết cũng giữ lại Di Hồng viện này, tuyệt đối không bán.” Lời nói như đã hạ quyết tâm.

"Chuyện này đương nhiên có thể, nếu như người nguyện ý người vẫn là chủ quản chỗ này, bất quá sau này người phải nghe theo lời tiểu nữ, đây là năm ngàn lượng ngân phiếu, người cất xong, mấy ngày này liền đóng của trước, truyền tin ra ngoài rằng Di Hồng viện đã chỉnh sửa tân trang lại."

"Tiểu thư kia chờ một chút, để ta đi lấy khế ước mua bán nhà."

Sau khi lão nương kia đi, ba người này cũng không ngồi yên nữa.

"Tiểu thư vì sao lại muốn mua Di Hồng viện sắp đống cửa này" Liên Diệp bất mãn nói: "Còn mất nhiều tiền như vậy."

Thích Dao cũng là vẻ mặt không hiểu. thế là nàng phân giải:

“Đây là nơi thu thập tin tức tốt nhất, mặc dù Di Hồng viện này kinh doanh không tốt, nhưng địa vị vững chắc, là bảng hiệu lâu đời. Đối với chúng ta thuận lợi hơn rất nhiều, chính là cái l.q.d thứ nhất, sau này còn có nhiều người quy tụ về nơi chúng ta, Thích Dao, thân phận của ta không tiện ra mặt, ngươi cũng là danh môn khuê tú, làm như vậy là ủy khuất ngươi rồi.”

Thích Dao lắc lắc đầu: “Tiểu thư sao lại nói lời này, cuộc đời này của Thích Dao đã là người của tiểu thư, vì tiểu thư Thích Dao chẳng sợ lập tức đi tìm chết, Thích Dao cũng tuyệt đối sẻ không chần chừ."

“Đừng nói cái gì có chết hay không, sau này không được phép kêu muội là tiểu thư nữa, tỷ so với muội lớn hơn, vậy muội liền gọi tỷ là Dao tỷ tỷ. Sau này tất cả sản nghiệp của muội đều sẻ trên danh nghĩa của tỷ, đều cực khổ tỷ rồi. Mấy gày này tỷ tỷ giúp muội tìm một vài ả đào, vũ nữ, tiểu quan, tuyệt đối phải điều tra rõ trước.”

Thích Dao lòng tràn đầy cảm động: “Ta nhất định sẻ làm tốt chuyện muội an bài.”

Chỉ chốc lát đã lấy được khế ước mua bán nhà đất. Nàng nói với ma ma: “Bảo tất cả cô nương, người sai vặt, người chăn nuôi trong viện gọi ra tiếp kiến chủ nhân mới của bọn họ.

"Vâng, nô gia này liền an bài, mời chủ tử di chuyển đến đại sảnh, cung kính xin cáo lui”.

Nàng cùng với Thích Dao cùng ra ngoài Liên Diệp Liên Ngẫu về phủ làm việc, lúc này nàng vẫn dùng khăn the che mặt, Thích Dao lại lấy khăn the xuống, nàng liếc mắt nhìn liền biết tâm tư của nàng ta. Các nàng tới ngồi lên ghế quý phi ở đại sảnh, các cô nương, tiểu quan, người sai vặt ở trong viện kêu lên, chừng hơn trăm người, quả nhiên là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Các cô nương son phấn lòe loẹt xen lẫn vào nhau mùi hương cực kỳ cổ quái, nàng ho nhẹ một tiếng.

“Mọi người yên lặng, sau này vị này chính là tân chủ tử của chúng ta. Lại đây bái kiến tân chủ tử.”

Thấy qua chủ tử mọi người đều nói to nhỏ.

"Mọi người không cần đa lễ, sau này chúng ta đều là người một nhà, sau này Tiết ma ma vẫn phụ trách mọi ngươi, bên cạnh ta là Thích Dao cô nương, vị này là chủ nhân Di Hồng viện này, những ngày tới chúng ta sẻ ngừng kinh doanh để chỉnh đốn và tân trang, hiện tại cho các người thời gian nửa nén hương, đem hóa trăng trên mặt rửa sạch, thay y phục trắng trong thuần khiết nhất của các ngươi, rồi qua đây gặp ta.”

