Muội Muội Đừng Chạy

Chương 39




Kim quang cuồng bạo va chạm trong thiên địa, tựa như hai vầng mặt trời va chạm vào nhau, song xung kích đáng sợ tàn sát bừa bại, mặt đất bị loại trùng kích này trực tiếp đánh lún xuống.

Ba Thất phẩm Chí tôn của Tê Ma tộc cùng Mặc Linh sớm đã lùi ra xa, nhưng dù vậy, song xung kích đánh thẳng tới kia vẫn làm da họ cảm thấy đau đớn.

Bọn họ nhìn chăm chú vào ngọn nguồn của sự tàn phá, nơi đó, tựa như mặt trời chói chang hiện lên, kim quang khủng bố lần nữa bạo phát.

Ầm!

Kim quang lan tỏa, hai bong người cùng bắn ngược lại.

Bàn chân Mục Trần lien tiếp đạp vào hư ko, mới miễn cưỡng dừng lại đc, mặt ngoài than thể hiển hiện kim quang, lộ ra vẻ vô kiên bất tồi, bất quá lúc này, sắc mặt hắn lại vô cùng lo lắng nhìn phía trc.

Một quyền kia, Mục Trần cơ hồ thúc dục Long Phượng thể đến cực hạn, nhưng so quyền như thế, vậy mà ko chiếm đc chút thượng phong nào.

Kim Kình Thiên này, thực lực đích xác hơn xa bọn người Tông Đằng.

Khi sắc mặt Mục Trần trở nên ngưng trọng, trên ko trung phía trc, thân thể của Kim Kình Thiên cũng hiện ra. Hắn cúi đầu nhìn nắm tay của mình, mặt ko biểu tình, nhưng trong đôi mắt, lại có thêm vẻ kinh dị.

“Nhục thể thật mạnh mẽ!” Ánh mắt Kim Kình Thiên nhìn Mục Trần, chậm rãi nói.

Tuy một quyền của Mục Trần ko tạo thành thương tổn với hắn, nhưng hắn minh bạch, trong so đấu nhục thể, hắn đã rơi xuống hạ phong, nói cách khác, nếu luận cường độ thân thể, Mục Trần trc mặt, cong mạnh hơn hắn một đường.

Cái này làm cho hắn có chút sợ hãi thán phục. Mục Trần chỉ bằng vào lực lượng nhục thể, cũng có thể đọ sức với cường giả Thất phẩm Chí tôn. Khó trách linh lực của hắn chỉ mới đạt tới Lục phẩm Chí tôn, nhưng lại có thể cho hắn cảm thấy bị uy hiếp hơn xa đa số Thất phẩm Chí tôn.

Ở phía xa, bọn người Hoắc Dương, Kim Liệt cũng đang chú ý cuộc chiến bên này sắc mặt đều biến ảo ko ngừng. Giờ chúng mới hiểu, nguyên lai kẻ khó đối phó nhất trong đám người Hàn Sơn, ko phải Hàn Sơn hay Cửu U, mà là Mục Trần nhìn qua chỉ có thực lực Lục phẩm Chí tôn này.

Người này, ko chỉ có thiên phú linh trận cực cao, mà nhục thể cũng vô cùng biến thái.

May mà hắn mới chỉ là Lục phẩm Chí tôn, nếu linh lục của hắn cũng đạt tới Thất phẩm Chí tôn, chỉ sợ dù có kim kình thiewen ở đây cũng khó mà chấn áp đc hắn.

Kim Liệt cùng Hoắc Dương nhìn nhau, đều hơi thả lòng một chút. Tuy Mục Trần đỡ đc công kích của Kim Kình Thiên, nhưng Kim Kình Thiên đồng dạng cũng ko có dùng linh lực. Một khi Kim Kình Thiên sử dụng lực lượng linh lực của Thất phẩm Chí tôn đỉnh phong, Mục Trần tất phải bại.

Trên ko trung. Kim Kình Thiên nhej nhàng gật đầu: “Thật ko ngờ ngươi có thể tu luyện nhục thể đến tình trạng này, trong thế hệ trẻ chúng ta, có thể đem thân thể tu luyện tới trình độ này, cũng vô cùng hiếm thấy.”

Lời nói đến đây, Kim Kình Thiên hơi dừng một chút, rồi sau đó khuân mặt hiện lên vẻ dữ tợn khát máu: “Cho nên, vì biểu lộ sự tôn trọng đối với ngươi, anh sẽ cho chú biết, Thất phẩm Chí tôn đỉnh phong, đến tột cùng có bao nhiêu cường hãn!”

ÒA..ÀNH!!

Trong nháy mắt thanh âm của hắn kết thúc, linh lực vàng ong bạo phát, ầm ầm nổ vang. Phong bạo như hòa cùng thiên địa, hiện ra vẻ tráng quang.

Một cỗ linh lực uy áp cường đại tràn ra từ trong cơ thể hắn.

“Ngươi thử tiếp một quyền này của ta thử xem?!”

