Muốn Ăn Bánh Trôi Không?

Chương 20: E muốn quyến rũ tôi.




Trên cửa thành của Hắc Thạch thành, Vạn Kiếm Thông đứng ở phía sau Nhậm Thương Khung, nói thật, nhìn phía dưới một mảnh đại quân đông nghìn nghịt kia, hắn không khẩn trương đó là giả.

Dù sao, nhóm đại quân này cùng Hắc Thạch thành không cùng một trình độ, lấy binh lực lúc này của Hắc Thạch thành, tối đa chỉ bằng một phần mười của đối phương.

Cho dù có tường thành tử thủ, có cấm chế phòng ngự, nhưng mà đối phương đều là cường giả, nếu công phá Hắc Thạch thành mà nói, tối đa chỉ cần ba ngày thời gian.

Dù sao, thực lực cũng rất chênh lệch.

Nhưng Chu Vân lại hào tình vạn trượng, quát:

- Phía dưới là ai hô quát, có hiểu cấp bậc lễ nghĩa hay không?

- Cấp bậc lễ nghĩa?

Thường Thu vừa nghe lời này, tức như điên hét lớn:

- Ngươi là tiểu tử từ đâu tới?

Chu Vân còn muốn nói vài câu, thì Nhậm Thương Khung đã khoát tay chặn lại, ngăn Chu Vân nói lời vô nghĩa, đi đến bên tường thành, thẩm đạc dưới đất một vòng.

Ánh mắt dừng lại ở trên người Thiên Xảo Phân Đà Đà chủ Yến Thương Lan.

Yến Thương Lan bị ánh mắt này nhìn chằm chằm, cảm giác khí huyết cuồn cuộn, nhịn không được hướng Nhậm Thương Khung nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Yến Thương Lan Đà chủ.

Nhậm Thương Khung thản nhiên mở miệng:

- Hắc Thạch thành này coi như là nhất phương Phân Đà của Thiên Các, ngàn dặm lãnh thổ quốc gia ở đây, Địa Chu Phân Đà cũng coi như có chủ quyền. Các ngươi cho đại quân tiếp cận, định làm gì đây hả?

- Các hạ là người phương nào?

Yến Thương Lan ngăn chặn nghi vấn trong nội tâm, ngẩng đầu hỏi. Ngữ khí không hùng hổ doạ người như Thường Thu.

- Chu Vân, ngươi cầm lệnh bài của ta, đi xuống cùng Yến Thương Lan Đà chủ tự nói chuyện.

Nhậm Thương Khung bàn tay vung lên, lấy lệnh bài Cung phụng của Bách Thảo Đường ra. Chu Vân thuận tay tiếp lấy, cười nói:

- Tuân lệnh!

Hướng dưới thành quát:

- Yến Đà chủ, ta là Thiên Xảo Phân Đà Chu gia đệ tử Chu Vân, phụng ý chỉ đại nhân nhà ta xuống dưới nói chuyện cùng ngươi.

Yến Thương Lan cảm thấy bên trong việc này có chút cổ quái, lại nhìn Nhậm Thương Khung bình tĩnh đứng ở trên tường thành. Khí độ kia làm hắn không thể nào xem thường được.

Khí thế từ trên người thanh niên kia phát ra, có vẻ rất quỷ dị. Yến Thương Lan há lại không biết sâu cạn?

Lập tức gật gật đầu:

- Tốt, hai binh giao chiến, không giết sứ giả. Ngươi đã là Chu gia đệ tử của Thiên Xảo Phân Đà, kia cũng không phải là ngoại nhân.

Nhưng Thường Thu lại nóng nảy:

- Yến đại nhân, cùng bọn chúng dài dòng làm gì? Giết đi vào, tiến quân thần tốc, bắt lấy phản tặc, sau đó mới tính tiếp.

Yến Thương Lan sắc mặt phát lạnh:

- Thường Đà chủ, ngươi lui ra.

Thường Thu này cùng Trang Chấn Nam có giao tình, nên mới vội vã báo thù. Nhưng Yến Thương Lan không phải kẻ ngốc, hắn xem xét thời thế, thấy việc này vạn nhất có nội tình, hắn xen vào có khi gây phải đại họa!

Nói sau, ở đây hắn mới là Thống soái, còn Thường Thu chỉ là Đà chủ của Địa Sát phân đà, là thủ hạ. Thống soái không nói gì, hắn lại đòi ra lệnh, đây là không tuân thủ quy củ.

Chu Vân đối mặt với mười vạn đại quân, muốn nói trong lòng một chút sợ hãi cũng không có, đó là giả. Nhưng vừa nghĩ tới thân phận của Nhậm Thương Khung, chút sợ hãi này nhất thời lại hóa thành vô tận tự hào, ngươi cho dù là Thiên Xảo Phân Đà Đà chủ thì sao? Có thể so sánh với thân phận Cung phụng của Bách Thảo Đường sao?

Thiên Xảo Phân Đà Đà chủ kia thì sao? Chung quy chỉ là cự đầu của thế tục mà thôi!

- Yến Đà chủ, mời qua đây nói chuyện.

