Mỹ Nhân Kỳ Án

Chương 42: Bí Mật Của Quang Nghị




Bình thường trung tâm mua sắm đóng cửa lúc 10h, có vẻ đám người này đi bộ về mất khoảng nửa giờ, nhân lúc trong phòng không có ai, Bách Hợp đã luyện xong một lần Luyện Thể Thuật, thấy lúc này chưa đến 7 giờ, cô dự định luyện thêm một lần nữa, đến khi cô luyện Luyện Thể thuật lần thứ hai xong, một thân đã toàn mồ hôi, vừa chuẩn bị đi vào phòng tắm thì bên ngoài phòng vang lên tiếng bước chân, cuối cùng đám người đó cũng đã về.

Lúc này tinh thần của Bách Hợp đã tốt hơn nhiều, ảnh hưởng của say nắng lúc này gần như đã biến mất, cùng với bị kiệt sức vài ngày thân thể được linh khí ân cần săn sóc cũng đã tốt hơn rất nhiều, so với một đám người đi ngồi điều hòa ở trung tâm mua sắm thì tinh thần của cô tốt hơn nhiều, nhưng lúc này mọi người cũng không để ý tới sự thay đổi ở cô, do liên tục phải tập các bài huấn luyện với cường độ lớn khiến cho tinh thần của mọi người đều có chút uể oải, cho dù đã đi ngồi điều hòa ở trung tâm mua sắm, nhưng vì thân thể đau nhức khó chịu mà những người này lại đi bộ về, kỳ thực rất khó để nở nụ cười, hơn nữa nghĩ tới buổi huấn luyện ngày mai, khuôn mặt của vài chàng trai không nhịn được lộ ra vẻ thống khổ, còn mấy cô gái ôm đầu gối khóc.

Trong phòng nóng như lò lửa, nhưng mà ai cũng không muốn cử động kể cả đi tắm, Bách Hợp tắm nước lạnh trong nhà vệ sinh, lúc đi ra, đám người này vẫn xụi lơ trên ghế chưa có đứng dậy, cô trở về phòng, lâu sau cô gái cùng phòng cô đi vào với vẻ mặt mệt mỏi:” Nhiếp Bách Hợp, chị thấy khá hơn chút nào không?”

Trong mấy ngày qua tuy Nhiếp Bách Hợp ở cùng phòng với cô gái này nhưng bởi vì cô bé luôn đắm mình trong sự bi thương, chuyện của gia đình là một đả kích hơn nữa cô cũng không chịu được khổ như thế, hằng ngày khi trở về ký túc xá cô bé chỉ thấy không đủ thời gian để nghỉ ngơi, lấy đâu thời gian để làm quen với mọi người? Vì vậy lúc này Bách Hợp cũng không biết tên cô gái này, ngược lại cô gái kia lại có ấn tượng sâu sắc với nguyên chủ. Tuy Nhiếp Bách Hợp trầm mặc, nhưng vì cô có một khuôn mặt xinh đẹp, mọi người ở đây hầu như đều biết cô, Bách Hợp thấy cô gái hỏi thăm ân cần, gật đầu nhẹ, đối với thái độ lãnh đạm của cô thì cô gái kia cũng không quan tâm, trèo lên giường cầm đồ đạc của mình rồi đi rửa mặt. lúc về lên giường nằm, cả đêm Bách Hợp gần như nghe thấy tiếng khóc của cô gái, sáng hôm sau cô ấy thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.

“ Em sẽ rời đi, không thể ở đây huấn luyện được nữa, em cũng không cần chín trăm đồng đặt cọc kia, chị cũng sớm rời đi thôi, em cảm thấy nếu tiếp tục như thế mọi người sẽ bị hành hạ đến chết. Còn không bằng đi tìm nhà hàng làm nhân viên bồi bàn, rửa chén đĩa, việc nào cũng có thể kiếm được tiền, ở chỗ này huấn luyện sao dễ chịu bằng”. Người tới đây đều bị tác động bởi số tiền lương cao ba đến năm vạn, lúc đầu cô gái này cũng muốn kiếm được số tiền đó, bây giờ chịu nhiều thiệt thòi trái lại có thêm kinh nghiệm, chỉ là cô ấy chuẩn bị rời đi, còn Bách Hợp không nghĩ đến việc rời đi. Những người lừa đảo này thật quá đáng ghét, ngày trước đoán là dựa vào cách này cũng đã lừa gạt tiền của không ít người, nguyên chủ cũng bị lừa một vố, vì vậy đối với lời khuyên của cô gái này, cô chỉ gật đầu nhẹ:

“ Ừ, chị hiểu mà, chỉ là chín trăm đồng đặt cọc là số tiền còn lại của chị, chị phải ở lại, cho dù cuối cùng không có công việc, cũng phải bắt bọn họ trả tiền lại cho chị.”

Nghe thấy như vậy cô gái kia cũng hiểu rõ là cô không muốn từ bỏ, vì vậy thở dài, do dự một lúc, như là muốn nói gì đó với Bách Hợp, chắc là do bộ dạng trầm mặc của cô, cuối cùng cũng không nói gì, liền rời đi.

