Muội Muội Đừng Chạy

Chương 48




Phía trên Đa Bảo Hồ, thân ảnh Mục Trần chậm rãi rơi xuống, bọn Cửu U, Mặc Phong lúc này cũng lần lượt đi đến, trong ánh mắt có chút trưng cầu, hiển nhiên bọn họ cũng đã nhận ra Mục Trần vừa mới gặp biến cố, tại chỗ mi tâm hiện giờ vẫn còn lưu lại một tia vết máu.

"Mục huynh, đã có thu hoạch gì sao?" Hàn Sơn sắc mặt có chút xấu hổ hỏi, trong mười ngày này Mục Trần đã nhiều lần dò xét nhưng vẫn không hề thu hoạch được gì, điều này cũng làm cho hắn có chút xấu hổ, dù sao lúc trước hắn cũng từng khẳng định là bên trong Vạn Thú Mộ sẽ có manh mối về Bất Tử Điểu.

Mục Trần nghe cũng chỉ cười, chợt nhẹ nhàng gật đầu, phản ứng như vậy ngược lại làm cho tinh thần của bọn Cửu U trở nên chấn động, dù sao trong thời gian mười ngày này bọn hắn lần đầu tiên nhìn thấy Mục Trần gật đầu.

Mục Trần thấy thế, cũng không giấu diếm, trực tiếp đem việc hắn dò xét phiến thiên địa thần bí kia nói ra, kể cả việc về đoàn người Phượng Hoàng tộc, tất cả đều nói ra.

"Phượng Hoàng tộc vậy mà cũng đến ư?." Cửu U nghe xong, trên khuôn mặt xinh đẹp cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, chợt chân mày cau lại nói: "Những kẻ này tầm mắt cực cao, thứ có thể làm cho bọn họ khẩn trương như thế chắc chắn không phải là vật tầm thường."

Lời vừa nói ra, đôi mắt nàng cũng hơi chớp động, Viễn Cổ Bất Tử Điểu kỳ thật cũng là một chi của Phượng Hoàng tộc, chỉ có điều là cực kỳ hiếm thấy, thậm chí là trong Phượng Hoàng tộc thì so với Chân Phượng Chân Hoàng cũng không hề thua kém, cho nên nếu như quả thật là phát Nếu như có thể đạt được tinh huyết truyền thừa của Bất Tử Điểu, thì đối với huyết mạch của bọn hắn mà nói thì chắc chắn sẽ có lợi ít cực lớn.

Chỉ là bất cứ chuyện gì. Một khi có dính dáng đến Phượng Hoàng tộc thì sẽ trở nên phiền phức hơn rất nhiều. Tộc Phượng Hoàng bản tính vốn cao ngạo, muốn cùng bọn họ chia một chén canh, chắc chắn không phải là việc đơn giản.

"Nếu như Phượng Hoàng tộc thật sự là hướng về phía khu vực mà Mục huynh đã phát ra hiện thì địa phương đó hẳn không phải nơi bình thường." Hàn Sơn cũng mở miệng nói ra.

Hắn nói đến đây thì đột nhiên dừng lại một chút, dường như nhớ ra cái gì đó, nói: "Bất quá lại nói tiếp, chúng ta ngược lại cũng là có một ít tình báo"

"Ân?" Mục Trần kinh ngạc nhìn về phía Hàn Sơn, người này. Còn có cái gì tình báo chưa nói?

Nhìn thấy ánh mắt Mục Trần, Hàn Sơn vội vàng lắc đầu, nói: "Không phải là ta cố ý giấu diếm, chỉ là những ngày này ta thừa dịp Mục huynh tu luyện, phái người đi tìm hiểu một phen, tuy nói không có phát hiện manh mối Bất Tử Điểu, bất quá cũng có phát hiện ra một số chuyện."

"Phát hiện gì?"

"Trong khoảng thời gian 10 ngày này, chúng ta phát hiện số đội ngũ tiến vào Vạn Thú Mộ tựa hồ mỗi lúc một nhiều. Hơn nữa, trong số đó không ít những chủng tộc Thần Thú cường đại." Hàn Sơn mặt sắc mặt ngưng trọng nói.

"Ví dụ như Côn Bằng tộc... Cửu thải Khổng Tước tộc... Thiên Thần Hạc tộc... Thông Thiên Viên tộc..."

Mỗi một chủng tộc từ trong miệng Hàn Sơn phát ra, Mục Trần lông mày đều nhịn không được nhảy lên, bởi vì những chủng tộc này tại Đại Thiên Thế Giới có thanh danh vô cùng hiển hách, có thể xem như là những con quái vật khổng lồ chiếm cứ 1 phương

Những chủng tộc này đều là Thần Thú đỉnh tiêm, nội tình hùng hậu. Khó có thể đánh giá.

