Mười Dặm Gió Xuân Không Bằng Em

Chương 318: 318: Đại Kết Cục 2




Theo chân Lý Thiên Ngọc, Tiểu Long Nữ tuy hiếu kỳ không biết tại sao hắn lại rành đường đi lối rẽ trong cổ mộ như thế, nàng quanh năm suốt tháng sống trong cổ mộ biết đường thì không nói làm gì, nhưng hắn hôm nay nàng mới nhìn thấy lần đầu tiên vậy mà lại có thể rõ ràng như vậy, bất quá, Tiểu Long Nữ cũng không phải người câu nệ tiểu tiết, cho nên chỉ là nghi hoặc, cũng mở miệng hỏi.

Đến nơi, trong một gian thạch động, phía trên khắc lấy chằng chịt khẩu quyết và đồ hình luyện công, Lý Thiên Ngọc khóe miệng khẽ nhếch sau đó quay lưng về phía bức vách đối diện với nàng, lên tiếng:

“Đến nơi rồi, ngươi thử nhìn xem, phía trên đồ hình!”

“Không cần, ta cũng thường xuyên đến nơi này, phía trên đồ hình và khẩu quyết đều đã thuộc nằm lòng!” Tiểu Long Nữ thản nhiên đáp.

“Vậy, ngươi thử nói xem, đồ hình kia có ý gì?” Lý Thiên Ngọc cũng không bất ngờ, dù sao Tiểu Long Nữ hiện là chủ nhân cổ mộ, đương nhiên xem qua, hắn sau đó tay chỉ về phía đồ hình vẽ lấy hai người ngồi đối diện hai tay vươn ra chạm vào nhau hỏi.

“Ngọc nữ tâm kinh điều kiện cần thiết khi luyện là phải có hai người, khi luyện công do nhiệt khí tỏa ra cho nên phải thoát bỏ y phục để khí thoát ra, nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma!” Tiểu Long Nữ đáp nhanh.

“Đúng thế, bởi vì đây là một bộ song tu công pháp, tuy nếu cả hai cùng là nữ đều có thể luyện, thế nhưng dựa theo khẩu quyết mà nói thì tốt nhất vẫn phải là một nam một nữ, mới có thể âm dương điều hòa, nữ chủ âm, nam chủ dương, âm dương giao hoán mới là chính đạo, còn về nếu cả hai đều là nữ hoặc nam, tuy luyện được, thời gian đầu cũng không có việc gì nhưng về lâu về dài, âm khí hoặc dương khí do quá nhiều sẽ gây nên hậu quả rất nghiêm trọng, nếu là nữ âm khí quá dầy sẽ khiến cho toàn thân quanh năm lạnh lẽo, lâu ngày sinh bệnh, còn là nam dương khí quá nhiều sẽ dục hỏa thiêu thân, nặng thì bạo thể mà chết”.

Tiểu Long Nữ nghe thế gật đầu đồng ý, trong lý niệm võ học xác thực chú trọng âm dương điều hòa, Lý Thiên Ngọc lại tiếp tục nói:

“Vậy ngươi thử nói xem, tại sao tổ sư bà bà của ngươi, Lâm Triều Anh, đối với các ngươi bắt các ngươi thanh tâm quả dục, ngược lại công pháp tối cao của phái cổ mộ lại cần đến hai người một nam một nữ hợp luyện? Có phải nghe rất mâu thuẫn không?”

“Xác thực là như vậy!” Tiểu Long Nữ nghe cảm thấy hắn nói rất có lý, tuy muốn phản bác lấy lại mặt mũi cho Tổ sư bà bà, nhưng nàng cũng không tìm ra được lỗ thủng để phản bác, cho nên trong lòng bắt đầu có chút rối rắm.

