Muốn Gặp Anh/ Someday Or One Day

Chương 7




Ăn cơm tối xong, Trần Ngư nhìn con đường san sát các tiệm ăn, một lần nữa ý thức được tầm quan trọng của việc kiếm tiền. một con đường nhỏ như này mà đã có quá trời hàng ăn ngon, thế giới lớn như vậy, nếu không có tiền thì làm sao ăn hết được.

“Ngày mai chúng ta đổi sang ăn ở tiệm khác đi.” Trần Ngư hào hứng nói.

“Đúng thế, mỗi ngày chúng ta ăn một tiệm, không bao lâu là có thể ăn hết các tiệm ở đường này.” Phương Phỉ Phỉ mặt tròn vo biểu lộ quyết tâm cao đối với đề nghị của Trần Ngư.

“Theo tớ thì không nên thường xuyên đi như hôm nay.” Hàn Du che cái bụng đã phình lên “Mỗi ngày mà ăn như hôm nay, thế nào cũng béo lên cho coi.”

“Giữa đồ ăn ngon và sắc đẹp, tớ chọn sắc đẹp.” Trương Mộc Oản cũng nói.

“Từ nay về sau các cậu đừng nói với tớ các cậu là trùm ăn hàng nữa nha, đúng là đồ giả mà.” Phương Phỉ Phỉ tiến lên khoác tay Trần Ngư, thân mật nói “Thi Thi, sau này chúng ta cùng đi ăn, vì món ngon, tớ không sợ béo.”

“Được.” Có người cùng đi ăn, Trần Ngư cũng rất vui vẻ.

“Các cậu xem, phải như bọn tớ ăn không sợ mập mới là trùm ăn hàng chính hiệu.” Phương Phỉ Phỉ tự hào nói.

“không phải đâu.” Trần Ngư chớp mắt, thành thật nói “Tớ ăn không béo được, có phải ăn không béo được thì không phải là trùm ăn hàng được không?”

Lần đầu tiên biết đến từ ‘trùm ăn hàng’, Trần Ngư rất thành thật nói ra thắc mắc của mình.

không khí đang rộn rã đột nhiên im lặng không một tiếng động, ngay sau đó tiếng cười ha hả bỗng vang lên, Phương Phỉ Phỉ dỗi hất tay Trần Ngư đi, Hàn Du và Trương Mộc Oản đứng bên đường cười đau cả bụng.

Trở về phòng ngủ, Trần Ngư đã an ủi được tâm hồn yếu đuối mong manh bị tổn thương của Phương Phỉ Phỉ, mọi người lại tán gẫu một hồi rồi lên giường chuẩn bị đi ngủ. Trần Ngư buông rèm ngủ xuống, lấy điện thoại di động ra kiểm tra nhưng vẫn chưa thấy email mà ông lão đã hứa gửi cho cô đâu. Trần Ngư hơi buồn bực, không phải là ông nội đã quên rồi chứ.

Hôm nay ông lão đột nhiên online, rồi lại đột nhiên logout, thời gian gấp gáp, Trần Ngư có rất nhiều chuyện chưa kịp hỏi ông. Nghĩ nghĩ, cô đăng nhập tài khoản, định để lại tin nhắn cho ông lão.

Khi đăng nhập tài khoản QQ, thấy biểu tượng group ‘Ma quỷ đừng hỏi’ nhấp nháy liên tục, Trần Ngư cũng không vội vào xem mà ấn mở khung chat với ông lão, để lại tin nhắn [Ông, đây là số điện thoại di động của con, ông rảnh rỗi thì mua một chiếc điện thoại di động rồi gọi cho con, sau này chúng ta liên lạc dễ dàng hơn. Nếu ông không có đủ tiền, ông nhắn số tài khoản cho con, con chuyển khoản cho ông]

Thực ra câu cuối cùng, Trần Ngư không định viết vào, với kĩ năng trừ ma như của ông mà còn thiếu tiền tiêu? Nhưng khi nghĩ đến mười lăm năm sống ở thôn Đại Mộc, ông sống rất giản dị, thế nên cô mới viết thêm câu cuối vào. Mặc dù không biết là nguyên nhân gì, nhưng Trần Ngư mơ hồ cảm thấy, hình như ông lão không có ý định dựa vào việc bắt ma để kiếm tiền.

