Mũi Đao Liếm Mật

Chương 58: Cuộc chiến với Hoàng Thất 2




“Tình huống rất không ổn.” Vu thần, đại ma thần thông qua tường ngoài thành lũy cũng quan sát chiến đấu xảy ra ở xa xa. Vu thần nói, “Bính Cửu chiến thuyền ở dưới tinh tháp áp chế, miễn cưỡng tiếp cận uy lực Thần cấp hậu kỳ. Mà Huyết Mạn Hoa lại là chiến lực Thần cấp hậu kỳ thật sự, hơn nữa nó hình thể khổng lồ, vô số dây leo... Mười tám chiếc chiến thuyền căn bản vô dụng đối với Huyết Mạn Hoa.”

“Chút lực lượng ấy không đủ, thêm chút lực lượng nữa, đem sát chiêu của Đông Bá Tuyết Ưng bức ra.” Đại ma thần toàn thân bốc lửa hừng hực, “Có thể lấy ra tinh tháp cấp mười hai, hắn khẳng định chuẩn bị sẵn thủ đoạn công kích thành lũy của chúng ta. Huyết Mạn Hoa này, lực lượng uy năng là không tệ, nhưng cảnh giới quá thấp, không uy hiếp tới chúng ta.”

“Được.” Vu thần gật đầu.

Hai bên đều rất cẩn thận.

Đông Bá Tuyết Ưng và vu thần, đại ma thần đều cẩn thận muốn thăm dò thủ đoạn của đối thủ, trận chiến tranh này, đối với hai bên bọn họ đều rất quan trọng.

Sâu trong thành lũy, không gian thông đạo nhộn nhạo gợn sóng.

Ào!

Một bóng người từ trong không gian thông đạo đi ra, đây là một nam tử đeo mặt nạ màu bạc. Hắn đứng ở chỗ đó cũng mơ hồ tản mát ra nhiệt độ cao khủng bố, khiến không gian chung quanh cũng có chút sụp đổ. Biết rõ đây là địa bàn của vu thần và đại ma thần, hắn vẫn không thu liễm khí tức chút nào.

“Vưu Bình trưởng lão, vu thần và đại ma thần ở phía trước chờ ngươi, mời theo ta.” Một Bán Thần khôi ngô cung kính vô cùng.

“Ừm.” Nam tử mặt nạ màu bạc tử lạnh lùng nói.

Hắn ở dưới Bán Thần kia dẫn dắt nhanh chóng tới trong một gian điện, phân thân vu thần áo bào vàng, phân thân đại ma thần toàn thân đắm chìm trong ngọn lửa đều ở đây.

“Bái kiến vu thần, đại ma thần.” Nam tử mặt nạ màu bạc tử hơi hành lễ, lập tức liền đứng thẳng dậy.

“Vưu Bình trưởng lão.” Vu thần mỉm cười nói.

“Xem ra vu thần gặp phiền toái rồi, cuối cùng vẫn định ra thệ ước với ta.” Nam tử mặt nạ màu bạc tử lạnh lùng nói.

Thệ ước, là vừa mới định ra.

Nếu không phải gặp phiền toái, vu thần cũng sẽ không mời vị Vưu Bình trưởng lão này ra tay.

“Là gặp phiền toái, đối thủ của ngươi chính là Đông Bá Tuyết Ưng kia.” Vu thần bắt đầu cẩn thận giới thiệu tất cả tình huống, Vưu Bình trưởng lão thì lạnh lùng nhìn bên ngoài, một đôi mắt dưới mặt nạ không chút phập phồng, hắn nhìn sa mạc mênh mông ngoài tường điện xa xa, tinh tháp cấp mười hai cao ngất kia, trong lòng hiển nhiên cũng bắt đầu tính toán.

“Được, ta biết rồi, Đông Bá Tuyết Ưng này ngươi cứ giao cho ta. Ta tới giết hắn.” Vưu Bình lạnh lùng nói, “Cho ta chút thời gian, ta mở thần hải trước.”

“Lúc nào cũng được.” Vu thần mỉm cười nói.

Vưu Bình xoay người bước đi.

Vu thần và đại ma thần yên lặng nhìn tất cái này cả.

“Tiểu tử này đủ ngông cuồng.” Đại ma thần nói.

“Nắm giữ hai loại nhị phẩm thần tâm, lại tự nghĩ ra một môn bí kỹ, đã được Kỳ Lan quốc chủ thu làm thân truyền đệ tử. Nếu không phải ta dùng một trăm năm mươi vạn thần tinh cùng một chiếc Ất Cửu chiến thuyền mời hắn, hắn sợ sớm đã thành thần. Vì định ra thệ ước, ta cũng chậm trễ hắn gần trăm năm.” Vu thần mỉm cười nói, “Nghe nói hắn còn học được một môn bí thuật cấp Giới Thần! Nay chính là lúc hắn đắc thế nhất, có thể không ngông cuồng?”

