Mỹ Nhân Hệ Phật

Chương 53: Trạng Nguyên Tương Lai




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lôi Niễu Niễu học flash hoạt họa… quả thực có thể nói là siêu đần…

Hoàn toàn không hiểu rõ gì!

Lý Thiên Mặc hơi sốt ruột, hình như cứ dạy cô như vậy hơi tốn công.

Anh nhanh trí, gọi cho Lăng Vi: “Tiểu Vi à, có phải cậu mới vẽ một bộ truyện tranh phong cách mới của Trung Quốc không? Hay là cho mình mở rộng thành trò chơi được không?”

Lăng Vi liền nói: “Bản quyền này của mình rất hot, rất nhiều người muốn mua, sao? Cậu muốn?”

Lý Thiên Mặc nói: “Cậu có thể tin tưởng kỹ thuật của người khác sao? Hay là giao cho mình đi, mình làm thử cho cậu, với sự hiểu biết của mình về cậu, thêm kỹ thuật của mình nữa, nhất định có thể đạt tới hiệu quả cậu hài lòng nhất!”

“Ừ… Có đạo lý!” Quyển truyện tranh này cô dốc hết tâm huyết làm!

Phong cách tao nhã thanh lịch là đề tài cô luôn muốn sáng tác. Câu chuyện này cũng là chuyện tiên hiệp kỳ duyên cô rất thích.

Lôi Niễu Niễu đã đọc quyển truyện tranh này của Lăng Vi, cô cực kỳ thích phong cách và câu chuyện.

Câu chuyện chủ yếu nói về một cô nương học nghệ trên núi, các vị sư huynh, sư tỷ đều khi dễ nàng, thừa dịp nàng không chú ý, làm lộn xộn ghi chép về cách trị bệnh của cô. Cô nương này đang luyện tập châm cứu, luôn luyện tập sai vị trí…

Có một lần, sư phụ bảo nàng xuống núi hái thuốc, nửa đường gặp nam chính bị thương… Nam chính trước khi hôn mê thấy ký hiệu Dược Vương Cốc trước ngực nàng! Nam chính yên tâm, hôn mê bất tỉnh.

Kết quả… Cô nương này châm loạn một hồi… Nam chính vốn trúng thuốc mê… tát nước là tỉnh…

Sau đó bị cô châm đến hối hận, ngay cả động cũng không động được!

Mắt thấy người đuổi giết hắn sắp đuổi kịp tới ——

Nam chính thầm oán hận trong lòng: “Không nghĩ tới… Ta đường đường là cái gì cái gì (thân phận lấp lánh kiêu ngạo nhất đại lục, loại hào quang chói mắt…) lại chết trong tay một hàng giả!

Cũng may cô nương này có lương tâm, nghe cách đó không xa có tiếng kêu giết, lập tức cõng hắn chạy đến bờ sông.

Nàng cởi đai lưng mình ra, cột ngang hông nam chính, sau đó… cho hắn chìm xuống sông… Nàng cột một đầu khác vào thân cây, lấy cỏ che lại.

Sau khi nhóm người kia bị nàng lừa đi, nàng vớt nam chính từ dưới nước lên…

Cả người nam chính ướt dầm dề, trên đầu còn có rong… hình tượng vốn cao lớn, anh vũ… trong nháy mắt…

Hơn nữa bị sặc… nàng châm vào huyệt dũng tuyền* của hắn!

(*) Dưới lòng bàn chân.

Vì sư huynh, sư tỷ sửa lại ghi chép của nàng, nàng không biết đó là tử huyệt…

Thần kỳ là… Nam chính thật sự bị cô “Châm sống”!

Sau đó, hai người liền… không đội trời chung! Nước lửa không dung!

Nhưng… nam chính bị nữ chính châm đã sắp không thể tự lo liệu cuộc sống, còn phải dựa vào nàng nấu thuốc cho hắn… Nam chính không thể không cùng cô đi tìm cái gì, gì mà Hộ tâm liên, còn có thảo dược lộn xộn gì.

Sau đó, nam chính vốn khôi phục gần tốt, nữ chính tìm được hộ tâm liên, làm thành viên thuốc, cho nam chính uống…

Mẹ nó, hối hận rồi… Thân trúng kịch độc! Mặt cũng thành màu xanh rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.