Nam Nhân Gả Vào Hào Môn

Chương 152: Những bông hoa trên tầng áp mái (hạ)




Tầng mười hai của ma pháp công hội là phòng đón khách xa xỉ nhất. Trừ dùng để đón cửu tinh ma đạo ‎sỹ, phòng chỉ mở ra để đối ngoại.‎

Nhưng giờ phút này cửa phòng này lại mở rộng để đón Tiếu Ân, để hắn, Tyrese và đám người Kim tiến ‎vào.‎

Còn quy định của tổng công hội, từ tầng mười trở lên, không phải ma đạo sỹ thì không được tiến vào lại ‎không có ai nhắc đến.‎

Tất cả giống như nước chảy thành sông, vô cùng tự nhiên, nếu như không phải giọng nói của Jonathan ‎vẫn vang bên tai mình, thậm chí Tiếu Ân hoài nghi mình bị bệnh lãng tai.‎

Hôm nay đánh một trận, địa vị của Tiếu Ân ở trong tổng công hội có sự thay đổi vi diệu.‎

Hắn thi triển ra thực lực siêu cấp cường đại của mình, tự nhiên được mọi người tôn trọng, nhưng nguyên ‎nhân chính thức khiến địa vị của hắn biến hóa long trời lở đất là do cửu cấp á long Tyrese.‎

Mặc dù ma pháp công hội không giống đại lục phương nam, nhưng vẫn hiểu rõ địa vị của á long nhất tộc ‎trên đại lục.‎

Cho nên khi Tiếu Ân thu phục được cửu cấp á long, những người này đều đánh giá hắn cao hơn một ‎tầng.‎

Tất nhiên khi đó Tiếu Ân phát ra long khí quá mỏng manh, ngay cả ma đạo sỹ Scar cũng không cảm ứng ‎được, đừng nói là người khác. Cho nên trong lòng đám ma đạo sỹ đều có chút hoài nghi, có phải đầu á long này ‎đột nhiên mắc bệnh thần kinh không, nếu không tại sao lại quyết định thần phục Tiếu Ân.‎

Chỉ là không ai dám hỏi điều này, cho dù là cửu tinh ma đạo sỹ cũng không dám hỏi vấn đề ngu ngốc này ‎trước mặt cửu cấp á long.‎

Khi Tiếu Ân quyết chiến, đám người Kim, Juliana bị cưỡng ép ở trong tổng công hội.‎

Tiếu Ân tất nhiên biết, đó là do ma pháp công hội lo lắng cho sự an toàn của bọn họ. Dù sao nơi này ‎cũng là đại lục của bọn họ. Ngoài những phần tử bại hoại ra, phần lớn mọi người vẫn lo lắng cho đám người Kim.‎

Cho nên khi quyết đấu chấm dứt, Tiếu Ân chân thành cảm ơn đám người Scar. Vị đại trưởng lão có vị trí ‎trọng yếu trong ma pháp công hội này liền nhân cơ hội này yêu cầu hắn cử hành thịnh yến.‎

Tiếu Ân cũng không cự tuyệt. Vì vậy tầng mười hai của ma pháp công hội được mở ra. Mấy chục vị ma ‎đạo sỹ nhậm chức trong ma pháp công hội, có một nửa tới.‎

Thấy nhiều ma đạo sỹ như vậy tụ tập với nhau, rốt cuộc Tiếu Ân hiểu được tại sao Dida đại tát mãn lại ‎kiêng kị ma pháp công hội như thế.‎

Một nửa ma đạo sỹ của tổng công hội đã có gần bốn mươi vị. Nếu như ma pháp công hội triệu tập toàn ‎bộ ma đạo sỹ về thì trên đại lục làm gì có lực lượng nào có thể chống lại.‎

Dida đại tát mãn dùng trăm phương ngàn kế để lực lượng của ma pháp công hội đối kháng với hắc quỷ ‎đại lục, quả nhiên là nước cờ kỳ diệu.‎

Gặp gỡ một ít ma đạo sỹ, hơn nữa còn giới thiệu tên của nhau. Ngày thường đám cường giả này đều ‎mắt cao hơn trán, nhưng lúc này gặp mặt đám người Tiếu Ân, bọn họ hoàn toàn bỏ thái độ đó đi. Tất nhiên, mọi ‎người vẫn vây quanh Tyrese nhiều nhất.‎

Scar thấy có kẽ hở, lập tức kéo Tiếu Ân vào góc.‎

Tiếu Ân vừa nhìn đã biết lão gia hỏa này muốn hỏi mình, hơn nữa còn cố ý tránh né Tyrese.‎

‎“Tiếu Ân các hạ, chúc mừng ngài có tinh hồn ma hạch.” Scar hâm mộ nói.‎

Tiếu Ân hơi cười nói: “Chỉ là vận khí mà thôi. LaBeouf lại đáng giá như thế, thực sự không thể ngờ được.”‎

