Muội Muội Đừng Chạy

Chương 40




Trên ko trung, chí tôn pháp than to lớn đứng sừng sững, mặt trời lơ lửng sau đầu, sóng linh lực vô tận tràn ra, như hình thành phong bạo trong thiên địa.

Mà phía trc chí tôn pháp than, đồng dạng tồn tại một đầu thần thú sư tử hoàng kim chín đầu đang đứng, tiếng sư tử kêu kinh thiên động địa vang vọng, trời đất rung chuyển.

Đại Nhật Bất Diệt thân cùng hoàng kim Cửu Đầu Sư giằng co!

Ở phía dưới, tất cả mọi người yên tĩnh nhìn những gì đang diễn ra, sắc mặt đều lo lắng, mà bọn người Kim Liệt và hoắc dương càng là diện mục trắng bệch. Nghĩ tới ko ai có thể ngờ, Mục Trần lại có thể bức Kim Kình Thiên đến mức phải thúc dục bản thể thần thú.

Cục diện trc mắt đã thoát khỏi tầm khống chế của bọn họ.

Trên ko trung, Kim Kình Thiên lăng ko mà đứng, phía trc hắn chính là cửu đầu hoàng kim sư cực lớn, một cỗ khí phách nghiêm nghị chẩm rãi lan ra, làm người ta sợ hãi.

“Có thể bức ta tới mức triệu hồi bản thể, ngươi đúng thật ko đơn giản!” Ánh mắt Kim Kình Thiên nhìn Mục Trần đầy khát máu, chậm rãi nói.

Ánh mắt hắn nhìn Mục Trần lúc này, ko còn bất cứ sự khinh miệt nào. Trải qua trận chiến vừa rồi, hắn đã minh bạch, bàn về sức chiến đấu, Mục Trần đối diện ko hề thua hắn.

Người này đích thực là một đối thủ mạnh mẽ, bản thân hắn ko đc phép khinh thường.

Mục Trần đồng dạng cũng ngưng trọng nhìn chằm chằm hình thái thần thú sau lưng Kim Kình Thiên. Hình thái thần thú Kim Kình Thiên triệu hồi ra tương đối cường hãn, tuy tám cái đầu còn lại của hoàng kim Cửu Đầu Sư đều là hư ảnh, nhưng so với với hình thái hoàng kim sư bình thường vẫn mạnh hơn ko ít.

Người này, một khi có thể khiến tám cái đầu ngưng thực mà nói, lúc đó chỉ sợ hắn đã cách việc tiến hóa thành cửu đầu hoàng kim sư chân chính đã ko xa.

Nhưng đáng tiếc, muốn chân chính tiến hóa thành cửu đầu hoàng kim sư, trình độ khó khăn khó mà tưởng tượng đc. Trong ngàn vạn thiên tài của hoàng kim sư tộc đến nay vẫn chưa hề có ai thành công.

Nhưng dù vậy, hình thái thần thú của Kim Kình Thiên lúc này vẫn ko dễ đối phó.

“Bất quá, cuộc chiến này cũng đã đến lúc kết thúc rồi.”

Trong khi ý niệm của Mục Trần đang xuay chuyển, ánh của Kim Kình Thiên đã ngày càng đoe rực. Nếu kẻ trc mặt đã bắt hắn phải triệu hoán hình thái thần thú, hắn tự nhiên ko cần phải lưu thủ.

Rống!

Vừa nghĩ vậy, song chưởng Kim Kình Thiên chậm rãi khép lại, chỉ thấy hoàng kim Cửu Đầu Sư khổng lồ sau lưng hắn ngửa đầu lên trời thét dài, tiếng kêu như sấm nổ.

Sắc mặt Kim Kình Thiên ngưng trọng, tay nắm thành quyền, đường quyền lấy một tốc độ vô cùng chậm chạp đánh ra.

