Nam Quân Nữ Gả

Chương 36




Triệu Anh Tuấn là ngườiăn chơi trác táng, bảo anh ta là quan lớn cũng không sai. Đồng thời anh ta cũng biết ở Bắc Kinh người nào có thể bắt nạt, người nào không, chỉ có điều hôm nay anh ta tính sai rồi, anh ta nghĩ Lục Thiếu Hoa là người ngoài, đây là địa bàn của mình nên anh ta có thể thắng dễ dàng vì thế nên anh ta đã thất bại.

Tuy nhiên lúc này Triệu Anh Tuấn còn cho rằng anh ta không thất bại, có lẽ anh ta cũng ý thức được thất bại của anh ta nhưng giận quá mất khôn làm cho anh ta không nghĩ được nhiều như vậy. Lúc này, điều duy nhất anh ta nghĩ là dốc hết sức lực báo thù Lục Thiếu Hoa.

Lục Thiếu Hoa bị Triệu Anh Tuấn coi như kẻ thù, cho dù là người ra tay đá hắn một phát là Hà Cường nhưng Triệu Anh Tuấn lại ghi nhớ là Lục Thiếu Hoa, bởi vì Triệu Anh Tuấn trước sau cho rằng bốn người Hà Cường là vệ sĩ của Tăng Vũ Linh.

Mà nguyên nhân làm cho Hà Cường ra tay chính là thấy chướng mắt khi có người bắt nạt bạn trai của Tăng Vũ Linh. Dù sao trước mặt bao nhiêu bạn học như vậy Tăng Vũ Linh tuyên bố Lục Thiếu Hoa là bạn trai của cô, nếu đã tuyên bố như vậy thì Lục Thiếu Hoa coi như là người nhà của họ Tăng.

Nhiệm vụ của vệ sĩ là gì, đặc biệt là vệ sĩ của Cục Cảnh vệ Trung ương, công việc vàtrách nhiệm của họ là bảo vệ an toàn của người nhà, cho dù chưa được chính thứctrở thành người nhà thì cũng phải bảo vệ an toàn.

Đó là ý nghĩ cam chịu của Triệu Anh Tuấn, nhưng hiện tại đã không quan trọng, quan trọng là Triệu Anh Tuấn đã nghĩ ra một biện pháp để báo thù Lục Thiếu Hoa, chỉ có điều bây giờ Tăng Vũ Linh và phần đông bạn học ở đây nên anh ta không tiện ra tay.

Triệu Anh Tuấn cần một không gian yên tĩnh, không có ai để gọi điện thoại, sau đó sẽ chờ xem kịch vui. Tuy nhiên trước đó, Triệu Anh Tuấn phải ứng phó với trường hợp xấu hổ hiện tại.

Bây giờ trước mặt nhiều bạn học như vậy, mà Triệu Anh Tuấn ở Bắc Kinh tuy không phải là nhân vật đứng đầu nhưng cũng coi như là nhân vật thứ hai, thứ ba,lại bị người ta đá bay ra ngoài, làm anh ta cảm thấy thật mất mặt, thậm chí còn thấy là từ trước đến nay đây là lần anh ta bị sỉ nhục nhất.

Ở thủ đô xinh đẹp của Trung Quốc này, mặc dù Triệu Hùng là nhân vật lãnh đạo cao cấp số một nhưng nếu Triệu Anh Tuấn không có đầu óc, anh ta cũng sẽ không phát triển được như ngày hôm nay.

Suy nghĩ một chút, vì kế hoạch phía trước, Triệu Anh Tuấn chọn chữ “nhẫn”, cũng bất kể mồ hôi lạnh trên trán đang tuôn ra, lạnh lùng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Hoa sau đó nhìn Tăng Vũ Linh mỉm cười âu yếm, không nói gì, xoay người bước đi.

Triệu Anh Tuấn thật sự không biết phải nói gì lúc này cho phải.

Vào lúc này, Triệu Anh Tuấn rất muốn nói vài câu uy hiếp Lục Thiếu Hoa nhưng sực nhớ là Tăng Vũ Linh đưa vệ sĩ đến đá anh ta, không phải Lục Thiếu Hoa tự mình ra tay, anh ta lên tiếng uy hiếp Lục Thiếu Hoa dường như là tìm lầm người.

Là người Trung Quốc, Triệu Anh Tuấn đã nghe câu nói oan có đầu nợ có chủ, chuyện này nhìn một cáchkhách quan, dường như lỗi không phải là ở Lục Thiếu Hoa. Người đá anh ta là Hà Cường và người chĩa súng vào anh ta là Lý Thượng Khuê, từ đầu đến cuối Lục Thiếu Hoa không hề liên quan gì.

Quan trọng hơn là, Triệu Anh Tuấn không muốn tạo cho Tăng Vũ Linh một ấn tượng không tốt, cho dù trong xã hội, thanh danh của Triệu Anh Tuấn cũng không tốt, nhưng vì theo đuổi Tăng Vũ Linh, đặc biệt là lúc đối mặt với Tăng Vũ Linh Triệu Anh Tuấn phải có thái độ lịch sự.