Scar cười khan mấy tiếng với Tiếu Ân, khóe mắt thoáng nhìn về Tyrese. Bên người á long có bốn vị ma ‎đạo sỹ, bọn họ đang thảo luận với hắn những vấn đề ma pháp khó hiểu, phỏng chừng không thể thoát ra được.‎

‎“Tiếu Ân các hạ, ngài và Tyrese các hạ có quan hệ rất tốt, vậy có thể hỏi giúp chúng ta tại sao những ‎người ở đại lục phương nam lại đột nhiên chạy tới đây yêu cầu chúng ta tiến hành ma sủng quyết đấu không?”‎

Tiếu Ân nao nao, hoài nghi hỏi: “Các ngươi không biết?”‎

‎“Tất nhiên không biết.” Scar nghiêm chỉnh nói: “Mặc dù trước kia cũng có loại khiêu chiến này, nhưng lần ‎này hoàn toàn khác, chẳng những cho chúng ta thời gian rất ngắn để chuẩn bị, hơn nữa xem bộ dạng hùng hổ ‎của bọn họ, dường như có thành kiến sâu đậm với ma pháp công hội.”‎

Tiếu Ân kinh ngạc hỏi: “Trước kia cũng tiến hành loại khiêu chiến này?”‎

Scar gật đầu nói: “Đại lục phương nam và hắc quỷ đại lục của chúng ta cách nhau rất xa, so sánh ra thì ‎đại lục phương nam có quan hệ tương đối tốt với chúng ta. Ngay cả khiêu chiến thú sủng cũng cho chúng ta thời ‎gian chuẩn bị gần mười năm, nhưng lần này…”‎

Sắc mặt của hắn từ từ trầm xuống nói: “Lần này bọn họ tới đây không hề báo trước. Hơn nữa lần này có ‎chút cứng ngắc, rất có thể có hiểu lầm gì đó.”‎

‎“Có hiểu lầm, tại sao ngài không nghĩ cách để hỏi?”‎

‎“Đâu có dễ dàng như vậy.” Scar liên tiếp cười khổ nói: “Chúng ta không biết tại sao bọn họ lại thay đổi ‎thái độ, làm sao có thể bốc thuốc được chứ?”‎

Tiếu Ân trầm ngâm trong chốc lát nói: “Được rồi, ta có thể hỏi giúp ngài một chút, nhưng hắn có biết ‎được hay không, ta cũng không dám cam đoan.”‎

Scar như trút được gánh nặng, cười nói: “Rất tốt, chúng ta đợi tin tức của ngài.”‎

Tiếu Ân đột nhiên nói: “Scar các hạ, ta muốn thỉnh giáo ngài một vấn đề.”‎

‎“Mời ngài nói.”‎

‎“Ta muốn biết, năng lượng xạ tuyến trên tầng cao nhất là thứ gì, tại sao có thể công phá tuyệt đối thủ hộ.” ‎Sắc mặt của Tiếu Ân rất ngưng trọng, vấn đề này khiến hắn khổ não.‎

Tuyệt đối thủ hộ được xưng là phòng ngự cấp bậc ngàn năm truyền kỳ, có thể miễn dịch với tất cả công ‎kích của ma đạo sỹ.‎

Hơn nữa trong khe núi có bố trí ma pháp trận của ngàn năm truyền kỳ, ngay cả cửu cấp ma pháp, triệu ‎hoán hỏa nguyên tố cũng không lưu lại được bất cứ dấu vết gì trên khe núi. Nhưng tám đạo năng lượng xạ tuyến ‎của Tiếu Ân lại có thể dễ dàng lưu một dấu vết trên vách núi.‎

Tất cả những điều này khiến Tiếu Ân rất hoài nghi, mấy thứ này có lẽ không đơn giản như lời nói của đám ‎người Jonathan.‎

Khuôn mặt của Scar hiện lên vẻ do dự, hắn trầm ngâm một lúc, rốt cuộc thở dài một tiếng nói: “Tiếu Ân ‎các hạ, kỳ thực Jonathan đã giới thiệu cho ngài biết trên đảo có vài địa điểm có thể ngưng tụ năng lượng mặt ‎trời. Chính vì công hiệu thần kỳ đó mà ngày xưa ngàn năm truyền kỳ mới tranh đoạt nhau chỗ này, hơn nữa cuối ‎cùng sáng lập ra ma pháp công hội.”‎

Tiếu Ân yên lặng lắng nghe, có khi khẽ gật đầu, lộ ra bộ dáng hoàn toàn lắng nghe.‎

Scar cười khổ một tiếng nói: “Có một số việc ta không nói được, nhưng theo ta được biết, sau khi thành ‎lập ma pháp công hội, mấy địa điểm đặc thù kia do một số người tiến hành cải tạo.”‎

