Mùi Hương Mê Hoặc

Chương 2: 2: Ai Cũng Không Thể Cướp Đi Giang Sơn Của Nàng




Một luồng áp lực vô hình bao phủ xuống, đông lại hư không, cả người Hư Không Pháp Vương tỏa ra khí tức đáng sợ, lực lượng không gian khủng bố phong tỏa trong phạm vi trăm dặm, hơn mười tên Hải tộc Vũ Đế tất cả đều bị đọng lại ở trong đó, từng cái từng cái điên cuồng giãy dụa.

- Hư Không Pháp Vương, lẽ nào ngươi muốn chịu đựng lửa giận của Hải Hoàng đại nhân sao?

- Mau thả chúng ta ra, bằng không Hải tộc ta tất binh lâm Huyền Vực, phá Thánh Thành của ngươi.

- Khốn kiếp, thả chúng ta rời đi.

Các Vũ Đế Hải tộc phẫn nộ gào thét, từng cái từng cái sợ hãi không tên.

- Binh lâm Huyền Vực, chỉ bằng các ngươi!

Ánh mắt của Hư Không Pháp Vương phát lạnh.

Đúng lúc này, một thanh âm quát chói tai đột nhiên vang dội.

- Hư Không Pháp Vương, dừng tay!

Nương theo ầm ầm gầm lên, một luồng uy thế khủng bố giáng lâm, một tên Hải tộc Vũ Đế sắc mặt ngăm đen, cả người tỏa ra khí thế khủng bố, giáng lâm ở vùng biển này.

Ầm ầm!

Hải tộc Vũ Đế này thân cao hai mét, khí tức âm trầm, vừa mới giáng lâm, liền thả ra một luồng uy thế khủng bố, trong nháy mắt phá tan không gian ràng buộc của Hư Không Pháp Vương, rơi vào trong rất nhiều Hải tộc Vũ Đế.

- U Minh đại nhân!

- Đại nhân!

- Nhân tộc Hư Không Pháp Vương xé bỏ thỏa thuận của hai tộc, đánh giết chúng ta.

Nhìn thấy người này, tất cả ở đây Hải tộc đều kích động kêu to lên, nguyên bản vẻ mặt kinh hoảng, trong nháy mắt quét đi sạch sành sanh, phảng phất như tìm được người tâm phúc.

U Minh Vũ Đế, Hải tộc Vũ Đế tam trọng, là một trong các Hải tộc thống lĩnh, một thân tu vi thông thiên triệt địa

Hải tộc ở trăm năm trước cùng Nhân loại Chấp Pháp điện hợp tác, chính là do U Minh Vũ Đế đầu mối, mà bây giờ quyền chưởng quản mảnh hải vực này, cũng đồng dạng ở trong tay U Minh Vũ Đế.

Nói cách khác, U Minh Vũ Đế này, chính là thống lĩnh tối cao của Hải tộc ở ngoại vi, đặc sứ do Hải Hoàng phái ra.

- Hư Không Pháp Vương, hành vi vừa nãy của các hạ, tựa hồ có hơi không ổn a? Lẽ nào các ngươi Nhân tộc, thật muốn cùng Hải tộc ta khai chiến sao?

U Minh Vũ Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Hư Không Pháp Vương, lĩnh vực đại biểu Vũ Đế tam trọng, cùng Hư Không Pháp Vương điên cuồng va chạm, lẫn nhau phát sinh tiếng kèn kẹt, mỗi người chiếm lấy một bên, lẫn nhau chống lại.

Ánh mắt của Hư Không Pháp Vương ngưng lại, lạnh lùng nói:

- U Minh Vũ Đế, muốn khai chiến hẳn là Hải tộc ngươi chứ?

- Lời ấy ý gì?

U Minh Vũ Đế không tỏ rõ ý kiến, liếc nhìn rất nhiều Hải tộc Vũ Đế ở phía sau, nói:

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào, nói ra ta nghe một chút.

Nó vừa được tin tức của Nhân tộc Chấp Pháp điện, nói Hải tộc bọn hắn ở ngoại hải xuất hiện một chút tình hình, lúc này mới khẩn cấp tới, không ngờ mới vừa tới, liền nhìn thấy Hư Không Pháp Vương ra tay với hắn Hải tộc, nhưng đến cùng phát sinh cái gì, lại hiểu rõ không nhiều.

Ngay sau đó, một tên Hải tộc Vũ Đế nhị trọng, liền nói ra chuyện đã xảy ra trước đó.

- U Minh đại nhân, Nhân tộc Chấp Pháp điện này, không chỉ nói xấu Hải tộc Vũ Đế ta, còn giết đồng bào Hải tộc ta, nếu như không phải đại nhân ngươi đúng lúc chạy tới, chúng ta đều sẽ nguy hiểm.