Trong ngày hôm đó người phụ nữ họ Lưu bắt đầu tăng cường ngững bài huấn luyện khó hơn, cả ngày trong phòng không bật điều hòa, lại bắt bọn họ học “ nhảy ếch” và “ ngồi xổm”, một loạt các yêu cầu khác nữa, hoạt động cả ngày dù là ngày hôm qua Bách Hợp đã điều dưỡng tốt thân thể cũng không chịu nổi, nhưng cô có thừa sự kiên nhẫn, ban ngày sau khi trở về tranh thủ không có người cô lại luyện Luyện Thể Thuật, hiện tại cô là người duy nhất ở đây, muốn luyện Luyện Thể Thuật bao nhiêu lần cũng không lo có ai biết, sự đau nhức của cơ thể được chữa trị, ngày tiếp theo là những bài huấn luyện ở dưới nước, cô không thấy khó giống mọi người.

Trong mấy ngày tiếp theo đám người bị lừa tiền đặt cọc không chịu được huấn luyện như vậy, lại bỏ đi hơn nửa, vốn trong phòng có mười mấy người, bỗng chốc chỉ còn lại bốn năm người, vì Bách Hợp phối hợp Luyện Thể Thuật với tu luyện nội công, tuy chỉ có vài ngày nhưng do giá trị thuộc tính võ lực của cô tăng, tập luyện võ công cũng dễ dàng hơn nhiều so với trước đây, trong cơ thể cô giữ lại một tia linh lực, trong lúc huấn luyện lại không giống như trước kia phải cô hết sức, người phụ nữ họ Lưu cười mỉa nhìn chằm chằm sô người còn lại, cho rằng có thể lừa gạt được tiền lần này, Bách Hợp cười mỉa trong lòng.

Chờ cho đến khi Bách Hợp sử dụng phối hợp với Luyện Thể Thuật, mặc kệ người phụ nữ họ Lưu nghĩ ra hạng mục dạng gì cũng không thể làm khó được Bách Hợp, lúc này trong trung tâm huấn luyện chỉ còn lại một người đó là Bách Hợp.

Ngay từ lúc đầu người phụ nữ họ Lưu kia còn có vẻ mặt đắc ý,sau một thời gian dài cũng có chút lo lắng, trong mắt bà ta đã không còn vẻ dương dương đắc ý như lúc ban đầu nữa, bây giờ chỉ còn lại vẻ lo lắng, bà ta lại bắt Bách Hợp làm đủ loại hạng mục rèn luyện, lúc Bách Hợp hoàn thành, bà ta có chút choáng, cắn răng, trong lúc nhất thời không nghĩ ra phương pháp cụ thể nào để xử lý:” Em luyện thêm những thứ khác đi, chị có việc phải gọi điện thoại trước”.

Trong khoảng thời gian này mặc dù trải qua đủ loại huấn luyện nhưng vì Bách Hợp phối hợp Luyện Thể Thuật với nội công, cơ thể cô cũng khỏe mạnh hơn, nhưng cơ bắp cũng không phát triển, động tác của cô so với trước kia càng mềm dẻo và linh hoạt hơn rất nhiều, thắt lưng mảnh mai giống như cây liễu, người phụ nữ họ Lưu cũng không tin là cô có thể hoàn thành những bài huấn luyện mà những người đàn ông khỏe mạnh sợ là cũng khó mà hoàn thành.

Bách Hợp nghe được những lời này của bà ta liền cười khẩy một cái, người phụ nữ kia yêu cầu cô trồng cây chuối, lúc này cô đã hoàn thành động tác trồng cây chuối, đoán là bà ta không nghĩ ra phương pháp để hành hạ cô, bắt đầu có chút lo lắng rồi, cô chậm rãi hạ hai chân xuống, cả buổi trồng cây chuối, ngoại trừ tóc có chút rồi và quần áo bên ngoài có chút xộc xệch, thì một chút mồ hôi ở trán cũng không có.

“ Chị Lưu, các bài huấn luyện của câu lạc bộ các cô yêu cầu tôi đều đã hoàn thành, chị không cần lo lắng thể lực tôi không đủ để tiếp khách đi săn sau này, tôi bảo đảm chạy liên tục hai ngày hai đêm cũng không bị gục vì mệt mỏi, câu lạc bộ các cô chỉ là tuyển người phục vụ đi săn cùng khách thôi, không phải tuyển lính đánh thuê quốc tế, tôi nghĩ rằng những bài huấn luyện hằng ngày của tôi đã hoàn toàn đặt được yêu cầu của các chị, chỉ là khi nào có công viêc?”

