Muội Muội Đừng Chạy

Chương 14




Mục Trần yên lặng đứng trước bia đá màu đen. Trên bề mặt tấm bia hiện lên vô số dấu vết, trong đó có thể cảm nhận được một ít cường giả từng đứng ở nơi này và sử dụng toàn bộ sức mạnh thân thể để đánh ra một kích mạnh nhất.

Nghe nói ở thời kỳ viễn cố đã có một cường giả đem chín chén nhỏ Thanh Đồng Đằng đốt cháy, điều này khiến cho Mục Trần cảm thấy sợ hãi cũng như thán phục người này. Hắn hiểu rõ người có thể đốt cháy chín chén nhỏ thì siêu việt hơn bọn họ rất nhiều. Người này thực lực cũng có thể là Bát phẩm, thậm chí Cửu phẩm chí tôn.

Thần Thú chi nguyên vào thời kỳ viễn cổ có tác dụng rèn luyện thân thể cho nên bên trong có rất nhiều cường giả thân thể mạnh mẽ. Nếu nói bọn họ có thể đốt cháy chín chén nhỏ thì Mục Trần cũng không phải nghi ngờ gì.

Sau khi Thần Thú chi nguyên bị vỡ vụn thì những Thiên Kiêu của các chủng tộc tiến vào đây để tìm kiếm cơ duyên. Những người có thể đốt cháy chín chén nhỏ tại tầng thứ tư Luyện Thể Tháp này thì cũng chỉ đếm được trên đầu ngóng tay.

Mà những người đó cũng là những tên yêu nghiệt cùng lứa, cho dù có đứng chung với Thiên Kiêu các tộc thì cũng không bị mờ nhạt.

Muốn đốt cháy chín chén nhỏ thì Mục Trần hiểu rõ khó khăn như thế nào. Mặc dù Hàn Sơn mạnh mẽ như vậy nhưng dốc hết sức lực cũng miễn cưỡng đốt cháy được bảy chén. Muốn đốt cháy chén thứ chín cũng còn một đoạn khá xa.

Cuối cùng bản thân có thể đốt được mấy chén thì Mục Trần cũng không biết trước được nhưng chắc chắn một điều hắn sẽ cố gắng hết sức!

Bởi vì hắn muốn đột má Long Phượng chân kin bên trong Luyện Thể Tháp này!

Hô.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng Mục Trần cũng trở lại bình thường. Hít sâu một hơi, bàn tay nắm chặt lại dưới những ánh mắt đang nhìn mình. Ánh sáng vàng nhạt từ cơ thể Mục Trần phát ra, làn da của hắn được được ánh sáng vàng phủ lên nhìn như được Hoàn Kim đúc thành, dần dần thu liễm lại giống như Hoàn Kim đã trải qua năm tháng đã lâu.

Thời gian dần trồi qua thì Mục Trần cũng thúc dục toàn bộ sức mạnh của Long Phượng thể, ngay cả huyết nhục tận cùng trong cơ thể cũng co xoắn lại thúc đẩy lực lượng đi ra. Hắn muốn sử dụng toàn bộ sức mạnh của Long Phượng thể!

Cách nơi Mục Trần đứng không xa. Ba người Tông Đằng, Hàn Sơn, Mặc Phong đều nhíu mày lại vì họ có thể cảm nhận được chỗ Mục Trần đứng phát ra một cảm giác khó tả.

Cảm giác này giống như họ đang đối mặt với một ngọn núi nguy nga trong thiên địa.

Long Phượng thể ngưng tụ trên hai tay Mục Trần đã đạt tới cực hạ. Lúc này Chân Long Chân Phượng chi văn cũng rung lên một chút, sau đó liền vang lên tiếng long ngâm phượng hót từ cơ thể hắn phát ra khiến sức mạnh thân thể của Mục Trần tăng lên với tốc độ kinh người.

Rồng ngâm Phượng Minh càng ngày càng to, càng ngày càng dồn dập, khiến huyết nhục toàn thân Mục Trần đều trở nên sôi trào. Đặc biệt là Chân Long Chân Phượng chi văn thì vô cùng nóng bỏng giống như than hồng.

Kim quang sáng chói tỏa ra từ mắt Mục Trần khiến hắn hô hấp có chút chật vật. Bây giờ sức mạnh thân thể đã đạt tới mức vô cùng khủng khiếp. Sức mạnh này nếu muôn so với lúc hắn bị trọng thương thì mạnh mẽ hơn nhiều!

