Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Quyển 1 - Chương 15: “tiểu nhân”




Ngày hôm sau trong đầu tôi chỉ đọng lại lời nói của Bắc Nguyên Ái tỷ, lễ hội văn hóa mỗi năm 1 lần đến tột cùng là như thế nào?

Trường học được cho nghỉ một tuần để tiến hành các loại hoạt động thi đua. Dải băng bong bóng trang trí là trường học rực rỡ hơn hẳn, nhìn qua thật đúng như trên thiên đường! Quan trọng hơn là…………….

“Xin hãy bầu Hà Ảnh Nguyệt!” Nam sinh vừa đi qua cửa trường đã bị một nam sinh khác dùng giày patin đuổi theo , chạy đến trước mặt nhét vào tay họ một tờ truyền đơn. Hà Ảnh Nguyệt?

Tôi nhìn vào tờ giấy tuyên truyền trong tay, đã nhìn thấy hình ảnh Hà Ảnh Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Đẹp quá…..!! Ngay cả nữ sinh nhìn vào cũng phải động lòng

Phía dưới ảnh còn chú thích một dòng chữ nhỏ!

Người thừa kế công ty Khóa Quốc – Hà Thị, xinh tươi, mười sáu tuổi đã đoạt được giải thiên văn quốc gia

năm 2004 làm “Quán quân Hayakawa”!

“Tấm ảnh” mãnh liệt kêu gọi

Mối tình đầu vĩnh viễn đáng quý – Hà Ảnh Nguyệt!

“Tử Lôi, Tử Lôi, vô cùng vĩ đại! Ko có Tử Lôi, thập phần nản lòng!”

“Hoa Chi Tổ” cùng đáng người hầu hiển nhiên mặc trang phục cổ động viên, váy ngắn đang vận động phiếu bầu!? Trời ạ, tôi ko khỏi ôm lấy ý phục của mình

“Kim Ánh Minh………………….a………………………..Kim Ánh Minh…………………..a…………………….chúng em yêu anh………………”

Một đám tiếng hét chói tai hô hào cho Kim Ánh Minh tuyên truyền từ các nàng tiến thẳng vào lỗ tai tôi, trời ạ!

Tôi vừa đi vào bên trong, vừa trợn mắt há hốc mồm miệng mà nhìn cuộc chiến vận động phiếu bầu đang diễn ra rất đa dạng , quyết liệt, chờ đến khi đi vào lớp học , tôi đã ôm vào lòng được một đống lớn truyền đơn

Của thật nhiều người a………..Bắc Thần Tinh, Thượng Hà Hi, Tử Lôi, cả Mông Thái Nhất cũng có

Mà trong giấy tuyên truyền của Mông Thái Nhất, chỉ duy nhất có một hình ảnh đặc tả hắn đang giơ nắm tay, sau đó ở bên cạnh lại kèm theo một dòng chữ viết thô kệch:

“Xem nắm tay của tôi!”

Trời ạ! Ngay cả truyền đơn cũng ngốc như người. Nhìn đến thư tuyên truyền của Kim Ánh Minh

Tôi cảm thấy chính mình như bị thu hút vào tờ áp phích của hắn

Hắn vẫn giống trước, thản nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ . Hắn suy nghĩ gì vậy? Lần đó có thật hắn đã chạy đi tìm tôi ko?. có thật hắn đã để ý đến sự tồn tại của tôi?

“Mọi người xin hãy chú ý!”

Mọi người nhất trí hành động , đem tầm mắt chuyển hướng về nóc nhà Giáo học lâu

Mông Thái Nhất? Hắn ở trên đó làm gì?

Chỉ thấy hắn oai vệ giơ loa lên, sau đó vung tay. Trương Khải Chấn cùng vài nam sinh khác cố sức đem một thứ nâng lên , dùng sức run run….

Một tấm áp phích được bung ra, trong áp phích là hình một cô gái đang mỉm cười, bên cạnh còn có dòng chữ to chết người viết rõ:

Xin hãy bình chọn cho Ma Thu Thu!

Ma Thu Thu?! Là tôi!! Tôi trợn mắt há hốc nhìn tấm áp phích từ trên trời giáng xuống kia, sững sờ tại chỗ

“Ma Thu Thu…………nhỏ đó ko phải làm hầu rượu cho quán bar sao?”

“Nghe nói nó và Tử Lôi thách đấu nhau trong lần bình chọn công chúa lần này, da mặt nó thật đúng là dày…………..”

“Làm ơn đi! Nó cũng có thể được lựa chọn sao, Hayakawa cũng ko thiếu người……………”

“Ma Thu Thu, Ma Thu Thu tuyệt vời, Ma Thu Thu tuyệt nhất Hayakawa!” Mông Thái Nhất và đám người Trương Khải Chấn ko ngờ lại hùa theo tình thế giúp tôi phổ biến quảng cáo

“cố lên! Cố lên!! Ngày kia cử hành liên hoan năm nhất, xin mời mọi người tham dự, Ma thu Thu lúc đó sẽ có một màn diễn xuất đặc sắc”

Các bạn học nghe được liền thoải mái bàn tán, hơn nữa từ mái nhà lại truyền xuống truyền đơn, tôi thật muốn tìm một cái lỗ chui vào! Thần a!! Cứu tôi đi!

Chẳng lẽ, sự trở về lần này của tôi thật sự là sai lầm!!?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.