Trần Ngư đợi hồi lâu nhưng không thấy ông trả lời, ảnh đại diện vẫn là một màu xám, vậy là ông thực sự không online rồi. Lúc này Trần Ngư mới nhấn vào biểu tượng group chat đang không ngừng nhấp nháy.

(Trong nhóm có người phát bao lì xì)

Nhìn thấy tin nhắc này, mắt Trần Ngư sáng lên, đưa tay đoạt được một bao lì xì đỏ, nhấn mở, bên trong có một trăm đồng, thật vui!

Mưa bay tháng ba: Ha ha ha …

Hạt đậu ma: ‘tháng ba’, sao hôm nay cậu vui vẻ vậy? Phát liên tiếp ba bao lì xì luôn.

Cái gì? Mình bỏ qua mất hai cái? Trần Ngư lập tức lật lật, phát hiện bao lì xì đã cướp xong rồi, tiếc đứt ruột.

anh họ tôi, anh ấy bị ác ma làm bị thương, ha ha ha …

Hòa thượng phạm giới: A di nhờ phúc, thí chủ, hiện nay là xã hội pháp chế, trước khi những ý nghĩ xấu xa trong nội tâm của anh chưa phát triển đến mức không cứu vãn được, xin hãy quay đầu lại. Hãy cố gắng làm một công dân tuân thủ tốt luật pháp.

Hạt hoàng liên: Hòa thượng giả, anh đến làm trò sao? Chúng ta là một nhóm Thiên Sư trốn thuế, chính chúng ta còn không tuân thủ thủ tốt pháp luật nữa là.

Hòa thượng phạm giới: A di nhờ phúc, hai việc này hoàn toàn khác nhau. Trốn thuế chẳng qua chỉ là chút tiền mà thôi, nhưng còn anh ‘tháng ba’, anh tiếp tục có những ý nghĩ xấu như thế chính là sự bất lợi cho một xã hội ổn định.

Mưa bay tháng ba: Tôi cười một chút thì làm sao lại ảnh hưởng đến sự ổn định của xã hội, anh có biết không, ở ngoài trốn thuế cũng phải ngồi tù đó.

một nhóm Thiên Sư trốn thuế? Trốn thuế? Mình trốn thuế hả? Trốn thuế phải ngồi tù sao?

Tiếp nhận những thông tin mới nhất xong, ngồi ngốc mười giây đồng hồ, Trần Ngư cầm điện thoại di động lên mạng tra từ khóa ‘trốn thuế’, đọc được bản tin mấy ông chủ công ty trốn thuế bị bắt. Vậy là trốn thuế phải ngồi tù thật sao, Trần Ngư bị dọa rồi.

Thị trưởng Trần, con có lỗi với ba, là con gái ba mà con lại trốn thuế. anh trai, em có lỗi với anh, là em gái anh mà em lại trốn thuế. Cái mũ của hai người có còn nguyên được không?

Đột nhiên phát hiện là mình phạm pháp, Trần Ngư hốt hoảng lật đến tin nhắn Wechat với Lâu Minh, phát một biểu tượng khóc thút thít.

Lâu Minh trả lời rất nhanh: Sao thế?

Trần Ngư: anh Ba, anh có biết làm thế nào để nộp thuế bổ sung không?

Lâu Minh: Nộp thuế bổ sung? Ai trốn thuế vậy?

Trần Ngư: Em (một người khóc ngã xuống đất. JPG)

Lâu Minh: …

Lâu Minh: Như thế nào?

Vẻ mặt như đưa đám, Trần Ngư gõ chữ: Em vừa mới biết thì ra Thiên Sư kiếm được tiền thì phải nộp thuế, nhưng mấy trăm vạn em kiếm được mấy hôm trước em vẫn chưa nộp thuế, số tiền em trốn thuế có đặc biệt lớn không? Em lên mạng thấy người ta nói trốn thuế với số tiền đặc biệt lớn sẽ phải ngồi tù đó.

Lâu Minh ngồi ở phòng sách trên lầu hai, nhìn vào điện thoại di động, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ, anh lại nhìn một chút rồi bỗng nhiên bật cười.