‎“Là ai?” Ánh mắt của Tiếu Ân lấp lánh hữu thần.‎

‎“Cái này, sao…” Scar đột nhiên cười nói: “Trên thế giới này, có thể phá được lực lượng truyền kỳ cũng chỉ ‎có lực lượng truyền kỳ.”‎

Tiếu Ân hít sâu một hơi, nói: “Scar các hạ, đa tạ.”‎

Mặc dù lão ma đạo sỹ không trực tiếp trả lời hắn, nhưng ý của lão rất rõ ràng, nếu Tiếu Ân còn không hiểu ‎được, vậy hắn quá ngu đi.‎

Nguyên tám đạo năng lượng xạ tuyến này do ngàn năm truyền kỳ chế tạo, vậy uy thế của nó khó tin như ‎thế thì có thể giải thích được.‎

Trong lòng hắn có chút mừng thầm. Mặc dù đã có dự cảm từ trước, nhưng khi biết được sự thực, tự ‎nhiên Tiếu Ân có cảm nhận khác.‎

Hắn hít sâu một hơi, cười với lão ma đạo sỹ, sau đó tới bên người Tyrese.‎

Rất nhiều người đều dựng lỗ tai của mình lên, Tiếu Ân không hề e ngại hỏi thẳng vấn đề: “Tyrese các hạ, ‎tại sao đám cường giả của đại lục phương nam lại đột nhiên tới ma pháp công hội khiêu chiến?”‎

Đám người Scar ngẩn ra, trong lòng xuất hiện cảm giác dở khóc dở cười.‎

Tên Tiếu Ân này quá cương trực. Cứ như thế hỏi, hơn nữa còn hỏi ở chỗ đông người, thực sự nằm ngoài ‎dự đoán của mọi người.‎

Song bọn họ không biết quan hệ kỳ dị giữa Tiếu Ân và Tyrese, dựa vào uy áp của thượng vị long tộc, ‎Tiếu Ân chẳng cần kiêng kỵ gì cả. Quả nhiên, Tyrese chỉ thoáng do dự một chút, nói: “Tiếu Ân các hạ, chuyện này ‎là do hoàng kim đại lục khơi mào trước.”‎

Hoàng kim đại lục là chỉ đại lục của Tiếu Ân. Nghe nói bởi vì mấy vạn năm trước, thần dân trên phiến đại ‎lục đều tín ngưỡng thần linh của hoàng kim hệ, cho nên mới gọi là hoàng kim đại lục.‎

Mặc dù hiện giờ hoàng kim hệ đã suy thoái, ngay cả loài người cũng đã quên thần linh, nhưng tên gọi của ‎đại lục vẫn được gọi tới bây giờ.‎

Tiếu Ân quay đầu, kinh dị nhìn Scar, lão ma pháp sư không thể giải thích được hỏi: “Tyrese các hạ, hoàng ‎kim các hạ, hoàng kim đại lục luôn là hàng xóm thân thiết của đại lục phương nam, cho tới giờ chưa bao giờ ‎khiêu khích đại lục phương nam.”‎

Tyrese hừ lạnh một tiếng. Nếu không ngại Tiếu Ân ở đây, hắn đã sớm hét lên: “Ta cũng chỉ nghe bọn Doha ‎nói qua. Một năm trước, có một ma đạo sỹ tới từ hoàng kim đại lục mang theo ma sủng đi khiêu chiến khắp nơi, ‎trải qua trăm trận chiến mà không bại lần nào. Chuyện đó chấn động cả đại lục, vì vậy một thế gia đã xuất động ‎bát cấp ma thú để vãn hồi thể diện. Nhưng điều ghê tởm nhất là, tên ma đạo sỹ kia của các người nói đã thắng ‎trăm trận, coi ma thú của đại lục phương nam chỉ là hư danh, không còn hứng thú chiến đấu nữa. Nếu muốn vãn ‎hồi thể diện thì chúng ta phải vượt biển tới đại lục hoàng kim để khiêu chiến.”‎

Dừng một chút, Tyrese nói: “Đại lục phương nam là ma thú đại lục, nghe xong tin tức này, nếu có người ‎nhẫn nại được mới gọi là lạ. Tóm lại mục đích cuối cùng của chúng ta là muốn tìm được tên kia, để so đấu ma ‎sủng với hắn.”‎

Tiếu Ân và đám người Scar nhìn nhau, nghe Tyrese nói, rốt cuộc bọn họ đã biết nguyên nhân.‎

Nguyên bọn họ vượt biển tới đây là để trả thù. Nhưng xui xẻo là, thế lực lớn nhất của đại lục, ma pháp ‎công hội lại phải chịu tội thay.‎

