Mưa Gió Thoáng Qua, Tôi Yêu Em

Chương 50




Cục trưởng phân cục khu Thiên Hối Lâm Quang Minh, gã không ngờ rằng hai vị lãnh đạo thị cục đều đến trước hơn gã, Lâm Quang Minh chắp tay nói: "Xấu hổ xấu hổ, trên đường kẹt xe nên đến muộn" Gã vừa nói chuyện, vừa cởi áo khoác ra, điều hòa trong phòng đủ ấm rồi, căn bản là không cần mặc nhiều đồ.

Triệu Quốc Cường cười ha hả nói: "Chúng tôi từ tổng cục đến đây, trên đường có đi qua khu Thiên Hối của anh, làm gì thấy có kẹt xe? Hơn nữa anh cũng không có đến muộn!"

Lâm Quang Minh cười ngượng ngùng nói:" Mượn cớ đùn đẩy đã quen rồi, mở miệng ra là nói, tôi không có đến muộn, chẳng qua là muộn hơn hai vị lãnh đạo" Lâm Quang Minh rất biết nói chuyện, gã là một nhân vật khéo đưa đẩy, có quan hệ ở chung không tồi với các lãnh đạo cục công an, cùng với lãnh đạo các cấp trong khu Thiên Hối. Trương Dương thông qua Thạch Thắng Lợi mời gã đến, Lâm Quang Minh cũng không do dự, chuyện của Mạnh Doãn Thanh và Phòng Tâm Vĩ hai người đã sớm được truyền khắp hệ thống công an rồi, ai cũng biết hai người bọn họ xuống đài là có quan hệ trực tiếp đến Trương Dương, đối với một người như vậy Lâm Quang Minh không muốn đắc tội vào.

Trương Dương bắt chuyện với mấy tai to mặt lớn trong cục công an, mời ngồi xuống, Trương Đức Phóng nói: "Sớm biết như vậy, tôi mang mấy người trong phân cục đến, đỡ phải sau này lại phải dẫn tiểu Trình giới thiệu" Triệu Quốc Cường nói: "Chủ nhiệm Trương thật sự đúng là quan tâm chuyện trong cục chúng tôi, ngay cả tiệc đón gió tẩy trần hoan nghênh tiểu Trình cũng làm thay chúng tôi" Những lời này của gã rõ ràng là có ý châm chọc Trương Dương quản quá nhiều.

Trương đại quan nhân cười nói: " Mấy lãnh đạo hiểu lầm rồi, tôi không phỉa là muốn đãi tiệc đón gió thay mọi người, bữa tiệc ngày hôm nay coi như là tôi mời Diễm Đông, Diễm Đông lúc còn ở Phong Trạch là bạn hợp tác tốt của tôi, tôi mở tiệc đón gió mục đích là muốn giới thiệu cho mọi người một chút, sau này Diễm Đông ở Nam Tích còn cần mấy vị lãnh đạo hỗ trợ và chiếu cố nhiều hơn nữa"

Trình Diễm Đông nghe Trương Dương nói như vậy, trong lòng rất là cảm động, hắn mới đến đương nhiên là có nhiều chổ không tiện nói ra, mỉm cười nói: "Mong rằng các vị lãnh đạo sau này chiếu cố nhiều hơn"

Trương Đức Phóng cười ha hả nói:"Diễm Đông là bạn của cậu, cũng tức là bạn của chúng tôi, sau này trong công tác chúng tôi sẽ trợ giúp lẫn nhau, hết giờ làm việc cũng sẽ giao lưu nhiều hết, nào! Chúng ta uống một ly vì Diễm Đông đến"

Ba câu không rời khỏi việc chính, một đám công an ngồi cùng một chổ, đề tài nói chuyện liền dẫn đến vụ nổ gần đây, trọng tâm câu chuyện là do Lâm Quang Minh khơi mào, vụ án này xảy ra tại khu Thiên Hối, tuy rằng được thị cục tiếp nhận, nhưng mà gã cũng rất quan tâm đến chuyện này, dù sao thì khu Thiên Hối cũng lâu rồi không phát sinh ra vụ án kịch liệt nào như thế, Lâm Quang Minh nói: "Hai mẹ con Đường Hồng Anh đã đắc tội với ai thế? Mà người này vì sao lại tàn nhẫn như vậy, ra tay giết chết cả hai mẹ con!" Triệu Quốc Cường thở dài nói: "Còn chưa xác nhận rõ ràng, nhưng mà căn cứ theo tình huống điều tra tại hiện trường, và báo cáo nghiệm thi cho thấy, hai mẹ con đều bị người ta giết trước, sau đó mới tạo ra một vụ nổ khí ga, vụ nổ này muốn tạo thành một hiện trường giả là một vụ tai nạn, nhưng mà thủ pháp ra tay cũng thật vụng về" Trương Đức Phóng không nói gì, nâng tách trà lên lặng lẽ uống, gần đây Nam Tích không ngừng xảy ra chuyện không may, gã cũng có một dự cảm không tốt trong người.