Kim Kình Thiên đứng trong gió lốc, như biến thành một đầu thần sư thượng cổ báo đạo tuyệt luân. Hắn ngửa mặt lên trời cười to, một quyền ầm ầm đánh ra, chỉ là lần này, trong quyền phong gào thét, ko chỉ có lực lượng cơ thể, mà còn có linh lực mênh mông kinh người tròa lên.

Như một đạo nước lũ màu vàng xuyên qua thiên địa, phá tan tất cả những chướng ngại phía trc.

Một quyền này của Kim Kình Thiên làm những Thất phẩm Chí tôn tầm thương biến sắc, nếu trực tiếp bị đanh trúng, tất bị trọng thương.

Giờ khắc này, coi như là bọn Cửu U, Hàn Sơn cũng phải biến sắc. Một quyền này của Kim Kình Thiên đã mang lại cho họ cảm giác uy hiếp cực mạnh.

Quyền ảnh màu vàng như cầu vồng nối liền thiên địa, phản chiếu trong con mắt của Mục Trần. Thần sắc hắn lúc này cũng vô cùng ngưng trọng, bất quá lại ko hề sợ hãi.

Thực lực của Kim Kình Thiên đúng là rất mạnh, nhưng nếu Mục Trần hắn lui bước, vẫn còn thiếu một chút.

Có lẽ dựa vào lực lượng cơ thể thuần túy, muốn chiến thắng Thất phẩm Chí tôn đỉnh phong còn có chút khó khăn. Nhưng nếu các người cho rằng Mục Trần ta chỉ có vậy, thì lầm to rồi...

Cót kẹtzz!

Song chưởng Mục Trần đột nhiên nắm chặt, chỉ trong tích tắc, ko gian sau lưng hắn trở nên vặn vẹo, một mảng hải dương linh lực dần xuất hiện, đó chính là Chí tôn hải của hắn.

Trong Chí tôn hải, mặt biển quận sóng, linh lực bàng bạc mênh mông đang điên cuồng chấn động.

Hô.

Mục Trần hít sâu một hơi, chậm rãi xòe tay ra, lòng bàn tay hướng về phía trc.

Cầu vông ánh sáng bá đạo xỏ xuyên qua bầu trời, trong mắt Mục Trần cấp tốc phóng đại, cuối cùng ầm ầm đánh tới.

Trong chớt mắt một kích đáng sợ đánh tới, trên tay phải Mục Trần, Long Phượng chi lực xuất hiện, sau đó linh lực từ lòng bày tay trào ra, trực tiếp hóa thành một quang thuẫn linh lực trc mặt.

“Long Phượng kim thuẫn!”

ÒA..ÀNH!

Khi Long Phượng kim thuẫn hình thành, cầu vông ánh sáng bá đạo cũng đánh tới, ko gian lập tức vặn vẹo. Làm cho mọi người trợn mắt há hốc mồm là, bất luận kim quang kia trùng kích như thế nào, lá chắn màu vàng nhìn như nhỏ yếu kia thủy chung đứng vững trc mặt Mục Trần, ko bị phá hủy.

Kim sắc cầu vồng bắt đầu ảm đạm xuống, sau đó nhanh chóng thu nhỏ, rồi dần dần biến mất.

Lúc kim sắc cầu vồng biến mất, Long Phượng kim thuẫn trc mặt Mục Trần cũng biến mất.

“Xem thường linh lực lụcphẩm chi tôn của ta, ngươi sẽ phải thua thiệt.” Long Phượng kim thuẫn biến mất, Mục Trần nhìn qua Kim Kình Thiên cười nói.

Lông mày Kim Kình Thiên nhíu lại. Hắn mơ hồ cảm giác đc, Mục Trần này tuy chỉ mới Lục phẩm Chí tôn, nhưng độ tinh thuần của linh lực, lại xa xa vượt qua cảnh giới Lục phẩm Chí tôn.

Người này, bất kể là thân thể hay linh lực đều có tạo nghệ cực cao.

Ko dễ đối phó!

Bất qua càng là đối thủ khó nhằn, mới càng kích thích chiến ý của hắn, đem tất cả đối thủ lần lượt đạp xuống dưới chân, hắn mới có thể ko ngừng đột phá.

Con đường tu luyện, vốn là khiêu chiến cường giả!

“Ha ha, chịu thiệt sao? Người có tư cách khiến ta chịu thua thiệt ko nhiều, ta muốn xem ngươi có đủ tư cách trở thành một trong số đó hay ko đây.” Kim Kình Thiên cười lạnh. Chớp mắt, chân hắn giẫm mạnh một cái, hư ko dưới chân vỡ vụn, thân hình trực tiếp hóa thành kim quang mãnh liệt bắn ra, quyền phong mang theo thanh âm sư tử rít gào, mãnh liệt trấn áp hướng Mục Trần.

Kim quang óng ánh bao phủ thân hình Mục Trần. Long Phượng tề minh, thanh âm ko ngừng quanh quẩn, Chí tôn hải sau lưng chấn động ko gian, lực lượng thân thể cùng linh lực dung hợp hoàn mỹ. Đối mặt với thế công mãnh liệt của Kim Kình Thiên, hắn lựa chọn trực tiếp ngạnh kháng.