Sau lưng hắn, cự thủ của hoàng kim Cửu Đầu Sư cũng đưa ra, trong sát na, như thể tồn tại một loại khí phách bao thiên lan tỏa.

Một quyền nhìn như chậm chạp, nhưng lúc đánh hết ra, thiên địa như ko tồn tại, chỉ có một quyền đầy khí phách kia còn tồn tại. Trong thiên địa này nó chính là chúa tể.

Ánh mắt Mục Trần ngưng tụ, một quyền này của Kim Kình Thiên đã mang đến cho hắn cảm giác uy hiếp mạnh mẽ. Một quyền này vậy mà lại là thần thuật cấp bậc đại viên mãn.

“Sư Thôn Linh Quyền!”

Thanh âm của Kim Kình Thiên trầm thấp, bên trong ẩn chứa khí phách to lớn, một quyền đánh ra, kim quang lập tức bộc phát. Một quyền kia biến thành một đầu sư tử hoàng kim, mở to miệng, linh lực trong thiên địa ko ngừng tràn tới, thiên địa như đều bị nuốt mất.

Sư quyền cuồng bạo đánh tới, ko gian bị chấn nát, đại địa dưới chân càng ko ngừng sụp đổ, từng đạo vết nứt to lớn nhanh chóng lan tràn bên trong rừng rậm.

“Mục Trần, cẩn thận!”

Bọn Hàn Sơn ko nhịn đc kinh hô, hiển nhiên đã nhận ra thế công của Kim Kình Thiên đáng sợ đến mức nào. Thanh thế một quyền kia đến bọn hắn cũng cảm thấy hồi hộp.

Mục Trần đứng trc Đại Nhật Bất Diệt thân, nhìn một quyên kia hắn hít sâu một hơi, trên ko mặt ko hề lộ vể sợ hãi, rồi sau đó hai tay của hắn khép lại, ấn pháp biến ảo nhanh như chớp.

Ong ong!

Theo ấn pháp của Mục Trần biến ảo, chỉ thấy trên thân Đại Nhật Bất Diệt thân hiện lên từng vòng ánh sáng mặt trời chói mắt bay lên, nếu nhìn kỹ, sẽ thấy có tất cả năm vòng sáng.

ÒA..ÀNH!

Năm vòng mặt trời chói mắt đột nhiên nổ tung, nước lũ màu vàng, lập tức trào ra, giống như kim dịch hướng tới tay Đại Nhật Bất Diệt thể, hội tụ nơi lòng bàn tay, biến thành một thanh hoàng kim cự thương khổng lồ. Nơi mũi thương có năm vầng mặt trời quẩn quanh, phát ra lực lượng diệt thế.

“Cửu dương thần thông, Ngũ Dương Thương!”

Trong mắt Mục Trần bắn ra kim quang, trong lòng quát lên một tiếng, ngũ dương thương trong tay Đại Nhật Bất Diệt thân phóng ra hào quang vạn trượng. Nháy mắt đó, kim thương trực tiếp xuyên thủng hư ko, cùng với sư quyền kia mãnh liệt va chạm vào nhau.

Nếu Kim Kình Thiên đã lấy ra con bài mạnh như vậy, Mục Trần cũng ko chịu kém, vừa ra tay, chính là chí tôn thần thông.

ÒA..ÀNH!

Trong chớp mắt, trời đất đều run rẩy, sóng xung kích màu vàng tàn sát bừa bãi, ko gian bị xé ra từng đạo khe nứt là người ta sợ hãi.

Tại nơi va chạm, như thể có một mặt trời tồn tại, ko gian có cảm giác biến đổi.

Ngũ dương thương đã cản lại sư quyền, nhưng Mục Trần lại cảm thấy ko thích hợp.

Ánh mắt của hắn xuyên qua kim quang, nhìn tới Kim Kình Thiên ở phía xa, phát hiện ra khóe miệng hắn hiện lên sự trào phúng, thanh âm của hắn như có như ko truyền tới: “Ngươi nghĩ vậy là xong sao?”