Rộng lượng.

Đúng vậy, bị người khác đánh, tự mình rời đi, như vậy sẽ làm cho Tăng Vũ Linh thấy anh ta là người rộng lượng. Cũng có thể Tăng Vũ Linh thấy anh ta là người điềm đạm, và chín chắn.

Chỉ có điều anh ta không thể ngờ, một lần nữa anh ta lại thua. Anh ta là người như thế nào Tăng Vũ Linh hiểu rất rõ, càng biết Triệu Anh Tuấn làm bộ rộng lượng, nhẫn nhịn và chín chắn chẳng qua vì đợi đến một nơi không có ai để gọi điện sai người báo thù Lục Thiếu Hoa.

Với Triệu Anh Tuấn Tăng Vũ Linh khinh thường nhất chính là dựa vào chức quan của cha mình làm mưa làm gió, bắt nạt kẻ yếu. Với dân thường thì không sao, nhưng nếu là nhân vật có tiếng tăm, có khi làm cho cha anh ta vì anh ta mà mất chức.

Điều này thì từ việc anh ta hại cô nữ sinh viên có thể thấy được. Khi vụ này trở thành lớn chuyện, Triệu Anh Tuấn không giải quyết được, cuối cùng cha anh ta phải ra tay giải quyết.

Tăng Vũ Linh có thể nghĩ đến, vậy thì Lục Thiếu Hoa làm sao lại không thể nghĩ ra, hắn mỉm cười trông rất nhã nhặn nhưng phải nhìn kỹ ánh mắt Lục Thiếu Hoa mới nhận ra t sát khí trong đó.

Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đã tức giận, ngay từ đầu khi Triệu Anh Tuấn làm nhiều việc không hay, Lục Thiếu Hoa đã rất tức giận với Triệu Anh Tuấn nhưng do Lục Thiếu Hoa che dấu tốt nên không để lộ ra ngoài. Lúc này, thấy Triệu Anh Tuấn về, Lục Thiếu Hoa không cần che dấu nữa, thể hiện hết ra ngoài.

Tăng Vũ Linh đúng là vẫn chú ý phản ứng của người yêu, lúc Lục Thiếu Hoa tỏ ý tức giận, Tăng Vũ Linh đã nhìn thấy, dù đó chỉ là một ánh nhìn lóe lên rồi biến mất, nhưng Tăng Vũ Linh cũng đã biết.

Tuy nhiên Tăng Vũ Linh không nói gì thêm, bởi vì cô rất chán ghét Triệu Anh Tuấn, vốn bảo Lục Thiếu Hoa đến đây là để đuổi anh ta, hiện tại Lục Thiếu Hoa không phải đã đuổi anh ta rồi sao.

Tăng Vũ Linh rất đơn thuần, nhưng cô đã ở Bắc Kinh một thời gian, hơn nữa là con gái của Tăng Kiến Quốc, cô đã thấy qua nhiều chuyện. Có gia tộc chỉ trong một đêm đã biến mất trong dòng chảy của lịch sử, cũng có gia tộc trong một đêm trở thành gia tộc danh giá nhất, vô cùng nở mày nở mặt, ở trong giới thượng lưu hô mưa gọi gió, nhưng ngày hôm sau đã phải kéo lê xích sắt lẻng xẻng trong tù.


Việc gì xảy ra thì cũng đã xảy ra, không thể trách được. Huống chi Tăng Vũ Linh bình thường rất chán ghét Triệu Anh Tuấn, lại là người đứng ở phía đối lập, Tăng Vũ Linh không tìm thấy lý do gì để thương hại Triệu Anh Tuấn, ai bảo Lục Thiếu Hoa là ông chủ của cô đâu, chồng bảo vợ phải nghe thôi.

Tuy nhiên mặc kệ thế nào, hôm nay là buổi gặp mặt bạn học, trong đó có rất nhiều người mà Tăng Vũ Linh ghét, nhưng chuyện này xảy ra, Tăng Vũ Linh không muốn vì thế mà buổi gặp mặt tan vỡ, không vui, cô vỗ vỗ tay, mỉm cười nhẹ nhàng, lấy cớ là Triệu Anh Tuấn đi vào nhà vệ sinh, để mọi người chú ý về phía mình, cũng là không làm ảnh hưởng đến Lục Thiếu Hoa.

Tăng Vũ Linh không cần nói nhiều, bình thường tuy rất khiêm tốn không mấy khi xuất hiện trước công chúng, càng có nhiều người ghen ghét, nhưng cô vẫn như cũ, rất có sức thu hút. Huống chi lúc này cả Lục Thiếu Hoa và bốn người đàn ông vạm vỡ bên cạnh đang nhìn chăm chú, làm cho tất cả mọi người không thoải mái, nên trở lại không khí như vừa rồi là tốt nhất, ít nhất cũng có thể che dấu bản thân và cũng có thể xoa dịu bầu không khí căng thẳng.

