Nam Thành Chờ Trăng Về

Chương 33




Tán Hồn long trảo để lại vết thương trên tay đối phương, lực lượng trên quyền Triệu Đan Trần, đồng thời cũng đem khí huyết của Long Thần chấn cho cuồn cuộn.

Triệu Đan Trần lúc này, tay phải hơi run rẩy, có thể nhìn thấy là vạt áo trên cánh tay hắn đã hoàn toàn nát bấy, cánh tay trắng nõn trơn bóng xuất hiện hơn mười vết thương màu đỏ như máu.

Đã bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên Triệu Đan Trần bị mộ người cùng lứa tuổi thương tổn.

Đối với hắn mà nói, đây là chuyện không thể nào.

Đây cũng đồng thời động đến lửa giận và sát tâm của hắn.

Ngẩng đầu ngước nhìn thanh niên đạm mạc, Triệu Đan Trần biết, lần này hắn bất luận làm như thế nào cugx phải giết chết Long Thần, nếu để tiểu tử này tùy ý trưởng thành thì sớm muộn gì Triệu Đan Trần hắn cũng sẽ mất mạng.

Ngay cả Hoàng Kim chiến thể cũng bị móng vuốt của hắn cắt đứt, trong lòng Triệu Đan Trần cũng không khỏi bối rối.

“Triệu Đan Trần, bộ dạng cuồng ngạo lúc trước của ngươi đâu rồi? Sự thật chứng minh ngươi cũng không có gì hơn cái này.” Long Thần châm biếm làm cho toàn bộ người xem đều nghe được. Trong lòng mọi người thaatj ra cũng không hiểu rõ khuynh hướng, chẳng qua Vũ Minh Triệu Đan Trần cường đại đã xâm nhập vào tận tim mọi người rồi. Long Thần châm biếm cũng làm cho mọi người liền bật cười, đồng thời ôm sâu tâm kính sợ đối với thiếu niên Long Thần.

Bên phía Long Nguyệt, Long Sơn vuốt bộ râu mỉm cười, đoán chừng tình cảnh này đã nằm trong dự liệu của hắn, mà đám người Long Nguyệt, đối với Long Thần, lại là một bộ thần sắc bội phục. Khương Vô Nhai cười khổ không thôi, hắn không thể không thừa nhận Long Thần đã bỏ bọn hắn lại đằng sau khá xa.

Thanh Li vương và Liễu Y Y ở bên cạnh hắn liếc mắt nhìn nhau.

“Long Thần lúc trước trên Thanh Li vương điện cũng chỉ có thực lực Thông Thiên cảnh nhị trọng, trong tời gian nửa năm đã tiến thăng thành như vậy rồi, thật là một con quái vật mà.” Thanh Li vương cảm khái nói.

Mà trong mắt Liễu Y Y tràn đầy cảm động.

Chuyện ngày hôm nay cũng bởi vì nàng mà ra, có thể nói Long Thần ở một bên là báo thù cho Khương Vô Nhai, mà bên khác, chính là cướp dâu.

Loại cảm động này khiến tim Liễu Y Y nhảy loạn như con nai con, vốn sắc mặt trắng bệch, lúc này trở nên đỏ ửng, kiều diễm ướt át.

Tương phản mãnh liệt đó khiến trong lòng Triệu Đan Trần bốc cháy lên lửa giận.

Lúc nãy xem thường Long Thần, lúc này trong lòng không chỉ mang theo suy nghĩ giết chết Long Thần mà còn lửa giận nhục nhã.

Không nói hai lời, Triệu Đan Trần đã tới trước mặt Long Thần, đúng lúc này, trong hai mắt của hắn tràn ngập hỏa diễm màu vàng, trong sát na, hai đạo ánh sáng tráng kiện từ trong mắt hắn phát tán ra ngoài, đâm tới chỗ Long Thần, ánh sáng kim mang theo năng lực thiêu đốt hừng hực, người thường bị Triệu Đan Trần nhìn thôi, đoán chừng cơ thể liền tan biến.

