Nam Phụ Ác Độc Thì Phải Muốn Làm Gì

Chương 13: thần




Tầm mắt Lục Diệp không khỏi bị Chiến Đình Kiêu hấp dẫn.

Không thể không nói, lúc ngủ Đại Boss thoạt nhìn giống như là phiên bản phóng to của Bánh bao nhỏ. Lục Diệp sở dĩ nghĩ đến Bánh bao nhỏ, một mặt là bởi vì hai người là cha con, còn có một nguyên nhân nữa, chính là hiện tại Đại Boss thoạt nhìn giống như là một đứa nhỏ vô hại.

Không biết có phải vì liên quan tới vụ tai nạn xe cộ, mà lúc ngủ anh luôn có vài phần bất an.

Mặt nghiêng của Đại Boss vẫn là rất cường hãn, lông mi dài khẽ giật, thoạt nhìn có chút đáng yêu.

Đáng yêu?

Phi phi phi!

Lục Diệp cực kỳ trịnh trọng mà nói cho chính mình, cô tuyệt đối không thể bị gương mặt này của Chiến Đình Kiêu làm cho mê hoặc!

Không sai, chính là mê hoặc.

Rõ ràng anh vừa mới còn phúc hắc như vậy mà dùng công phu sư tử ngoạm, muốn cô bồi thường tiền vi phạm hợp đồng với cái giá trên trời. Ừm, như vậy còn chưa tính đi, lại còn cố ý bôi đen cô, muốn trả thù việc cô từ hôn 5 năm trước.

Hộp tất cả những việc này lại, đều không thể đáng yêu.

Lục Diệp nghĩ, trong lòng liền không khỏi mà có chút tức giận. Cô giật giật mình, lại cảm giác Chiến Đình Kiêu như ôm cô ngủ rất say.

Cô không khỏi có chút đen tối như vậy, muốn “Trả thù” nho nhỏ một chút.

Lục Diệp trong lòng cười xấu xa, sau đó nhắm lại mắt, hung hăng một cước ——

đạp Đại Boss xuống.

Đại Boss nhanh chóng liền phản ứng lại tới bên cạnh giường liền tỉnh lại.

Anh đương nhiên biết Lục Diệp là cố ý, bất quá anh cũng không có ý truy cứu. Đối với Chiến Đình Kiêu mà nói, kỳ thật như vậy cũng đã rất thỏa mãn.

Dù sao trước đây, anh vẫn luôn cho rằng anh tìm không thấy cô……

Anh sửa sang lại một chút quần áo của mình, trầm giọng nói: “Tôi đi trước, cô từ từ nghỉ ngơi đi.”

Lục Diệp giả bộ ngủ.

Một lát sau, cô nghe được tiếng đóng cửa, vì thế mới thình lình từ trên giường xoay người ngồi dậy.

Câu nói kia của Đại Boss, nghe rất đen đối.

Giống như bọn họ hai người vừa mới xảy ra cái gì không bằng.

Lục Diệp trong lòng hoang mang,  cô còn chưa điều chỉnh lại cảm xúc, Chiến Vân Kỳ đã âm thầm vào phòng Lục Diệp. Anh xoay người, dựa vào trên cửa, nặng nề mà thở dài phào một hơi nhẹ nhõm.

Lục Diệp đang muốn mở miệng, Chiến Vân Kỳ lại lập tức làm động tác im lặng.

Qua năm giây, Chiến Vân Kỳ vừa mới hưng phấn mà mở miệng, “Thím hai, như thế nào? Chú hai công lực không tồi chứ? Kích thích không? Có cảm giác đại chiến ba trăm hiệp hay không?”

Chiến Vân Kỳ nấp ở đây rất lâu, nhưng vẫn không dám tiến vào.

Nhưng anh thật sự nhịn không được tính bát quái của mình, tưởng tượng đến chú hai mình dùng chính kinh nghiệm mình để thực chiến, Chiến Vân Kỳ tức khắc cảm thấy, chẳng sợ mạo hiểm tính mạng, anh cũng muốn biết cái bát quái này a.

“Cái gì đều không có.”

“Sao có thể chứ!” Chiến Vân Kỳ ngắt ngang, vẻ mặt không tin, “Thím hai, thím nếu theo chú hai, chúng ta sau này chính là người một nhà. Người một nhà, có cái gì hà tất phải giấu chứ? Chúng ta đều là người trưởng thành! Người trưởng thành ấy à, tất cả mọi người đều hiểu!”

Lục Diệp nhịn mà đem gối đầu đập cậu ta, lạnh lùng mà nói: “chú hai anh nào xem tôi trở thành người một nhà? Anh ta căn bản là muốn trả thù tôi!”

Câu “chú hai anh” như thế nào nghe ra giống như là “ba đứa nhỏ” vậy?

Chiến Vân Kỳ không khỏi mắt trợn trắng.

Anh xem như đã nhìn ra, Lục Diệp rụt rè, đã làm mà như không làm rõ ràng là đang giả bộ mà.

“Thím hai, thím ở trước mặt chú hai thẹn thùng không quan trọng, không cần như vậy với cháu đâu. Thím yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ không nói với chú hai! Thím nói mau đi, kỹ thuật chú hai như thế nào?”

Lục Diệp cơ hồ sắp ngất đi rồi.

“Tôi không có nói giỡn với cậu, Chiến Đình Kiêu căn bản là trả thù tôi.” Lục Diệp không khỏi đem tất cả sự tình của mình ngày hôm nay, nghe điện thoại linh tinh ra nói “Cậu xem, anh ta bôi đen tôi như vậy, như thế nào còn không phải trả thù?”

