Nam Quân Nữ Gả

Chương 50




Hoắc Anh Đông không những có thân phận là phú hào Hong Kong nổi tiếng, mặt khác ông ta còn là phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Trung Quốc, là một chức vụ không rảnh rỗi, nhưng với ông ta, vị trí này có thể có tác dụng rất lớn.

Hơn nữa, Hoắc Anh Đông do có mối quan hệ với Lục Thiếu Hoa nên tài sản của ông ta đã sớm tăng lên đáng kể, nhất là khi cuộc khủng hoảng tài chính châu Á diễn ra, Hoắc Anh Đông kiếm được lợi nhuận lên đến 25 tỉ đô la Mỹ, còn có công ty đầu tư mạo hiểm Long Đằng hợp tác cùng Lục Thiếu Hoa trong lĩnh vực bất động sản, tài sản của Hoắc Anh Đông hiện tại cũng hơn 40 tỷ đô la Mỹ.

Bốn mươi tỷ đô là Mỹ, lấy tỉ giá hối đoái 1:7 tính, đổi thành đô là Hong Kong, tài sản của Hoắc Anh Đông hơn hai trăm tỷ đô la Hồng Kông, đường hoàng bước lên hàng ngũ tỷ phú, có thể coi là ông trùm hàng đầu tại Hong Kong.

Mà quan trọng hơn cả là Hoắc Anh Đông đang có quan hệ tốt với Lục Thiếu Hoa, lại còn Hoắc Tiểu Nguyệt cũng có quan hệ đặc biệt với Lục Thiếu Hoa, trở thành một người trung gian.

Vì vậy, Hoắc Anh Đông đến đây, Lục Thiếu Hoa cũng không khách khí với Hoắc Anh Đông, đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Ông có biết chuyện xảy ra như thế nào chưa?

Lục Thiếu Hoa không thể không hỏi trước vấn đề này bởi Hoắc Anh Đông không biết chuyện gì đã xảy ra, như vậy không thể đi sự việc lý giải cho hắn, nếu ông ta biết chuyện gì xảy ra tiếp theo sẽ đàm phán tốt hơn.

Hoắc Anh Đông lắc lắc đầu tỏ vẻ không rõ lắm, sau đó mới nói.
- Tôi không biết bên trong có sự tình gì, tuy nhiên tôi tin tưởng cậu, cậu sẽ không vô duyên vô cớ gây ra rắc rối lớn như vậy, dù sao cậu cũng là người yêu nước.

Quen Lục Thiếu Hoa trong một khoảng thời gian không phải là ngắn, cũng gần mười năm, Hoắc Anh Đông đương nhiên hiểu cách đối nhân xử thế của Lục Thiếu Hoa, biết hắn là người yêu nước, đã lập ra Thương hội Trung Hoa, nếu không yêu nước Lục Thiếu Hoa sẽ không tổ chức ra một Thương hội như vậy.

Đối với sự tín nhiệm của Hoắc Anh Đông, Lục Thiếu Hoa rất vừa lòng, trầm ngâm một lát rồi nói.
- Có người áp bức cháu, bắt đầu thử cháu, nếu cháu lựa chọn im lặng, như vậy về sau sẽ không thể tồn tại được trong nước, cho nên cháu không thể không làm như vậy.

Lục Thiếu Hoa giải thích, mặc dù không nói ra trọng điểm, nhưng Lục Thiếu Hoa tin tưởng Hoắc Anh Đông nghe sẽ hiểu được, dù Hoắc Anh Đông cũng nhiều tuổi rồi, đã trải qua nhiều chuyện ít thấy, nhưng sao có thể không biết được tình hình trong nước.

Quả nhiên Hoắc Anh Đông gật gật đầu trịnh trọng nói.
- Tôi hiểu.

- Hiểu được là tốt rồi.
Lục Thiếu Hoa thốt lên một câu, tạm dừng một chút, mới nói tiếp câu chuyện.
- Hiện tại cháu phản kích, vì thấy không khống chế được, nên những người bên kia liền trở nên nóng nảy nhưng cháu cũng không dừng lại ngay lập tức, mà lại tiếp tục, cháu nghĩ nên nói những điều này cho ông, cháu không phải người dễ chọc vào.

Nói tới đây Lục Thiếu Hoa nhìn thoáng qua Hoắc Anh Đông, thấy ông ta không có phản ứng quá lớn, Lục Thiếu Hoa mới nói tiếp.
- Sự việc là do bọn họ gây ra trước, nếu cháu kết thúc một cách nhanh chóng, bọn họ lại tưởng cháu dễ chơi như vậy. Tuy nhiên cháu cũng biết gây rối như vậy, đối với cháu về sau cũng có chỗ không tốt, dù sao sản nghiệp của cháu cũng ở Trung Quốc, ừ cháu cũng biết, bọn họ nhờ ông làm thuyết khách cho nên cháu mới tìm ông đến đây.