Sắc mặt Mục Trần cũng trở nên ngưng trọng rất nhiều. Nếu như nói chỉ là một hai chủng tộc Thần Thú cường đại tiến vào Vạn Thú Mộ, còn có thể nói là trùng hợp, tuy nhiên cùng lúc lại xuất hiện nhiều như vậy, chắc chắn là phải có nguyên nhân.

" Bên trong Vạn Thú Mộ nhất định có cái gì đó hấp dẫn bọn họ." Mặc Phong nói trúng tim đen, nếu không phải như thế, những chủng tộc Thần Thú này tất nhiên sẽ không mạo hiểm tiến vào loại địa phương nguy hiểm của Vạn Thú Mộ.

Cửu U cũng nhẹ nhàng gật đầu, đôi mắt nàng khẽ động, đột nhiên nhìn về phía Mục Trần, chậm rãi nói: "Hay là chúng ta hướng về phiến địa vực thần bí kia xem sao?"

Tuy không biết đến tột cùng trong khu vực đó là gì, nhưng đã có thể hấp dẫn Phượng Hoàng tộc đến thế, vậy thì đó kiên quyết không phải là phàm vật, chính vì vậy mới hấp dẫn các chủng tộc thần thú khác tới.

Hàn Sơn cũng là nhẹ gật đầu.

"Vậy ý ngươi như thế nào?" Mặc Phong nhìn về phía Mục Trần, hỏi.

Cửu U đôi mắt đẹp cũng nhìn về phía Mục Trần, suốt đoạn đường để đến được nơi này, nương theo thực lực cường đại mà Mục Trần lần lượt thể hiện ra thì bất tri bất giác, hắn dần thay thế vị trí của nàng trở thành người quyết định của chi đội ngũ này.

Mục Trần trầm mặc một lát, tuy rằng còn không biết khu vực thần bí kia đến tột cùng là có cái gì, nhưng dựa theo lần dò xét của hắn trước đó, nguy hiểm tại nơi đó tất nhiên vượt qua xa so với nơi đây.

Hơn nữa, nếu như những đỉnh tiêm kia Thần Thú chủng tộc đầu nhắm vào nơi đó mà tới thì đến lúc đó một khi có cạnh tranh, tất nhiên sẽ cực kỳ tàn khốc, thực lực kém một chút thì chỉ sợ sẽ bị ăn đến bã cũng không còn.

Loại địa phương nguy hiểm cỡ này thì theo lẽ thường thì nên tránh đi càng xa càng tốt.

Nhưng nếu như nơi đó thật sự có manh mối Bất Tử Điểu thì sao? Lần này tiến vào Thần Thú chi nguyên, tuy đã có thu hoạch không nhỏ, nhưng mục tiêu quan trọng nhất vẫn là trợ giúp Cửu U đạt được tinh huyết Bất Tử Điểu để đạt được huyết mạch hoàn mỹ.

Việc này không hoàn thành thì nội tâm Mục Trần khó yên ổn được.

"Mặc kệ một khu vực như vậy đến tột cùng có cái gì, thà rằng giết lầm chứ không thể bỏ sót, chỉ cần chỗ đó có khả năng tồn tại manh mối Bất Tử Điểu, chúng ta nhất định phải thử." Mục Trần nhìn về phía mọi người, ngữ khí nhẹ nhàng chậm chạp, nhưng lại cực kỳ kiên định.

Cửu U trong đôi mắt đẹp dịu dàng xẹt qua một vòng gợn sóng, tuy ngoài miệng không nói thêm, nhưng trong lòng lại có thêm một cỗ tình cảm ấm áp chảy khắp cơ thể.

(mắt tụi này bị cái éo gì mà tối ngày rợn sóng với lóe sáng hoài nhỉ)

Mặc Phong nghe vậy cũng gật đầu đồng ý, Mặc Linh bên cũng không có ý kiến.

Mục Trần thấy thế, nhìn về phía Hàn Sơn, cười nói: "Hàn huynh, nếu các ngươi có chuyện khác, chúng ta hiện tại có thể tách nhau ra."

Hắn cũng không bắt buộc Hàn Sơn phải đi theo, dù sao đến lúc đó gặp phải những đối thủ kia, cũng rất có thể phải đối đầu với những chủng tộc Thần Thú đỉnh tiêm, nếu xét về thực lực thì cường hãn hơn so với bọn Kim Kình Thiên rất nhiều.

Hàn Sơn nghe vậy, sắc mặt nghiệm lại nói: "Mục huynh nói lời này tức là không xem ta là bằng hữu rồi, nếu như nhờ có các ngươi, lần này chúng ta tới Đa Bảo Hồ e đã phải tay không đi về. Hiện tại các ngươi đang gặp chuyện, chúng ta đây tự nhiên cũng muốn góp một chút sức lực."

Mục Trần khẽ giật mình, cũng ôm quyền đáp lễ, cười nói: "Vậy xin đa tạ rồi."