“Hoàng Kim Tịch Thiên Nhãn!”

Tại Chiến tộc, Long Thần từng chứng kiến công kích này của Triệu Đan Trần.

“Hô!”

Hai đạo ánh sáng trong nháy mắt đã tới trước mặt Long Thần.

Hoàng Kim Tịch Thiên Nhãn là một trong những tuyệt chiêu lớn nhất của Triệu Đan Trần, tương đối kinh khửng. Cả Thần Vũ thánh triều chỉ có người thiên phú như hắn mới có thể phát ra.

“Rầm rầm!”

Ánh mắt Long Thần trong nháy mắt híp lại.

Khoảng cách từ hắn đến Triệu Đan Trần thật sự quá gần.

Thế nhưng, lấy lực lượng của Hoàng Kim Tịch Thiên Nhãn còn chưa đủ để tạo thành uy hiếp đến Long Thần, mà Long Thần sớm đã biết hắn có một chiêu như vậy.

Cũng là Liễu Nhứ Tùy Phong, Long Thần thi triển ra, quả thực so với Hoàng Phủ Phong Trần còn cao hơn một cảnh giới, dưới tình huống gần trong gang tấc, Long Thần phô diễn Liễu Nhứ Tùy Phong đến một tầng cao mới trước mặt mọi người, trong ánh nhìn than thở của mội người, hai đạo ánh sáng màu vàng xẹt qua, bắn lên trên mặt đất bên cạnh.

Liễu Nhứ Thùy Phong.

Khi Hoàng Kim Tịch Diệt Nhãn của Triệu Đan Trần gần trong gang tấc, Long Thần lại thi triển Liễu Nhứ Thùy Phong hoàn mỹ, tránh thoát công kích kinh khủng. Hai đạo ánh sáng kim sắc trực tiếp oanh tạc thành một cái hố to tường có đường kính khoảng hoan mười thước trên mặt đất phía sau Long Thần.

Hoàng Kim Tịch Diệt Nhãn nếu như đánh trúng Long Thần, chỉ sợ Long Thần sẽ trực tiếp bị phân giải.

Thế nhưng Long Thần chỉ dựa vào Liễu Nhứ Tùy Phong là có thể tránh thoát công kích của Hoàng Kim Tịch Diệt Nhãn, có thể sử dụng loại chiến kỹ này đến trình độ này, vận dụng chiến kỹ tinh diệu như thế, e rằng ngay cả hoàng Phủ Phong Trần cũng không so sánh được.

Người nhìn ra môn đạo vội vàng càng xem càng thấy Long Thần cường đại.

“Thiếu niên này thế nhưng có thể sử dụng Liễu Nhứ Tùy Phong của Hoàng Phủ gia tộc đến trình độ này sao?”

Cho dù là Long Sơn mạnh nhất ở đây cũng có chút gật đầu kinh hãi. Hoàng kim Tịch Diệt Nhãn lúc nãy năng lượng mười phần, dù là Long Sơn hắn cũng chỉ sợ tránh né không thoát.

Hai người chiến đấu quả thực đã đến trình độ gay cấn kích động nhân tâm.

“Vù vù!”

Trên người Long Thần, Triệu Đan Trần ăn quả đắng lần nữa, có thể nói, hắn từ khi ra đời cho đến nay cũng chưa bao giừo bị người ta cho ăn quả đắng liên tục như bây giờ.

Đây giống như là Triệu Đan Trần hắn bị vứt một đống pjhaan chó vô mặt vậy.

“Đường đường là đệ tử thân truyền của Vũ đế Triệu Vô Cực, cũng chỉ có được bản lãnh phân chó này thôi sao?” Long Thần khóe miệng nhếch lên, trên mặt hắn treo nụ cười giễu cợt.

Những lời này khiến cho Triệu Đan Trần giận giữ đến nỗi khóe miệng co giật mấy cái.

