Muôn Vàn Sủng Ái

Quyển 1 - Chương 1-11: Cổ tích Archimedes (11)




Thứ Hai,ngày 16 tháng Mười Hai ,

Stefan đưa cho mình cuốn sổ này.Cậu ấy đang mang hết đồ đạc trong phòng đi cho.Mới đầu mình nói không muốn nhận,bởi vì biết làm gì với nó bây giờ.Nhưng giờ thì mình chợt nảy ra một ý tưởng.

Chưa gì mà thiên hạ đã bắt đầu quên rồi.Họ kể lại các tình tiết sai hết,thậm chí thêm vào những thứ họ tưởng tượng ra nữa.Chán nhất là ở chỗ họ ngồi nghĩ ra cách để giải thích cho mọi chuyện.Tại sao lại không thể có những thứ siêu nhiên được,tại sao cứ nhất thiết chuyện gì cũng phải có lời giải thích hợp lý? Thật là ngớ ngẩn hết sức,nhưng chẳng có cách chi để mà ngăn người ta lại,nhất là mấy người lớn ấy.

Thật là bực bội.Họ nói mấy con chó bị mắc chứng sợ nước gì gì đó.Ông bác sĩ thú ý thậm chí còn chế ra cả tên mới cho chứng bệnh,một dạng bệnh dại lây lan qua loài dơi.Meredith nói cách giải thích đó thật trùng hợp một cách oái ăm.Mình thì chỉ nghĩ nó thật ngu ngốc.

Bọn trẻ trẻ thì có khá hơn,đặc biệt là mấy đứa có mặt ở vũ hội.Có vài người mình thấy có thể trông cậy được,như Sue Carson hay Vickie chẳng hạn.Hai ngày vừa rồi,Vickie thay đổi nhiều đến mức gần như một phép lạ.Cậu ấy không xử sự như suốt hai tháng rưỡi qua,mà cũng khác cả con người trước kia nữa.Trước đây,Vickie khá giống một đứa con gái lẳng lơ chuyên bu theo đám đầu gấu trong trường.Nhưng đến giờ thì mình nghĩ cậu ta chơi khá được.

Ngay cả Caroline hôm nay xử sự cũng không quá tệ.Đám tang lần trước nó không phát biểu,nhưng lần này thì có.Nó nói Elena mới là Nữ Chúa Tuyết thật sự,nói thế thì chẳng khác chi bê nguyên câu trong bài diễn văn của Sue hôm nọ vào,nhưng sức Caroline chắc chỉ làm được tới đó thôi.Dù sao thì đó cũng là một hành động thiện chí.

Nhìn Elena thật thanh thản.Không giống như búp bê sáp mà giống như đang ngủ vậy.Mình biết người ta lúc nào chả nói thế,nhưng đó là sự thật.Riền lần này thì đó đúng là sự thật.

Nhưng sau đó thì thiên hạ lại bắt đầy xì xào bàn tán về “sự thoát chết đuối thần kì” của cậu ấy và mấy thứ đại loại.Còn nói cậu ấy chết do đứt mạch máu não nữa chứ.Vớ vẩn không chịu được.Nhưng chính vì thế mà mình mới nảy ra ý này.

Mình sẽ lấy quyển nhật ký kia của cậu ấy ra khỏi tủ áo.Rồi mình sẽ nhờ bà Grimsby đem cả hai cuốn vào thư viện,không phải trong lồng kính giống như nhật ký của bà HonoriaFell,mà là ở chỗ nào người ta có thể cầm lên đọc được ấy.Bơt vì sự thật nằm ở đây.Đây chính là nơi ghi chép lại câu chuyện thật sự.Và mình không muốn bất kì ai quên nó đi.

Mình nghĩ có thể những người trẻ sẽ nhớ.

Chắc có lẽ mình cũng nên viết vào những điều đã xảy ra với những người còn lại chung quanh đây.Elena hẳn sẽ muốn điều đó.Cô Judith ổn ,mặc dù cô ấy là một trong những người lớn không thể chấp nhận nổi sự thật.Cô ấy cần một lời giải thích hợp lý.Giáng Sinh này ,cô Judith và chú Robert sẽ cưới nhau.Thật tốt cho bé Margaret.