Ba người Hàn Sơn nhìn ánh sáng vàng quanh thân hắn dần đần trở nên chân thực hơn. Ánh sáng vàng này tất nhiên không phải do Linh lực tạo thành mà là khí huyết trông người Mục Trần tỏa ra. Điều khiến họ kinh ngạc không phải là ánh sáng vàng này mà là bên trong nó có mọt chút uy áp khiến họ cảm thấy bị áp bức.

"Không ngờ thực lực của hắn chỉ là Lục phẩm Chí Tôn thực lực lại có thể tạo ra khí thế đáng sợ như vậy...." Ánh mắt Hàn Sơn nhìn Mục Trần chằm chằm. Hắn mặc dù không hề khinh thường nhưng cũng không ngờ Mục Trần lại xuất sắc như vậy. Hắn nghĩ hiện giờ nếu Mục Trần ra tay thì ngay cả Tông Đằng hay Mặc Phong, thậm chí có thể đuổi kịp hắn!

Tên nhân loại này không hề đơn giản.

Đối với những suy nghĩ của Hàn Sơn thì Mục Trần không thể nào biết được. Ánh mắt trở nên ngưng trọng, huyết nhục sôi trào mạnh mẽ khiến hắn cảm thấy mọi động tĩnh đều biến mất chỉ còn mình hắn bên trong thiên địa này.

Ở vào trạng thái này khiến Mục Trần có thể ngưng tụ sức mạnh tới cực hạn.

Ánh sáng màu vàng từ trong mắt Mục Trần tỏa ra, năng lượng trong cơ thể đã đạt tới cực hạn khiến huyết nhục hắn phát ra một chút đau đớn.

Tình trạng này hiển nhiên đã đạt tới cực hạn.

Nếu đã đạt tới cực hạn thì ra tay đi!

Sắc mặt Mục Trần bình tĩnh, cơ thể vững như bàn thạch. Hắn lúc này dù có xô đẩy thế nào cũng không thể ngã, mạnh mẽ đánh ra một quyền.

Một quyền đánh ra, Chân Long Chân Phượng chi văn đều tiến tới, quấn quanh tay phải Mục Trần. Ánh sáng vàng tỏa ra vuốt rồng cùng móng phượng mở rộng ra bao phủ nắm đấm của hắn vào trong.

Rống!

Ngay khi đánh ra quyền này thì âm thanh rông ngâm phượng hót từ thân thể Mục Trần truyền ra vang vong quảng trường cổ xưa.

Lúc này thân thể ba người Hàn Sơn, Mặc Phong, Tông Đằng ba lập tức cứng đơ lại. Bọn họ cảm nhận được một luồng uy áp đáng sợ đang dũng mãnh đi từ trong cơ thể Mục Trần mà ra.

Uy áp này khiến máu trong người họ trở nên run rẩy. Đây chính là cảm giác huyết mạch bị áp chê!

Loại uy áp này khiến ba người lộ vẻ khó tin vì huyết mạch của họ đều thuộc loại cao quý tại Linh thú giới nhưng dưới uy áp truyền ra từ Mục Trần thì sinh ra một cảm giác huyết mạch bị áp chế?

Uy áp này chỉ huyết mạch của Siêu Cấp Thần Thú mới có thể làm được!

Trong lúc ba người còn đang sợ hãi thì Chân Long Chân Phượng đã quấn quanh tay hắn nhìn nắm đấm của hắn giống như Hoàng Kim khiến không gian vặn vẹo, trùng trùng điệp điệp nện lên mặt bia đá.

Oanh!

Đòn công kích vừa chạm vào bia đá thì bọn Hàn Sơn đều cảm thấy toàn bộ quảng trường cổ xưa chợt rung lên một chút. Ngay cả bia đá màu đen cũng có chút rung lên.

Ánh mắt bọn Hàn Sơn nhìn chằm chằm vào nắm đấm của Mục Trần đang dính vào bia đá màu đen. Ngay lặp tức đồng từ tron hai mắt co rút lại.

Ánh sáng vàng và máu thịt từ chỗ nắm đấm của Mục Trần tiếp xúc với bia đá bắn ra tung tóe, có thể nhìn thấy cả xương trắng bên trong. Một quyền này vô cùng mạnh mẽ khiến lực phản chấn lại làm cho nắm đấm của hắn vỡ nát.

Mặc dù máu tươi từ nắm đấm bắn ra tung tóe, lộ cả xương trắng nhưng Mục Trần không có dấu hiệu sẽ thu tay, ngược lại còn quát lên một tiếng. Sức mạnh trong cơ thể vào lúc này ầm ầm bạo phát qua nắm đấm ra ngoài.

Dưới nắm đấm của Mục Trần, ánh sáng vàng tỏa ra bao trùm toàn bộ bề mặt bia đá.

