Mượn Đến Hạnh Phúc

Chương 4: Quyết Định




Nhưng hắn toàn lực đánh một kích, lại bị Tu La Ma Đế dễ dàng hóa giải, tên ma đầu này lại cường đến mức nào?

Mấu chốt là, hắn xuất hiện, Lăng Hàn đâu? Lẽ nào ngộ hại?

Ba!

Đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người thon dài xuất hiện, giơ tay lên đập đầu của Yêu Lang một cái:

- Ngươi diễu võ dương oai cái gì chứ?

- Hắc hắc, tiểu Đế quay về cố thổ, nhất thời tâm huyết dâng trào, còn xin chủ nhân thứ tội!

Vừa nãy Yêu Lang còn uy phong lẫm lẫm, nhất thời biến thành chó nhỏ, dùng sức lay động cái đuôi, trên gương mặt rõ ràng viết hai chữ "nịnh nọt".

Dựa vào, trở mặt cũng quá nhanh đi!

- Tứ đệ!

- Bệ Hạ!

- Sư phụ!

- Lăng thiếu!

- Lăng Hàn!

Phong Phá Vân, Đinh Bình, Tàn Dạ, Thất Vương còn có chúng vệ sĩ đều kinh hô, tiếp đó đại hỉ, nguyên lai là Lăng Hàn trở về!

- Đại ca! Nhị ca! Tam ca!

Lăng Hàn bước nhanh chạy qua, cùng bọn người Phong Phá Vân ôm một cái.

Có câu nam nhi không dễ dàng rơi lệ, nhưng bây giờ vẫn không ngừng rơi lệ, rồi lại cười ha ha, làm Thủy Nhạn Ngọc hiếu kỳ, bởi vì nàng chưa từng thấy Lăng Hàn như vậy.

Đây mới thật sự là Lăng Hàn đi, ở Hoàng Đô cuộc sống không quen, hắn vẫn mang mặt nạ, đóng cửa nội tâm của mình, cho đến lúc này mới buông lỏng, lộ ra một mặt chân thật.

Nàng vui vẻ nhìn, người đàn ông này càng cao hứng, nàng cũng càng hài lòng.

- Vị này là…

Tất cả mọi người thấy Thủy Nhạn Ngọc, cũng cảm ứng được khí tức trên người nàng cường đại, đó là một loại áp chế, là bất luận thiên tài nào cũng không thể vượt qua.

Như Hách Liên Thiên Vân, Thần Cấp!

- Nga, nàng là vợ ta, Thủy Nhạn Ngọc.

Lăng Hàn cười nói.

Thủy Nhạn Ngọc vừa thẹn vừa mừng, chỉ là nhiều người ở đây, nàng cũng không có ý tứ bấm Lăng Hàn, chỉ cúi đầu nói:

- Nhạn Ngọc bái kiến đại ca, nhị ca, tam ca!

Vừa nàng nhìn thấy Lăng Hàn gọi ba người Phong Phá Vân, tự nhiên biết ba người bọn hắn là huynh đệ kết nghĩa của Lăng Hàn.

- Di, bản tọa thì sao?

Hách Liên Thiên Vân khó chịu, ta còn là cấp bậc lão tổ tông, sao không bắt chuyện hắn?

- Không cần để ý đến hắn, lão không xấu hổ trang nộn mà thôi.

Lăng Hàn đẩy Hách Liên Thiên Vân ra, tức đến người này oa oa kêu to, theo lý mà nói, Lăng Hàn cũng phải gọi hắn là lão tổ tông, ghê tởm, ghê tởm a!

- Sư nương!

Đinh Bình lớn tiếng kêu lên, có chút không dám nhìn sư nương.

Lăng Hàn quét mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Không tệ, ta ly khai hơn một năm, ngươi liền tu luyện đến Linh Anh Cảnh! Lần này, sẽ cho ngươi chút cơ duyên, ở trước khi rời đi để ngươi nhảy vào Thần cảnh!

- Tứ đệ, ngươi lại phải ly khai sao?

Phong Phá Vân trầm ngâm nói.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:

- Lần này không chỉ ta ly khai, ba vị huynh trưởng cũng theo ta ly khai, ta đã ở Loạn Tinh Hoàng Triều đánh xuống cơ sở nhất định, đang cần ba vị huynh trưởng trợ giúp ta một tay!

Ba người Phong Phá Vân vui mừng, bọn họ đều là hạng người khiếu ngạo phong vân, thiên tài không gì sánh được, ở Tiểu Thế Giới có thể tu luyện tới Phá Hư Cảnh là loại bình thường sao? Bọn họ cũng khát vọng xông xáo Thần giới, chỉ là Lăng Hàn làm con tin bị mang đi, bọn họ phải thay Lăng Hàn thủ hộ Đại Lăng Triều.

