Năm Thứ Hai Mươi Sau Khi Tôi Mất

Chương 26: Trần Tuyền xảy ra chuyện rồi




Hiện giờ cuộc chiến hơi có sự thay đổi, bởi vì Hulk ở trong tàu mẹ trên không trung rốt cuộc đã rơi xuống. Chớ trách người ta tới chậm, dù sao những thứ này trước giờ không phải truyền tống tới đây thì chính là bay tới, người ta chỉ có thể cưỡng ép khổ sở đi chung một chiếc xe ô tô, a không phải, là lái một chiếc xe máy nát gấp rút lên đường mà thôi.

Nếu không phải nơi mà hắn rơi xuống gần New York thì hoàn toàn không biết phải mất bao lâu mới đến nơi được nữa.

Hulk không hổ danh là người chịu trách nhiệm chiến đấu chủ lực của Avenger, kiêm nhiệm đại sứ hình tượng quần cộc toàn cầu, sau khi biến thân chỉ với một quyền đã đánh chết một con Arowana, sau đó đủ loại anh hùng nhảy ra ngoài, đánh đập loạn xạ với đám người Zitari. 

Hắn muốn khắc sâu một suy nghĩ thật rõ ràng trong óc những kẻ ngoài hành tinh xâm lược này, đó chính là một chiến sĩ cuồng bạo với lượng máu huyết sôi trào ngập tràn tức giận vô hạn, kĩ năng vô số đáng sợ đến mức nào.

Hàng đầu tiên đánh xuất sắc như vậy rồi thì những kẻ xuất hiện đằng sau không thể bị tụt lại được.

Một triệu súng! 

Dotti bất luận là trang bị hay năng lực thì đều có khuynh hướng hỗ trợ, mặc dù khẩu súng bắn tỉa của cô có trang bị thêm lưỡi lê cũng có thể liều mạng với khoảng hai, ba tên lính, nhưng cô vẫn lựa chọn ngoan ngoãn ẩn náu ở một tòa nhà nào đó để bắn lén, mà không phải xuống dưới kia sóng vai cùng chém giết kẻ địch với Carter, dù sao như vậy mới càng có thể phát huy được năng lực chiến đấu của cô.

Nhưng sự trợ giúp của cô rõ ràng mang tính xu hướng, căn bản Carter giết tới đâu thì cô trợ giúp theo tới đó mà thôi.

Một tiếng phịch vang lên, một người Zitari quyết định đánh lén góc chết của Carter, bị lực lượng trong bóng tối đánh nát nửa người trên. Carter cả kinh, sau đó lại ngẩng đầu nhìn sân thượng phía trên tòa cao ốc, nhếch môi xem như chào hỏi vị bằng hữu cũ. 

"Ồ, bảo bối, cô lúc này trông thật mê người..." Dotti thông qua ống kính ngắm bắn nhìn mọi hành động của Carter, hơi nâng đầu ống ngắm lên, nhìn qua ống ngắm khẽ hừ nói. Mặc dù hiện giờ Carter còn đang trong trạng thái biến thân thành ác ma, nhưng điều này lại khiến Dotti cảm nhận được một vẻ đẹp khác thường, khiến gương mặt cô ta xuất hiện tia ửng hồng.

"Cô nói gì?" Hawkeye tò mò hỏi, hắn cũng thuộc phe trợ giúp, cho nên hắn cũng không xuống đánh trực diện, mà là bọc hậu cho Dotti.

"Không có gì." Dotti không quay đầu lại mà chỉ thuận miệng đáp. 

Hawkeye cũng không quan tâm lắm, chỉ tiếp tục trợ giúp đồng đội phòng cháy và chữa cháy, nhưng đồng tử của hắn đột ngột co rút lại, không biết vì sao hắn dường như trông thấy trên đầu Captain America đột nhiên có tia sáng màu xanh lóe lên. Hả? Chắc hắn nhìn lầm rồi phải không, có thể gần đây bản thân dùng mắt quá độ mà mệt mỏi quá rồi chăng.

"Barton, tôi gửi cho anh một phần lễ lớn, tiếp nhận cho tốt nhé." Bên trong bộ đàm của Hawkeye truyền tới giọng nói của Natasha.

"Nat, cô định làm gì vậy?" Hawkeye không hiểu sự việc hỏi, nhưng sau đó hắn đã nhanh chóng hiểu được. 

Hóa ra Natasha uy hiếp cướp tàu phi hành của người Zitari, bay tới phía Hawkeye, còn người đang truy đuổi cô kia chính là Loki.

Hawkeye nhìn thấy vậy liền cảm thấy vô cùng vui mừng, điều này có phải nói rõ rằng thời điểm báo thù đã tới rồi không? Hawkeye hận đến thấu xương kẻ đã sử dụng khống chế tâm linh lên mình chính là Loki kia, không nói không rằng lập tức rút một cung tên ra, đo tốc độ gió xong liền bắn mũi tên đi.

Nhưng Loki là ai? Không cần nhìn trực diện liền trực tiếp vươn tay bắt được mũi tên, quay đầu lại, khinh thường nở nụ cười quyến rũ mờ ám với Hawkeye. Sau đó, Oanh! Hắn đã bị nổ mặt bởi mũi tên này. 