Cái câu lạc bộ này Bách Hợp khằng định là bọn lừa đảo, nhưng chính bọn họ không có nói ra nên cô cũng không vạch trần, dù sao ờ đây cũng có chỗ ăn chỗ ở, lại không mất tiền điện nước, ở đây hai tháng cô cũng không thấy có ý kiến gì, bọn họ cũng tự thấy lo lắng, hiện tại một mình cô ở một phòng, khu vực này ở trong thủ đô tiền thuê nhà hằng tháng không hề rẻ, dạo này vì cô ko rời đi, bọn họ bắt đầu lo lắng rồi, câu hỏi kia của cô làm người phụ nữ họ Lưu kia giống như mèo bị dẫm vào đuôi, suýt nhảy dựng, vẻ mặt có chút không thoải mái.

“ Em gấp cái gì? Không học đi đã muốn học chạy? Bao giờ có công việc sẽ báo em, bây giờ em cố rèn luyện thật tốt, nâng cao năng lực lên trước, đừng giống như nhóm người trước đó không có nghị lực gì cả, học được một nửa liền bỏ, làm hại chị phải tuyển người lần nữa”.

Trong mắt bà ta lộ ra vẻ hoang mang, vài ngày sau đó người tới là một người đàn ông cao to, lại đưa ra một đống bài tập rèn luyện cho Bách Hợp, có điều Bách Hợp luyện Luyện Thể Thuật ngày càng thuần thục, những bài huấn luyện này là khó đối với người khác nhưng đối với Bách Hợp lại rất dễ, nhà này câu lạc bộ thuê để cho cô ở, lại còn bao ăn bao uống, hằng ngày còn phải có người đến huấn luyện đặc biệt cho cô, giờ căn phòng này giống như sân huấn luyện vì một mình cô mà mở. Ngày đó Bách Hợp nộp chín trăm đồng, rõ ràng chi phí họ mất nhiều hơn được, bọn họ dần dần không còn kiên nhẫn được nữa.

Suy nghĩ của Bách Hợp và bọn họ không giống nhau, cố gắng duy trì được bảy tám ngày họ rời đi vì mệt mỏi đến nỗi hộc máu, ngược lại cô cố gắng lâu như vậy, một thời gian sau, câu lạc bộ lừa đảo này cũng hoảng hốt, một tháng sau, một người gọi là phụ trách đã tìm đến Bách Hợp, bắt đầu uyển chuyển muốn trả chín trăm đồng tiền đặt cọc cho cô, để cô rời khỏi đây.

Đến thời điểm này, sao Bách Hợp rời đi dễ dàng thế? Trong nội dung câu chuyện Nhiếp Bách Hợp bị lừa rất thảm, dựa vào thủ đoạn lừa đảo như vậy không biết đã ừa được bao nhiêu tiền, trước khi Nhiếp Bách Hợp đến đây đăng ký, thế mà  tổng số người đăng ký đã gần trăm người rồi, chỉ là sau đó rất nhiều người không chịu được khổ, không cần lấy lại tiền cũng không muốn thân thể bị hành hạ, tự mình rời đi.

Hiện tại bọn họ đụng phải cục sắt, Bách Hợp không chịu rời đi.

“ Tôi không muốn lấy lại tiền đặt cọc, quản lý, tôi tới đây để làm việc, hiện tại các anh bảo tôi đã hoàn thành toàn bộ các bài huấn luyện, bao giờ các anh phân công việc cho tôi? Tôi còn muốn kiếm được ba vạn mang về nhà, không có công việc sao tôi lấy được tiền, nên tôi sẽ không đi!” Đối với sự thuyết phục của quản lý, Bách Hợp kiên quyết lắc đầu, sắc mặt quản lý liền đen sì.

Ăn ở hằng ngày của cô đều có người quản, còn thình thoảng có người đến huấn luyện chuyên môn cho cô, mặc dù bình thường không nói chuyện, họ có thể nhìn chằm chằm  một mình cô cả ngày cũng không thấy mệt, lại càng muốn nghĩ ra biện pháp để đuổi cô đi, cuối cùng không bắt cô rời đi được, chính họ cũng thấy mệt mỏi, nghe thấy Bách Hợp bảo muốn kiếm được đủ ba vạn đồng mới rời đi, trong lòng quản lý đã muốn hộc máu.

Nếu như Bách Hợp không rời đi, bọn họ không có khả năng tuyển người mới, nếu mặc kệ cô cứ ăn ở như vậy, làm gì có kẻ ngốc nào sẽ bị mắc lừa nữa? Bọn họ đã lừa được không biết bao nhiêu tiền, có rất nhiều người đã nộp tiền đặt cọc sau khi bị lừa không lấy lại tiền đã rời đi, không ngờ lúc này gặp một người khó chơi như vậy, lúc đầu quản lý còn cố chịu, chịu vài ngày, gặp Bách Hợp cũng phải cố nhịn, dường như Bách Hợp càng huấn luyện càng lợi hại, nếu cứ mặc kệ cô như vậy, giống như tự mình cắt đứt đường tài lộ của mình, mấy ngày quản lý phải nhẫn nhịn, cuối cùng không nhịn được nữa, phái người gọi Bách Hợp qua, dự định đưa tiền tiễn tai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.