Mưu Đồ Dụ Dỗ

Chương 47: Ứng phó




Bốn người bọn họ vốn là những kẻ có tiền, ngay từ nhỏ đã sống một cuộc sống bao người mơ ước, tuy hoàn cảnh mỗi đứa một khác, nhưng vì là anh em nối khố, thân thiết ngay từ thuở mới lọt lòng nên bọn họ rất gắn bó với nhau. Nhóm bọn họ mỗi người một tính cách, Kiệt thì nghịch ngợm, Phong thì sôi nổi, Long lại ấm áp còn Thiên thì trầm tính, nhưng phải nói là tính cách tạo nên con người, bọn họ vô cùng thân với nhau, tạo nên một thế lực không hề nhỏ trong đám cậu ấm cô chiêu.

Trong nhóm bọn họ, Kiệt và Phong luôn rất coi thường tình cảm, bọn họ chỉ coi điều đó như một món ăn tinh thần có thể tìm đến bất cứ lúc nào. Nguyên nhân trong đó phải kể đến họ có một ngoại hình khá, lại là người có tiền, cho nên tình cảm đến với họ quá dễ dàng. Mà những thứ dễ dàng có được lại khiến hai người đó cho rằng nó không đáng được trân trọng. Trong khi đó, người nặng tình nhất vẫn là Thiên, còn kẻ mù mịt về tình cảm lại là Long. Tuy nhiên, Thiên sau một lần mất người yêu, hắn trở nên lạnh lùng, bất cần và lúc này đối với hắn, tình cảm có cũng như không, vì hắn cho rằng trái tim mình đã chết theo người con gái kia rồi.

Bọn họ vẫn sẽ mãi lông bông như vậy nếu như không gặp Băng – một cô gái đặc biệt, sự đặc biệt đó không cách nào hình dung rõ ràng được. Cô bước vào thế giới của bốn bọn họ một cách hết sức tự nhiên mà bọn họ lại không biết. Đối với cô, Kiệt thì vô cùng căm ghét, Phong lại rất khó chịu, duy chỉ có Long và Thiên là đối xử bình thường. Nhưng cũng kể từ giây phút cô bước vào thế giới của họ đó, cô đã trở nên rất khác những người khác mà chính bọn họ cũng không biết được – một cô gái đặc biệt nhất trong cả đám.

Nhóm Tứ hoàng tử từ khi nào xuất hiện một cái đuôi? Cô ô sin lúc nào cũng kè kè bên cạnh như thể một con đỉa dù có kéo cũng không ra. Cô mang đến thế giới của bọn họ một sắc màu mới, mang theo sự ồn ào và bướng bỉnh khiến bọn họ trở nên vui tươi hơn. Ngay lúc này, Long đã nhận ra mình đánh mất trái tim từ bao giờ, còn những người kia thì vẫn cứ quay cuồng trong cuộc chạy đua với tình cảm. Tất thảy, đều là vì cô đã bước tới!

Sẽ không có ngày Kiệt phải chịu ấm ức đi xin lỗi một cô người làm, nếu đó không phải là Băng.

Sẽ không có ngày cả bốn quyết tìm ra kẻ chủ mưu hãm hại cô ấy, nếu cô ấy không phải là Băng.

Sẽ không có ngày, Thiên sau khi nhận cái tát trời giáng lại áy náy chịu chạy đi tìm cô, nếu không phải Băng.

Và càng không có ngày, Long sẽ nổi giận với Thiên, nếu không phải vì Băng.

Cô giống như “hồng nhan họa thủy”, người khác đã dây dưa với cô thì như nghiện, không cách nào lãng quên sự tồn tại của cô. Và trong giây phút bất thình lình, bốn công tử nọ vô tình đã coi Băng như một thành phần không thể khuyết thiếu trong nhóm của bọn họ.

- ----------------oOo--------------------------------oOo------------------------------oOo---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.