Muội Muội Đừng Chạy

Chương 36




Tử khí bao phủ xung quanh như nước lũ, mang theo vô số đạo thân ảnh xám trắng từ trong rừng rậm xông thẳng mà ra, sau đó lại nhắm về phương hướng phía xa gào thét mà đi, chúng căn bản vôn linh trí không cao nên tự nhiên cũng không hề suy nghĩ vì cách gì mà mục tiêu lại đột nhiên biến mắt, cho nên cứ nhắm thẳng phía trước mà đi...

Mà ở phía sau, bọn người Hàn Sơn sau khi nhìn thấy bầy thú linh khổng lồ đã rời đi xa, thân thể vốn đang căng cứng vì căng thẳng liền trở nên mềm nhủn, mấy vị cường giả của Tê Ma tộc sắc mặt trắng bệch liền đặt mông ngồi xuống mặt đất, trên mặt vẩn còn nét sợ hãi cực độ.

Thời điểm trược khi bầy thú linh trùng kích tới, bọn hắn cho rằng mình đã phải tán than tại cổ này.

"Mục huynh... Lần này thực sự phải đa tạ rồi." Hàn Sơn nuốt từng ngụm nước bọt, cảm giác như vừa thoát khỏi kiếp nạn, hướng về phía Mục Trần, cảm kích nói.

Lần này nếu như không có Mục Trần, chỉ sợ lúc này bọn hắn không chết cũng bị rượt đuổi như chó nhà có tang.

Mục Trần lắc đầu cười nói: "Thật ra cũng chỉ là thử xem mà thôi, không ngời lại có hiệu quả tới vậy."

Hàn Sơn nghe hắn nói vậy cũng không nói gì thêm, dù sao thì hắn đối với tính cách của Mục Trần cũng coi như là nắm dc đôi chút, nếu như nhất định nắm chắc thì hắn tuyết đối sẽ không làm những sự tình mạo hiểm như vầy.

"Đã có vật này như vậy chẳng phải nói chúng ta có thể tuỳ ý di chuyển bên trong Vạn Thú Mộ hay sao?" Mặc Phong có chút kinh ngạc nói.

Mục Trần lắc đầu, nói: "Những thú linh lần này mà chúng ta gặp vốn có linh trí không cao, cho nên có thể dung linh trận đơn giản để tránh đi cảm giác của bọn chúng, tuy nhiên, nếu như vô tình gặp phải những thú linh có thực lực cườg đại hơn thì loại thủ đoạn này chỉ sợ không có hiệu quả."

Về điểm này thì trước đó hắn cũng đã phát giác ra được, số lượng thú linh vừa lướt qua tuy rằng rất đông, tuy nhiên quá hắn vẩn tinh tường phát giác được, những Thất phẩm Thú Linh kia vẩn có chút chần chờ khi lướt qua, hiển nhiên là cũng đã có chút cảm ứng được bọn hắn, bất quá bởi vì đại bộ phận thú linh phía sau không ngừng lao lên, cho nên bọn chúng cũng không tiếp tục truy tìm mà rất nhanh đã sánh bước cùng với đại bộ phận kia mà đi.

Vì vậy có thể thấy được, thực lực Thú Linh càng mạnh thì cảm giác sẽ càng nhạy cảm, đến lúc đó muốn dựa vào linh trận để che dấu mà đi thì hiển nhiên là sẽ không thành.

Đợi đến khi thú linh đã rời xa khỏi khu vực này, Mục Trần cong ngón tay búng ra, Linh trận bao phủ bên ngoài bắt đầu tiêu tán dần, mà ánh mắt của hắn thì đang nhìn lên trên đỉnh núi phía xa.

Tại nơi đó, đầu lĩnh Kim Liệt cùng với bọn người Hoắc Dương đều mang sắc mặt âm trầm, hai mắt tràn ngập sát ý nhìn chằm chằm vào bọn hắn.

"Xem ra lần này khiến bọnn ngươi thất vong rồi..." Mục Trần nhìn qua sắc mặt âm trầm của bọn người Kim Liệt, trên gương mặt liền hiện lên nụ cười châm biếm.

"Ha ha, không nghĩ tới trong số các ngươi lại có một tên Linh Trận Sư... Thật sự là ngoài ý muốn của ta." Kim Liệt ngữ khí âm u nhìm chằm chằm vào Mục Trần, cười nói.

Ánh mắt bọn Hàn Sơn cũng đồng dạng trở nên âm trầm, nhìm chằm chằm vào bọn Kim Liệt, nhe răng cười nói: "Sự tình ngoài ý muốn của ngươi e rằng không chỉ có bấy nhiêu thôi đâu Kim Liệt, xem ra lần này bảo bối trong Đa Bảo Thú, ngươi không có cách nào độc chiếm 1 mình được rồi."