Nhưng nếu đám người Scar ở vị trí của bọn họ, cũng sẽ lựa chọn thủ đoạn này.‎

Dù sao trên đại lục hoàng kim, muốn tìm một người và một ma thú, quả thực chính là chuyện mò kim đáy ‎biển, căn bản không có khả năng.‎

Đi tìm kiếm lung tung không bằng đem chú ý này đổ lên đầu ma pháp công hội.‎

Chỉ cần trong trận chiến ma sủng có thể chiến thắng toàn diện, thì có thể khiến ma pháp công hội chủ ‎động tìm kiếm ma thú cường đại hơn, cuối cùng bức cao thủ thần bí đó ra mặt.‎

Còn chuyện tại sao lại giấu việc này, việc này càng thêm đơn giản.‎

Nếu hoàng kim đại lục bị một người và một ma thú của đại lục phương nam vũ nhục, vậy ngay cả khi ‎chạy tới đại lục phương nam để trả thù, cũng không chịu nói rõ nguyên nhân.‎

Chuyện mất thể diện như thế, ngoài Tiếu Ân ra, không ai có thể lấy từ miệng Tyrese.‎

‎“Tên đó là ai? Đó là ma thú gì?” Sắc mặt của Scar rất khó coi, trong lòng dâng lên lửa giận.‎

‎“Không biết, tên đó không lưu lại tên tuổi, hơn nữa cũng không ai biết tên ma thú đó, nhưng ta hoài nghi ‎trong cơ thể của ma thú đó có huyết mạch của long tộc.” Tyrese nhìn Tiếu Ân, nhẹ giọng nói: “Lần này ta tới đây là ‎để tìm kiếm đầu á long đó.”‎

Tiếu Ân hơi gật đầu, nếu Tyrese nói thì chắc chắn đó là á long. Có lẽ chỉ có á long nhất mạch mới có thể ‎bách chiến bách thắng.‎

‎“Không có tên? Ma thú cũng không biết tên?” Scar không nhịn được xem thường.‎

Trên hoàng kim đại lục, ma pháp công hội là lực lượng đứng đầu, nhưng muốn tìm ma đạo sỹ cất giấu á ‎long, trên cơ bản không phải chuyện dễ.‎

Tiếu Ân nhìn Scar, khẽ lắc đầu, dù là ai đột nhiên gặp phải oan ức như thế thì đều cảm thấy buồn bực.‎

Trong lòng vừa động, Tiếu Ân dò hỏi: “Người này thực sự tới từ hoàng kim đại lục?”‎

Tyrese do dự một chút nói: “Chắc là không sai, ít nhất khó có khả năng người này tới từ hắc quỷ đại lục.”‎

Tiếu Ân và Scar liếc mắt nhìn nhau. Nhất thời hiểu được ý nghĩ của Tyrese và đám người phương nam.‎

Chắc chắn người này không phải người của đại lục phương nam, cũng không phải người của hắc quỷ đại ‎lục, như vậy chỉ có hoàng kim đại lục.‎

Trên tinh cầu này không chỉ có ba khối đại lục, còn một nửa tinh cầu khác có những khối đại lục lớn hơn ‎ba khối đại lục.‎

Nhưng vấn đề là, muốn nói có người từ nơi đó chạy tới giở trò, chỉ sợ càng khiến người khác không tin.‎

Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, ánh mắt mang theo sự bất đắc dĩ. Scar là người phụ trách công hội lại càng ‎bất đắc dĩ hơn.‎

Ngày thứ hai, Tiếu Ân không để ý tới những cao thủ của ma pháp công hội cố giữ lại, cố ý mang theo ‎đám người Kim rời đi. Nhưng lần này đồng hành cùng bọn họ có thêm cửu cấp á long, Tyrese.‎

Thậm chí người này còn muốn dùng thủ đoạn nào đó thông báo cho đám á long ở đại lục phương nam ‎biết sự tồn tại của Tiếu Ân, nhưng quyết định này lập tức bị Tiếu Ân gạt bỏ.‎

Á long có không ít tên thông minh tuyệt đỉnh, không hề thua kém loài người.‎

Tiếu Ân cũng không dám khẳng định, nếu một đoàn á long tới nơi này thì hắn có thể trấn áp được không.‎

Tất nhiên hắn có thể tìm hắc long vương hỗ trợ. Nhưng biết được sự cường đại hắc long vương, Tiếu Ân ‎không muốn vì chuyện nhỏ này mà làm phiền người ta.‎

Đặc biệt trải qua lần tiếp xúc linh hồn, kiến thức được sự hùng mạnh của những sinh vật khác, trong ấn ‎tượng của Tiếu Ân làm gì còn á long chứ…‎

Chỉ là chút phiền toái nhỏ mà thôi.‎

Nếu vì vậy mà làm phiền hắc long vương, ngày sau làm sao Tiếu Ân đối mặt được với những sinh vật ‎cường đại đó.‎