“Để ta kể cho ngươi một chuyện đi, đó là về Tổ sư bà bà của các ngươi, Lâm Triều Anh, và tại sao lại có bộ công pháp này…”

“Lâm Triều Anh khi xưa trước khi lập phái cổ mộ đã từng có tình cảm với người đứng đầu ngũ tuyệt lúc bấy giờ là Vương Trùng Dương, hai người đều ngưỡng mộ lẫn nhau, cũng thường xuyên giao đấu luận bàn, nhưng lúc đó Lâm Triều Anh võ công cao hơn vì không muốn người yêu phật lòng mà nhường cho nên luôn kết thúc với kết quả ngang tay, Vương Trùng Dương võ công không kém liền nhận ra. Lâm Triều Anh vẫn luôn chờ đợi hắn, có điều Vương Trùng Dương lại vì không buông bỏ được mặt mũi bởi lẽ Toàn Chân giáo võ công lúc bấy giờ được toàn bộ giang hộ xưng là đạo giáo chính tông lại thua cho Lâm Triều Anh, cho nên lảng tránh không muốn kết hôn với nàng”. 

“Lâm Triều Anh từ yêu sinh hận, lấy hoạt tử nhân mộ làm cơ sở thành lập phái cổ mộ, cũng hạ môn quy là không cho phép môn nhân có tình cảm nam nữ, chỉ là trong lòng vẫn luôn nghĩ tới Vương Trùng Dương, trong lúc luyện công đều tưởng tượng có thể cùng người mình yêu chung lưng đối địch, từ đó bắt đầu nghiên cứu toàn chân kiếm pháp thậm chí phá giải toàn bộ, sáng tạo ra một môn song tu công gọi là Ngọc nữ tâm kinh, trong đó có một môn song kiếm hợp bích kiếm pháp gọi là Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp, nếu một người thi triển thì sẽ khắc chế hoàn toàn Toàn chân kiếm pháp, nhưng nếu hai người một người thi triển Toàn chân kiếm pháp, người kia thi triển Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp thì hai người lại tương hỗ cho nhau, cho nên pho kiếm phổ này muốn luyện được phải là hai người tâm ý tương thông, người này hỗ trợ người kia mà bỏ qua nguy hiểm bản thân, từ đó tạo thành hoàn mỹ không kẽ hở, tuy nhiên nếu tâm tình một người thay đổi, sẽ khiến kiếm pháp có lỗ thủng từ đó rơi vào tình cảnh cả hai cùng chết, đây chính là nguồn gốc công pháp tối cao của phái cổ mộ”.

Lý Thiên Ngọc nói xong liền nhìn về phía Tiểu Long Nữ, thấy nàng vừa nhìn lên đồ hình trên vách vừa ngẫm nghĩ…

“Ngươi nói rất có lý, chỉ là tại sao ngươi có thể biết được chuyện hơn trăm năm trước? Hơn nữa chuyện này chỉ là do ngươi nói, không có bằng chứng!” Tiểu Long Nữ xoay người đối với hắn khẽ nói.

“Chuyện ta làm sao biết thì không cần đề cập tới, còn về bằng chứng sao? Cũng được, vậy ta nói cho ngươi thêm một cái tân bí, đó là sau khi Lâm Triều Anh chết, Vương Trùng Dương có đi vào cổ mộ thăm viếng nàng, hắn nhìn thấy Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp khắc trên vách lại khắc chế toàn bộ Toàn chân kiếm pháp cho nên lòng hiếu thắng nổi lên, có điều Lâm Triều Anh sáng tạo Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp quả thật rất tinh diệu, cho nên Vương Trùng Dương vốn dĩ đã kém hơn làm sao có thể so được, bế quan ba năm nhưng vô giải, khi đó hắn mới giành được Cửu Âm chân kinh từ trên Hoa sơn luận kiếm, cuối cùng liền vô liêm sỉ lấy võ công bên trong khắc lên một chỗ bí mật để chứng minh võ công Toàn Chân giáo của hắn không kém cho ai, mà chỗ đó chắc chắn ngoài Vương Trùng Dương ra, chỉ có ta biết, ngươi tuy là cổ mộ phái chủ nhân nhưng ta chắc chắn là ngươi không thể biết nó ở đâu, nếu ta chỉ ra chỗ đó, hơn nữa đúng như ta vừa nói, vậy ngươi liệu có nhận thua?”