"Vậy sao?"

Kim Liệt mí mắt vừa nhấc, khóe miệng có chút mỉa mai nói: "Hàn Sơn, ngươi cho rằng vừa thoát qua được 1 kiếp nạn thì có thể cùng ta khiêu chiến sao? Cho dù không có những Thú Linh kia hỗ trợ thì sao chứ? Bằng vào thực lực của các ngươi, chẳng lẽ ảo tưởng rằng có thể gây ra sóng gió gì hay sao chứ?"

Hoàng Kim Sư tộc bọn hắn cùng Thiên Lang tộc liên thủ, Thất phẩm Chí Tôn có đến 10 người, mà trái lại bọn người Mục Trần số lượng cũng chỉ có 5 người, nếu như thật sự động thủ, hiển nhiên bên bọn hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.

"Vậy ngươi cứ thử xem?" Hàn Sơn tuy thấy lực lượng 2 bên chênh lệch nhưng cũng không hề sợ hãi, bên bọn hắn không chiếm ưu thế về nhân số, nhưng lại hơn về chất lượng, Cửu U cùng Mặc Phong trong hàng ngũ Thất phẩm Chí Tôn tuyệt đối có thể xem như là hàng đầu, những tên thất phẩm chí tôn tầm thường căn bản ko thể so sánh.

Hơn nữa, bên phe bọn hắn còn có 1 tên có sức chiến đấu căn bản không thể dùng lẽ thường để phán đoán là Mục Trần, nhìn về phía kẻ đã dùng một quyền liền đem Lục Tùy đánh thành trọng thương, coi như là Hàn Sơn thì đáy lòng cũng có chút kiêng kị.

Dựa theo suy đoán của hắn, Mục Trần tuy chỉ có thực lực là Lục phẩm Chí Tôn, nhưng chỉ sợ là bốn, năm tên Thất phẩm Chí Tôn cùng liên thủ cũng chưa chắc là có thể trong tay hắn chiếm được ưu thế.

Kim Liệt ánh mắt hơi có vẻ âm lãnh nhìn chằm chằm vào Hàn Sơn, chợt lành lạnh cười nói: "Đã sớm nghe nói qua danh tiếng của Tê Ma tộc Hàn Sơn, xem ra hôm nay ta rốt cục cũng có cơ hội lĩnh giáo đôi chút."

Hắn chỉ mặt gọi tên muốn đối phó Hàn Sơn, hiển nhiên là có ý định tự mình ra tay đối phó.

"Vậy thì Cửu U của Cửu U Tước tộc, để cho ta." Thiên Lang tộc Hoắc Dương, ánh mắt mang vẻ hung ác nhìn về phía Cửu U, bọn hắn cho rằng bên phía bọn Hàn Sơn thì chỉ có ba người Hàn Sơn, Cửu U, Mặc Phong là đáng để bọn hắn coi trọng, về phần những người còn lại, căn bản không hề được bọn hắn coi trọng.

Về phần tên tiểu tử linh trận sư, cũng chỉ có thực lực Lục phẩm Chí Tôn, muốn đem hắn loại bỏ cũng không hề có chút khó khăn.

" Kim Cương ngươi mang theo một người đi đối phó với tên còn lại." Kim Liệt nghiêng đầu nói với 1 gã nam tử tóc vàng sau lưng hắn, mà theo lời hắn nói thì chính là muốn Kim Cương đối phó với Mặc Phong.

Mà tên nam tử sau lưng Kim Liệt, thân thể cực kỳ cường tráng, thân to như 1 tảng đá lớn, làn da hiện lên màu vàng kim óng ánh, người này trong Hoàng Kim Sư tộc tuy nói khó so sánh với Hoàng Kim song hùng, nhưng bản thân cũng có một ít danh khí, hơn nữa hiện tại liên thủ cùng với một gã Thất phẩm Chí Tôn, cho dù không có biện pháp đả bại Mặc Phong, nhưng muốn cầm chân Mục Phong thì hoàn toàn thừa sức.

"Tốt!"

Nam tử tên Kim Cương nhếch miệng cười cười, lộ ra hàm răng trắng, ánh mắt như đao, tập trung nhìn về phía Mặc Phong.

Đối mặt với cái nhìm chăm chú như sói rình mồi của Kim Cương, thần sắc trên mặt Mặc Phong vẫn bình thản như cũ, không hề gợn sóng.

"5 người còn lại, đem những tên khác xử lý đi." Kim Liệt phân phó, ngoại trừ Hàn Sơn, Cửu U, Mặc Phong bên phía đối phương cũng chỉ có ba tên Thất phẩm Chí Tôn, hiện tại phái ra năm người thừa sức nhanh chóng giải quyết hết.