Ánh sáng của ma pháp trận hiện lên, bao phủ mọi người vào trong, không gian thông đạo trước mặt ‎chậm rãi thành hình, giống như một cái hắc động hấp thu bọn họ vào trong.‎

Rất nhanh, bọn họ đã xuất hiện trong ma pháp trận công lập ở ngoài thành Bahia.‎

Cũng không phải đám người Tiếu Ân không muốn trực tiếp trở về công quốc Louis, nhưng truyền tống ‎trận ở đó không đủ để dung nạp bọn họ.‎

Khi Hắc Toàn Phong xuất hiện trong truyền tống trận lập tức khiến mọi người kinh hô.‎

Nhưng đây không phải lần đầu tiên Hắc Toàn Phong tới thành Bahia, danh tiếng của nó ở đây cũng không ‎nhỏ, cho nên đám ma pháp sư ở xung quanh chỉ sợ hãi than một tiếng, chứ không kinh hoảng thất thố.‎

Song hỗn loạn vẫn có, hơn nữa quy mô còn lớn hơn trước kia một chút.‎

Sau lưng Hắc Toàn Phong là đám người Tiếu Ân, nhưng hiện giờ đám người Tiếu Ân đã khác trước rất ‎nhiều.‎

Cùng ở một chỗ với đại quái vật Hắc Toàn Phong, chắc chắn sẽ khiến mọi người chú ý, dù là học đồ ‎pháp sư cũng khiến mọi người ấn tượng.‎

Mà lần này ở cùng với Hắc Toàn Phong không phải tiểu học đồ gì cả, mà là đội hình toàn đại ma pháp sư. ‎Ngoài Juliana và Tyrese ra, trên người đám người Kim không còn khoác ma pháp bào cấp học đồ thấp kém, thay ‎vào đó là ma pháp bào đại ma pháp sư mới tinh.‎

Trên ngực năm người trẻ tuổi có huy chương tứ tinh, thậm chí ngũ tinh, còn Linnuo đạt tới lục tinh.‎

Tất nhiên khiến mọi người chấn động chính là Tiếu Ân. Trên ngực hắn có huy chương thất tinh tỏa ra ánh ‎sáng mê hoặc lòng người.‎

Mọi người nhìn thấy tấm huy chương này, trong lòng dâng lên cảm giác kính ngưỡng và hâm mộ.‎

Dù là ma pháp sư phụ trách truyền tống trận, hay đám pháp sư dùng truyền tống trận, mọi người đều tự ‎giác khom lưng hành lễ với Tiếu Ân.‎

Giây phút này, ngay cả danh tiếng của Hắc Toàn Phong cũng bị Tiếu Ân cướp sạch.‎

Trong tổng công hội ở thành Yamaniya, do có nhiều ma đạo sỹ nên các pháp sư ở đó coi đó là chuyện ‎bình thường, cho nên trong mắt bọn họ, Tiếu Ân không thể so được với Hắc Toàn Phong.‎

Nhưng đế quốc Nặc Khả Đa chỉ có ba vị ma đạo sỹ.‎

Mặc dù thành Bahia được xưng là thành thị ma pháp, nhưng quanh năm suốt tháng chưa từng thấy ma ‎đạo sỹ lộ diện. Cho nên khi Tiếu Ân xuất hiện ở đây liền khiến tất cả ma pháp sư chấn động.‎

Phần lớn học đồ pháp sư lần đầu tiên mới nhìn thấy huy chương thất tinh, ma đạo sỹ chính là cấp bậc ‎cao không thể với tới được, nhưng là mục tiêu cao nhất trong cuộc đời của bọn họ. Chính vì vậy bọn họ càng ‎cung kính với Tiếu Ân hơn.‎

Tiếu Ân gật đầu với bốn phía, sau đó tời khỏi ma pháp trận, hễ là nơi hắn đi qua, mọi người đều vô thức ‎tránh ra, nhưng nhìn vẻ nồng nhiệt trong mắt của bọn họ là biết giờ phút này tâm tình của bọn họ rất kích động.‎

Đám người Tiếu Ân chưa rời xa thành Bahia thì có người đuổi theo.‎

Có thể đuổi theo đám người Tiếu Ân, tất nhiên là thành chủ thành Bahia, đại ma pháp sư Lewis.‎

Vị tứ tinh đại ma pháp sư này là người đứng đầu thành Bahia, nắm giữ thánh địa tu luyện trong tay. Ở ‎trong thành có lực lượng to lớn.‎