"Hừ, kĩ năng hình học đơn giản." Hawkeye nhếch môi khẽ nói.

Bị hố nặng, vẻ mặt cũng như tính mạng của Loki không được tốt lắm, sau khi bị nổ tung liền bị sóng khí ném văng đi, rơi xuống tầng cao nhất của tòa nhà Stark, nhưng Hulk đã trực tiếp nhảy lên một cái vô cùng anh dũng thu hẹp khoảng cách, hơn nữa còn phát động công kích.

Thân thể tiểu thụ bé nhỏ của Loki sao có thể chịu được lực công kích này, lúc này bị đập bay ra ngoài. 

"Đủ rồi, ta là Thần!" Loki vốn cảm giác hài lòng với sự vượt trội của bản thân rốt cục không nhịn được nữa, đứng dậy hét lớn một tiếng với Hulk, chuẩn bị sử dụng thần công hấp thụ chấn động của bản thân.

Nhưng hắn rõ ràng không hiểu nhiều trước loại nghề nghiệp chiến sĩ cuồng bạo này đến cả thân hình vạm vỡ to lớn như Thor cũng dám đập, vậy thì một tiểu thụ nhỏ bé có tính là gì.

Cho nên không đợi Loki sử dụng khí thế vương giả, Hulk đã dùng kĩ năng tất sát, thể hiện rằng trời đất này ta đều ăn tất! "Hừ, Thần yếu đuối!" Hulk bỏ lại một câu rồi xoay người rời đi. 

Loki bị một kích đập xuống sàn nhà, cảm giác xương cốt toàn thân cũng sắp tan rã, hai mắt vô thần phát ra giọng nói khó chịu, Trái Đất quá nguy hiểm, dẫn ta trở về Asgrad đi anh trai.

"Không cần phải thủ ở đây nữa rồi, xuống dưới chém giết đi." Nghi thức đã hoàn thành, Evanson không cần đám ác ma thủ hạ ở đây nữa.

Nhưng hắn vừa ra lệnh thì kẻ lao ra đầu tiên không phải thủ vệ ác ma hiếu chiến Taylor, mà là Succubus Sarah. Cô ta nhanh chóng giương đôi cánh, trực tiếp nhảy từ trên tòa nhà cao tầng xuống, vừa bay vừa hét lớn: "Đám Slag chết tiệt, các ngươi thiếu chút nữa đã phá hủy gương mặt xinh đẹp này của cô ấy rồi!" 

Haizz, con gái khi yêu quả thực rất điên cuồng, tự cầu phúc cho bản thân đi, người ngoài hành tinh.

"Hì, nóng tính quá." Ngay khi Taylor cũng muốn rời đi thì Tiểu quỷ Triptsey đột nhiên ngăn cản hắn ta: "Ta có một cách... Hắc hắc."

Một lát sau, người Zitari xâm lược phát hiện lại có một kẻ địch cường đại xuất hiện. 

Bên ngoài cơ thể cao lớn của Taylor được bao phủ bởi bộ khôi giáp màu u lam, một tay vung mạnh rìu chiến, một tay cầm khiên đi tới tiên phong, Tiểu quỷ Triptsey ngồi trên đầu Taylor, dùng Hỏa Cầu công kích kẻ địch trên không trung. "Ha ha ha! Hãy xem sức mạnh của ta đây, ăn thuật Hào Hỏa Cầu của ta đi!"

"Haizz, thật sự không thể chịu được hai đứa bọn chúng mà." Evanson vươn tay cởi mũ trùm đầu của mình, sau đó duỗi tay ra, Usalus tự bay đi.

Evanson vỗ ngực, tức thì một lượng tà năng dự trữ theo đường dẫn bao trùm toàn bộ cơ thể. Đồng thời, ngọn gió màu đỏ hồng của Usalus bạo động mãnh liệt, những ký hiệu trên cánh tay cũng giống như sống lại uốn lượn vặn vẹo. 

Đúng như lời của nữ vương Dreadlord, những ký hiệu kia bảo đảm Evanson có thể mượn được sức mạnh của Usalus, đồng thời cũng không bị thương bởi luồng sức mạnh này.

"Hự, hự..." Evanson khom người xuống, trong cổ họng phát ra những tiếng dã thú khẽ gầm, pháp bào sau lưng đột nhiên phồng lên, có thứ gì đó mọc ra xé toạc vải vóc, một đôi cánh cực lớn của Dreadlord dần mở rộng sau lưng Evanson, những góc cạnh sắc nhọn uốn lượn xé rách mũ trùm đầu.

Evanson cầm Usalus tới bên cạnh sân thượng, sau khi được ma pháp cường hóa liền thâm trầm nói: "Ta chính là khởi nguồn của Ngày Tận Thế... là bóng tối che khuất ánh mặt trời... tiếng chuông của sự hủy diệt!" 

Lúc này, giọng nói thâm trầm của Evanson đột ngột thay đổi, khí thế cũng đạt đến đỉnh điểm, mở rộng hai tay giơ lên cao hét lên: "Ý nghĩa tồn tại của ta chính là chứng kiến sự diệt vong và tuyệt vọng của những kẻ xâm lăng, người Zitari! Sự phán xét của Lưỡi Hái Đen, đã tới!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.