Mặt đất cổ xưa dưới chân hắn cũng rạn ra một vài vết nhỏ.

Ông ông!

Lực lượng trùng kích vô cùng khủng bố. Bọn Hàn Sơn lập tức thấy bên trên bia đá bên trong những chén nhỏ hỏa đã có ngọn lửa cháy lên. Từng chén nhỏ không ngừng cháy lên.

Một chiếc chén nhỏ Thanh Đồng đèn nhanh chóng đốt cháy!

Chỉ sau một chút thì đã có sáu chén nhỏ Thanh Đồng đèn cùng lúc bốc cháy!

Ngay khi chén nhỏ thứ sau bốc cháy thì bên trong chén nhỏ thứ bảy Hỏa Tinh cũng nhanh chóng ngưng tụ. Cuối cùng cháy lên dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người.

"Đốt cháy chén nhỏ Thanh Đồng đèn thứ bảy rồi!" Bên trong Luyện Thể Tháp vang lên tiếng kinh hô. Họ không tin được tốc độ đốt cháy chén nhỏ thứ bảy của Mục Trần còn nhanh hơn Hàn Sơn!

Vào lúc này khuôn mặt Hàn Sơn cũng biến đổi. Đôi mắt hắn gắt gao nhìn vào chén nhỏ thứ tám. Nơi đó là một màu đen xám xít nhưng hắn cảm nhận được sức mạnh một quyền vừa rồi của Mục Trần vẫn chưa hề hết.

Trong lúc Hàn Sơn đang nhìn chằm chằm chén nhỏ thứ tám, sau vài hơi thở cuối cùng Hỏa Tinh cũng xuất hiện...

Mặc Phong cùng Tông Đằng khi nhìn thấy Hỏa Tinh xuất hiện bên trong chén nhỏ thứ tám thì không hẹn mà cùng hít vào một hơi thật sâu. Sức lực của Mục Trần vậy mà lại có thể làm cho Hỏa Tinh xuất hiện bên trong chén nhỏ thứ tám.?!

Việc này ngay cả Hàn Sơn cũng không thể làm được a!

Tí tách.

Máu tươi từ trên nắm đấm của Mục Trần không ngừng rơi xuống, xương trắng ẩn hiện bên trong nhưng không hề nứt vỡ một chút nào. Hoàng Kim dưới tay vẫn dũng manh như trước ầm ầm tiếng vào trong bia đá.

Xuy xuy!

Hỏa Tinh bên trong chén nhỏ Thanh Đồng đèn vốn chỉ có một chút bông nhiên xuất hiện điểm thứ hai, thứ ba…

Hỏa Tinh xuất hiện thêm rồi ngưng tụ lại, cuối cùng dưới ánh mắt của ba người Hàn Sơn bừng bừng bốc cháy!

Đốt cháy tám chén nhỏ Thanh Đồng đèn!

Khuôn mặt bọn họ lúc này có chút khó coi, kinh ngạc nhìn qua chén nhỏ thứ tám đang bốc cháy sau đó nhìn lại thân ảnh trẻ tuổi đang đứng trước bia đá màu đen khiến trong lòng họ vô cùng chấn động.

Không một ai nghĩ Mục Trần có thể đốt cháy chén nhỏ thứ tám!

Một quyền của hắn có bao nhiêu sức mạnh mà lại khủng bố như vậy?!

Một quyền này có lẽ bọn họ phải dốc hết sức mới có thể chống đỡ được a?

Trong ngoài Luyện Thể Tháp ngay khi chén nhỏ thứ tám bốc cháy thì đều trở lên yên tĩnh lạ thường...

Họ kinh sợ đến mức im bặt không thốt lên lời. Mục Trần đứng trước bia đá, cơn đau từ trên nắm đấm truyền tới khiến hắn cảm thấy vô cùng đau đớn. Xem ra hắn đã coi nhẹ lực phản chấn nên bay giờ có chút không chịu nổi.

Bản năng hắn mách bảo chuyện này chưa hề kết thúc!

Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh một quyền vừa rồi đánh lên bia đá. Lúc đó còn có thể khống chế nó như một loại Ám Kình cực kỳ kỳ lạ.

Nếu nó bộc phát hoàn toàn sẽ tạo ra sức phá hoại kinh người.

Không biết chừng có thẻ đốt cháy chín chén nhỏ Thanh Đồng đèn!

Ánh sáng vàng trong mắt Mục Trần bộc phát. Hắn không hề do dự nữa, nhìn nắm đấm đang đặt trên mặt bia đá miệng khẽ quát lên.

"Bạo cho ta!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.