Khi thanh âm của Kim Kình Thiên biến mất, nắm tay của hắn lại đánh ra một lần nữa.

Một quyền đánh ra, thiên địa biến sắc, kim sư quyền mãnh liệt bắn ra, tiếng sư khiếu quanh quẩn nơi chân trời.

“Sư Thôn Thiên Quyền!”

Một quyền xuất ra, một cỗ khí phách bao chùm thiên địa, thiên địa như thể sắp bị đầu kim sư thôn phệ.

Sư quyền đánh ra, trực tiếp xông vào kim quang phía trc, lập tức bạo phát ra kim quang, chỉ thấy cục diện quyền ảnh giằng co cùng kim thương bắt đầu biến hóa, đang dần bại lui.

Thần sắc Mục Trần trở nên nặng nề.

Kim Kình Thiên thấy vậy, miệng cười dữ tợn, ko có dấu hiệu dừng tay, linh lực toàn thân đều lấy ra, hình thành sương mù bốc lên.

Mục Trần nhìn thấy, Kim Kình Thiên lại nâng quyền lên, một quyền nữa lại đánh ra.

“Sư Thôn Thần Quyền!”

Khi một quyền này đánh ra, toàn thân Mục Trần lập tức chấn động, da thịt toàn thân đều đau nhức. Đây là do nhục thân hắn cảm thấy sự uy hiếp nặng nề.

XÍU …UU!!

Ba đạo kim quyền hợp lại, sắc mặt Mục Trần lập tức kịch biến.

Ầm!

Ngũ dương thương lập tức vỡ vụn, trực tiếp bị ba đạo kim quyền nghiền nát.

“Đó là...”

Bọn Hàn Sơn thấy một màn này, sắc mặt đều khó coi, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi: “Đó là tuyệt chiêu của hoàng kim sư tộc, Sư Hoàng tam thôn quyền!”

“Kim Kình Thiên đã luyện thành chiêu này rồi?!”

Sắc mặt Cửu U khó coi, bàn tay nắm chặt, ba quyền này của Kim Kình Thiên, mỗi một quyền đều có thể so với thần thuật cấp bậc đại viên mãn, nếu như hợp nhất, uy lực sẽ đạt tới mức độ đáng sợ, tuy ko đoán đc cấp bậc, nhưng tuyệt đối là khủng bố!

Kim Liệt ngược lại như chút đc gánh nặng thở dài một hơi. Cuối cùng cũng đánh ra chiêu này, Mục Trần tự cho là thông minh, nếu hắn sớm ra tay quấy nhiễu, chỉ sợ Kim Kình Thiên cũng ko có biện pháp đánh ra toàn bộ chiêu này.

Nhưng bây giờ nói j cũng muộn rồi!

“Trc kia ngươi thừa dịp chúng ta lơ là bố trí linh trận, lần này cũng cho ngươi nếm thử một chút tư vị đó! Chỉ có điều, lần này ngươi khó mà thoát đc!”

Dưới ánh mắt của mọi người, ánh mắt Kim Kình Thiên hờ hững nhìn Mục Trần. Ánh mắt đó, giống như con thú săn đã khoá đc con mồi của mình.

Đây là đòn sát thủ của hắn, khi hắn hoàn toàn đánh ra, đừng nói là Mục Trần, cho dù là đối thủ cùng cấp cũng phải cam bái hạ phong!

OÀ..ÀNH!!

Mặt Kim Kình Thiên ko biểu tình, đấm ra một quyền, thanh âm của hắn đồng thời cũng vang vọng khắp thiên địa.

“Sư Hoàng Tam Thôn, diệt chúng sinh!”

Rống!