ÒA..ÀNH!! ÒA..ÀNH!!

Hai bóng người kim sắc ko ngừng va chạm, quyền chưởng đối kháng, mỗi lần va chạm tựa như sinh ra sấm chớp, chấn động thiên địa.

Ở phía dưới, tất cả mọi người đều thần sắc ngưng trọng nhìn một màn đối kháng này. Sóng va chạm đã đem tầng mây trong phương viên mấy vạn trượng chấn cho tan nát.

Ngắn ngủi mấy phút, hai đạo thân ảnh trên trời đã giao phong hơn trăm hiệp.

Song phương đều dùng tư thái trực tiếp nhất đối đầu, ko hề né tránh, từng quyền va chạm. Loại va chạm đáng sợ này, ngay cả bọn Hàn Sơn cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Sắc mặt của Kim Liệt cùng Hoắc Dương ( liệt dương ^^) theo việc Mục Trần cùng Kim Kình Thiên đối đầu ko phân cao thấp mà trở nên khó coi. Bọn hắn ko nghĩ tới, dù Kim Kình Thiên đẫ đem lực lượng linh lực của Thất phẩm Chí tôn thể hiện ra, cũng ko có cách nào dành đc thắng lợi một cách dễ dàng.

“Kẻ này sao mạnh vậy?” Kim Liệt nghiến răng nghiến lợi, trong lòng có chút kinh hãi. Ko ngờ Hàn Sơn mời tới trợ lực lại hại như vậy, cũng may bọn hắn chuẩn bị đầy đủ, nếu ko, đúng là thua thiệt bởi Hàn Sơn.

“Tiểu tử này nhìn như khí thế cường thịnh, nhưng vẫn chỉ là Lục phẩm Chí tôn, độ hùng hồn của linh lực ko thể bằng đc đại ca, cho nên loại cục diện này, hắn ko thể kiên trì quá lâu.”

Ánh mắt Kim Liệt lập lòe, hắn dù sao cũng đc coi là thiên tài, chút nhãn lực vẫn phải có, đã nhìn ra mấu chốt của vấn đề. Cuộc chiến này nhìn như đang giằng co, nhưng nếu kéo dài, Mục Trần chắc chắn sẽ bị thua thiệt.

ÒA..ÀNH!!

Dưới vô số ánh mắt chú mục, trên bầu trời, lại lần nữa mạnh mẽ va chạm. Hai đạo thân ảnh bắn ngược ra ngoài, quần áo đều rách nát, lộ ra vẻ chật vật.

Trên thân thể hai người hiện lên tưng vết bần tím, đó là do trực tiếp thừa nhận lực trùng kích đáng sợ của đối phương, cũng may thân thể cả hai đều đủ cường hãn, nếu đổi lại là thường nhân thì đã sớm toi rồi.

Hô hấp của Kim Kình Thiên có chút ồ ồ, hai mắt hắn hiện lên vẻ khát máu nhìn Mục Trần chằm chằm, chợt hắn nhếch môi cười dữ tợn, lấy tay xóa đi vết máu trên mỏ, ko nói lời nào, hai tay cấp tốc kết ấn.

NGAO!

Tiếng sư tử rít gào kinh thiên động địa vang vọng, kim quang chói mắt bạo phát sau lưng Kim Kình Thiên, cuối cùng hóa thành một đầu kim sư khổng lồ cao ngàn trượng.

Hơn nữa, nơi cổ kim sư, mơ hồ có hư ảnh tám đầu sư tử, chỉ là có vút mơ hồ, ko đc rõ ràng.

Nhưng việc này đã chứng minh, Kim Kình Thiên đã gần như thức tỉnh hoàn toàn huyết mạch hoàng kim Cửu Đầu Sư.

“Ngay cả hình thái thần thú hoàng kim Cửu Đầu Sư cũng gọi ra rồi...” bọn Hàn Sơn nhìn một màn này, ánh mắt đều ngưng tụ. Thân là thần thú, bọn hắn minh bạch, một khi triệu hoán ra hình thái thần thú, tự thân lực chiến, sẽ tăng lên rất nhiều.

Hô!

Mục Trần nhìn hoàng kim Cửu Đầu Sư khổng lồ trong thiên địa, hít sâu một hơi, hai tay hắn cũng bắt đầu kết ấn.

Linh quang bàng bạc xuất hiện. Người ngoài có thể nhìn thấy, một đạo Chí tôn pháp thân cực lớn đang chậm rãi ngưng tụ sau lưng Mục Trần.

Toàn thân Chí tôn pháp thân tỏa ra kim quang, giống như kim nhân. Ở sau đầu nó, hiện ra một vầng mặt trời, có cảm giác thần bí, làm thiên địa rung động.

Ngươi có hình thái thần thú.

Ta có Chí tôn pháp thân.

Nếu đã vậy, liền xem xem ái mới là kẻ cười cuối cùng?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.