Tự nghĩ ra bí kỹ.

Cũng đại biểu cho tuyệt thế Siêu Phàm, bình thường có tư cách được một số tồn tại vĩ đại thu làm thân truyền.

Dù sao ‘Nhất phẩm chân ý Siêu Phàm’ thật sự quá hiếm thấy, xuất hiện một người, ngay cả các bậc đại năng cũng tranh nhau thu, nhanh tay có, chậm thì hết.

“Kỳ Lan quốc chủ cũng không phải đại năng, hắn thế mà có thể tùy ý cho đệ tử bí thuật truyền thừa cấp Giới Thần?” Đại ma thần than thở.

Tự mình học bí thuật cấp Giới Thần.

Cùng truyền thụ bí thuật cấp Giới Thần là hai khái niệm. Các đại năng, khống chế đối với bí thuật cấp Giới Thần đều rất nghiêm, cho dù là các Giới Thần, muốn học một môn bí thuật cấp Giới Thần đều rất không dễ dàng.

Hồng Trần thánh chủ là bậc đại năng, cho nên mới có mười tám môn bí thuật cấp Giới Thần có thể truyền thừa.

Nhưng Kỳ Lan quốc chủ không phải bậc đại năng... Nhưng cũng có thể truyền thụ được một môn, coi như rất lợi hại rồi.

“Có thể ở thần giới chiếm lĩnh lãnh thổ to lớn có được đế quốc của mình, há là ngươi ta có thể so sánh?” Vu thần lắc đầu.

“Nhưng tin tức của vu thần ngươi cũng đủ linh thông, thế mà có thể tìm được Bán Thần như vậy.” Đại ma thần khen, “Có thể nắm giữ hai loại nhị phẩm thần tâm cực ít cực ít, mà có thể tự nghĩ ra bí kỹ... Chỉ sợ trong một tinh vực cũng rất khó tìm được một người. Càng đừng nói nắm giữ hai loại nhị phẩm thần tâm, lại chưa đột phá thành thần, càng thêm hiếm thấy. Chỉ sợ tìm hết mấy trăm hơn một ngàn tinh vực cũng rất khó.”

“Vận khí.” Vu thần cười, muốn tìm chính là tuyệt thế Siêu Phàm như vậy.

“Ào ào ào ~~~ “

Trên không của sa mạc.

Lại xuất hiện hư ảnh hải dương khổng lồ, một lần này hư ảnh hải dương quy mô đặc biệt khổng lồ, so với vài lần lúc trước còn lớn hơn rất nhiều, hầu như tràn ngập toàn bộ phạm vi vách ngăn thế giới của tinh tháp.

“Đây là...”

Trong tinh tháp, con ngươi Đông Bá Tuyết Ưng co rụt lại.

“Mở thần hải, hơn nữa, một tòa thần hải thật lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy một tia áp lực.

“Thần hải phạm vi gần mười vạn dặm?” Trần cung chủ cũng kinh hô, “Nghe nói kẻ cảnh giới càng cao, thần hải càng khổng lồ, vị hiện tại thành thần kia, thực lực tuyệt không phải thần linh tầm thường.”

Bộ thành chủ nhăn lại hàng lông mày kiếm: “Vu thần và đại ma thần chẳng lẽ từ thần giới mời tới Siêu Phàm cực kỳ lợi hại, đến đây đột phá thành thần?”

Lợi hại nữa.

Người từ ngoài đến cho dù thành thần, thế giới ý chí cũng sẽ mâu thuẫn, là không có khả năng luyện hóa thế giới ý chí.

Nhưng, kẻ địch thực lực quá cường đại, ứng đối sẽ phiền toái.

“Xem chút rồi nói sau.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Khó trách Qua Bạch sư huynh, Phi Vân sư huynh cũng không nắm chắc đối với trận chiến tranh này.

...

Mười tám chiếc chiến thuyền màu xanh lục đậm dừng dây dưa với Huyết Mạn Hoa, về tới trong thành lũy.

Mà lúc này một chiếc chiến thuyền khác bay ra.

Đây là chiến thuyền màu lửa đỏ chói mắt, cũng dài chỉ ngàn thước, trên chiến thuyền cũng có hai phù văn văn tự thần giới. Nó chỉ vừa mới bay ra, phát ra vô số cơn nóng đã khiến không gian chung quanh bắt đầu vặn vẹo, mặt ngoài nó thậm chí có lửa quấn quýt, lửa hừng hực. Giờ khắc này nó quả thực so với mặt trời trên bầu trời còn chói mắt hơn gấp trăm lần ngàn lần.

Siêu Phàm tầm thường nhìn lại, cũng chỉ có thể nhìn thấy một quầng lửa nóng cháy hình dáng chiến thuyền, không thấy rõ phù văn tự phù trên chiến thuyền.

Đông Bá Tuyết Ưng chính là Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể, mắt thường lại rõ ràng nhìn thấy chiếc chiến thuyền này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.