Hai chiêu Hoàng Kim trọng quyền và Hoàng Kim Tịch Diệt nhãn đều thua trong tay Long Thần. Triệu Đan Trần hắn đúng là mạnh, nhưng công kích không trúng Long Thần, hắn có thể làm gì được?

Đem mối thù chặt đứt một cánh tay của Khương Vô Nhai để ở đáy lòng, Long Thần không nói hai lời, lần này hắn lựa chọn chủ động cường công. Hắn kiêng kỵ chiến thể Triệu Đan Trần, nhưng mà nếu không ngạnh binh, hắn cuối cùng cũng không làm gì được Triệu Đan Trần.

Công kích như cuồng phong bạo vũ, ttrong nháy mắt thổi quét qua Triệu Đan Trần.

“Phong Thần cước pháp, Bạo Phong thức!”

Đây là lần đầu tiên Long Thần thi triển Phong Thần cước pháp ra ngoài, trong lúc nhất thời khiến cho tất cả mọi người không kịp phản ứng, Phong Thần cước pháp chính là tuyệt kỹ của Dương Ngưng Phong, trong một tháng ngắn ngủi, làm sao chuyển đến trên người Long Thần?

Hơn nữa, khi mà Long Thần vận dụng, còn sắc bén hơn Dương Ngưng Phong lúc trước rất nhiều, tưởng như Phong Thần cước pháp đây vốn thuộc về Long Thần mà không phải của Dương Ngưng Phong.

Thoáng cái cước pháp dữ dội như bạo phong, nháy mắt đã đến trước mặt Triệu Đan Trần, Triệu Đan Trần chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên, sau đó trước mắt xuất hiện toàn là cước ảnh màu đỏ như máu, mỗi một cái giống như là một cây roi hướng tới chỗ Triệu Đan Trần mà quất.

“Quái vật này có thể sử dụng Phong Thần cước pháp đến trình độ này?” Triệu Đan Trần trong lòng tràn đầy kinh hãi.

Thế nhưng, cái này cũng không thể đánh bại niềm kiêu hãnh của hắn.

“Rầm rầm rầm rầm!”

Phong Thần cước, đặc điểm của nó chính là nhanh, mà Long Thần lúc này cả người đã hóa thành một đạo toàn phong đỏ chói, che khuất cả bầu trời trên đỉnh đầu Triệu Đan Trần, cước ảnh chi chít trong nháy mắt bao phủ toàn người Triệu Đan Trần, từng đợt nổ vang, Bạo Phong thức của Long Thần và cánh tay của Triệu Đan Trần lần lượt va đụng vào nhau.

Triệu Đan Trần trên phương diện công phu thân thể tương đối cường hãn, Hoàng Kim chiến thể của hắn quả thực tương đương với cương thiết hoàng kim cứng rắn, thậm chí còn cường đại hơn nhiều. Mỗi một cước của Long Thần căn bản bị cánh tay của Triệu Đan Trần ngăn đón đỡ được, tự bản thân hắn cảm giác như động vào một tấm cương thiết vậy, mỗi một lần công kích cũng đều làm cho chân của hắn có cảm giác tê dại.

“Phong Thần cước cũng không tệ lắm, không thể không nói những Địa Vũ cảnh tam trọng khác đều không phải đối thủ của ngươi! Đối với Triệu Đan Trần ta thì không giống, công kích của ngươi căn bản không phá nổi phòng ngự của ta.”

Rất nhanh Bạo Phong thức qua đi, nhưng mỗi chiêu Bạo Phong thức công kích đều bị Triệu Đan Trần dùng cánh tay tiếp đón.

Long Thần công kích Phong Thần cước cũng không lớn mạnh hơn bao nhiêu so với Khương Vô Nhai lúc nãy, phá không đước phong ngự của Triệu Đan Trần, Triệu Đan Trần chỉ cảm giác tay mình có chút tê dại mà thôi.

Hoàng Kim chiến thể, tại phương diện phòng ngự và lực lượng, Long Thần không có uy lực để so đo.

