Muội Muội Đừng Chạy

Chương 33




Ánh mắt màu đỏ tươi của vị cường giả đầu lĩnh Thiên Lang tộc hơi chằm chằm nhìn vào mấy người Mục Trần, ánh mắt sắc bén giống như dao găm, như muốn đem mấy người họ đâm thủng.

"Ha ha, Hoắc Dương huynh không cần phải lo lắng, bọn họ là bằng hữu Cửu U Tước tộc, ta lần này tìm họ hợp tác." Hàn Sơn nghe vậy, thì là cười cười, giải thích.

"Người hợp tác?"

Cường giả đầu lĩnh Hoắc Dương Thiên Lang tộc nhướng mày, cười lạnh nói: "Hàn Sơn, ngươi tưởng cái nơi Đa Bảo Thú vẫn lạc có bảo bối vô cùng vô tận hay sao? Càng nhiều người chia lãi, ta không đồng ý."

Hàn Sơn sắc mặt bất động, nói: "Hoắc Dương huynh cứ việc yên tâm, đã bọn họ là ta mời đến, đến lúc đó nếu muốn chia phần, tốt, ta sẽ lấy phần của nhóm chúng ta mà chia sẽ không đụng đến phần của các ngươi."

Hoắc Dương nghe vậy, sắc mặt lúc này mới hơi chút trì hoãn, nhưng ánh mắt hung ác vẫn như trước nhìn chằm chằm vào đám người Mục Trần, chợt khóe miệng có chút hếch lên, trong mắt xẹt qua một vẻ khinh thường.

Hiển nhiên hắn đã là cảm ứng ra nhóm Mục Trần chỉ có Cửu U cùng Mặc Phong đã bước chân vào Thất phẩm Chí Tôn, còn lại hai người đều là Lục phẩm Chí Tôn.

Chút thực lực ấy, cũng dám đến Vạn Thú Mộ, thật sự là bị tham lam làm lu mờ lý trí rồi, đúng là ngu xuẩn.

Trong ánh mắt Hoắc Dương vẻ khinh thường cũng không có che dấu, cho nên Mục Trần, Cửu U cũng phát giác được, bất quá họ cũng không tức giận, thần sắc bình tĩnh, cũng không muốn cùng cường giả Thiên Lang tộc tạo thêm bất hòa.

Ánh mắt Mục Trần nhìn thoáng qua đoàn người Thiên Lang tộc, bọn họ tổng cộng có năm người, trong đó bốn người đều có thực lực là Thất phẩm Chí Tôn, đội hình bực này, so với Tê Ma tộc cũng không íu hơn, hiển nhiên, lần này vì bảo vật tại nơi Đa Bảo Thú vẫn lạc, Thiên Lang tộc cũng hao tốn một ít đại khí lực.

Dù sao, tiến vào Thần Thú chi nguyên, độ khó khăn sẽ tăng lên rất nhiều, cho nên mặc dù là Cửu U Tước tộc cũng chỉ là có ý định đưa bốn người bọn họ tiến vào. Ở trong đó tự nhiên cũng có một vài trường hợp tộc nhân có thực lực íu kém nhưng vẫn đạt được chỗ tốt, dù sao cái Thần Thú chi nguyên này Thiên kiêu gia tộc quá nhiều, cho nên người tiến vào trong đó tự nhiên là đạt được thành quả tốt mà không phải bỏ ra nhiều khí lực.

Bất quá bốn vị Thất phẩm Chí Tôn của Thiên Lang tộc. Ngoại trừ đầu lĩnh Hoắc Dương làm cho Mục Trần phải để ý, những người còn lại chỉ là quét nhìn qua, cảm giác của hắn ba vị Thất phẩm Chí Tôn này, cũng cùng với thủ hạ của Lôi Nha tộc là Lục Tùy năng lực không chênh lệch nhiều. Nếu như là trước khi Long Phượng thể chưa đột phá đến tầng thứ hai, có lẽ hắn giải quyết còn có chút phiền toái, nhưng hiện tại sao … thì ngược lại quá dễ dàng.

"Hoắc Dương huynh, tình huống tại đây như thế nào?" Hàn Sơn cười hỏi.

Hoắc Dương miệng nhếch lên, nói: "Hoàng Kim Sư tộc nửa ngày trước đã đến, bất quá bọn họ cũng không dám đơn thân độc mã xông vào chỗ sâu bên trong, lúc này số lượng Thú Linh tựa hồ càng ngày càng nhiều."

"Hoàng Kim Sư tộc từng để người tới đưa tin, trải qua dò xét, vị trí Đa Bảo Thú vẫn lạc, thực lực Thú Linh đạt tới Thất phẩm Chí Tôn. Số lượng đã gia tăng đến 15 đầu."

Hàn Sơn nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, 15 đầu Thú Linh có thực lực Thất phẩm Chí Tôn, nếu như bọn hắn tùy ý đơn thân mà đi vào, chỉ sợ khó mà một mình đạt được hết.

