Mỹ Nhân Ngây Thơ

Chương 50




"Ba, hành tung của con ba đều biết, ngoại trừ buổi sáng hôm qua người phụ nữ đó tới cổng nhà ta chặn con, căn bản con chưa từng gặp cô ta. Con đều đã làm như ba nói rồi, nhưng cô ta cứ quấn lấy con...”

Lộ Hướng Đông sợ tới mặt tái nhợt, đặc biệt là khi hắn nhìn thấy tay của ông cụ đang vuốt nhẹ lên ba toong của mình, thì sợ tới mức đến giọng nói cũng lạc đi.

Lộ lão gia cười nhạt: “Quấn lấy con? Dễ thôi, việc này để ta làm, bảo đảm sau này cô ta, mãi mãi sẽ không quấn lấy con.”

“Ba, ba... ba nghe con nói xong...”

Lộ Hướng Đông đưa tay lên thề: “Ba, con thề với ba, con bảo đảm, tuyệt đối sẽ không dây dưa với người phụ nữ đó nữa. Nhưng... xin ba giữ cho cô ta một mạng đi, suy cho cùng... suy cho cùng cô ta...”

Lộ lão gia ngắt lời hắn: “Được rồi, việc đó ta đương nhiên sẽ xử lý. Còn về con... lời con nói, độ tin cậy đối với ta mà nói không hề cao.”

“Ba, ba tin con, lần này nếu con nói có một chữ là giả, thì để con... bị đuổi ra khỏi Lộ gia, mãi mãi không thể trở về.”

Lộ lão gia sao không hiểu tâm tư của con trai mình, cứ coi như đồng ý không qua lại với người phụ nữ đó, cũng không phải dưới sức ép của ông ấy.

“Xem ra lần này con vẫn coi như thành khẩn, ta có thể tạm tha cho cô ta, nhưng cái giá này, con tới trả, đứng lên đi, cởi áo ra, ”

Việc Lộ Hướng Đông sợ nhất tới rồi, hắn xin tha cũng vô dụng, cuối cùng, chỉ đành run rẩy bò lên.

Thế là rất nhanh, Lộ gia liền vang lên tiếng thét thảm thiết của Lộ Hướng Đông

...

Thư ký lúc này thật muốn vỗ tay cho ông chủ mình, nói quá hay, không thể hay hơn nữa, thật lợi hại!

Hắn đã biết, ở trước mặtLộ lão gia, ông chủ chỉ là cháu, không phải con, ông cụ hễ ra tay, ông ấy sợ chắc, hahaha...

Nhìn biểu cảm hiện giờ của Dư Mộng Nhân, thư ký thật lòng cảm thấy cuộc điện thoại này đáng lắm, quá sung sướng rồi.

Hắn nói với Dư Mộng Nhân đang ngẩn ra: “Cô Dư, cô đã nghe rõ rồi chứ? Ông chủ chúng tôi nói rõ mồn một, bảo cô... cút! ”

Giờ cả người Dư Mộng Nhân giống như đã rơi vào trong hầm băng, toàn thân cứng ngắc không thể động đậy, những lời vừa nãy Lộ Hướng Đông nói, còn đang dập dềnh bên tai cô ta.

Trước đây cô ta không nản lòng, ôm lấy một tia hy vọng. Cô ta luôn cảm thấy, chỉ cần Lộ Hướng Đông nghe thấy tiếng của mình, tất cả sẽ khác.

Nhưng kết quả là, những lời đó của Lộ Hướng Đông, đã đánh cô ta vào vực sâu, giống như bị từng cái bạt tai một đánh vào mặt.

Thư ký cười ha ha: “Cô nói bảo ông chủ chúng tôi đích thân nói với cô, giờ ông ấy nói rồi... sao, còn không chịu nản lòng sao?”

Thư ký thật lòng muốn ngẩng mặt lên cười lớn ba tiếng, quá sướng rồi, nhìn thấy khuôn mặt nhếch nhác của người phụ nữ này thật sướng.

Hắn quá thíchLộ lão giarồi, nên ở thủ đô thêm vài ngày nữa.

Hắn không tin, đợi đầu óc ông chủ tỉnh táo rồi, còn muốn người phụ nữ như vậy.

Sắc mặt Dư Mộng Nhân tái nhợt: “Sao anh ấy có thể đối với tôi như vậy, sao anh ấy có thể? Anh ấy nói muốn...”

Thư ký ha ha một tiếng: “Lấy cô, để cô làm bà chủ của Lộ gia phải không. Cô Dư, tôi cũng không giấu cô, phụ nữ mà chủ tịch Lộ chúng tôi từng chơi, người từng qua tay tôi xử lý, không đến 100 cũng có 99. Lúc bảo cút, ai trong số họ cũng đều nói như vậy.

Dư Mộng Nhân cắn răng, tức giận nhìn thư ký, lại nói cô ta giống những người phụ nữ đó.

Hắn không hề quan tâm cười cười, cầm điện thoại lên, gọi số lễ tân: “Bảo bảo vệ lên đây, theo dặn dò của chủ tịch Lộ chúng ta, tiễn cô Dư cút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.