Cho nên, Triệu Đan Trần lúc này một lần nữa lấy lại tự tin, nên mới đắc ý như vậy.

“Vậy sao?”

Long Thần cười lạnh một tiếng, phòng ngự của Triệu Đan Trần bao hàm cả công kích Hoàng Kim chiến thể, mà lúc này đây một chiêu Hoàng Kim trọng quyền của Triệu Đan Trần đánh tới, hắn cho rằng Long Thần sẽ dùng Liễu Nhứ Tùy Phong ngăn cản, nhưng Triệu Đan Trần hắn đã tính sai, Long Thần cũng không sử dụng Liễu Nhứ Tùy Phong mà trực tiếp dùng Tán Hồn long trảo va đụng với Triệu Đan Trần.

Tán Hồn long trảo và Hoàng Kim trọng quyền lúc nãy đã không thể phân thắng bại, lần này lại càng không thể phân thắng bại! Nhưng bây giờ có một điểm không giống là Long Thần rất nhanh triệu hồi lực lượng Tán Hồn long trảo, đồng thời vung lên một chân, dưới tình huống Triệu Đan Trần còn chưa kịp né tránh, một cước ki trực tiếp đạp vào trên mặt của hắn một cái.

“Ba!”

Một tiếng chói tai vang lên, Triệu Đan Trần phát ra tiếng kêu đau đớn, tực tiếp bị một của cước của Long Thần đá bay ra ngoài.

Dĩ nhiên đây là Long Thần dừng lực lượng tạm thời, cũng không đủ gây nên thương thế cho Triệu Đan Trần, tối đa chỉ khiến Triệu Đan Trần mất thể diện mà thôi, từ khi bắt đầu đánh nhau cho đến nay, lần đầu tiên Triệu Đan Trần bị thương.

Hàm răng va vào nhau, thiếu chút nữa cắn đứt lưỡi của hắn, Long Thần ra một cước làm cho Triệu Đan Trần phát hiện ra đầu của mình trở nên choáng váng.

Trong nháy mắt, ánh mắt Triệu Đan Trần trở nên đỏ ngầu.

“Long Thần!” Một tiếng gầm thét giận dữ phát ra từ miệng Triệu Đan Trần.

Thân thể hắn bị đạp bay ra ngoài, mọi người còn chưa kịp cười nhạo hắn thì thấy được thân thể hắn nhanh chóng trầm xuống, đột nhiên tấn công tới chỗ Long Thần.

Một cước lúc nãy, đối với Triệu Đan Trần mà nói, quả thực vô cùng nhục nhã.

Nếu như nói Triệu Đan Trần lúc nãy chỉ là hơi tức giận thôi thì lúc này đây đầu óc hắn gần như muốn nổ tung. Hô hấp của hắn trở nên nặng nhọc, thở ra hơi khí màu trắng, tựa như biến thành dã thú vậy.

Long Thần nhất thời cảm nhận được trên người Triệu Đan Trần hình như có lực lượng cực lớn nào đó phun trào, quang điềm kim sắc trên người hắn dần dần trở nên nồng nặc, rất nhanh từ đầu đến chân Triệu Đan Trần tờn bộ đều biến thành một hình người màu vàng.

“Triệu Đan Trần đây là bị hắn ép cho điên rồi, tiểu tử này thân truyền Vũ đế nhất mạch, thực lực cường han, cũng không lâu nữa hắn có thể trở thành một Vũ đế mới. Hôm nay Long Thần không trừ được hắn thì ta phải trừ hắn!” Long Sơn một bên nhìn, một bên nói với Long Nguyệt đang đứng bên cạnh.

“Triệu Đan Trần rất mạnh? Long Thần giết được hắn hay không?” Long Nguyệt hỏi.

“Mạnh, dĩ nhiên là mạnh, trên phương diện công kích và lực lương, thiếu niên kia không phải là đối thủ của hắn, nhưng về chiến kỹ, tốc độ và sự linh hoạt thì thiếu niên kia lại vượt xa đói phương, thực lực giữa hai người hẳn là sàn sàn như nhau. Thế nhưng nếu Triệu Đan Trần có tuyệt kỹ đáy hòm, Long Thần hẳn là rất khó đánh bại được hắn.” Long Sơn trịnh trọng nói.