Hàn Sơn bản thân là Thất phẩm Chí Tôn, hiện tại lại có thêm Hám Thiên Côn, nếu phải đối mặt với Thất phẩm Chí Tôn đỉnh phong cũng không cần phải sợ, có hắn tương trợ thì chiến lực của đội hình tăng cường không ít.

Bất quá nếu lựa chọn đi cùng bọn hắn mà nói thì không chừng đến lúc đó có thể sẽ phải đối đầu với 1 số đỉnh tiêm Thần Thú, điều này đối với bọn Hàn Sơn bọn mà nói thì áp lực không hề nhỏ, cho nên đối với quyết định của Hàn Sơn, Mục Trần cũng là có chút ít ngoài ý muốn.

"Đã như vầy, chúng ta cũng nên lập tức khởi hành, tiến sâu vào Vạn Thú Mộ, mặt khác, trên đường đi nếu gặp phải những chủng tộc khác chúng ta có lẽ nghe ngóng thêm tình hình, nếu như đến lúc đó có thể xác định được khu vực này thật sự có manh mối Bất Tử Điểu, chúng ta tiếp túc tiến tới, còn nếu như không phải thì liền trực tiếp rời đi." Mục Trần cười nói.

Mặc kệ bảo vật trong đó rốt cuộc là gì, hiện tại đối với Mục Trần mà nói thì chỉ có trợ giúp Cửu U đạt dc tinh huyết Bất Tử Điểu, mới là quan trọng nhất, những thứ khác tạm thời đều để qua một bên.

Hàn Sơn nghe vậy cũng lập tức gật đầu, nếu có thể không cùng những chủng tộc Thần Thú đỉnh tiêm kia xung đột, tất nhiên là tốt nhất, dù sao những kẻ đó đều là những kẻ không nên trêu chọc, mặc dù là cường đại như Kim Kình Thiên nhưng nếu gặp đám thiên kiêu đó thì cũng phải kiêng kị vài phần.

Mục Trần thấy tất cả đều đồng ý thì cũng chần chừ, hắn nhìn về phía sâu nhất trong Vạn Thú Mộ, sau đó vung tay lên, thân hình là hóa thành một đạo ánh sáng lướt đi.

(Nghe như superman khi bay vậy)

Sau lưng hắ, đám người Cửu U cũng lần lượt đi theo, hồ nước lớn phút chốc trở nên yên tĩnh.

...

Đoàn người Mục Trần rời khỏi Đa Bảo Hồ, theo sự chỉ dẫn của Mục Trần mà nhắm thẳng phương hướng của phiến địa sâu trong Vạn Thú Mộ mà đi.

Mà đối với khu vực này, trong thời gian 10 ngày Mục Trần đã dùng Diệt Sinh Đồng dò xét khắp nên nên cũng đã nắm sơ lược địa hình, cho nên dưới sự dẫn dắt của hắn thì hành trình vô cùng thuận lợi, suốt quãng đường không hề gặp phải bầy thú linh nào cả.

Vì vậy, không đến 2 ngày, đoàn người Mục Trần đã dần dần tiếp cận địa phương sâu nhất bên trong Vạn Thú Mộ.

Mặt khác, tại ngày thứ hai, bọn hắn phát hiện một đội ngũ cũng có cùng mục đích với mình.

Tại chi đội ngũ này bọn hắn cũng lấy được một ít tình báo, đương nhiên để đạt được những thông tin này bọn hắn cũng phải dùng tới 1 ít thủ đoạn bạo lực.

Bên trong Thần Thú chi nguyên, sức mạnh là tối thượng, chỉ cần ngươi thể hiện ra lực lượng cường đại thì dù là Thần Thú đỉnh tiêm, cũng sẽ đối với ngươi khách khí ba phần.

Mà từ những thông tin thu hoạch được, Mục Trần rốt cục cũng biết lai lịch của khu vực thần bí đó.

Nghe nói tại đó thời kỳ viễn cổ, tại lúc Thần Thú chi nguyên bị nghiền nát, trên phiến đại lục này những Siêu cấp Thần Thú đã quyết chiến cùng Vương giả Ngoại Vực, mà song phương đại bộ phận đều vẫn lạc tại sâu nhất trong Vạn Thú Mộ.

Ngoại Vực cường giả vẫn lạc, nhưng như cũ là mang đến tà khí xâm nhập, hơn nữa ý đồ làm ô nhiễm hài cốt của Siêu cấp Thần Thú, vì vậy những Siêu cấp Thần Thú tại đây đều lưu lại ý chí của mình, theo thời gian dần trôi qua, chiếm giữ tại nơi sâu nhất trong Vạn Thú Mộ, thủ hộ lấy hài cốt, đồng thời cũng là trấn áp những Vương giả Ngoại tộc kia.

Mà khu vực nơi những Siêu cấp Thần Thú vẫn lạc, được xưng là... Thần Mộ viên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.