Kim Liệt nói xong dăm ba câu liền đem nhân thủ phân phối thỏa đáng, mà dựa theo thực lực 2 bên hiện ra thì đối với loại phân phó này hoàn toàn đem phe Hàn Sơn áp chế xuống.

Mà Kim Liệt bên này hoàn toàn nắm chắc kết quả chiến thắng.

Kim Liệt đứng chắp tay, ánh mắt mỉa mai nhìn chằm chằm vào bọn người Hàn Sơn, Cửu U, nói: "Nếu như ta là các ngươi thì trước đó sẽ tranh thủ thời gian để bỏ chạy càng xa càng tốt, hiện tại coi như là các ngươi có thể tránh thoát việc bị thú linh tấn công thì như thế nào? Bây giờ ở lại còn không phải là vô duyên vô cớ chịu chết hay sao."

Bên cạnh Kim Liệt, Hoắc Dương cũng cười trào phúng, dùng ánh mắt thương cảm mà nhìn bọn người Hàn Sơn, trước đó hắn đã nói là hợp tác với Kim Liệt thì phần thắng cao hơn nhiều, bởi vì Hoàng Kim Sư tộc lần này đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, bọn Hàn Sơn tuyệt đối không có khả năng chuyển bại thành thắng được.

Sau khi Kim Liệt phân phó hoàn tất, thân hình hắn khẽ động, liền không chút do dự mà trực tiếp là hóa thành 1 đạo kim quang xuất hiện ở trước mặt Hàn Sơn, linh lực trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, ánh mắt giống như Sử Tử tập trung vào Hàn Sơn, trong mắt hiện lên tia tinh huyết nồng đậm,

"Hi vọng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng." Kim Liệt thản nhiên nói.

Hàn Sơn sắc mặt dữ tợn, cười một tiếng, cũng không nói nhiều liền vận chuyển Linh lực bộc phát hết ra ngoài như núi lửa phun trào, ở sau lưng hắn, Linh lực trong lúc biến thành chi ảnh của Thượng Cổ Tê Ma, khí thế hung ác ngập trời.

Mà thời điểm Kim Liệt cùng Hàn Sơn bắt đầu dành co thì bên này, Hoắc Dương cũng xuất hiện ở trước mặt Cửu U.

Cửu U dùng đôi mắt lạnh lùng quét nhìn hắn một cái, cũng không nói nhiều lời, trên ngọc thủ dần dần xuất hiện 1 ngọn lửa màu tím.

Bá!

Mà phía bên kia thì Kim Cương suất lĩnh cùng 1 tên Thất phẩm Chí Tôn, 1 trái 1 phải đối mặt với Mặc Phong, hắn nhếch miệng cười, nhìn như chất phác nhưng trong ánh mắt lại hung ác vô cùng: "Kế tiếp phiền người lưu lại nơi này."

Cùng lúc đó ở phương hướng khác, năm tên Thất phẩm Chí Tôn tạo thành hình quạt mãnh liệt lao đến chỗ bọn Mục Trần, Mặc Linh, trong khoé mắt tràn đầy hàm ý trêu tức.

Trong mắt bọn chúng thì chỉ có 3 tên Thất phẩm Chí Tôn của Tê Ma tộc là có chút cân lượng, còn về phần Mục Trần cùng với Mặc Linh chỉ có thực lực Lục phẩm Chí Tôn, căn bản không được chúng để trong mắt.

Ba vị cường giả của Tê Ma tộc thấy thế liền lập tức tiến lên một bước, ánh mắt cũng dần trở nên hung ác.

"Mục huynh, chúng ta sẽ đối phó với 3 tên, 2 tên còn lại giao cho 2 người xử lý." Một gã Tê Ma tộc nhìn về phía Mục Trần khách khí nói.

Trước đó bọn hắn đã được chứng kiến sức chiến đấu của Mục Trần cho nên hắn hiểu rất rõ, nếu như chỉ là 1 tên Thất phẩm Chí Tôn tầm thường nếu đối đầu với hắn thì quả thực tự tìm đường chết.

Mục Trần không trả lời, tầm mắt của hắn không chỉ dừng lại trên người năm tên Thất phẩm Chí Tôn, mà có chút mịt mờ nhìn về phía xa xa, lúc bọn người Kim Liệt, Hoắc Dương đều động thủ, Hoàng Kim Sư tộc cùng Thiên Lang tộc còn có ba người rơi lại phía sau.