Đặc biệt ma pháp trận ở ngoài thành có trạm gác ngầm do hắn bố trí.‎

Cho nên khi đám người Tiếu Ân và Hắc Toàn Phong xuất hiện, Lewis lập tức biết được. Biết đám người ‎Tiếu Ân là tổ hợp gồm ma đạo sỹ và đại ma pháp sư, Lewis lập tức bỏ mọi việc, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi ‎theo đám người Tiếu Ân.‎

May mà Tiếu Ân có thói quen không sử dụng Phong Tường Thuật ở ngoại ô, nếu không chỉ bằng thực lực ‎của Lewis, đừng mong đuổi kịp bọn họ.‎

Xa xa, Tyrese cảm ứng được ở phía sau có người bay tới, trong lòng hắn hiếu kỳ, chẳng lẽ bằng tổ hợp ‎của bọn họ, còn có người dám tới khiêu khích.‎

Sau đó Tiếu Ân cũng cảm ứng được khí tức quen thuộc này, mặc dù ấn tượng của Tiếu Ân đối với Lewis ‎không tốt, nhưng dù sao bọn họ cũng có liên lạc với nhau, đặc biệt sư phụ Maren và David Kirby rất coi trọng tình ‎huynh đệ, cho nên Tiếu Ân do dự một chút, cuối cùng không tránh né.‎

Rất nhanh Lewis chạy đến, thân hình của hắn dường như béo hơn trước một ít, dường như kiếp sống ‎thành chủ rất dễ chịu.‎

Tiếu Ân cảm ứng năng lượng dao động quanh người hắn, không khỏi có chút kinh ngạc.‎

Mặc dù phạm vi tiến bộ của Lewis không thể so với bọn họ, nhưng so với đại ma pháp sư bình thường ‎thì không tồi tí nào.‎

Trong đầu đột nhiên xuất hiện ý niệm, chắc chắn hắn rất chăm chỉ tu luyện trong thánh địa. Nếu không ‎tuyệt đối không thể tiến bộ lớn như vậy được, bởi vì ma lực của hắn đã có dấu hiệu đột phá, qua mấy năm nữa ‎chắc có thể xung kích cảnh giới ngũ tinh.‎

“Đại nhân Lewis, ngài ở xa tới thăm, thực khiến ta áy náy.” Tiếu Ân cười híp mắt nói, nhưng thần thái của ‎hắn không có chút áy náy nào.‎

Ánh mắt của Lewis nhanh chóng liếc nhìn Tiếu Ân và đám người Kim. Trong nháy mắt, hắn đã thấy rõ.‎

Ngoài Juliana và Tyrese là người ngoài, còn lại người kém nhất trong số bọn họ cũng ngang cấp với hắn.‎

Giây phút này, trong lòng hắn cảm khái vạn lần.‎

Ngày xưa đám người Tiếu Ân từng giúp hắn tranh chức thành chủ, khi đó chỉ có hai vị đại ma pháp sư mà ‎thôi. Nhưng mấy năm không gặp, tốc độ phát triển của những người này thực ghê người, còn nhanh hơn kẻ có ‎thánh địa tu luyện như mình.‎

Chẳng những tất cả mọi người đều thuận lợi tiến giai thành đại ma pháp sư. Hơn nữa…‎

Hắn nhìn huy chương thất tinh trên ngực Tiếu Ân, hai mắt mơ hồ đỏ lên.‎

Cũng may Lewis cũng không cảm khái lâu, hắn chỉ chần chừ một chút, sau đó lập tức thanh tỉnh lại, cúi ‎người thực sâu với Tiếu Ân nói: “Tiếu Ân các hạ, chúc mừng ngài tiến giai thành ma đạo sỹ.”‎

Hắn dùng giọng hòa nhã nói: “Nhất mạch của chúng ta, chỉ có ngài mới có thể tiến giai thành ma đạo sỹ.”‎

Khuôn mặt của Linnuo hơi co lại, ho nhẹ một tiếng. Sư tổ của Tiếu Ân là đồng môn với hắn, mặc dù có ‎một tầng ngăn cách, nhưng tốt xấu gì cũng là một mạch.‎

‎“Tất nhiên, chắc chắn Linnuo đại nhân cũng có thể tiến giai thành công.” Lewis vội vàng nói: “Ý của ta là, ‎Tiếu Ân các hạ là người đầu tiên trở thành ma đạo sỹ trong nhất mạch chúng ta.”‎

‎“Không đúng.” Linnuo tức giận nói: “Sư phụ của sư phụ ta, mấy trăm năm trước cũng là bát tinh ma đạo ‎sỹ.”‎

Tiếu Ân và Lewis đồng thời ngẩn ra, sư phụ của sư phụ ngài, liên hệ quá xa xôi, hơn nữa lão nhân gia còn ‎sống trên đời hay không cũng là một vấn đề.‎

Lewis ngượng ngùng nói: “Xin ngài tha thứ, sư phụ chưa từng nói cho chúng ta biết.”‎