Mọi người sửng sốt một chút. Tiết ma ma hô to một câu: “Không nghe thấy lời chủ tử sao, còn không mau đi." Mọi người mới lập tức giải tán. Tiết ma ma tự mình bưng nước trà qua. Nàng cùng với Thích Dao vừa chờ đợi vừa bàn bạc về vấn đề đặc tên mới cho Di Hồng viện. l.q.d Chưa tới nửa nén hương các nàng đều mang gương mặt trắng thuần đến, trái lại xem ra còn có mấy cô nương cùng tiểu quan nhìn trắng trong thuần khiết. Nàng hài lòng gật gật đầu, lần nữa nói ra mấy lời coi như bài giáo dưỡng đầu tiên:

“Sau này tiền tiêu vặt hàng tháng của các cô nương tăng gấp đôi, không muốn bán mình chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không ép buộc, muốn chuộc thân có thể nói với Tiết ma ma hoặc nói với Thích cô nương, gặp được ý hợp tâm đầu bản tiểu thư tự mình lo liệu cho các ngươi đồ cưới. Mọi người yên tâm.”

Phần lớn là các cô gái xuất thân nghèo khổ, nghe thấy đều từng người một cảm động lệ rơi đầy mặt, quỳ xuống không ngừng dập đầu. Nàng cùng với Thích Dao cũng bị rung động. Tiết ma ma cười nói: “Tiểu chủ nhân quả thật thiện tâm, bà già này đã không nhìn lầm người.”

Nàng lại nói: “Sau này Di Hồng viện đổi thành Thúy Vi lâu, Thích cô nương sẻ là lâu chủ, lời của nàng cũng như lời của ta.”

Vừa mới nói xong, liền thấy Liên Diệp trang điểm thành một thân nam trang đến nói mấy câu vào tai nàng, nàng gật đầu cười: "Mang tất cả đồ vật đều chuyển vào đây, nhớ thận trọng vào bằng cửa sau."

Liên Diệp gật gật đầu đi thu xếp.

"Sau này ta hi vọng tất cả mọi người tương thân tương ái, Tiết ma ma sẻ chỉ dẫn lại các ngươi, Thúy Vi lâu này của chúng ta chắc chắn trở thành lâu đệ nhất kinh thành. Sau này những thứ như son phấn thấp kém kia liền không được mua, lâu chủ sẽ tự mình lựa chọn cho các ngươi."

Chỉ chốc lát Liên Diệp liền chỉ huy người đem đồ đạt chuyển đến, trong đại sảnh chất đầy vải vóc lộng lẫy, các loại quần áo trang sức rất tinh xảo, đàn cổ, danh tiêu. Rực rỡ muôn màu, vô giá. Mọi người mắt đều tỏa sáng, nhưng lại không dám động, có thể thấy Tiết ma ma quản giáo có quy củ. Nàng hài lòng gật đầu. Lấy ra từ trong hộp một chiếc vòng ngọc bích lục, là loại phỉ thúy tốt nhất, xanh tươi không chứa một điểm tạp chất, cầm lên tự mình mang lên tay của Tiết ma ma, Tiết ma ma lập tức cả kinh, nhìn thấy vòng quý giá trên tay liền biết vòng tay này có thể sánh với Thúy Vi lâu còn đắt hơn, lập tức lại quỳ xuống tạ ơn. Nàng hạ xuống nâng bà dậy nói:

"Mặc dù các ngươi động tâm nhưng lại không động thủ có thể thấy Tiết ma ma giáo dục có phương pháp, đây là người nên được thưởng cho. Những thứ này là đồ trang điểm lâu chủ mua cho các ngươi, sau này những thứ này đối với Thúy Vi lâu chúng ta cũng không phải là đồ quý báu gì. Không được vì lợi nhỏ trước mắt mà động tâm. Ta nói trước, ai nếu có hai lòng, ta chắc chắn sẽ không dung tha cho người đó. Đã nghe rõ chưa?”

Mọi người cùng hô: "Rõ."

Phải bộc lộ uy nghiêm, mới có thể quản được người ở. Thích Dao cho mỗi người một phần thưởng xong liền dặn dò:

“Sau này ta chính là lâu chủ của Thúy Vi lâu này, mấy ngày tới chúng ta tạm thời đóng cửa không tiếp tục kinh doanh, ta sẽ kêu người may y phục cho các ngươi. Đến khai trương là lúc chờ các ngươi trổ tài.”

Mọi người lòng đều tràn đầy mong đợi. Nàng ở lại phân phó qua buổi trưa một chút, liền cùng Thích Dao trở lại Thích phủ, bảo nàng ta buổi tối đến phòng nàng. Thích Dao đương nhiên đáp ứng. Thế là nàng cùng Liên Diệp Liên Ngẫu về Bàng phủ trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.