Bất quá ba người này Linh lực quanh thân cũng không mạnh mẽ lắm, hiển nhiên cũng chỉ là vào cấp độ Lục phẩm Chí Tôn, có lẽ vì thế nên Kim Liệt mới không để cho bọn hắn ra tay.

Mục Trần nhìn thoáng qua cả 3 liền nhanh chóng thu ánh mắt về, trong mắt tinh quang lập loè, chợt khoát tay áo nói với ba vị cường giả Tê Ma tộc: "Các ngươi lui lại đi, bọn hắn cứ giao cho ta đối phó."

Ách...

Lời vừa nói ra, không chỉ khiến 5 tên thất phẩm chí tôn đối diện sửng sốt, mà ngay cả ba cường giả của Tê Ma tộc cùng với Mặc Linh cũng đều giật mình, sau đó có chút kinh ngạc nhìn vào Mục Trần.

Hắn vậy mà muốn lấy một địch năm, một mình đối phó với năm Thất phẩm Chí Tôn?

Coi như là cường giả Thất phẩm Chí Tôn đỉnh phong cũng chỉ sợ khó có thể làm được a?

"Hừ... Đúng là không biết sống chết."

Ở phía xa, Kim Liệt nghe thấy liền nhếch miệng cười một tiếng, sau đó mặt không biểu tình phất tay nói: "Giết hắn đi."

Trong mắt của hắn, thì hành vi này của Mục Trần hiển nhiên chỉ là muốn thể hiện trước mặt người khác, đúng là ngu không ai bằng.

Về phần 5 tên Thất phẩm Chí Tôn cũng đồng dạng mang ánh mắt kỳ lạ liếc nhìn Mục Trần, trên khuôn mặt lộ vẻ thuơng hại, tên này không lẽ hiện tại bị dồn tới bức đường cùng nên phát điên hay sao? Nếu thật là thế thì đúng là tội nghiệp.

Hàn Sơn, Cửu U, Mặc Phong cũng đều quay mặt nhìn nhau, tuy nói là bọn hắn đều biết được Mục Trần có sức chiến đấu phi phàm, nhưng muốn cùng lúc đối phó với năm Thất phẩm Chí Tôn, quả thực là cực kỳ khó khăn.

Bất quá, tuy rằng trong nội tâm có chút hoài nghi, nhưng xuất phát từ tín nhiệm, nên Hàn Sơn hay là ba vị cường giả Tê Ma tộc cũng nhẹ gật đầu.

Cho nên bọn họ cũng chỉ có thể mang sắc mặt cổ quái mà lui về phía sau, dù sao đến lúc đó, nếu sự tình chuyển biến xấu đi thì bọn hắn liền lập tức ra tay giúp đỡ, tuy nhiên khi nghĩ đến khả năng của Mục Trần, có lẽ không đến mức gặp phải nguy hiểm.

Về phía năm tên Thất phẩm Chí Tôn đang đứng hai tay ôm ngực, bọn hắn cũng không vội vàng động thủ, chỉ là đứng đó dùng ánh mắt trêu tức nhìn về phía Mục Trần.

Bất quá, đối với loại cái nhìn của bọn chúng, Mục Trần cũng chỉ đứng yên tại chỗ, hai mắt khép hờ.

Kim Liệt từ xa nhìn thấy bộ dánng đó của Mục Trần, lông mày không nhịn được nhíu một cái, cảm giác có chút gì đó không thích hợp, trong nội tâm giống như nhớ ra điều gì đó, liền lập tức biến sắc, lạnh lùng nói: "Động thủ, hắn đang bố trí Linh trận!"

Năm tên Thất phẩm Chí Tôn nghe vậy, vốn là đang mỉm cười nhìn về phía Mục Trần, thần sắc lập tức biến đổi, linh lực toàn thân liền vận chuyển, lập tức lao về phía Mục Trần.

Mà vào đúng lúc này, hai mắt Mục Trần vốn đang khép hờ dần chậm rãi mở ra, hắn nhìn qua năm tên Thất phẩm Chí Tôn đang mãnh liệt lao đến, khóe miệng nhấc lên một vòng cười mỉa mai.

"Thực là một đám ngu xuẩn..."

Lời vừa nói ra, tại ngón giữa Mục Trần đột nhiên có hàng trăm hàng ngàn đạo Linh ấn bắn ra, sau đó nhanh chóng sáp nhập vào giữa thiên địa.

Ầm ầm!

Tại phiến thiên địa này liền lập tức chấn động, linh lực như cuồn phong liền xuất hiện mang theo thế phô thiên cái địa đáp xuống.

Mục Trần mười ngón kết lại, 1 tiếng nói chậm rãi từ trong miệng hắn truyền ra.

"Thiên phẩm Linh trận, Tru Tiên Trận!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.