Hình ảnh cô nhóc con ỉu xìu héo úa bỗng hiện lên trước mặt anh, Lâu Minh mỉm cười rồi đánh mấy chữ vào khung chat: Có anh ở đây, em sẽ không phải ngồi tù đâu.

Phát xong tin này, Lâu Minh quay trở ra khung chat với Trần Ngư, nhấn mở khung chat với Mao đại sư, do dự một chút rồi nhắn hỏi: Mao đại sư? Mọi người trong giới huyền học của ông có phải nộp thuế không?

Mao đại sư: Nộp thuế? Hình như tôi chưa bao giờ nộp thuế, sao cậu lại hỏi vậy?

Lâu Minh: không có gì. Chỉ là bỗng nhiên tôi nghĩ đến việc Thiên Sư của các ông trong giới huyền học thường bán một lá bùa có giá mấy chục vạn, cũng là tầng lớp người có thu nhập cao. Gần đây tôi đangnghiên cứu pháp luật về thuế nên hơi tò mò một chút.

Mao đại sư: thì ra là thế, giới huyền học chúng tôi hình như không bị yêu cầu đặc biệt phải nộp thuế. Ít ra là tôi và đệ tử của tôi đều không phải nộp thuế.

Lâu Minh: Tôi biết rồi. Cám ơn đại sư.

Mao đại sư: không có gì. Lâu Minh à, sở thích của cậu ngày càng mở rộng đó nha.

Lâu Minh lại nói chuyện vài câu với Mao đại sư, sau đó mới chuyển qua khung chat với Trần Ngư: anhvừa mới hỏi thăm giúp em rồi, giới huyền học không cần nộp thuế nên cũng không có chuyện trốn thuế, chắc là em nghe nhầm rồi.

Trần Ngư lập tức mở to hai mắt: thật không?

Lâu Minh: thật!

Lâu Minh là ai? Mặc dù không biết công việc cụ thể của anh là gì nhưng chỉ nhìn một sân nhà anh đầy lính đặc chủng, ngay cả ba thị trưởng nhà mình cũng phải kiêng nể thì thân phận của anh nhất định không thể thấp được, anh đã nói không cần nộp thuế thì chắc chắn là không cần nộp thuế.

Trần Ngư yên lòng, quay trở lại nhóm chat, tiếp tục nhìn màn hình. Lúc này trong nhóm chat đang tán gẫu một đề tài mới.

Hạt đậu ma: Hình như gần đây có rất nhiều Thiên Sư bị thương đó.

Phong Hỏa đạo nhân: Đúng vậy đó, tôi cũng nghe nói là có quan hệ với sự việc sinh hồn trước đó.

Mưa bay tháng ba: Đúng đó, đúng đó. Hôm trước tôi nghe lén ông nội tôi nói chuyện với anh họ, nói cái mà cắn nuốt sinh hồn là một con yêu quái đó. Hình như còn một sinh hồn cuối cùng chưa cắn nuốt được cho nên đang gây rối loạn khắp nơi.

Hòa thượng phạm giới: Sinh hồn cuối cùng? Con yêu quái này muốn cắn nuốt bao nhiêu sinh hồn vậy? Sau khi cắn nuốt sẽ biến thành cái gì?

Mưa bay tháng ba: Tôi cũng không biết, tu vi trong nhà thì tôi là yếu nhất, ông tôi sẽ không nói cho tôi mấy điều này đâu. Nhưng mà hình như yêu quái này rất lợi hại đó, ông nội tôi đã nghĩ đến việc chính mình ra tay, trưởng bối như ông đã nhiều năm chưa chính mình xuất chiêu.

Phong Hỏa đạo nhân: Tôi nghe nói con quái vật này cắn nuốt sinh hồn nhất định phải là người sinh ngày âm tháng âm năm âm, ngày hôm qua, Thiên Sư trẻ có tiềm năng nhất của nhà họ là là Lương Quang vì bảo vệ một người sinh ngày âm tháng âm năm âm mà bị quái vật kia làm bị thương.

Mưa bay tháng ba: Ha ha, bị thương thật tốt.