Chu Vân nghĩ đến đây, hơi thở đã bình tĩnh trở lại. Tuy rằng đối mặt chính là cửu chuyển Kim Đan cường giả, nhưng hắn không sợ hãi.

Loại cảm giác không sợ hãi này, không hề nghi ngờ, chính là đến từ thân phận của Cung phụng đại nhân.

Nếu như là ở Thiên Xảo Phân Đà, thanh niên mười bảy mười tám tuổi giống như Chu Vân, Yến Thương Lan quả quyết không có khả năng cùng hắn nói chuyện riêng.

Nhưng ở trường hợp quỷ dị này, Yến Thương Lan cũng không dám lãnh đạm. Thiên Xảo Phân Đà Chu gia, hắn tự nhiên biết. Ở Thiên Xảo Phân Đà, Chu gia cũng coi như là nhất phương bá chủ. Hơn nữa Chu gia lần này có đệ tử tham gia Thiên Các sát hạch, hắn cũng có nghe nói qua.

Chẳng lẽ chính là Chu Vân này? Nhìn hắn nói năng tuỳ tiện, nhưng bộ dạng lại rất có khí thế, không giống như làm giả. Mà Chu gia đoạn thời gian trước, toàn bộ di chuyển đến Đông Hoang đại đô, hay là cũng là nhờ kẻ này mà thăng chức rất nhanh?

Trong lòng Yến Thương Lan có chút không nắm chắt, bởi vậy không dám lãnh đạm, giục ngựa tiến lên, khoát tay chặn lại cười nói:

- Mời.

Yến Thương Lan bố trí một linh trận cách âm, liền cùng ngoại giới ngăn cách.

Cười nói:

- Chu Vân phải không? Chu gia tộc trưởng Chu Bác Thông là gì của ngươi?

- Đà chủ đại nhân hảo nhãn lực, ha ha: đó chính là Tổ phụ của ta.

- Ân, lại nói tiếp, ta cùng với ông nội của ngươi cũng coi như có chút giao tình. Chu Vân, vị trên kia... là ai? Địa Chu Phân Đà này, rốt cuộc xảy ra chuyện gì...

Chu Vân cũng không trả lời, chỉ là cười cười, đem lệnh bài Cung phụng của Nhậm Thương Khung trình lên trước mặt Yến Thương Lan:

- Đây là lệnh bài thân phận của đại nhân nhà ta, Yến Đà chủ trước xem qua cái đã.

Có thân phận lệnh bài? Nếu vậy thì hắn sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều

Tiếp nhận lệnh bài kia, vừa nhìn liền thấy dấu hiệu của Bách Thảo Đường. Trong lòng máy động, Bách Thảo Đường? Yến Thương Lan nhất thời cảm thấy có chút lo sợ.

Bách Thảo Đường ở Thiên Các thập điện là tồn tại siêu nhiên, cho dù là Thiên Hình Đường bài danh thứ nhất, cũng không dám đắc tội Bách Thảo Đường:

Chỉ là, Bách Thảo Đường luôn không hỏi đến việc thế tục, vì sao hôm nay lại có nhân vật của Bách Thảo Đường ở đây?

Nhưng không biết, người trẻ tuổi kia là cấp cao đệ tử, hay là tinh anh đệ tử của Bách Thảo Đường?

Mặc dù là bình thường đệ tử của Bách Thảo Đường, Yến Thương Lan cũng không muốn xung đột chính diện. Người nào cũng biết, có thể chui vào Bách Thảo Đường, đều không phải người bình thường. Ai có thể bảo chứng người trẻ tuổi kia không có chỗ dựa vững chắc. Nhất là người trẻ tuổi kia tuổi còn trẻ, nhưng khí độ lại rất bất phàm.

Chỉ là, năm đầu ngón tay vừa chuyển động, Yến Thương Lan bỗng nhiên ngây cả người. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào dấu hiệu trên lệnh bài kia!

- Cái gì?

Yến Thương Lan cơ hồ cho là mình nhìn lầm rồi, này... mặt sau lệnh bài kia, lại có hai chữ “Cung phụng”, là dấu hiệu của Cung phụng!

Cung phụng Bách Thảo Đường? Yến Thương Lan chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, trong nháy mắt hắn có một cảm giác như trời sập xuống.

Hắn nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn người tuổi trẻ kia, lại nhìn thân phận lệnh bài trong tay nhiều lần, nhưng vẫn không cách nào kết hợp hai cái làm một được.

Đây cùng là một người sao?

Còn trẻ như vậy, nhìn qua tuyệt đối không hơn hai mươi tuổi, không ngờ là Cung phụng Bách Thảo Đường? Yến Thương Lan dần dần cảm thấy lệnh bài trong tay có chút trầm trọng, thậm chí có chút phỏng tay.

Hắn biết, lần này xuất binh, rất càn rở, rất liều lĩnh, rất lỗ mãng, thậm chí là…muốn chết!

Có Bách Thảo Đường Cung phụng ở đây chủ trì đại cục, bọn hắn lại dám nói người ta là phản tặc, cái này không biết ai mới là phản tặc đây?