Margaret rất hiểu chuyện.Com bé nói với mình hôm đám tang rằng ngày nào đó nó sẽ được đến chỗ có chị Elena và ba mẹ,nhưng chưa phải lúc này,bởi vì nó còn nhiều chuyện phải làm ở ngay đây.Mình chẳng biết con bé lấy đâu ra suy nghĩ đó.Mới bốn tuổi mà sao nó không quá chừng.

Thầy Alaric và Meredith cũng ổn cả,dĩ nhiên rồi.Khi gặp lại vào buổi sáng khủng khiếp đó,sau khi mọi thứ đã lắng xuống và bọn mình thu dọn cong chiến trường,hai người đó đã ngã vào vòng tay nhay theo đúng nghĩa đen.Mình nghĩ giữa hai bên chắc có “vấn đề” rồi.Meredith nói sẽ bàn đến chuyện đó khi cậu ấy mười tám tuổi và tốt nghiệp xong xuôi.

Biết ngay mà.Ai ai cũng có bồ hết.Chỉ riêng mình là đang phải nghĩ đến chuyện làm thử mấy cái nghi lễ của bà ngoại xem thử có bao giờ kiếm được chồng không đây.Mà nhìn quanh thì cũng chả có ai mà mình muốn cưới cả.

À ,còn có Matt.Matt cũng dễ thương.Nhưng lúc này trong đầu cậu ấy chỉ có một cô gái mà thôi.Mình chẳng biết điều đó có bao giờ thay đổi được không.

Hôm nay khi lễ tang kết thúc,Matt đã nện cho Tyler một cú vào mũi vì cái tội dám nói xấu Elena.Tyler là kẻ mà mình biết chắc sẽ không bao giờ thay đổi,dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa.Tên đó lúc nào cũng chỉ là một thằng tồi tệ,xấu tính xấu nết chả ra gì mà thôi.

Nhưng còn Matt-uhm,đôi mắt Matt xanh ơi là xanh.Và cậu ấy có một cú đấm móc hàm bằng tay phải không chê vào đâu được.

Stefan không đánh Tyler được vì cậu ta không có mặt ở đó.Vẫn có cả đống người trong thị trấn nghĩ rằng cậu ấy đã giết Elena.Chắc chắn là thế rồi,họ bảo,bởi vì làm gì có ai khác ở đó đâu.Lúc người ta tớ hầm mộ để giải cứu thì tro tàn của Katherine đã bay tứ tán cả.Stefan nói ,tại mụ ta già quá nên mới bốc cháy như thế.Cậu ấy nói đáng lẽ phải nhận ra ngay từ cái lần đầu khi Katherine giả chết ,tằng một ma cà rồng trẻ sẽ không biến thành tro kiểu đó mà chỉ chết thôi,giống như Elena vậy.Chỉ có những ma cà rồng già mới bị tan ra thành tro bụi.

Vài người khác – đặc biệt là ông Smallwood và đám bạn – có thể sẽ đổ tội chp Damon nếu bắt được anh ta.Nhưng họ đâu có bắt được.Khi họ tới hầm mộ thì Damon đã không còn ở đó rồi,bởi vì Stefan đã giúp anh ta trốn đi.Stefan không chịu nói là đến chỗ nào,nhưng mình chợt nghĩ đến một nơi trong rừng.Ma cà rồng chắc phải hồi phục nhanh lắm,vì hôm nay khi gặp mình sau tang lễ,Stefan bảo Damon đã rời khỏi Fell’s Church rồi.Cậu ấy tỏ ra khá bực mình;chắc Damon đã không nói trước với cậu ta.Giờ thì vấn đề nằm ở chỗ: Damon đang làm gì ? Đi lang thang cắn mấy cô gái ngây thơ vô tội ? Hay là đã cải tà quy chính ? Mình không dám đánh cược vào bất cứ bên nào.Damon là một anh chàng rất kì cục.