- Tôi biết ý đồ của cậu, cậu nói cũng đúng, tôi chính là thuyết khách, tuy nhiên tôi không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Hoắc Anh Đông giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng ai cũng đều nghe ra giọng điệu Hoắc Anh Đông có một chút tức giận xen lẫn một chút xấu hổ.

Hoắc Anh Đông tức giận bởi những nhà lãnh đạo cấp cao không nói rõ sự tình cho ông ta lại nhờ ông ta đi đảm nhiệm việc thương thuyết, đối với ông ta đây là sự không tín nhiệm mà là sự oan uổng. Tại đây lúc trước ông ta cho rằng Lục Thiếu Hoa cố tình gây sự, hiện tại khi sự tình đã được nói rõ, ông ta biết đã hiểu lầm Lục Thiếu Hoa.

- Ừ cháu nói cũng đúng, có thể quấy động, không thể không làm náo động lên như vậy, ai bảo chúng ta là thương nhân, nếu là một người bình thường, thì dân không đấu cùng quan.
Hoắc Anh Đông trên mặt lộ vẻ thoải mái, tươi cười, sau đó lại hỏi:
- Tiếp theo cậu định làm gì bây giờ?

Hoắc Anh Đông tuy rằng đứng về phía Lục Thiếu Hoa, nhưng mệnh lệnh Hoắc Anh Đông không thể không hoàn thành, may mà, nghe giọng điệu Lục Thiếu Hoa đã tính toán chấm dứt trò khôi hài này, Hoắc Anh Đông mới lộ vẻ thoải mái tươi cười.

- Không còn cách nào xử lý, đó là chấm dứt, mặt khác cũng không đàm phán.
Lục Thiếu Hoa đưa ra một đáp án.

Kế hoạch của Lục Thiếu Hoa là sau khi hoàn thành mục tiêu sẽ chấm dứt, tuy nhiên chấm dứt một phần mà không phải chấm dứt toàn bộ, về phần bán kỹ thuật tàu sân bay, Lục Thiếu Hoa tính toán gác lại không kỳ hạn.

- Tôi hiểu rồi, cậu muốn tôi đi nói với cấp trên là sẽ dừng tay lại?
Hoắc Anh Đông bán tín bán nghi hỏi.

Hoắc Anh Đông có chút không tin, Lục Thiếu Hoa gây ra náo loạn lớn như vậy, cũng không nghĩ đến một chút lợi lộc, ngược lại lại lặng yên chờ kết thúc, nếu theo suy nghĩ của người bình thường, hơi quá khả năng.

Nhưng Lục Thiếu Hoa đúng là người như vậy, trịnh trọng gật gật đầu nói.
- Tiếp tục một ngày nữa đi, ngày mai sẽ kết thúc, thị trường chứng khoán Hong Kong sẽ khôi phục bình thường, kể cả trong nước cũng sẽ khôi phục bình thường.

Hoắc Anh Đông lòng tràn đầy nghi ngờ nhưng chính mồm Lục Thiếu Hoa nói ra, không thể không tin, tuy nhiên đồng thời lúc này, Hoắc Anh Đông lại suy xét một sự kiện khác, đó là nếu Lục Thiếu Hoa đơn phương chấm dứt thì không có khả năng kéo thị trường chứng khoán Hong Kong tăng trở lại.

Thị trường chứng khoán Hong Kong tại sao lại sụt giảm điên cuồng như vậy, phương diện này chỉ có một nguyên nhân, đó là tập đoàn tài chính Phượng Hoàng tuyên bố rời khỏi thị trường tài chính Hong Kong, nhưng thực sự không phải như thế, tài chính Phượng Hoàng chỉ công bố một tin tức như vậy, cũng không có hành động bỏ đi thật.

Chỉ có điều lộ ra tin tức như vậy làm thị trường chứng khoán sụt giảm, có thể tưởng tượng được tầm ảnh hưởng của tập đoàn Phượng Hoàng lớn như thế nào, nếu sức ảnh hưởng lớn như vậy chỉ cần Lục Thiếu Hoa lại tuyên bố rằng không rời khỏi thị trường chứng khoán Hong Kong nữa, thị trường chứng khoán lại tăng trở lại là không một chút vấn đề .

Nhưng vấn đề hoàn toàn ở đây, nếu lộ ra tin tức này thì tập đoàn Phượng Hoàng không phải gậy ông đập lưng ông hay sao? Nếu dân chứng chứng khoán Hong Kong biết tập đoàn Phượng Hoàng tự biên tự diễn, thanh danh của tập đoàn sẽ chịu tổn thất rất lớn.

Hoắc Anh Đông cũng là một nhà kinh doanh, ông ta hiểu được uy tín của doanh nghiệp quan trọng như thế nào mà ông ta lại có quan hệ với Lục Thiếu Hoa vô cùng tốt, đương nhiên vì Lục Thiếu Hoa mà suy xét một chút.

- Cậu định chấm dứt như thế nào? Làm gì để khiến thị trường chứng khoán tăng trở lại? Khiến tập đoàn Phượng Hoàng không tuyên bố rút ra khỏi thị trường chứng khoán Hong Kong?
Hoắc Anh Đông liên tục hỏi ba vấn đề.