Hải tộc Vũ Đế kia tức giận nói.

- Còn có chuyện này?

U Minh Vũ Đế lạnh lùng nhìn về phía Hư Không Pháp Vương.

Hư Không Pháp Vương nhìn La Kiếm Vũ nói:

- La phó điện chủ, nói chuyện đã xảy ra cho U Minh Vũ Đế, bản tọa ngược lại muốn xem xem, U Minh Vũ Đế này giải thích như thế nào.

- Vâng!

Lúc này La Kiếm Vũ đáp lời một tiếng, đi lên trước, cũng nói chuyện đã xảy ra...

- Nếu như không phải Hắc Giáp Vũ Đế của Hải tộc các ngươi mang hai Yêu tộc Yêu Đế kia tới trước Không Gian chi trụ, đối phương cũng không thể khống chế Không Gian chi trụ, tiến vào Phong Giới đại trận, càng không thể đánh giết Thôi phó điện chủ của Chấp Pháp điện ta.

- Hiện tại hai người kia, tiến vào Phong Giới đại trận, mục đích của bọn họ tất nhiên là giải trừ Hắc Long cung phong tỏa, U Minh Vũ Đế, Hải tộc ngươi còn có lời gì muốn nói?

La Kiếm Vũ nói xong lời cuối cùng, biểu hiện kích phẫn, vẻ mặt phẫn nộ.

- Hải tộc Vũ Đế ta dĩ nhiên mang hai Yêu tộc Yêu Đế tới trước Không Gian chi trụ, hơn nữa vì cứu bọn hắn thậm chí không tiếc hi sinh mình? Mà Anh Túc Vũ Đế đồng dạng vì ẩn giấu bí mật trực tiếp tự bạo?

U Minh Vũ Đế cảm thấy khó có thể tin.

Hư Không Pháp Vương lạnh lùng nói:

- Bản tọa sao lại ở phương diện này ăn nói linh tinh? Vì lẽ đó bản tọa hoài nghi, Hải tộc ngươi có phải đã cùng Yêu tộc cấu kết, đối phó Chấp Pháp điện ta hay không.

- Tuyệt không có việc này.

U Minh Vũ Đế lắc đầu.

- Này khó mà nói chắc được.

- Hư Không Pháp Vương ngươi đây là ý gì? Lẽ nào ngay cả U Minh ta cũng tin không nổi?

U Minh Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, bỗng dưng hắn phun ra một ngụm tinh huyết, vẽ ra một đạo phù văn, sau đó lớn tiếng quát lên:

- U Minh ta có thể lấy bản thân tuyên thề, Hải tộc ta tuyệt không có dự định cùng Yêu tộc liên thủ, đối phó Chấp Pháp điện ngươi, bằng không liền để U Minh ta hồn phi phách tán, thiên hàng lôi kiếp mà chết.

Hắn dứt tiếng, tinh huyết phù văn trong nháy mắt hòa vào hư không, tiêu tan không gặp.

- Thiên Đạo thệ ngôn?

Hư Không Pháp Vương hơi thay đổi sắc mặt

Thiên Đạo thệ ngôn, là một loại lời thề vô cùng đặc biệt, nhất định phải lấy tinh huyết cùng lực lượng linh hồn bản thân phát ra, loại lời thề này một khi gieo xuống, vô cùng linh nghiệm, coi như dùng thủ đoạn nào đó tránh thoát lời thề trừng phạt, đạo tâm cũng sẽ chịu ảnh hưởng, đối với sau này tu luyện tạo thành trở ngại cực lớn.

- Bổn Đế ngay cả Thiên Đạo thệ ngôn cũng hạ, sao lại lừa ngươi, đúng là Chấp Pháp điện các ngươi, ta rất hoài nghi Nhân tộc các ngươi nói đến tột cùng có thật hay không? Hẳn là các ngươi chuẩn bị đối với Hải tộc chúng ta triển khai âm mưu gì chứ?

- Hừ.

Hư Không Pháp Vương hừ lạnh một tiếng, đột nhiên phun ra một ngụm tinh huyết, tương tự lập xuống Thiên Đạo thệ ngôn:

- Chấp Pháp điện ta vừa nãy nói, tất cả đều là thật, nếu như không thật, Hư Không ta tất bị vạn tiễn xuyên tâm mà chết.

Tinh huyết phù văn quỷ dị, hòa vào hư không, mang theo một luồng gợn sóng không tên, tiêu tan ở trong thiên địa.

Song phương liếc nhìn nhau, địch ý lập tức tản đi rất nhiều, đồng thời trong con ngươi lộ ra một tia nghiêm nghị.

Bởi vì bọn họ cảm giác được, sự tình so với mình tưởng tượng còn muốn phức tạp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.