Đây quả thực chính là phỉ báng cao tầng, khiêu khích cao tầng Thiên Các a!

Chu Vân tựa hồ đã sớm biết Yến Thương Lan sẽ có phản ứng này, chỉ mỉm cười. Chứng kiến Thiên Xảo Phân Đà Đà chủ ngày xưa giống như thần ở trong lòng hắn, bộ dạng hoảng sợ thất sắc như thế, trong lòng Chu Vân rất vui sướng.

Đây là chỗ tốt do quyền thế mang tới a.

Yến Thương Lan không dám tiếp tục làm lớn, đem lệnh bài kia cung kính trả lại cho Chu Vân, thấp giọng hỏi:

- Chu ca, Địa Chu Phân Đà là chuyện gì xảy ra?

Chu Vân biết còn phải dùng đến Yến Thương Lan này để phá cục, cũng không dám mất tôn trọng nói:

- Sự tình là từ Vân La thành...

Tài ăn nói của Chu Vân rất tốt, đem mọi chuyện kể lại một lần. Đương nhiên, tội lỗi đều đổ lên đầu đám người kia.

Yến Thương Lan nghe đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Vân La thành thành chủ kia, quả thật là gan lớn bằng trời? Lại muốn diệt gia tộc của Cung phụng Bách Thảo Đường?

Này... Đây quả thực là vô pháp vô thiên, buồn cười nhất chính là Trang Chấn Nam kia, chuyện gì cũng chưa điều tra rõ ràng, lại cũng Thạch Thiên Hào liên thủ tiêu diệt Nhậm thị gia tộc, đây không phải tự chịu diệt vong sao?

Nguyên lai, cái gọi là phiến loạn của Địa Chu phân đà, không ngờ là chuyện như vậy. Nào có phiến loạn gì đâu, kia quả thực chính là Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào tự mình tìm chết.

Muốn diệt cửu tộc của cao tầng Thiên Các, cho dù là Thiên Các Trưởng lão cũng không dám làm? Bọn hắn chỉ là một nhân vật cắc ké, thật không ngờ lại lớn mật như thế. Thật có thể nói là người không biết không sợ!

Yến Thương Lan cảm giác trên lưng mình đều là mồ hôi lạnh.

Hắn âm thầm may mắn, may mà không có chút càn rỡ nào, một khi đắc tội Cung phụng đại nhân này, xung đột cùng nhau, chỉ sợ sẽ nối gót theo Trang Chấn Nam.

Một Cung phụng của Thiên Các, muốn chém một Phân Đà Đà chủ, nói chém thì chém. Hắn có hậu trường, đối phương khẳng định cũng có hậu trường.

Nói sau, người ta lại có đạo lý!

- Chu tiểu ca, mời trở về nói với Cung Phụng đại nhân. Chuyện này do Yến mỗ ta điều tra không rõ, có chút liều lĩnh, lỗ mãng. Có Cung Phụng đại nhân ở đây chủ trì đại cục, sẽ không cần chúng ta quan tâm, ha ha.

Trong lòng Yến Thương Lan đang muốn đánh trống lui binh, bất quá còn ngẩng đầu nhìn lên trên tường thành, Yến Thương Lan bỗng nhiên trong lòng khẽ động:

- Cung Phụng lại còn trẻ như vậy? Rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu ra đây? Chẳng lẽ chỉ xuất thân từ một tiểu quý tộc ở Vân La thành? Không nên, không nên, người trẻ tuổi kia, tuổi trẻ như vậy đã làm tới Cung phụng, chỉ sợ tiền đồ vô lượng! Ta cứ như vậy đi rồi, nếu chậm chỉ sợ không còn cơ hội!

Lập tức cười ha ha nói:

- Chu tiểu ca, thỉnh cầu ngươi đi lên thông báo giúp, nói Yến mỗ hướng Cung phụng đại nhân tạ tội.

Chu Vân kỳ thật cũng muốn mượn sức Yến Thương Lan này, cười nói:

- Đâu có, đâu có. Chỉ là ba phân đà kia...

- Tứ đại Phân Đà này, hết thảy do ta làm chủ, còn không tới phiên bọn hắn nói chuyện. Trừ Địa Ẩn phân đà cùng Địa Chu phân đà có giao tình rất tốt ra, còn hai phân đà khác, chỉ là công vụ phải làm thôi.

Chu Vân chắp tay nói:

- Tốt, vậy ta liền trở về báo cáo.

- Nhờ Chu tiểu ca thay Yến mỗ nói tốt vài câu.

Yến Thương Lan chờ Chu Vân trở về tới tường thành, lúc này mới đánh ngựa quay về trước trận.

Giương tay lên quát:

- Chư vị, ta đã điều tra qua nguyên do sự tình, hết thảy phúc họa, đều do Trang Chấn Nam tự rước lấy. Hiện giờ có cao tầng của Thiên Các trấn thủ ở đây, thế cục của Địa Chu phân đà, không cần chúng ta quan tâm. Đại quân lập tức phản hồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.