“Ông nội, ngươi nói bản lãnh đáy hòm là gì?” Long Nguyệt tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt có chút lo lắng.

“Không sai, chính là Vũ Đế ấn Vương cấp cao đẳng, đây là một chiến kỹ Vương cấp cao nhất Thần Vũ thánh triều! Triệu Đan Trần nếu có thể thi triển ra được từng chiêu thức Vũ Đế ấn, Long Thần nhất định không phải đối thủ của hắn.” Long Sơn nghiêm nghị nói.

“Vũ Đế ấn? Triệu Đan Trần thân là đệ tử duy nhất của Triệu Vô Cực, nói vậy Triệu Vô cực đã truyền thụ Vũ Đế ấn cho hắn rồi. Không ngờ Triệu Đan Trần đúng là người mạnh nhất trong tam đại Vũ hoàng, hai Vũ hoàng kia có liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn, ông nội, nếu như Long Thần gặp nguy hiển ngươi hay xuất thủ cứu giúp!” Long Nguyệt khẩn trương nói.

Nghe được Long Thần gặp phải nguy hiểm, bọn người Khương Vô Nhai rất lo lắng, nhất là Liễu Y Y đỡ ở một bên lại càng nhìn chằm chằm Long Thần không chớp mắt, trong hốc mắt đã tràn đầy nước mắt.

Lúc trước, khi Khương Vô Nhai và Triệu Đan Trần đánh nhau, sau đó Khương Vô Nhai bị gãy mất một cánh tay, gần như mất mạng, mà bây giờ Long Thần lại đối diện Triệu Đan Trần thiên tài nghịch thiên, hai nam nhân đó đều là nam nhân mà Liễu Y Y quan tâm nhất.

Hiện tại, Liễu Y Y căng thẳng tới cực điểm.

“Long Thần, ngươi nhất định phải thắng, nhất định không thể xảy ra chuyện gì!”

Mà lúc nãy Long Thần môt cước trực tiếp đá bay Triệu Đan Trần, Liễu Y Y toát ra thần sắc mừng rỡ.

Nhưng rất nhanh, suy nghĩ lại liền cảm thấy suy sụp.

Bởi vì công kíc của Triệu Đan Trần lại tới thêm lần nữa rồi.

Lần này, Triệu Đan Trần thật sự nổi giận, hắn vốn đang còn ở giữa không trung, lúc này nhanh chóng rơi xuống, đòng thời hai tay nhanh chóng kết ấn, một cái ấn pháp phức tạp ngay khi Triệu Đan Trần vừa mới dùng tới, không khí chung quanh đã trở nên chấn động.

“Rầm rầm rầm rầm!”

Trong không khí phát ra từng đợt oanh minh, địa mạch linh khí nồng nặc là vậy bắt đầu nhanh chóng hội tụ lại ở khoảng không trên đầu Triệu Đan Trần, địa mạch linh khí là từ bên dưới đại địa trực tiếp tuôn ra ngoài, những linh khí kia ngưng tụ thành một con trường xà thổ hoàng sắc, mấy chục con trường xà, toàn bộ đều hội tụ lại trên đầu Triệu Đan Trần.

Mấy chục con địa mạch linh khí thổ hoàng sắc hội tụ lại trong hai tay Triệu Đan Trần, hai tay Triệu Đan Trần nhanh chóng biến hóa, những địa mạch linh khí đó đều bị Triệu Đan Trần bắt gọn trong tay, Triệu Đan Trần ra hiệu biến hóa, những địa mạch linh khí nhanh chóng ngưng tụ lại ở trên hai tay của hắn, ngưng kết thành một chữ “Vũ” màu vàng to lớn.

Đây là một cái ấn ký to lớn mà hùng hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.