Hiện tại Lăng Hàn đã có cơ sở, tự nhiên để cho bọn họ kinh hỉ.

- Tứ đệ, ngươi thật giỏi, ta cho là chí ít phải ở chỗ này nghỉ ngơi trăm năm mới có thể tái kiến ngươi.

Vũ Hoàng cười to nói, đây cũng không phải là khen quá mức, phải biết Thần giới là địa phương nào, Lăng Hàn tương đương với không bắt đầu.

Chỉ có Thủy Nhạn Ngọc rành rẽ nhất, một năm này Lăng Hàn đạt được thành tích kinh người ra sao, vừa nghĩ tới trái tim của nàng liền dập dờn, mị nhãn như tơ.

- Đến đến đến, tứ đệ, ngươi nói một chút kinh lịch hơn một năm này đi!

Mộ Dung Thanh kéo Lăng Hàn.

- Được rồi, bây giờ ngươi là tu vi gì?

Điều này khiến cho mọi người hiếu kỳ, dù sao võ giả mấu chốt nhất vẫn là tu vi.

Ở đây đều là người một nhà, Lăng Hàn cũng không có gì phải giấu giếm nói:

- Trung cực vị đỉnh phong.

Phốc!

Hách Liên Thiên Vân nhất thời phun ra, ở đây chỉ có hắn bước vào Thần cảnh, tự nhiên biết Sơn Hà Cảnh đề thăng khó khăn dường nào. Đừng nói trung cực vị đỉnh phong, ngay cả tiểu cực vị đỉnh phong cũng bất khả tư nghị!

Phải biết rằng, hắn mới chỉ là tiểu cực vị tiền kỳ, so với lúc đột phá gần như không có một tia tiến bộ.

Không có biện pháp, tài nguyên tu luyện theo không kịp, ở đây hắn có thể có được Chân Nguyên Thạch, có thể có được các loại đan dược Thần Cấp sao?

- Tiểu tử ngươi là tên biến thái, vẫn luôn là biến thái.

Hắn nói như vậy, nghĩ tới hắn hai đời làm người đã đủ ngưu bức, lại vẫn không so được với Lăng Hàn.

Thủy Nhạn Ngọc cũng giật mình, nàng tự nhiên biết Đại Lăng Triều là khai thiên mà đến, hơn nữa cũng nghe Lăng Hàn nói về lai lịch người bên cạnh, biết những người này không có bối cảnh Thần Cấp.

Nhưng dù như vậy, Hách Liên Thiên Vân cũng thẳng tiến Sơn Hà Cảnh, này thật bất khả tư nghị, nói cho người khác nghe phỏng chừng sẽ không có người tin tưởng.

Có thể từ Tiểu Thế Giới khai thiên mà đến, ở đây quả nhiên hội tụ một đám thiên tài siêu cấp!

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.

Huynh đệ bốn người cộng thêm Hách Liên Thiên Vân, Đinh Bình, đều là người thân cận nhất bên cạnh Lăng Hàn, bọn họ vừa uống rượu, vừa nghe Lăng Hàn nói kinh nghiệm của mình, ai cũng cảm xúc dâng trào, hận không thể mình cũng lập tức giết vào Thần giới mênh mông, đi xông xáo, mạo hiểm.

Nghe Lăng Hàn nói xong, đám người Phong Phá Vân cũng nói đến tình huống gần đây của Đại Lăng Triều, có phong ba ám sinh!

- Tứ đệ ngươi chậm chạp không trở về, làm vài người động suy nghĩ khác thường.

Mộ Dung Thanh dẫn đầu nói.

- Gần đây chính lệnh hạ đạt, rõ ràng gặp trở ngại, phía dưới có vài người không chịu an phận.

Vũ Hoàng hừ một tiếng, trong ánh mắt đằng đằng sát khí. Nói đến thống trị cùng quản lý một quốc gia, hắn là có kinh nghiệm nhất, cũng là sát khí thịnh nhất trong bốn huynh đệ.

Lăng Hàn mỉm cười, chỉ cần có đầy đủ thực lực, hết thảy đều có thể dễ dàng trấn áp.

Phụ thuộc vào Hoàng Triều, có ít nhất một ưu điểm, đó chính là an ninh quốc gia được bảo đảm, không có nước khác xâm lấn, dù xâm lấn, cũng có thể cầu mẫu quốc giúp đỡ, tựa như Đông Vũ Quốc trước kia vậy.

Bởi vậy, Đại Lăng Triều có khả năng đối mặt kẻ thù bên ngoài cũng không cao, nhưng nếu nội bộ quốc gia mình phát sinh náo động, Loạn Tinh Hoàng Triều sẽ không rỗi rãnh đến đi nhúng tay, ngược lại chỉ cần bảo đảm phiến cương vực này còn là nước phụ thuộc của Loạn Tinh Hoàng Triều là được.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.