Mưu Đồ Dụ Dỗ

Chương 24: Sợ hãi




Diệp Phồn Tinh lớn như vậy rồi,nhưng cho tới bây giờ chưa từng gặp được idol người thật giá thật như thế.

Ngày trước đến cơm ăn còn phải vất vả mới có được, làm sao dám lãng phí tiền vào mấy thứ vô bổ mộng mơ này?

Nhưng mà anh đưa cô đến đây! Thậm chí còn không nói cho cô biết trước.

"Em không thích sao?" Lần trước ở trong nhà Diệp Phồn Tinh nhìn thấy tấm áp phích kia, hai ngày trước lại nghe Sơn Tùng M-TP sẽ tổ chức liveshow ở thành phố T vào hôm nay, Phó Cảnh Ngộ đã lập kế hoạch này, còn nhờ người giành vé hộ, sau đó mang Diệp Phồn Tinh tới đây.

Diệp Phồn Tinh nói: "Nhưng anh không thích cái này mà."

Phó Cảnh Ngộ nghe xong, cho cô một ánh mắt an tâm, đặt tay ở trên vai của cô, "Chỉ cần em thích là đủ rồi."

Bởi vì chuyện của Tô Lâm Hoan, hai ngày nay cô chịu áp lực rất lớn, cũng không thể khiến cô vì anh mà phải chịu những thứ mà cô không đáng phải chịu như thế!

Anh muốn thấy được dáng vẻ vui vẻ của cô, cũng muốn mang cô đi ra ngoài buông lỏng một chút, để cô giải tỏa bớt áp lực.

"Yêu ông xã quá đi mất." Diệp Phồn Tinh khoác lên cánh tay của anh.

Hai người từ sân vận động của buổi Liveshow đi ra, bên ngoài có một nhóm người đứng xếp hàng chờ xe trở về.

-

Lúc về đến khách sạn đã hơn mười hai giờ, Diệp Phồn Tinh trở lại khách sạn, ôm lấy gối ngồi ở bên cửa sổ, " Đêm nay em không tắm rửa có được không?"

Thật là mệt chết đi được!

Hiện tại chỉ muốn ngủ.

Phó Cảnh Ngộ đang uống nước, nghe xong, nhìn cô một cái, "Em nói gì?"

Rõ ràng là không có khả năng.

Anh rất hung dữ, không tắm rửa sẽ không cho cô lên giường là cái chắc.

Diệp Phồn Tinh nói: "ông xã, anh lại ghét bỏ em rồi."

"... Nếu em cảm thấy mệt quá, anh có thể giúp em tắm cũng được." Anh vô cùng bình tĩnh nói.

Diệp Phồn Tinh nhìn bộ dạng bình tĩnh đùa bỡn lưu manh của anh, không nhịn được trong lòng xì một tiếng, "Không cần đâu. Em tự đi!"

Cô vội vàng đi tắm.

Hơn tám giờ sáng hôm sau, Diệp Phồn Tinh còn đang ngủ, không chịu chui ra khỏi chăn, Phó Cảnh Ngộ mở đèn, cúi đầu xuống hôn cô một cái, "Bảo bối dậy đi nào."

Thành phố xa lạ, nhưng có thể là bởi vì có anh ở bên cạnh, Diệp Phồn Tinh ngủ rất an tâm: "em mệt lắm, cho em ngủ một lúc nữa đi."

Phó Cảnh Ngộ nhìn bộ dáng này của cô, nhớ tới tối hôm qua xác thực ngủ hơi muộn, nói: "Vậy em ngủ một lúc nữa đi. "

Diệp Phồn Tinh tựa vào trên gối, mơ hồ nghe thấy anh rời giường, sợ quấy rầy đến cô, anh còn đặc biệt nhỏ tiếng.

Cô xoay mình lại ngủ thêm một giấc, sau đó bị chuông điện thoại đánh thức, nghe điện thoại, giọng Phó Cảnh Ngộ ở bên kia vang lên, "Tỉnh chưa?"

"Ừm." Cô dụi mắt ngồi dậy, phát hiện Phó Cảnh Ngộ đã không ở trong phòng.

Thanh âm trong điện thoại vô cùng nghiêm túc, "Đi rửa mặt, đánh răng, sau đó lên tầng 22 ăn sáng."

Diệp Phồn Tinh vẫn còn ngái ngủ đáp: "vâng ạ."

-

Diệp Phồn Tinh rửa mặt xong từ trong phòng đi ra, đi thang máy đi tầng hai mươi hai, mới vừa đi ra khỏi thang máy, liền chạm mặt Khuất Ngọc Thanh.

Bạn trai Khuất Ngọc Thanh ở bên này công tác, cô ta qua bên này thăm bạn trai, giờ phút này nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, có chút ngoài ý muốn, "Sao cô lại ở đây?"

"Đi chơi." Diệp Phồn Tinh biết Khuất Ngọc Thanh không thích cô, thái độ cũng tương đối lạnh nhạt, nói xong cũng chuẩn bị đi tìm Phó Cảnh Ngộ.

Khuất Ngọc Thanh gọi cô lại, "cô chờ một chút."

"..." Diệp Phồn Tinh dừng bước, nhìn thấy Khuất Ngọc Thanh đi tới trước mặt mình, hỏi: "Cô Khuất lại có gì muốn chỉ giáo?"

"Hai ngày nay tôi không ở thành phố, nghe nói cô ở trường học dám tạt nước Tô Lâm Hoan?"

Khuất Ngọc Thanh nhìn Diệp Phồn Tinh từ trên xuống dưới, dường như căn bản không nghĩ tới Diệp Phồn Tinh sẽ dám làm ra loại chuyện này.

Không biết Thanh não tàn lại định giở trò gì để ly gián tình cảm vợ chồng Tinh - Ngộ, mau like và bỏ phiếu để có câu trả lời đi nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.