Mỹ Nhân Áp Chế Tổng Tài Hung Tàn

Chương 19: Lặng lẽ chuồn mất




- Vậy các ngươi lấy tới cho ta vài trăm phần tài liệu luyện khí đi. À, đúng rồi, chỗ các ngươi hẳn là có không gian thạch chứ? Lấy cho ta mấy vạn khối là được, mấy thứ này càng nhiều càng tốt nha.

Phương Viêm nghe vậy không khỏi cười nói.

Với tài liệu để luyện khí, có thể nói đến bao nhiêu hắn thu bấy nhiêu, những thứ này không nói tới có thể luyện khí, mà còn có thể hối đoái thành điểm tích lũy tu luyện, coi như không đem đổi điểm tích lũy cũng có thể đổi thành EXP để thăng cấp. Còn không gian thạch kia, chính là vật phẩm then chốt dung cho thăng cấp không gian ba lô. Tuy không gian ba lô hiện tại đã đủ lớn, nhưng không thể đảm bảo rằng sẽ chứa được mãi, nhân cơ hội này nhất định phải thăng cấp một phen.

- Ha ha… Tốt, bỉ nhân họ Tống tên Vũ, hôm nay chính thức nhận thức ngươi, dù giao dịch có thành công hay không, ngươi đều trở thành khách quý của Đa Bảo các ta.

Tống Vũ tính một chút, lần giao dịch này nếu thành công, chí ít cũng có vài tỷ linh thạch nhập kho, nhất thời không khỏi cười lớn nói.

- Tống quản sự, ta đã mua nhiều số lượng lớn như vậy, ngươi có phải nên chiết khấu chút chút a! Sau này còn rất nhiều cơ hội hợp tác nha!

- Nếu chuẩn bị đủ đồ vật theo yêu cầu của ngươi, ta có thể làm chủ bớt cho người 10%.

Tống Vũ nghe vậy sảng khoái cười nói.

- Ha ha… Tống quản sự quả nhiên là người phóng khoáng, cuộc giao dịch này cứ thể mà định, ngươi tính một chút xem tổng hết bao linh thạch, chúng ta lập tức hoàn thành giao dịch

Phương Viêm nghe vậy không khỏi ha ha cười nói.

- Công tử quả nhiên thoải mái, vậy ta liền cho người dưới tính toán một chút, chúng ta ở đây luận bàn chuyện khác.

Tống Vũ hướng về nữ hầu bên cạnh dặn dò vài câu, sau đó hương về phía Phương Viêm hỏi:

- Nói chuyện lâu vậy mà còn chưa biết đại danh công tử? Sư thành nơi nào?

- Tại hạ Phương Viêm. Sư thừa chỉ là tiểu môn tiểu phái, cũng không tiện tiết lộ.

- Hóa ra là Phương công tử, đúng là thất kính thất kính a!

Tống Vũ chắp tay hướng Phương Viêm khách sáo cười nói.

Ba người ngồi trong phòng riêng, bàn luận sự tình trên trên trời dưới biển, phạm vi bao la van tượng. Trải qua một hồi trò chuyện, để hắn bổ sung không ít kiến thức, đặc biệt đối với chuyện tiến vào Trấn Ma tháp càng hỏi han cẩn thận. Bởi vì hai ngày tới, bọn họ sẽ tiến vào Trấn Ma tháp rèn luyện.

Ước chừng khoảng nửa giờ sau, hai cái túi Càn Khôn màu vàng đã được đặt trên bàn, linh thảo linh dược cùng các loại khoáng thạch mà Phương Viêm cần thiết đều đã chuẩn bị đủ, tất cả chứa đầy trong hai cái túi Càn Khôn.

- Phương công tử, đây là hai cái túi Càn Khôn vô chủ. Người chỉ cần đưa thần niệm vào trong là có thể thấy hết vật phẩm trong túi Càn Khôn này. Ngươi cẩn thận kiểm kê lại một lần, xác nhận xem còn gì sai sót, nếu ổn thỏa, chúng ta có thể hoàn thành lần giao dịch này tại đây.

Tống Vũ chỉ vào túi Càn khôn trên bàn cười nói.

Phương Viêm nghe vậy, liền đem thần niệm đưa vào thăm dò túi Càn Khôn trên bàn, trong đó chất đầy các loại linh thảo, khoáng thạch mà hắn cần.

- Số lượng không sai, tổng cộng hết bao nhiêu?

Phương Viêm thu lại thần niệm trong túi Càn Khôn, tiếp đó liền hỏi.

- Tổng hết thảy vật phẩm trong hai túi Càn Khôn trị giá sáu mươi bảy ức hạ phẩm linh thạch, cũng chính là sáu mươi bảy vạn thượng phẩm linh thạch. Giảm cho ngươi 10%, còn sáu mươi ức ba ngàn vạn triệu hạ phẩm linh thạch, tức là sáu mươi vạn ba ngàn thượng phẩm linh thạch. Phương công tử, ngươi định thanh toán bằng hạ phẩm linh thạch hay bằng thượng phẩm linh thạch? Nếu dùng thượng phẩm linh thạch thanh toán, ta có thể bớt cho ngươi số lẻ ba ngàn thượng phẩm linh thạch.

Tống Vũ lấy ra một cái bàn tính, gảy lách ca lách cánh trước mặt Phương Viêm, quá nửa ngày mới báo ra một con số.

- Không thành vấn đề, ta thanh toán bằng thượng phẩm linh thạch.

Phương Viêm nghe giá cười nói, linh thạch này đúng là đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, mới nửa ngày mà đã tiêu hết 60 vạn thượng phẩm linh thạch.

- Đây là sáu mươi vạn thượng phẩm linh thạch¸ ngươi kiểm lại một chút.

Phương Viêm vừa nói vừa lấy ra một cái hòm sắt chứa đầy thượng phẩm linh thạch.

- Không thành vấn đề, thừa hai ngàn thượng phẩm linh thạch, đống hàng hóa này cùng với hai cái túi Càn Khôn giờ dều là của các ngươi.

Tống Vũ khá là thoải mái, kiểm sơ qua đống linh thạch rồi lập tức thu lại, tiếp đó nói.

- Nếu giao dịch đã xong, vậy chúng ta liền cáo từ.

Phương Viêm cùng Phó Khinh Huyên đứng dậy cáo từ.

- Phương công tử, còn xin dừng bước. Tống mỗ có chút lễ vật nhỏ muốn tặng hai vị, đây là lệnh bài khách quý của Đa Bảo các ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.