Na Thì Hậu Hoa Khai

Chương 17




Lúc vào rồi, Nguyệt Lượng mới biết đề nghị của mình sai lầm đến đâu.

Tiểu quái trong mê cung thường tụ tập hai ba con, nếu chỉ có một T, đấu pháp thường quy luôn là pháp sư khống chế một con trước, mọi người tập trung hỏa lực giết chết con quái chiến sỹ kéo về, sau đó mới diệt con quái bị pháp sư khống chế kia.

Tổ đội tam giác đấu vốn đã quen, lúc không có gì đặc biệt cần lưu ý, tất cả đều là do Nguyệt Lượng khống chế con cuối cùng. Lam Tinh Linh tuy không quen biết họ, nhưng hắn cũng chạy phó bản đã quá quen, Bột Mỳ đánh con nào hắn theo đánh con đó.

Nhưng mà ngụy DPS[1] Ám Hương Phù Động méo mó có hơn không này không những không giúp nâng cao hiệu suất đánh quái của đội, còn suýt nữa khiến đội toàn diệt.

Bởi vì thứ nên đánh thì cô ta không đánh, không nên đánh thì cứ thích loạn đánh…

Con quái vốn đã được Nguyệt Lượng khống chế, rít gào một tiếng nhảy thẳng về phía Ám Hương Phù Động. Ám Hương sợ đến mức chạy loạn khắp nơi, còn điên cuồng gõ 99999[2].

 

Quý Đạm vừa sửa mục tiêu trước mắt thành Ám Hương Phù Động, chợt nghe thấy giọng Nguyệt Lượng truyền tới: “Đừng cứu!”

Trong thoáng do dự, mục sư muội muội mặc một thân bộ Xuân Phong kia đã bị quái gặm ngã nhào trên đất, sau đó Nguyệt Lượng lập tức khống chế lại con tiểu quái đã bị kích động kia.

Nguyệt Lượng nói đúng, nếu Quý Đạm thêm máu cho Ám Hương Phù Động, oán hận của quái sẽ chuyển hết lên người cậu, mà oán hận của vú em một khi không thể khống chế, thường sẽ dẫn đến thất bại của toàn đội.

Những lúc thế này, vẫn là dứt khoát hi sinh tên hành sự không xong bại sự có thừa kia thì hơn.

Còn lại đội bốn người, sau khi cân bằng lại thế trận hỗn loạn, cuối cùng cũng kết thúc trận chiến không chút khó khăn nào.

Ám Hương Phù Động nằm trên mặt đất, gõ một câu vô cùng ai oán: Tiêu Sái ca ca, sao anh không cứu em.

Quý Đạm nhìn bốn chữ “Tiêu Sái ca ca” này, lại nhớ tới lời Nguyệt Lượng nói khi trước, không nhịn được thoáng run rẩy, toàn thân nổi da gà mà đáp lời: Xin lỗi, vừa rồi không kịp cứu.

Lại thả thêm một thuật hồi sinh kéo Ám Hương lên, rồi thêm đầy đủ máu buff trạng thái xong, Quý Đạm suy nghĩ một lát, cuối cùng hảo tâm nhắc nhở Ám Hương Phù Động.

Trứng Ốp Tiêu Sái: Lúc đánh quái bạn xem mục tiêu của Bột Mỳ là con nào, rồi cùng đánh với cậu ta là được.

Ám Hương Phù Động: Dạ, em hiểu rồi.

Bột Mỳ Quý Giá: Có anh bảo vệ, đừng sợ.

Ám Hương Phù Động: ^__^

Trả lời rất ngoan, nhưng thực tế vào trận thì chẳng được vậy. Qua mấy hiệp, mọi người đã lại đau đầu. Ngay cả Bột Mỳ đều không nhịn được: Hương Hương, em cứ đứng buff máu đi.

Không trông cậy cô ta chống bão được, đành thêm một người cho sữa, hẳn là không có nguy hiểm gì đi…

Nhưng thực tế chứng minh họ sai hoàn toàn, thêm máu mà cũng xảy ra biến cố.

Trông thấy Lam Tinh Linh đang cản quái cho mình mà máu tụt xuống liên tục, Ám Hương Phù Động vừa điên cuồng thêm máu, vừa nói: Kỳ quá, con quái này sao lợi hại vậy?

Quý Đạm bớt chút thời gian buff cho Lam Tinh Linh trạng thái liên tục hồi máu, rồi chuyển mục tiêu sang Ám Hương Phù Động, bất lực phát hiện mục tiêu của cô nàng thì ra lại là quái.

Hệ thống mặc định khi mục tiêu là quái mà thả kỹ năng thêm máu, hiệu quả đều phát huy trở lại trên người buff.

Cứ thêm máu cho bản thân, trong khi lượng máu của Lam Tinh Linh chỉ giảm chứ không có tăng.

Quý Đạm liền nói chuyện này cho Nguyệt Lượng.

Nguyệt Lượng mật Bột Mỳ, cuối cùng, Bột Mỳ mới nhẹ nhàng nói với Ám Hương Phù Động.

Bột Mỳ Quý Giá: Hương Hương, đánh lâu vậy chắc cũng mệt rồi đúng không, nghỉ ngơi tí đi. Lát nữa em đi theo bọn anh là được rồi.

Ám Hương Phù Động: Không sao chứ?

Bột Mỳ Quý Giá: Không sao!

Thế giới cuối cùng cũng thái bình.

Trên YY, Nguyệt Lượng mỉa mai: Quả nhiên là tới kéo người mới.

[1] DPS: chỉ người chịu thương tổn, thường là pháp sư, thuật sỹ, đạo tặc, thợ săn.

[2] 9 = jiu = cứu =))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.