“Tốt, nếu đúng như ngươi nói, ta liền chịu thua!” Tiểu Long Nữ lạnh nhạt đáp.

“Vậy được, đi theo ta!” Lý Thiên Ngọc xoay người đi về phía một gian phòng, bên trong nằm lấy sáu chiếc quan tài đá rất lớn, dựa theo bản đồ hệ thống hiển thị, rất dễ dàng tìm thấy vị trí mật thất.

Hắn cũng Tiểu Long Nữ đi tới bên cạnh một chiếc quan tài, một tay cầm lấy nắp nhẹ nhàng nâng lên, độ nặng của nắp quan tài đối với hắn dường như chỉ bằng một tờ giấy, khiến cho Tiểu Long Nữ hai mắt nhìn thẳng, thầm kinh ngạc lực lượng của Lý Thiên Ngọc.

Nắp quan tài đá bị lật lên hiện ra một tấm địa đồ, chính là địa đồ của hoạt tử nhân mộ, trong đó có cả đường dẫn xuống mật thất bên dưới thông qua đó tiếp tới một mật đạo dẫn thông ra bên ngoài, Lý Thiên Ngọc thò tay xuống bên trong thạch quan khẽ mò mẫm một hồi liềm tìm được cơ quan, khẽ ấn một cái, cả quan tài liền trượt sang một bên để lộ bên dưới một tòa bí thất ẩn dấu.

Hắn vẫy tay với Tiểu Long Nữ còn đang đứng ở một bên ngạc nhiên không thôi, cả hai sau đó lần lượt đi xuống phía dưới, Lý Thiên Ngọc thấy bên dưới khá tối tăm cho nên lật tay một cái, một chiếc đèn pin cứ thế mà xuất hiện.

Tiểu Long Nữ càng lúc càng hiếu kỳ, có điều nàng cũng nhanh chóng bị phai nhạt thay vào đó là kinh ngạc, bởi lẽ sau khi tới bên trong một căn phòng, khi Lý Thiên Ngọc soi đèn lên phía trên trần, trên đó khắc lấy chi chít văn tự, đồ hình, bên trên cùng có mấy chữ:”Trùng Dương đời này, không thua kém ai!” 

“Đây là…Cửu âm chân kinh?” Tiểu Long Nữ không kiềm được bật thốt lên hỏi.

“Ừm, không sai, chính là Cửu âm chân kinh mà Vương Trùng Dương khắc lên, chỉ là không đầy đủ, bên trong quyển thượng chỉ có Dịch cân đoán cốt thiên bên trong Thu cân súc cốt pháp, Liệu thương thiên, Điểm huyệt giải huyệt thiên bên trong giải huyệt bí quyết, Bế khí quyết, xà hành li phiên, di hồn đại pháp…thiếu Phi nhứ kính và phần phạn văn tổng cương” 

“Quyển hạ cũng không hoàn toàn chỉ có một số loại võ công như Bạch mãng tiên pháp, Đại phục ma quyền, Thủ huy ngũ huyền, không có Thôi tâm chưởng và Cửu âm thần trảo”.

“Thế nào? Đổ ước của chúng ta còn tính hay không?” Lý Thiên Ngọc quay người đối diện Tiểu Long Nữ, khẽ cười nói.

Tiểu Long Nữ vẫn không cảm xúc, lạnh nhạt đáp:”Nguyện đánh cược chịu thua!”

Lý Thiên Ngọc nghe vậy, khóe miệng nhếc lên, một tay vòng lấy bờ eo của Tiểu Long Nữ, khẽ kéo nàng ôm vào lòng:

“Ngươi làm gì, mau buông ta ra!” Tiểu Long Nữ khuôn mặt vẫn không có chút nào cảm xúc, có điều lần đầu tiên tiếp xúc nam nhân gần gũi như vậy, cho nên không tránh được nổi lên hồng quang.