Hòa thượng phạm giới: Thí chủ, sao ác khí của anh lại nặng như vậy, mặc dù chúng ta đều trốn thuế hợp lý, nhưng đối với những đồng nghiệp quy củ nộp thuế, chúng ta vẫn phải tôn trọng họ chứ.

Hạt hoàng liên: Trang web vừa mới công bố nhiệm vụ mới, giải thưởng năm trăm vạn, miễn thuế.

Hạt đậu ma: Lương Quang đánh không lại yêu quái đó mới treo giải năm trăm vạn? Miễn thuế cũng không đi.

Hạt hoàng liên: Nhiệm vụ là bảo vệ sinh hồn con người, không phải là giết chết mục tiêu.

không phải là anh Ba nói không cần phải nộp thuế sao? Sao trong nhóm lại còn nói đến việc nộp thuế. Trần Ngư nghe mà không biết đâu ra đâu. cô nhịn không được nhắn tin riêng cho người duy nhất trong nhóm có quan hệ tốt với mình là ‘Mưa bay tháng ba’, hỏi: Nộp thuế là ý gì? Thiên Sư kiếm tiền khôngphải là không cần nộp thuế sao?

Mưa bay tháng ba: Cái gì?

Tôi muốn xây đường: Mọi người không phải nói nhóm chúng ta là nhóm trốn thuế sao? Còn có cái gì mà trốn thuế hợp lý

Mưa bay tháng ba: A, ha ha, anh muốn nói cái này à. nói chúng ta là trốn thuế, thực ra không phải là thực sự trốn thuế mà chỉ là hợp lý tránh đi phí thủ tục thôi.

Tôi muốn xây đường: Phí thủ tục?

Mưa bay tháng ba: Chính là khi từ trang web huyền học quốc gia nhận nhiệm vụ sẽ phải thanh toán phí thủ tục.

Tôi muốn xây đường: Trang web huyền học quốc gia?

Mưa bay tháng ba: Đại thần, anh không biết cái này luôn sao, trang web huyền học á, định kỳ sẽ công bố các loại nhiệm vụ trên trang web, trang web này là do chính phủ đặc biệt thành lập.

Tôi muốn xây đường: Tôi không biết a!

Mưa bay tháng ba: ….

Mưa bay tháng ba: www.xuan.net(trang web không có thật, xin đừng nhấn tải mất công)

Mưa bay tháng ba: Trang web huyền học quốc gia là trang web chuyên đăng tải, thông báo các sự kiện kì dị trong cả nước, admin cũng sẽ định kỳ đăng tải các sự kiện chưa kịp giải quyết hoặc không có cách nào giải quyết. Giá cả vừa phải, không lừa già trẻ, tất cả Thiên Sư đều có thể nhận nhiệm vụ, nhưng nhất định phải nộp 30% phí thủ tục.

Tôi muốn xây đường: 30%? Sao cao dữ vậy?

Mưa bay tháng ba: Đúng không? anh cũng cảm thấy quá cao phải không. Thiên Sư chúng ta đi trừ ma đã rất nguy hiểm rồi, bắt một con ma đạo hạnh một trăm năm kiếm được một trăm vạn, trong đó mua bùa chú đã mất mấy mươi vạn rồi, nếu như tiêu hao linh khí quá nhiều còn phải tốn tiền đi bổ sung linh khí. Nhìn thì thấy kiếm được nhiều tiền nhưng tới tay chẳng còn bao nhiêu. Bọn họ còn muốn chúng ta nộp 30% phí thủ tục, đúng là điên mà.

Mưa bay tháng ba: Vì phí thủ tục là do chính phủ thu nên chúng tôi thường gọi đùa là tiền thuế của giới huyền học.

Trần Ngư nghĩ nghĩ rồi nghi ngờ hỏi: Vậy phí thủ tục cao như vậy, chúng ta không nhận là được rồi. Sao lại gọi chúng ta là nhóm trốn thuế?

