Mũi Đao Liếm Mật

Chương 39: Anh tài chạm mặt!




Cho dù ở bên ngoài, cũng có thể cảm ứng được bọn chúng.

Nhưng sinh vật hư giới khác!

Chúng nó ở trong hư giới tự do tự tại, không chịu bất cứ trở ngại nào, hơn nữa lặng yên không một tiếng động.

Tựa như Siêu Phàm nắm giữ ‘Hư Giới Chân Ý’.

“Hư Giới Chân Ý?” Sinh vật tám tay kia nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, phát ra tiếng gầm nhẹ, “Siêu Phàm, Hư Giới Chân của ngươi Ý rất yếu. Còn chưa thể một thể với hư giới.”

“Ngươi không phải cũng chưa đạt tới?” Đông Bá Tuyết Ưng cầm trường thương.

“Ta dựa vào là thiên phú, không giống với ngươi, Hư Giới Chân Ý yếu như vậy, thực lực ngươi chỉ sợ thua xa Siêu Phàm tám cánh tay bên ngoài kia.” Sinh vật hư giới bát trảo nói trầm thấp. Nó giao thủ ngắn ngủi với Thần Cửu, liền có kiêng kị đối với Thần Cửu. Siêu Phàm Cái tám cánh tay kia cận chiến là thật sự rất mạnh, nó chỉ sợ thật sự khó thắng. Nhưng nó ở trong hư giới, Siêu Phàm tám cánh tay kia cũng không làm gì được nó.

Đây là chỗ đáng sợ của sinh vật hư giới.

Nó có thể dễ dàng đánh lén kẻ địch! Kẻ địch lại khó có thể tìm được chúng nó.

Nhưng lần này... trong đội ngũ này có Đông Bá Tuyết Ưng.

“Siêu Phàm tám cánh tay bên ngoài lợi hại, về phần thực lực của ta ư, ngươi thử chút chẳng phải sẽ biết.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Vút!”

Sinh vật hư giới bát trảo nháy mắt vung xúc tu của nó. Tám cái xúc tu trực tiếp bao trùm quét tới, cái nào cũng uy thế hùng hồn.

“Nó có thể chính diện va chạm với Thần Cửu, sinh vật hư giới bát trảo này ở trên lực lượng tuyệt đối đạt tới Thần cấp. Nhưng tựa như trên quy tắc ảo diệu yếu chút.” Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng khẽ động, ‘Vù!’, động tác nhỏ này đã khiến sinh vật hư giới bát trảo chấn động, thật nhanh!

Cực điểm xuyên thấu đạt tới tam trọng cảnh.

Tốc độ di động của Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhảy vọt lên tới tiêu chuẩn một giây ngàn dặm, chiến đấu khoảng cách gần, động tác biến hóa tự nhiên nhanh hơn nhiều.

“Oành.” Cán trường thương xoay tròn, lướt qua một đường cong, mơ hồ giống như một hành tinh khổng lồ đột nhiên bành trướng bộc phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó kịch liệt thu nhỏ lại biến thành một ‘Điểm’.

Sinh vật hư giới bát trảo còn mưu toan ngăn cản.

Nhưng một thương này của Đông Bá Tuyết Ưng mang theo lực hấp dẫn như lốc xoáy, cùng với tốc độ siêu nhanh! Xúc tu của nó không thể ngăn được, bị một thương của Đông Bá Tuyết Ưng đâm ở trên cái đầu xấu xí của nó, đầu của nó nháy mắt sụp đổ hủy diệt. Nhưng rất nhanh tám xúc tu của nó nhanh chóng co lại, đầu lại lần nữa mọc ra.

“Sinh mệnh lực thật mạnh.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm, “Thương pháp của ta, Khố Mông tướng quân cũng là một kích diệt sát. Sinh vật hư giới bát trảo này thế mà có thể ngạnh kháng. Ừm, bí kỹ này của ta còn chưa hoàn thiện, chờ hoàn thiện nhắm chừng sẽ tốt hơn rất nhiều.”

Cực điểm xuyên thấu vừa đánh tới tam trọng cảnh.

Tinh Thần Chân Ý vẫn nhị trọng cảnh đỉnh phong. Hai loại chân ý cấu thành bí kỹ ‘Tinh Thần Vẫn Diệt Kích’ tự nhiên theo đó thay đổi, uy lực hai cái cao thấp khác nhau, khi kết hợp lẫn nhau có chút phiền phức, còn cần hao phí thêm chút thời gian, hoàn thiện bí kỹ này. Nhưng mặc kệ như thế nào, uy lực bí kỹ so với ở trước khi tiến vào Hồng Thạch sơn còn cường đại hơn ba bốn thành.