Nhưng mà đẹp trai.Đẹp trai khủng khiếp luôn.

Stefan cũng không chịu nói là đi đâu.Nhưng mình thấy nghi nghi,rằng Damon thế nào cũng tha hồ mà ngạc nhiên khi nhìn lại sau lưng.Rõ ràng là Elena đã bắt Stefan hứa sẽ trông chừng anh ta hay sao đó.Mà Stefan lại là người rất ,rất trọng lời hứa.

Mình cũng mong cậu ta gặp may.Nhưng Stefan sẽ được làm điều Elena mong muốn cậu ấy làm ,nên chắc sẽ thấy vui.Vui hết chừng mực có thể,khi còn lại trên đời mà không có Elena nữa.Stefan đã lấy chiếc nhẫn của Elena xỏ vào sơi dây rồi đeo trên cổ.

Nếu bạn nghĩ mấy chuyện mình nói nãy giờ nghe có vẻ vô tâm,giống như mình chẳng quan tâm gì đến Elena thì bạn nhầm to.Thách ai dám nói với mình kiểu đó.Mình với Meredith khóc nguyên một ngày Thứ Bảy và gần hết ngày Chủ nhật.Và mình giận đến mức muốn xé tan mọi thứ thành từng mảnh và nghiền nát chúng.Mình cứ nghĩ,sao lại là Elena ? Tại sao kia chứ ? Trong khi có biết bao nhiêu người khác có thể mất mạng đêm đó.Cả một thị trấn ,vậy mà rốt cuộc có mỗi mình cậu ấy chết.

Dĩ nhiên,cậu ấy làm vậy là để cưucs họ,nhưng mắc mờ gì phải hi sinh tính mạng vì điều đó? Thật không cồng bằng chút nào hết.

Ôi thôi,mình lại sắp khóc nữa rồi .Bất cứ lúc nào nghĩ đến chuyện lẽ công bằng trên đời là cũng thế đấy.Mà mình thì không thể giải thích được tại sao .Mình rất muốn đến chỗ mộ bà Honoria Fell mà hỏi,nhưng chắc bà ta không chịu noí chuyện với mình đâu.Mình không nghĩ có bất cứ ai trên đời này giải thích được điều đó.

Mình yêu quý Elena biết bao,và mình sẽ nhớ cậu ấy khủng khiếp.Cả trường sẽ nhớ cậu ấy khủng khiếp.Giống như một tia sáng đã vụt tắt đi vậy.Chú Robert nói đó chính là ý nghĩa của tên cậu ấy trong tiếng Latinh, “ánh sáng”.

Một phần trong mình sẽ luôn có mặt ở nơi tia sáng đó đã đi tới.

Mình ước phải chi được nói lời từ biệt Elena,nhưng Stefan nói cậu ấy có nhờ chuyển lời rằng cậu ấy rất yêu quý mình.Mình sẽ xem đó là nguồn sáng để mang theo trong tim.

Chắc mình nên ngừng lời ở đây thôi.Stefan sắp đi,Matt,Meredith,thầy Alaric và mình sẽ đi tiễn cậu ấy.Mình không định lậm quá sâu vào chuyện này,trước giờ mình đâu có viết nhật ký.Nhưng mình muốn mọi người biết sự thật về Elena.Cậu ấy chẳng phải thần thánh gì.Không phải lúc nào cũng ngọt ngào,tốt bụng ,trung thực và dễ chịu.Nhưng Elena mạnh mẽ.sống tình cảm,và trung thành với bạn bè,và vào phút cuối cùng cậu ấy đã xả thân làm được một chuyện không phải ai cũng làm được.Meredith nói điều đó có nghĩa là Elena đã lựa chọn ánh sáng thay vì bóng tối.Mình muốn mọi người biết điều đó,để họ không bao giờ quên.

Mình sẽ không bao giờ quên.

BONNIE MCCULLOUGH

16/12/1991

HẾT TẬP 3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.