Không thể phủ nhận, ba vấn đề mà Hoắc Anh Đông hỏi đều là điểm mấu chốt, Lục Thiếu Hoa chính là tính toán làm như vậy, cho nên Lục Thiếu Hoa gật đầu cam chịu không lên tiếng.

- Vậy cậu có suy xét xem làm như vậy nếu chỉ tập trung vào tập đoàn Phượng Hoàng, có một số người thông minh sẽ đoán ra do chính Phượng Hoàng đạo diễn vở kịch.
Hoắc Anh Đông gợi lại một chút vấn đề.

Đúng là Lục Thiếu Hoa không suy xét đến việc này, nghe Hoắc Anh Đông nói lập tức lo lắng, ngẩn cả người, lại trầm mặc.

Mà Hoắc Anh Đông cũng vậy, nói đến chuyện này cũng không khác là bao, gật gật đầu bất động, bắt đầu bày mưu tính kế cho Lục Thiếu Hoa.
- Tôi xem như vậy đi, hãy để cục quản lý tài chính Hong Kong ra mặt, mời bọn họ dự cuộc họp công bố tin tức, nói rằng họ đã khuyên bảo được tập đoàn tài chính Phượng Hoàng không quyết định rút khỏi thị trường chứng khoán nữa, như vậy mọi sự đều được giải quyết.

- Có thể.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, rốt cục trên mặt cũng xuất hiện nụ cười.

Không thể không nói, như lời Hoắc Anh Đông là một biện pháp vẹn toàn cả đôi bên, tập đoàn Phượng Hoàng cũng có lối thoát, cục quản lý tài chính Hong Kong cũng có công lớn nhất, dù sao thuyết phục được tập đoàn Phượng Hoàng đâu phải việc dễ, huống chi việc Phượng Hoàng rút khỏi Hong Kong lại là một chuyện lớn.

Đừng quên sở dĩ Hong Kong có thể tránh được cơn lốc tài chính châu Á hoàn toàn là do công lao của tập đoàn Phượng Hoàng, Phượng Hoàng có tồn tại bình thường ở Hong Kong thì các công ty còn lại mới có lợi.

Mà cục quản lý tài chính Hong Kong có thể thuyết phục được ông chủ công ty ở lại Hong Kong, điều này không phải là công lao của cục quản lý tài chính Hong Kong thì còn có thể là gì.

- Vậy thì xử lý như vậy đi, ừ, cậu không cần ra mặt, để tôi làm, đưa phật phải đưa đến tây thiên, tôi ra mặt giúp cậu giải quyết chuyện này.
Hoắc Anh Đông gật gật đầu nói.

Lục Thiếu Hoa và Hoắc Tiểu Nguyệt là quan hệ gì, đương nhiên Hoắc Anh Đông biết rõ ràng nhất, giữa hai bên đã vượt qua ranh giới bạn bè, nếu là như thế, Lục Thiếu Hoa chính là cháu rể của Hoắc Anh Đông, Hoắc Anh Đông không giúp Lục Thiếu Hoa còn có thể giúp ai.

- Ừ, còn nữa, sự việc trong nước đích thân cậu phải đi giải quyết, tôi bất lực, việc ra tay trước đây đều do cậu làm, như vậy chỉ cậu là rõ nhất.
Hoắc Anh Đông cuối cùng còn không quên nói một câu.

- Yên tâm đi, cháu có thể tự lo liệu được.
Lục Thiếu Hoa cười cười, khẳng định nói.

Lục Thiếu Hoa dù sao cũng không phải người bình thường, hắn là một người tái sinh, độc đáo ở chỗ, đối với một số việc phải đích thân hắn ra tay đương nhiên không có chút vấn đề.

Quan trọng hơn cả, ở Hong Kong bên này Hoắc Anh Đông cũng có phương án giải quyết tốt, Lục Thiếu Hoa cũng thoải mái hơn, khiến tầm nhìn của Lục Thiếu Hoa càng thêm mở mang, lập tức có nhiều biện pháp giải quyết thật là tốt

- Ừ tôi đi đây.

Hoắc Anh Đông vội vội vàng vàng rời đi, Lục Thiếu Hoa không kịp phản ứng gì, chỉ có thể đứng xa nhìn theo bóng dáng Hoắc Anh Đông.

Lục Thiếu Hoa cười trừ một tiếng, vỗ vỗ trán, lắc đầu thở dài một hơi, bắt đầu suy nghĩ.

Thâm Quyến bên kia náo nhiệt quá, mấy vạn công nhân xuống đường biểu tình, muốn xong việc cũng không dễ dàng như vậy. Cho dù Lục Thiếu Hoa có bảo đoàn diễu hành trên phố dừng lại, nếu muốn nhân dân trong nước thay đổi thái độ để bảo vệ thanh danh cho tập đoàn Phượng Hoàng thì cần phải suy nghĩ.

- Giải quyết như thế nào đây ?

Trở thành một vấn đề nan giải đối với Lục Thiếu Hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.