Linnuo thở dài một tiếng nói: “Điều này không thể trách ngươi, bởi vì trong cuộc đời của lão tổ tông thu ‎nhận mười vị đệ tử, nhưng không có người nào tiến giai thành ma đạo sỹ, cho nên người mới ra lệnh, trừ khi nhất ‎mạch truyền thừa sinh ra cường giả cấp bậc ma đạo sỹ, nếu không không được đề cập tới tên của người.”‎

Trong lòng Tiếu Ân âm thầm lắc đầu, lão tổ tông đúng là cố chấp mà. Ma đạo sỹ là ai, đó chính là những ‎nhân vật đứng đầu đó. Nếu có thể bồi dưỡng dễ như vậy, vậy sao ma đạo sỹ lại hiếm có?‎

‎“Hắn là một người rất thú vị?” Tyrese tò mò hỏi.‎

Lewis kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn, nhưng không thể biết được thực lực của đối phương. Nhưng có thể tùy ‎ý nói chuyện như vậy, chắc chắn không phải nhân vật tầm thường.‎

Kỳ thực Tyrese chỉ kính sợ một mình Tiếu Ân mà thôi, còn sư phụ của sư phụ gì gì đó, hắn chẳng tôn ‎trọng tí nào, ngược lại còn tò mò đối với lão già sĩ diện đó.‎

Linnuo cười khổ một tiếng nói: “Lão tổ tông tên là Sloppy Burger, từng là pháp sư tự do nổi tiếng của đế ‎quốc Nặc Khả Đa, nhưng mấy trăm năm trước người đã biến mất, không ai biết người đi đâu.”‎

Tiếu Ân hơi gật đầu, mất tích mấy trăm năm, vậy người này dữ nhiều lành ít rồi.‎

Cười cười với Lewis, Tiếu Ân bình tĩnh nói: “Thành chủ đại nhân, cảm ơn ngài tới tiễn chúng ta, chúng ta ‎có việc gấp, xin cáo từ.”‎

Lewis vội vàng nói: “Tiếu Ân các hạ, ngài là pháp sư xuất sắc nhất trong nhất mạch chúng ta, nửa năm ‎sau ở thành phủ chủ Bahia sẽ cử hành bữa tiệc long trọng. Maren và David Kirby đã đáp ứng tới, không biết ngài ‎có rảnh để tham gia không?”‎

Linnuo cười nói: “Ước hẹn mười năm giữa ta và ngươi chưa chấm dứt, hơn nữa Mikhail cũng là đồng ‎môn của ta, tất nhiên ta sẽ theo các ngươi.”‎

Trong lòng Lewis mừng rỡ, khóe miệng nhếch lên, không che giấu được sắc mặt vui mừng. Trong lòng ‎hắn đã có kế hoạch đầy đủ, phải làm thế nào dùng đám người Tiếu Ân để tạo thế.‎

Mặc dù Tiếu Ân mới chỉ tiến giai thành ma đạo sỹ, nhưng năm đệ tử của hắn là đại ma pháp sư. Đội hình ‎như thế không thể khinh thường được, ba vị ma đạo sỹ lâu năm của đế quốc cũng không làm được như thế.‎

Rời khỏi thành Bahia, đám người Tiếu Ân ngồi lên sống lưng to lớn của Hắc Toàn Phong, bay về công ‎quốc Louis.‎

Tyrese rất phê phán việc này, Tiếu Ân là chân long cưỡi á long Hắc Toàn Phong là điều đương nhiên. Mặc ‎dù thực lực của đám người Kim không được hắn để trong mắt, nhưng những người này là đệ tử của chân long, ‎mặc dù là đệ tử loài người, nhưng miễn cưỡng cũng có tư cách cưỡi á long. Nhưng Linnuo và Juliana lại khác, ‎đặc biệt Juliana chỉ là thú nhân, nhưng lại dám cưỡi á long bay trên bầu trời, điều này khiến hắn bất bình.‎

Ở đại lục phương nam cũng có thú nhân, nhưng địa vị của bọn họ không thể so với thú nhân ở hoàng kim ‎đại lục. Mặc dù trong số đó cũng có đại tát mãn có cấp bậc tương đương ma đạo sỹ, nhưng lực lượng tổng thể ‎của bọn họ không được tính trên đại lục phương nam.‎

Trong mắt của á long Tyrese, thú nhân không khác gì ma thú bình thường.‎

Nhưng trước mặt Tiếu Ân, Tyrese không dám có tâm lý phản kháng, cho dù trong lòng có chút ý nghĩ, ‎cũng không dám bại lộ.‎

Đó là quy luật về gen và linh hồn của long tộc, chỉ cần lực lượng của Tyrese không đột phá được phong ‎tỏa, hắn sẽ không dám có ý niệm phản kháng.‎