Lý Thiên Ngọc ghe vào tai nàng thổi một luồng nhiệt khí khiến Tiểu Long Nữ có chút bủn rủn, còn chưa kịp phản ứng liền nghe hắn nói một câu:

“Có chơi, có chịu, từ nay về sau, nàng chỉ có thể làm nữ nhân của ta mà thôi, yên tâm đi, ta sẽ đối tốt với nàng!”

Sau đó, “Ưm!” một tiếng, bờ môi hắn tìm tới đôi môi nhỏ nhắn hồng hào của nàng khẽ áp xuống, Tiểu Long Nữ đột nhiên con ngươi mở lớn, đầu óc tuy vẫn thanh tỉnh nhưng một loại cảm giác quái dị bắt đầu mọc lên trong lòng, nhịp tim cũng cấp tốc nhảy lên, nàng cảm thấy tâm cảnh của mình bắt đầu giao động mãnh liệt cho nên giãy dụa muốn đẩy hắn ra…

“Ô!..ô!...” Âm thanh của Tiểu Long Nữ hoàn toàn trở nên méo mó, bởi lẽ lúc này đầu lưỡi của hắn thế mà chui vào bên trong miệng nàng, bắt đầu quấn quít lấy cái lưỡi đinh hương của Tiểu Long Nữ.

Bàn tay hắn vốn nắm lấy bờ eo thon của nàng lúc này bắt đầu tự động giải khai đai lưng, sau đó trượt vào bên trong xuyên qua áo lót, nắm lấy một bên thánh nữ phong bắt đầu nhào nặn.

“Ầm!” Tiểu long Nữ lúc này trong suy nghĩ chẳng khác nào như sấm đánh trời quang, một cảm giác tê dại từ ngực truyền tới, bàn tay hắn như tỏa ra nhiệt lượng khiến Tiểu Long Nữ toàn thân bắt đầu khô nóng.

“Ưm..m…m…!” Khẽ ngâm một tiếng yêu kiều, Tiểu Long Nữ khuôn mặt như tích huyết, toàn bộ dáng vẻ băng lãnh bị hòa tan, Lý Thiên Ngọc lúc này trong lòng hô lên: “thật mềm!”, không chỉ mềm mà còn cực kỳ co dãn, nắm trong tay khoái cảm lâm li, làm cho hắn không muốn rời ra chút nào.

Hai đôi môi rời nhau, còn chưa đợi Lý Thiên Ngọc phản ứng, Tiểu Long Nữ khóe miệng đột nhiên trào ra máu tươi, sau đó bất tỉnh khiến hắn cả kinh, vội ôm nàng ngồi xuống để đầu nàng tựa vào ngực mình, một tay đè lên cổ tay nàng cảm ứng.

Thì ra, vừa rồi hắn vì quá gấp gáp không để ý mà phá đi tâm cảnh của Tiểu Long Nữ, hiện tại nàng còn chưa chuyển tu công pháp khác vẫn tu luyện công pháp cũ, mà công pháp cũ yêu cầu tâm cảnh vô dục vô cầu, cho nên một khi tâm cảnh phá toái, cũng đồng nghĩa với việc bị công pháp phản phệ, tu vi thụt lùi.

Lý Thiên Ngọc trong lòng có chút tự trách, may mắn là khi trước hắn đã kịp cường hóa và khai thông kinh mạch toàn thân cho nàng, bởi thế cho nên không bị trọng thương, mộc chi lực từ bàn tay hắn dũng động truyền vào bên trong cơ thể Tiểu Long Nữ, mộc chi lực quả nhiên là thánh dược chữa thương không nói ngoa, chỉ thấy kiều nhan của nàng từ tái nhợt dần dần hồng hào trở lại, hơn nữa nhịp thở cũng đã ổn định vững vàng, chỉ là còn chưa có tỉnh lại.

Hắn vội khoác y phục đắp lên cơ thể dụ, sau đó ôm lấy Tiểu Long Nữ đi ngược trở về phòng của nàng, chỉ là đúng lúc này thì Tôn bà bà trở về.

“Dâm tặc! Chịu chết đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.