Đúng vậy, Tăng Vũ Linh không để ý đến việc của Lục Thiếu Hoa, một mình tiến vào giữa các bạn học.

Không phải Tăng Vũ Linh không nghĩ đến Lục Thiếu Hoa, mà cô tin tưởng Lục Thiếu Hoa sẽ xử lý tốt, càng tin tưởng rằng cả nhà họ Triệu sẽ đi đời, có thể qua tối nay cả nhà họ Triệu sẽ gặp phải tai ương tù tội.

Thẳng thắn.

Lục Thiếu Hoa là người thẳng thắn, sau khi hắn đoán được Triệu Anh Tuấn đi ra ngoài gọi điện thoại cầu cứu, Lục Thiếu Hoa liền tìm cách đối phó, đến cạnh Hà Cường nói nhỏ:
- Anh Cường, anh ra ngoài cửa đi, tôi đoán y đã đi báo cảnh sát.

Cảnh sát luôn là lực lượng chấp hành pháp luật, bọn họ có quyền. Đồng thời họ cũng là lực lượng duy nhất Triệu Anh Tuấn có thể điều động được, cha hắn có quyền lực nhưng không có khả năngđiều động quân đội đến đối phó với Lục Thiếu Hoa.

- Được.
Hà Cường cũng trả lời đủ để Lục Thiếu Hoa nghe đươc, người khác không thể nghe.

Hà Cường đi ra ngoài, Lục Thiếu Hoa muốn anh ta đi ra ngoài đơn giản là để nếu cảnh sát đến đây, sẽ lấy giấy chứng nhận ra làm cảnh sát phải rời khỏi, không được tiến vào trong một bước.

Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì, nhìn Hà Cường rời khỏi đây, khẽ gật đầu, xoay người ngồi xuống ghế, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho Lý Thượng Khuê bảo anh ta khống chế hai người hầu của Triệu Anh Tuấn.

Đây là hai người hầu duy nhất biết Lý Thượng Khuê có súng, lúc Triệu Anh Tuấn rời khỏi, hai người họ cũng không đi theo, à, phải nói là bọn họ không dámrời khỏi, ai bảo bọn họ thấy việc không nên thấy?

Không có cách nào, sự việc đến bước này, hai người đó chỉ có thể ngoan ngoãn đứng một chỗ, mặt trắng bệch, không dám động đậy, ánh mắt xoay chuyển không ngừng, thỉnh thoảng liếc nhìn Lục Thiếu Hoa một cái, như muốn từ vẻ mặt của Lục Thiếu Hoa tìm một vài tin tức quan trọng.

Nhưng bọn hắn thất vọng, sắc mặt Lục Thiếu Hoa rất bình thản , thậm chí hơi mỉm cười, giống như sự việc vừa rồi không liên quan gì đến hắn cả.

Thật sự không có liên quan đến sao?

Không, chỉ tại hai người họ nhìn thấy như vậy thôi, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không cho rằng chuyện này cùng hắn không có quan hệ, ngược lại, Lục Thiếu Hoa bây giờ còn lạnh lùng điềm tĩnh như vậy hoàn toàn là vì hắn không để Triệu Anh Tuấn vào mắt.

Một người sâu sắc, nhìn bề ngoài không có gì nổi bật, nhưng không sợ đối mặt với con trai của Phó bí thư Thành ủy Bắc Kinh. Hơn nữa, hai người hầu còn biết rất rõ, biết Triệu Anh Tuấn không phải là người lương thiện, trong lòng không khỏi mâu thuẫn.

Bọn họ là người theo Triệu Anh Tuấn, vốn là người đứng về phía Triệu Anh Tuấn, nhưng chứng kiến việc vừa rồi, bọn họ không coi trọng Triệu Anh Tuấn mà ngược lại coi trọng vị chủ tịch của Tập đoàn Phượng Hoàng này, một người có chút thần bí.

Đây chính là nguyên nhân làm hai người hầu kia cảm thấy mâu thuẫn.

Trên thực tế đúng là như vậy, bởi vì tiếp theo cuộc điện thoại của Lục Thiếu Hoa sẽ chứng minh hết mọi chuyện.

Lục Thiếu Hoa phải đánh lại, phải kéo Triệu Anh Tuấn xuống vực sâu.

Bị động chịu đòn không phải là phong cách của Lục Thiếu Hoa, đã quyết định đưa người ta vào chỗ chết, Lục Thiếu Hoa sẽ không tha thứ, huống chi hiện tại Triệu Anh Tuấn đã bắt đầu trả thù hắn. Lục Thiếu Hoa lại càng không có lý do thu tay lại. Lục Thiếu Hoa muốn trả thù, phải trả thù, phải làm cho nhà họ Triệu hoàn toàn biến mất trong lịch sử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.