Sinh vật hư giới bát trảo cũng bị một thương này dọa, sau đó nó cũng càng thêm cuồng bạo lại lần nữa xông lên, một lần này tám xúc tu của nó phối hợp càng thêm hoàn mỹ, cố gắng không để lại sơ hở.

Vù! Vù! Vù!

Đông Bá Tuyết Ưng hóa thành vô số tàn ảnh, sinh vật xúc tu bát trảo này mặc dù nhanh, nhưng hiển nhiên ở trong phạm vi thừa nhận của Đông Bá Tuyết Ưng, trường thương lần lượt tập kích, sinh vật hư giới bát trảo sau khi bị đâm trúng năm thương, rốt cuộc gầm rú mưu toan chạy trốn.

“Chạy?” Đông Bá Tuyết Ưng đuổi theo, vẫn liên tiếp sát chiêu.

Thân thể sinh vật hư giới bát trảo lần lượt sụp đổ hủy diệt các bộ phận, ở dưới tổng cộng mười hai thương, rốt cuộc hoàn toàn hóa thành hư vô.

...

Thần Cửu, Phúc thúc đều lo lắng chờ đợi, bọn họ cũng mơ hồ có thể cảm giác được dao động trong hư giới, hiển nhiên chiến đấu rất kịch liệt.

Nhưng theo đó.

Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ trắng từ trong hư vô đi ra, lộ ra nụ cười: “Giải quyết rồi.”

“Ha ha.” Thần Cửu, Phúc thúc nhất thời lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“May mắn có Đông Bá huynh, nếu không sinh vật hư giới đó rất khó chơi, lực lượng tốc độ đều đạt tới Thần cấp, hơn nữa còn trốn ở trong hư giới, nó có thể đột nhiên đánh lén chúng ta khoảng cách gần, chúng ta công kích đến hư giới, uy lực lại sẽ kịch liệt cắt giảm.” Thần Cửu than thở. Hư giới ám sát, là thực sự khiến người ta đau đầu, bởi vì lúc công kích đều là tập kích khoảng cách siêu gần, hơn nữa đều là tám cánh tay.

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng gật đầu, “Thần Cửu huynh kỹ xảo cận chiến có thể xưng là hoàn mỹ, nếu đổi một người khác, ở dưới sinh vật hư giới này đánh lén, rất khó sống sót.”

Vốn nguy hiểm.

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng nắm giữ Hư Giới Chân Ý, khiến sinh vật hư giới vốn chuyên môn dùng để đánh lén ám sát, biến thành chính diện đánh nhau với Đông Bá Tuyết Ưng.

“Trước xem chiến lợi phẩm đi.” Phúc thúc nói.

Đông Bá Tuyết Ưng, Thần Cửu, Phúc thúc đều nhìn về phía chiến sĩ mập mạp kia, tên chiến sĩ mập mạp đó lúc này đang bị một sợi xích trói, một đầu khác của sợi xích ở trong tay Thần Cửu! Bị trói, mặc cho chiến sĩ mập mạp giãy dụa như thế nào, cũng không giãy ra được, chút thực lực ấy của hắn ở trước mặt Thần Cửu quả thực không có sức phản kháng.

Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động.

Một hư giới phân thân xuất hiện, trực tiếp đi về phía cái rương kim loại đen, muốn mở cái rương đó.

“Ừm?” Sắc mặt Thần Cửu, Phúc thúc đều bỗng nhiên biến đổi.

“Làm sao vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía bọn họ.

“Vu Mã Hải đã chết.” Thần Cửu trầm thấp nói, “Ngay vừa rồi.”

“Cái gì.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút giật mình, Vu Mã Hải? Thủ lĩnh đội ngũ Đại Địa thần điện.

“Ở thế giới cái lá dây leo thứ nhất, hắn sẽ chết?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút không thể tin được.

“Đúng.” Bên cạnh, Phúc thúc cũng nói, “Hắn và chúng ta ở thế giới Hạ tộc đều để lại đấu khí phân thân pháp lực phân thân, ngay tại vừa rồi, đấu khí phân thân của hắn ở trước mặt chúng ta trực tiếp tán loạn, trước khi chết còn rất không cam lòng.”

Thần Cửu gật gật đầu.

Hắn vừa rồi nhìn thấy thiếu niên giáp vàng Vu Mã Hải lãnh khốc, sắc mặt dữ tợn bộ dáng điên cuồng ở trước khi chết, khiến Thần Cửu cũng có cảm giác thỏ chết cáo thương. Ở thế giới cái lá dây leo thứ nhất Vu Mã Hải đã chết, vậy hắn thì sao? Thần Cửu thì sao? Thật sự có thể còn sống thông qua năm thế giới cái lá dây leo khảo nghiệm, trở thành hộ pháp đệ tử của Hồng Thạch sơn?

“Ài.” Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.