Chiến Vân Kỳ nghe xong Lục Diệp nói, tức khắc lông mày nhíu lại.

Làm nửa ngày, anh lại đưa ra chủ ý bậy cho chú hai mình.

“Thím hai, thím nhầm rồi…… Kỳ thật chuyện này là cháu đề nghị chú hai làm.” Chiến Vân Kỳ có chút ngượng ngùng mà nói, “Cháu không nghĩ tới thím lại nghĩ tới phương diện, lúc chú hai tới hỏi cháu, thật sự chỉ muốn giúp thím! Thím hai, thím hiểu lầm chú hai rồi!”

Lục Diệp không khỏi ngẩn người ra.

Cô thật sự hiểu lầm Chiến Đình Kiêu?

Chẳng lẽ lý do thoái thác này không phải Chiến Vân Kỳ giúp người thân mình nói chuyện sao?

“Cậu xác định?”

“Cháu đương nhiên xác định, thím ngẫm lại xem đám phóng viên tòa soạn đó gọi điện cho thím, không phải cúi đầu cúi người thành khẩn xin lỗi. Còn bạn bè trên mạng thì nói những lời này lời nọ, cũng không phải chú hai có thể khống chế được sao! Bất quá thím yên tâm, nếu thím hai để ý, chú hai đến lúc đó nhất định sẽ mua thuỷ quân cho thím!”

“Không cần không cần.”

Nghe những lời này, Lục Diệp không khỏi có chút tự trách mình.

Cô thật sự là hiểu lầm Đại Boss.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ tìm cơ hội xin lỗi anh ta.”

Tuy rằng Đại Boss thực sự rất xấu xa, nhưng việc nào ra việc đó, chuyện này cũng do Lục Diệp sai.

Cô sai, chính cô sẽ nhận.

“Vậy thím nói với cháu xem, hai người rốt cuộc chuyện như thế nào.”

“Tôi với anh ta thật sự cái gì cũng không có, cậu mau đi đi, nếu không tôi liền nói cho Chiến Đình Kiêu cậu có mưu đồ gây rối với tôi!”

Lục Diệp đã bắt đầu không kiên nhẫn mà đuổi người.

Vốn dĩ Chiến Vân Kỳ còn có chút không chịu đi, nghe được nửa câu sau của Lục Diệp, tức khắc đến bóng người cũng không còn.

Chờ anh ta đi rồi, Lục Diệp mới phục hồi tinh thần lại.

Đến tối, Lục Diệp vẫn không tìm được cơ hội xin lỗi Đại Boss. cô tới phòng Bánh bao nhỏ, sau khi dỗ nhóc ngủ thì trở về phòng nghỉ ngơi.

Cô nằm xuống mơ mơ màng màng mà ngủ, bỗng nhiên cảm giác được có người chui vào trong chăn mình.

Lục Diệp trong lòng kinh hãi, lại tức khắc đối diện một đôi mắt đen nhánh.

“Chiến Đình Kiêu?”

Chiến Đình Kiêu không nói gì, thừa lúc Lục Diệp thả lỏng, cả người chui vào trong chăn. Sau đó hay tay chặt chẽ giữ lấy eo cô, dùng sức vừa phải không làm Lục Diệp cảm thấy khó chịu, rồi lại đem cô cuốn lấy.

“Anh làm gì vậy?! Buông tay……”

Lục Diệp lẩm bẩm một tiếng, lại như thế nào cũng không gỡ tay Chiến Đình Kiêu ra được.

Anh từ khi tiến vào một câu cũng không nói, nhưng lại cực kỳ cố chấp mà ôm cô.

Lục Diệp một bên giãy giụa, một bên có chút ngượng ngùng mà xin lỗi: “Kỳ thật…… Tôi hôm nay hiểu lầm anh. Thực xin lỗi, tôi không biết anh là vì muốn tốt cho tôi, tôi còn tưởng rằng anh nói với truyền thông như vậy, là muốn cố ý bôi đen tôi. Cho nên…… Cho nên chúng ta có thể hay không đừng thêm điều khoản hủy hợp đồng, cũng đừng thêm cái khoản phục vụ kia?”

Cô đang dùng khẩu khí tốt nhất để cùng anh thương lượng, nhưng Chiến Đình Kiêu bên kia lại vẫn cứ không có chút phản ứng nào.

Cô liền cảm giác được có chút không thích hợp, quay người lại mới cảm giác được Đại Boss cả người nóng lên.

“Chiến Đình Kiêu, anh xảy ra chuyện gì vậy?” Lục Diệp không khỏi có chút hoảng hốt. Đại Boss nếu là xảy ra chuyện, cô có thể trở thành người hiềm nghi lớn nhất không?

Này tuyệt đối sẽ là như vậy!

Nhưng hiện tại cô vẫn là lo lắng cho tình trạng của Chiến Đình Kiêu, vì thế, cô giơ tay sờ sờ trán anh.

Quả nhiên, Chiến Đình Kiêu phát sốt.

Lục Diệp không khỏi khẩn trương nói: “Chiến Đình Kiêu, anh sốt rồi, anh buông tay ra trước, tôi đi lấy khăn đắp cho anh……”

Cô vừa mới động, Chiến Đình Kiêu lại dùng sức hơn.

Anh trầm giọng nói: “Đừng nhúc nhích.”

“Là anh đang bệnh đó.”

“Không có gì, cô cho tôi ôm mốt chút là được rồi. Đừng quên, cô hiện giờ là người phụ nữ của tôi.”

Lục Diệp lông mày nheo lại, cười lạnh nói: “Là người phụ nữ làm ấm giường cho anh chứ……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.