Lâm Quang Minh nói:" Cả nhà Phó Liên Thắng gặp chuyện không may đã làm chấn động rất lớn trong nội bộ công an chúng ta, vô luận là quá khứ Phó Liên Thắng đã làm cái gì, thì hắn cũng đã chết, vợ và con của hắn là vô tội, hôm nay có được kết cục như vậy, không thể không cảm thấy tiếc hận được"

Thạch Thắng Lợi và Phó Trường Chinh ngồi cùng một chổ, trường hợp này thì hai người vốn không có nhiều tư cách nói chuyện, Phó Trường Chinh đương nhiên là biết được vị trí của mình, nhưng mà Thạch Thắng Lợi thì lại không nhịn được, hắn nói: "Lúc anh Phó còn sống, tôi thấy cách làm người của anh ấy cũng không tồi, anh ấy rốt cục là đắc tội với ai, mà lại rơi vào kết cục bi thảm như vậy?"

Trương Đức Phóng buông tách trà xuống, nói: "Chủ đề ngày hôm nay là hoan nghênh tiểu Trình, sao lại nói chuyện về vụ án, tôi thấy tất cả các người đều cuồng công tác cả, như vậy không tốt, công việc và cuộc sống phải tách xa nha, sau giờ làm việc, chúng ta không nói về vụ án nữa, uống rượu, uống rượu!"

Triệu Quốc Cường nói: "Cục trưởng Trương, anh không phải đã nói, chúng ta làm công an, hai mươi bốn giờ đều là làm việc, không có thời gian nghỉ ngơi sao?" Trương Đức Phóng ặc một tiếng, không khỏi cười nói: "Tôi có nói qua như vậy sao?"

Lâm Quang Minh làm chứng nói:" Cục trưởng Trương quả thật có nói như vậy"

Trương Dương nói: "Hai mươi bốn giờ đều làm việc, người sắt cũng không chịu nổi, vậy thì... tôi tán thành lời nói của cục trưởng Trương, sau giờ làm việc, chúng ta không nói về vụ án, uống rượu! Uống rượu!" Tâm tình của Triệu Quốc Cường tối hôm đó cũng không được cao, nhìn ra là gã có tâm sự, lúc rời đi, Trình Diễm Đông và Trương Dương cùng nhau đưa gã đến bãi gữ xe, Triệu Quốc Cường bắt tay với bọn họ, gã nhìn Trương Dương một chút, bỗng nhiên nói: "Trương Dương, tôi có chuyện muốn nói với cậu" Trương Dương gật đầu, cùng Trương Đức Phóng đi đến một góc đèn đường không người. Trương Đức Phóng châm một điếu thuốc, thấp giọng nói: "Ủy ban kỷ luật có phải là đi tìm cậu hay không?" Trương Dương sửng sốt một chút, lập tức nhớ đến việc Lý Bồi Nguyên tìm hắn để hỏi về chuyện của Hải Thiên, lẽ nào Trương Đức Phóng cũng bị điều tra sao?

Trương Đức Phóng dùng sức hút một hơi thuốc vào, phun ra một ngụm khói, nói: " Cậu không cần nghĩ nhiều, tôi chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi"

Trương Dương nói: "Bí thư Lý thật ra có tìm tôi nói qua, hỏi về chuyện chuyển nhượng của Hải Thiên, tôi nói đúng sự thật, sao thế? Ông ta cũng tìm anh?" Trương Đức Phóng ngẩng đầu, nhìn khói thuốc bay lượn lờ, không ngừng khuếch tán dưới ngọn đèn, giọng nói của gã có chút trầm thấp: "Đoạn Kim Long có thể cung cấp nhiều tài liệu không thật cho ủy ban kỷ luật, muốn bôi đen chúng ta" Gã dùng hai chữ "chúng ta", chính là muốn nhắc nhở Trương Dương, bây giờ hai chúng ta đang đứng trên cùng một con thuyền, Đoạn Kim Long không chỉ kiện cáo một mình gã, mà còn có cả Trương Dương.

Trương Dương cười chẳng đáng, nói: " Con người của Đoạn Kim Long căn bản là một tiểu nhân, ông ta rời khỏi Nam Tích, khẳng định là ghi hận tôi trong lòng, ông ta muốn làm thế nào thì làm, tôi mặc kệ, dù sao thì tôi cũng không có làm chuyện gì sai trái"

Trương Đức Phóng nói: "Miệng người có thể làm mòn kim hủy cốt, cho dù cậu không có làm gì sai, cũng sẽ khiến cho người ta cảnh giác, chuyện trong thể chế rất là khó nói, lúc người khác nói cậu tốt thì không ai tin, chỉ cần có người nói cậu xấu, thì lập tức điều tra ngay, mấy lão già của ủy ban kỷ luật thích nhất là đi vạch lá tìm sâu, đừng thấy bình thường bọn họ cười cười nói nói với cậu, nói không chừng sẽ ngáng chân cậu ngay lập tức" Trương Đức Phóng giống như là đang nói với bản thân vậy, gã và Trương Dương đã lâu rồi không tâm sự thành thật với nhau như vậy.

Từ trong lời nói của Trương Đức Phóng, Trương Dương đã biết được rằng ủy ban kỷ luật có thể đã tìm đến gã rồi, xem ra cuộc sống gần đây của Trương Đức Phóng cũng không được tốt lắm, Trương Dương nói: "Lời đồn không lừa được kẻ có trí, mà lời đồn trên đời này lại rất nhiều, nếu như mỗi một chuyện chúng ta đều phải quan tâm, vậy thì chuyện gì chúng ta cũng không thể làm được"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.