"Ý của Hoàng Kim Sư tộc, là trước liên thủ giải quyết hết những bầy Thú Linh này, chờ đến bảo địa, sẽ quyết định ai là chủ sở hữu cuối cùng." Hoắc Dương liếc nhìn Hàn Sơn, nói ra.

"Liên thủ sao?"

Hàn Sơn từ chối cho ý kiến, chỉ là nói: "Chúng ta đi xem trước."

Hắn dẫn đầu mọi người trực tiếp lướt đi tiến vào rừng rậm, nhanh chóng đi xâu vào trong.

Phía sau, Hoắc Dương nhìn thân ảnh của bọn Hàn Sơn, ánh mắt hoang mang chớp động. Phất phất tay, dẫn người của hắn nhanh chóng đuổi theo.

Cánh rừng rậm này cây cối màu xám trắng, ở trong đó tử khí nồng đậm tràn ngập, hơn nữa càng xâm nhập sâu vào trong đó, Mục Trần cảm giác được cái loại tử khí này càng nồng đậm, làm cho huyết dịch trong người đều có chút đình chỉ.

Trong rừng rậm khổng lồ, đoàn người Mục Trần tốc độ chậm lại, lúc này phía trước rừng rậm dường như bắt đầu thưa thớt, chuyển biến thành một mảnh địa thế có dốc núi, đám người Mục Trần dừng lại bên trên cự nham xám trắng, ánh mắt nhìn về thung lũng cực lớn phía dưới sườn núi. Chỗ đó cây cối bởi vì bị tử khí ăn mòn hiện ra sắc thái đen kịt một khu vực, có tiếng thú rống vang lên bên trong tử khí, loáng thoáng có thể thấy được vài bóng dáng du đãng trôi nổi.

"Nơi này chính là nơi Đa Bảo Thú vẫn lạc." Hàn Sơn chỉ tới chỗ thung lũng cực lớn, mặt sắc mặt ngưng trọng.

Mục Trần ngưng thần nhìn lại, trên không thung lũng khổng lồ kia, tro tử khí đáng sợ ngưng tụ thành mây, toàn bộ thiên địa, không có sinh cơ.

Loại cảnh tượng này, bên trong Vạn Thú Mộ là đại biểu cho một nơi cực kỳ nguy hiểm, người bình thường nhìn thấy loại tình huống này đều là tránh đi, nghĩ đến nếu như không phải vô tình phát hiện, chỉ sợ những cường giả Tê Ma tộc, Thiên Lang tộc, Hoàng Kim Sư tộc, cũng là không thể nào phát hiện tại đây cất dấu thể xác của Đa Bảo Thú.

Lúc đoàn người Mục Trần đang quan sát lấy phiến khu vực này, xa xa đột nhiên có kim quang lập lỏe, sau đó có thêm âm thanh xé gió truyền đến, Hàn Sơn thần sắc lập tức đề phòng.

Những kim quang kia rất nhanh xuất hiện ở cách đó không xa, xuất hiện một thân hình khôi ngô mang đến một cỗ áp bách cường đại.

Ánh mắt Mục Trần cũng nhìn tới, tổng cộng có sáu người, thể hình khôi ngô, một đầu tóc vàng, trên mặt có kim văn nhàn nhạt, Kim sắc trong con mắt, một cảm giác áp bách bá đạo không che dấu được đi ra.

Hiển nhiên, những người này có lẽ là đến từ Hoàng Kim Sư tộc.

Những cường giả Hoàng Kim Sư tộc này vừa xuất hiện, người của Tê Ma tộc cũng là lập tức cảnh giác, toàn thân căng cứng, quanh thân Linh lực bắt đầu khởi động, nhìn chằm chằm vào đối phương.

Ngược lại thần sắc Hàn Sơn rất bình tĩnh, hắn trực tiếp nhìn về phía nhóm người Hoàng Kim Sư tộc, chỗ đó có một gã nam tử khôi ngô, thân hình giống như thiết tháp, phía dưới làn da kim quang ám uẩn, một cỗ Linh lực áp bách kinh người, không ngừng theo cơ thể hắn phát ra.

"Kim Liệt...quả nhiên người của Hoàng Kim Sư tộc là cho ngươi dẫn đầu." Hàn Sơn nhìn chằm chằm vào vị nam tử khôi ngô này, chậm rãi nói.

Cửu U đối với Mục Trần thấp giọng nói ra: " thế hệ này trẻ tuổi ở bên trong Hoàng Kim Sư tộc, có hai cái người nổi bật, được xưng là Hoàng Kim song hùng Kim Liệt là người thứ nhất, xem ra người thứ hai lần này không tới."

Mục Trần nhẹ nhàng gật đầu, Kim Liệt đích thật làm cho người người cảm thấy có một loại cường đại áp bách, Thất phẩm Chí Tôn tầm thường chỉ sợ xa không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa, hắn cũng là có thể cảm giác được, thân thể Kim Liệt, cũng là trải qua tu luyện càng cường đại.