Trong kim quang ngập trời, lại có thêm tiếng sư khiếu đinh tai truyền ra, cuồng phong gào thét, tựa như ngày tận thế, chỉ thấy một đầu kim sư vạn trượng chậm rãi mở rộng cái miệng dữ tợn đớp hướng Mục Trần.

Ong ong!

Trong miệng như có lỗ đen, nuốt hết vạn vật, bất quá trong đó lại có thêm chất lỏng màu vàng ngưng tụ càng làm lòng người bàng hoàng, mỗi một giọt chất lỏng như ẩn chứa lực lượng đáng sợ.

Ầm ầm!

Kim dịch hoá thành nước lũ chảy ra, nhưng nơi đi qua đều khiến ko gian bị xé nát, như thể muốn hoà tan vạn vật

Vô cùng bá đạo!

Kim dịch xuyên qua hư ko mà tới, khuân mặt của Mục Trần càng nặng nề, hắn biết rõ, nếu như để dòng nước này tuỳ ý đánh lên thân thể hắn mà nói, dù lấy thân thể cường hãn của hắn cũng phải bọ trọng thương.

Đòn sát thủ của Kim Kình Thiên quả nhiên lợi hại!

Xem ra hắn cũng đã lưu thủ ko ít!

Vừa nghĩ tới đó, hai tay Mục Trần lập tức kết ấn, hình thành tường đạo tàn ảnh, chí tôn hải sau lưng hắn xuất hiện từng đạo linh lực gào thét, rót vào bên tron Đại Nhật Bất Diệt thân sau lưng.

Trên thân Đại Nhật Bất Diệt thân lại lần nữa bạo phát kim quang.

Mặt trời chói mắt lại lần nữa bay lên từ bên trong thân thể Đại Nhật Bất Diệt thể.

“Lại chiêu cũ sao? Ko biết lượng sức mình!” Kim Kình Thiên thấy thế, lập tức mỉa mai.

Năm vầng mặt trời chói mắt lơ lửng chỗ mi tâm Đại Nhật Bất Diệt thân, mà sau khi năm vầng mặt trời xuất hiên, Mục Trần vẫn chưa dừng lại.

Ông!

Chỉ thấy trong bụng Đại Nhật Bất Diệt thân đột nhiên ngưng tụ kim quang, sau đó tách ra, hình thành một vầng mặt trời nữa.

Cửu dương thần thông, lục dương mở!

Khuân mặt mỉa mai của Kim Kình Thiên cứng lại, ánh mắt dần u lãnh, Mục Trần này lại tăng thêm lực lượng?

Bất quá, sau ki mở lục dương, ánh mắt Mục Trần lập lèo. Hắn cảm giác đc, lục dương vẫn chưa đủ.( toàn thấy thần thông nhất tam ngũ thương, chả thấy nhị tứ lục, kểu này chắc cũng chả có bát lun rồi

pacman emoticon

)

Linh lực trong cơ thể đều đã truyền vào Đại Nhật Bất Diệt thể, ko còn lực lượng để mở một dương nữa.

Ko đúng...

Ánh mắt Mục Trần đột nhiên biến đổi, cúi đầu nhìn thân thể của mình. Thân thể cũng có lực lượng, chỉ là còn có chỗ kém linh lực bản thân (cái thằng chính mình cũng ko tha

squint emoticon

)

Trong lòng đại động, Mục Trần ko hề do dự, hai tay mau chóng kết ấn, trong cơ thể lập tức vang lên tiếng Long Phượng, đôi mắt hắn bất giác biến thành màu vàng, lực lượng thân thể trào ra, ko chút dữ lại tràn vào Đại Nhật Bất Diệt thân.

Theo lực lượng khổng lồ quán chú, Mục Trần cảm thấy vui mừng, nơi trái tim Đại Nhật Bất Diệt thân đã dần hiện ra một vâng mặt trời chói mắt.

Lại thêm nhất dương!

Đệ thất dương cuối cùng đã mở!

Cửu dương thần thông, thất dương khai!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.