Nằm Xuống! Cướp Đây!

Chương 83




Edit by Điệp Y Vi

Nhị đệ này của hắn tưởng thắng Vân Hoàng, sau đó từ hôn cưới nữ nhi Vân Thiên Lương,  Vân Lạc.

Còn không phải là vì binh quyền trong tay Vân Thiên Lương sao?

Hắn đã là Thái Tử, lại vẫn có một ít người không cam lòng như vậy, muốn lớn mạnh thế lực chính mình.

Bất quá nhìn bộ dáng Vân Hoàng kia, căn bản không có đem nhị đệ đặt ở trong mắt.

Tuy rằng không biết nàng có cái gì để kiêu ngạo, nhưng lúc này đây, khả năng sẽ nhìn thấy một hồi trò hay.

...

Vân Hoàng tiến vào sân, liền nhìn thấy Thập Thất ngồi ở ghế đá trong viện. 

Thập Thất vốn dĩ  là ghé mặt vào trên bàn đá, nghe được thanh âm, lập tức ngẩng đầu lên.

Duỗi tay xoa xoa đôi mắt, Thập Thất mở miệng hỏi, "Vân Hoàng, ngươi đã trở lại?"

"Ân." Vân Hoàng lên tiếng, đi qua, đồng thời đem mua đồ vật từ trong không gian đem ra, toàn bộ ôm ở trong tay.

Sau khi đi đến trước bàn đá, Vân Hoàng đem đồ vật toàn bộ đặt ở trên bàn đá.

Trong đó còn có một bao điểm tâm.

"Ta vừa rồi đi ra ngoài một chuyến mua ít đồ vật, thuận tiện mua một bao điểm tâm, ngươi cầm đi ăn đi, ta đem mấy thứ còn lại đặt vào trong phòng."

"Hảo." Thập Thất cầm lên ngửi hương vị, sau khi sờ đến điểm tâm, trên mặt lộ ra một mạt tươi cười sáng lạn.

Vân Hoàng nhìn Thập Thất liếc mắt một cái, ôm đồ vật khác hướng phòng chính mình đi đến.

Chén trà, đệm chăn, một ít quần áo, còn có trâm bạch ngọc lúc trước bị nàng đem đi cầm, sau khi Vân Hoàng nhất nhất sửa sang lại hảo, mới ra khỏi phòng.

Đi đến bên người Thập Thất, Vân Hoàng nhìn Thập Thất nói, "Thập Thất, hôm nay xuất hiện nam nhân kêu Mặc Trần, học viện đã đồng ý hắn làm lão sư của ta, cho nên từ ngày mai bắt đầu, ta sẽ không đi đến tiểu viện bên kia đi học."

"Không có việc gì, ta có thể một người đi, chỉ là......" Thập Thất cắn một ngụm điểm tâm, nói, "Ta không yên tâm ngươi, cái nam nhân kêu Mặc Trần kia cho ta cảm giác rất nguy hiểm."

Hắn một chút đều không thích nam nhân kia.

Tuy rằng nhìn không thấy bộ dáng của hắn, nhưng bằng cảm giác, hắn cảm giác được nguy hiểm.

"Hắn sẽ không đối với ta thế nào." Vân Hoàng cầm lấy một khối điểm tâm, nhìn Thập Thất, "Đúng rồi, ta từ trên người ngươi nhìn không thấy linh lực dao động, chẳng lẽ ngươi cũng không thể tu luyện?"

Nhận thức Thập Thất cũng có một tháng, lúc trước nàng vội vàng tu luyện, cũng không hỏi cái này.

"Không phải." Thập Thất cắn cắn môi, nhỏ giọng nói, "Là ta chính mình không tu luyện."

"Ngươi không thích tu luyện?"

"Không phải." Thập Thất lắc đầu, "Ta mỗi lần tu luyện, đầu đều sẽ đặc biệt đau, mặc kệ khi nào đều giống nhau, cho nên Hạ lão sư liền không cho ta tu luyện, nàng nói chỉ cần ta ở trong học viện, nàng sẽ bảo hộ ta, ta sẽ không có nguy hiểm."

Chỉ là hiện tại, Hạ lão sư đã không còn nữa, cũng liền không có biện pháp bảo hộ hắn.

Vân Hoàng nhìn Thập Thất, thở dài một tiếng, khó trách thời điểm bị Lý Dũng khi dễ, căn bản là không thể đánh lại.

Bất quá nhìn cái dạng của hắn này, cho dù là có tu vi, chỉ sợ người khác khi dễ hắn, hắn cũng sẽ không đánh trả.

Rốt cuộc nàng lúc trước muốn cho Dạ ăn Lý Dũng cùng những người đó, hắn đều thay  bọn hắn cầu tình.

"Hảo, hôm nay buổi tối không cần làm cơm." Vân Hoàng nhìn Thập Thất nói một câu, liền hướng tới phòng chính mình đi đến.

"Ngươi buổi tối muốn tu luyện sao?"

"Ân."

Tiến vào phòng, Vân Hoàng đóng cửa lại, duỗi tay nhéo nhéo ấn đường.

Vừa rồi sao lại thế này?

Nhìn thấy dáng vẻ của hắn, nàng thiếu chút nữa theo bản năng nói ra " về sau ta bảo hộ ngươi " những lời này.

Nhất định phải biết rõ ràng lai lịch vòng tay kia. 

Vi cái gì trước kia chưa từng gặp qua Thập Thất, khi nhìn thấy vòng tay kia nàng lại cảm thấy như là đã từng gặp qua ở địa phương nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.