Thiết Tháp nam tử nghe được giọng Hàn Sơn, nhếch miệng cười, lộ ra răng trắng dày đặc, phảng phất tản ra hàn khí, ánh mắt ẩn chứa áp bách liếc nhìn Hàn Sơn, sau đó dừng lại trên người Cửu U, Mặc Phong.

"Hàn Sơn, ngươi đối với bản thân và người của Tê Ma tộc cũng không quá tự tin rồi, loại này cơ duyên, đều cam lòng để cho người khác đến kiếm một chén canh?" Kim Liệt cười nói, trong tiếng cười có thêm một ý trào phúng.

Cửu U nghe vậy, thản nhiên nói: "Chúng ta chỉ là được Hàn huynh mời tới để mở mang tầm mắt mà thôi."

Kim Liệt cười nói: "Đội hình như vậy cũng dám xông vào, không biết nên nói các ngươi là cuồng vọng hay là vô tri?"

"Cuồng vọng hay là vô tri, thử xem sẽ biết?" Mục Trần mỉm cười.

"Lục phẩm Chí Tôn, nơi này ngươi có tư cách nói chuyện?" một gã Thất phẩm Chí Tôn Hoàng Kim Sư sau lưng Kim Liệt tộc lạnh giọng quát.

Kim Liệt khoát tay áo, ngăn không cho thủ hạ nói, ánh mắt của hắn cũng không nhìn Mục Trần, một tên Lục phẩm Chí Tôn căn bản không đáng hắn coi trọng.

"Hàn Sơn, chúng ta cũng không muốn cùng các ngươi cãi nhau…Trải qua dò xét của chúng ta trước đó, bên trong phiến khu vực này đã xuất hiện hơn mười đầu Thú Linh cấp bậc Thất phẩm Chí Tôn, hơn nữa còn có một lượng lớn Thú Linh, bằng vào đội ngũ chúng ta, là không thể nào thành công xông qua."

Kim Liệt nhìn về phía Hàn Sơn, nói: "Điều này người Thiên Lang tộc cũng đã dò xét qua, nếu như ngươi cảm thấy không tin, có thể lại đi dò xét một lần nữa."

Phía sau Hoắc Dương cường giả Thiên Lang tộc cũng gật đầu.

Ánh mắt Hàn Sơn chuyển hướng tới khu vực tử khí nồng đậm nhíu mày, kỳ thật không cần dò xét hắn cũng đã có thể cảm ứng được, bên trong phiến khu vực này, có không ít Thú Linh lợi hại tồn tại.

"Mục huynh, ý của các ngươi như thế nào?" Hàn Sơn trầm mặc một thoáng, nhìn về phía Mục Trần dò hỏi.

Kim Liệt cùng Hoắc Dương nhìn thấy Hàn Sơn không hỏi Cửu U, ngược lại là hỏi Lục phẩm Chí Tôn Mục Trần, không khỏi sửng sốt một chút, có chút kinh nghi liếc nhìn Mục Trần, hiển nhiên không rõ vì cái gì Hàn Sơn đối với tên Lục phẩm Chí Tôn khách khí như thế.

Mục Trần cùng Cửu U liếc nhau, sau đó đều gật đầu.

Hàn Sơn thấy thế, lúc này mới hướng về phía Kim Liệt gật đầu, nói: "Trước tiên có thể liên thủ giải quyết hết Thú Linh, về phần bảo vật nơi Đa Bảo Thú vẫn lạc, chờ xông qua sẽ phân phối lại."

Kim Liệt nghe vậy, cũng không thèm để ý gật đầu, sau đó toàn bộ đội ngũ cùng hội tụ tại một chỗ, riêng phân phối khu vực cùng với vị trí của từng nhóm đối phó với số lượng Thú Linh.

"Đều đã chuẩn bị thỏa đáng, vậy thì động thủ đi."

Kim Liệt ánh mắt lẫm liệt, nhìn thấy các nhóm đã phân phối hoàn tất, cũng không nhiều lời, trực tiếp là mang theo cường giả Hoàng Kim Sư tộc bắn đi.

"Chúng ta cũng đi trước, sau khi thanh trừ hoàn tất lại tụ hợp."

Hoắc Dương cũng là nói một tiếng, sau đó dẫn người lướt đi.

"Chúng ta cũng đi thôi."

Hàn Sơn nhìn thấy người của Hoàng Kim Sư tộc và Thiên Lang tộc đã xuất động, nhìn về phía Mục Trần nói một tiếng, sau đó hóa thành một đạo quang ảnh bắn đi, thẳng đến phía dưới phiến thiên địa khổng lồ u ám.

Mục Trần híp đôi con ngươi màu đen lại nhìn thoáng qua phương hướng Hoàng Kim Sư tộc cùng Thiên Lang tộc đi, sau đó chắp tay sau lưng, lặng lẽ đối với Cửu U nói một câu.

Cẩn thận.

Cửu U cùng Mặc Phong liếc nhau, trong mắt có tinh quang xẹt qua, nhẹ nhàng gật đầu.

Lần này tại địa phương Đa Bảo Thú chi tranh, sợ là không có thuận lợi như trong tưởng tượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.