Mưa bay tháng ba: anh cho là ở đâu mà có nhiều nhiệm vụ cho chúng ta làm. không phải anh nghĩ là chúng ta chỉ cần vô tình đi trên đường cũng gặp được hồn ma đó chứ? Bây giờ người ta rành lắm rồi, anh vô duyên vô cớ đoán mạng cho người ta, người ta còn cho anh là kẻ lừa đảo nữa là. Cho nên phần lớn Thiên Sư đều nhận nhiệm vụ từ trang web huyền học. Nhưng phí thủ tục thực sự là quá cao, rất nhiều Thiên Sư sau khi làm xong nhiệm vụ, nộp phí thủ tục xong rồi còn có khi thâm vốn nữa. Cho nên admin của chúng ta đã tạo ra nhóm này.

Tôi muốn xây đường: anh nói rõ hơn chút coi?

Mưa bay tháng ba: Sao cái gì anh cũng không biết thế? Đơn giản là anh lên trang web huyền học nhận nhiệm vụ, sau đó đem nhiệm vụ đó báo cho admin, admin sẽ thu 5% phí thủ tục giúp chúng ta tìm phương thức liên lạc của người đã có yêu cầu nhiệm vụ, sau đó chúng ta vượt mặt trang web huyền học, trực tiếp liên hệ với người có yêu cầu.

Tôi muốn xây đường: …

Mưa bay tháng ba: Vậy là được ba cái lợi, admin kiếm được 5% phí thủ tục, Thiên Sư tiết kiệm được 25% phí thủ tục, người có yêu cầu cũng có thể phải trả số tiền ít hơn để có được sự phục vụ như nhau, cái này gọi là không có cò ở giữa kiếm tiền chênh lệch!

Tôi muốn xây đường: …

Mưa bay tháng ba: Nhưng mà đại thần, sao anh chẳng biết gì hết thì sao lại tham gia vào nhóm này được.

Tôi muốn xây đường: Tài khoản này do người khác đưa cho tôi.

Mưa bay tháng ba: thì ra là thế.

Cùng ‘Mưa bay tháng ba’ nói chuyện xong, Trần Ngư rất tò mò đối với trang web huyền học quốc gia, cônhấp mở trang web huyền học quốc gia, đang định cẩn thận nghiên cứu thì bỗng nhiên có tiếng nhắc của hệ thống.

Tích tích.

Trần Ngư nhìn lại, phát hiện hình đại diện của ông lão đang nhấp nháy, cô lập tức ấn vào.

Ta là đại hào: Tài khoản của ông là 62222*****, tên: Ngô Lễ.

Ta là đại hào: Ông đã gửi email cho con rồi, nhớ nghiên cứu cho kỹ, nếu xảy ra chuyện gì, ông khôngkịp chạy đi cứu con đâu.

Lập tức Trần Ngư nhắn lại: Ông, con còn có việc muốn hỏi ông nè.

Trần Ngư đợi một lúc lâu vẫn không có trả lời, nhìn kỹ lại mới phát hiện ông lại offline rồi.

Hóa ra phát tin xong liền off luôn, cái quỷ gì vậy?

Trần Ngư tức muốn chết rồi nhưng cũng không thể làm gì. Chỉ có thể chờ ông đi mua điện thoại di động rồi liên lạc sau. Nghĩ như vậy, Trần Ngư nhìn tin nhắn của ông, dùng điện thoại di động chuyển khoản cho ông mười vạn đồng.

Chuyển khoản xong, Trần Ngư mới nhấn mở email ông Ngô gửi, phát hiện có mấy tấm ảnh chụp, chụp một quyển notebook cũ kĩ, trên mặt giấy ố vàng ghi lại phương pháp trừ ma và các trận pháp.

Cái ảnh chụp này rõ ràng là dùng điện thoại di động để chụp, tim Trần Ngư lại một hồi đau, hối hận vì cô đã chuyển tiền quá sớm.

Tác giả có lời muốn nói:

Ông Ngô: Phục vụ, cậu đến chỉ cho tôi sử dụng Online Banking đi, tôi không biết nạp tiền cho trò chơi.

Phục vụ quán net: Lão tiên sinh, ông nạp bao nhiêu?

Ông Ngô: Nạp trước một vạn đi.

Phục vụ quán net: ….

Ông Ngô: Cháu gái tôi vừa mới chuyển cho tôi mười vạn, cho tôi chơi trò chơi đó.

Phục vụ quán net: ….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.