Tốc độ của Hắc Toàn Phong cực nhanh. Phi hành trên bầu trời, ngay cả khi có đám mây trắng ngụy trang, ‎cũng kinh người.‎

Tyrese rất hài lòng với tốc độ của Hắc Toàn Phong, mặc dù tốc độ này không nhanh bằng tốc độ của ưng ‎long, nhưng so với á long bình thường thì cũng thuộc loại nhất đẳng.‎

Một ngày sau, bọn họ đã tới công quốc Louis.‎

Bọn họ dừng trước ma pháp lâm viên, Tiếu Ân không muốn Hắc Toàn Phong nghênh ngang tiến vào ma ‎pháp lâm viên, bởi vì làm vậy thể hiện thái độ không tôn trọng đối với Tiffany và Maren.‎

Song ngoài dự đoán của Tiếu Ân, bọn họ còn chưa tới lâm viên, đã thấy Tiffany, Maren và năm vị ma ‎pháp sư. Đi cùng với bọn họ còn có Nepal, Benson, những ma pháp sư chính thức mới.‎

Ngoài ra còn có chủ nhân của công quốc Louis, công tước Louis cũng ra nghênh đón. Ánh mắt của Tiếu ‎Ân hơi đảo qua, thậm chí còn thấy bá tước Robin và một số quý tộc.‎

Những người này đều là những nhân vật cầm đầu của công quốc Louis.‎

Trong lòng Tiếu Ân đột nhiên xuất hiện ý niệm hoang đường, nếu giờ phút này có người thi triển ma pháp ‎công kích, giết chết toàn bộ đám quý tộc ở đây, thì công quốc Louis sẽ rơi vào tình cảnh hỗn loạn.‎

Đột nhiên ánh mắt của Tiếu Ân ngưng trọng lại, hắn cảm ứng được, phía sau đám người này có ba khí ‎tức rất quen thuộc, nếu như hắn không cảm ứng sai, đó chắc là ba người Sara. Khóe mắt vô thức liếc nhìn ‎Juliana, Tiếu Ân lập tức đau đầu. Nhưng cũng may ba nàng không xuất hiện đầu tiên.‎

Dường như cảm ứng được sự do dự của Tiếu Ân, Juliana hoài nghi hỏi: “Tiếu Ân, chàng làm sao vậy?”‎

Tiếu Ân sửng sốt, đột nhiên nghĩ thông, mình và Sara hoàn toàn thanh bạch, đâu có phát sinh chuyện gì. ‎Đã như thế, tại sao mình còn kiêng kỵ, thực sự gặp quỷ mà.‎

Lắc đầu, Tiếu Ân nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, nói: “Quê hương của ta có một câu nói, ‎áo gấm vinh quy, giờ phút này ta đã hiểu được ý của câu nói đó.”‎

Hắn buông tay, không để tiểu hồ ly có cơ hội hỏi, sải bước hướng về Tiffany và công tước Louis.‎

Juliana không giải thích được động tác của Tiếu Ân, nhưng trước mắt bao nhiêu người, Tiếu Ân có động ‎tác thân mật như thế, nhất thời khiến trái tim cô đập nhanh hơn gấp đôi, không tránh được có suy nghĩ miên man.‎

Đôi mắt của Tyrese đột nhiên mở to, ánh mắt nhìn Juliana có vẻ đăm chiêu.‎

Dung mạo của thú nhân này bình thường, nhưng trên người nàng có khí tức mê người.‎

Lần đầu tiên cửu cấp á long dùng ánh mắt này để nhìn Juliana, càng nhìn hắn càng phát hiện Juliana càng ‎thuận mắt, dường như làm bằng hữu với thú nhân nhỏ bé này cũng không phải chuyện xấu.‎

Hắn khẽ lắc đầu, rốt cuộc hiểu được tại sao chân long lại để Juliana ở bên người, nguyên thú nhân này ‎không giống với người thường.‎

Mọi người nhanh chóng vây quanh Tiếu Ân.‎

Phía sau hắn, đám người Kim chia làm hai bên, đội ngũ toàn đại ma pháp sư khiến mọi người hoa cả mắt.‎

Juliana và Tyrese chủ động đi bên cạnh Tiếu Ân, mặc dù trên người bọn họ không có ký hiệu đại biểu cho ‎thân phận ma pháp sư, nhưng khí chất của bọn họ mơ hồ áp chế đám người Kim.‎

Từ trường thiên hồ của Juliana hay khí thế của Tyrese, đều khiến người khác nhận ra sự bất phàm của hai ‎người.‎

Cuối cùng là tiếng bước chân trầm trọng của Hắc Toàn Phong.‎

Chín người một thú, giây phút này thể hiện khí thế ngạo nghễ thiên hạ, vĩnh viễn để lại ấn tượng khó phai ‎trong lòng mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.