Mưa Gió Thoáng Qua, Tôi Yêu Em

Chương 15




Căn cứ theo lệ thường, càng vào sâu trong đại điện giao dịch bảo vật càng tốt. Lâm Tiêu đi thẳng tới, quả nhiên trên quầy bày không ít bí tịch, linh dược, bảo cụ, tản mát ra chân khí cực kỳ đáng sợ, trong đó có địa cấp bí tịch, nhưng với Lâm Tiêu mà nói đã không còn trọng yếu, hơn nữa hắn cũng không nhìn thấy đồ vật gì quá mức nổi bật.

- Đã tới muộn mất rồi, hôm nay là ngày mùng năm tháng ba, hội đấu giá Thành Hắc Lĩnh vừa chấm dứt hai ngày trước, thật sự là không may mắn ah.

Lâm Tiêu lắc đầu, bởi vì khổ tu đã làm hắn quên thời gian, chờ khi hắn luyện chế xong đan dược đi tới Thành Hắc Lĩnh mới phát giác hội đấu giá vừa chấm dứt.

Lâm Tiêu trực tiếp đi tới chỗ quản lý đại điện giao dịch.

- Cho ta một cái quầy.

Trực tiếp nộp phí một triệu lượng, trong ánh mắt cung kính của nhân viên Lâm Tiêu đã lấy được quyền sử dụng một quầy thủy tinh.

Lấy ra mười viên Nguyên Khí đan thất phẩm, Lâm Tiêu đặt vào trong tủ thủy tinh, nhất thời mùi hương đan dược tỏa khắp bốn phía.

- Ân? Mùi vị gì vậy, thơm quá!

- Là đan dược, mùi đan dược này, chẳng lẽ là đan dược thất phẩm?

- Ở trong này, là Nguyên Khí đan thất phẩm, kỳ quái, trước kia ta từng dùng qua Nguyên Khí đan thất phẩm, nhưng không thơm như vậy ah.

- Di, Nguyên Khí đan thất phẩm ở quầy này tựa hồ có chút đặc biệt, mỗi viên sáng bóng thật mượt mà, hương khí xông mũi, độ dung hợp dược tính cùng độ hoàn thành tuyệt đối ngoài tám phần.

Cơ hồ chỉ nháy mắt không ít võ giả chung quanh bị hương khí thơm ngát hấp dẫn, cả kinh kêu lên.

Nguyên Khí đan thất phẩm là đan dược cơ sở nhất trong đan dược thất phẩm, nhưng cũng là loại đan dược có nhu cầu lớn nhất, công hiệu của nó có thể giúp võ giả nhanh chóng tích lũy chân nguyên trong cơ thể, không cần chậm rãi hấp thu trong thiên địa, đồng thời có thể dùng thay thế nếu không có Ngưng Chân đan giúp khôi phục chân nguyên trong khi chiến đấu, một viên Nguyên Khí đan thất phẩm có thể giúp võ giả khôi phục chân nguyên trong vòng hai ba canh giờ, cũng giúp tranh thủ thời gian khôi phục chân nguyên, làm võ giả tăng thêm năng lực sinh tồn ở dã ngoại.

- Người trẻ tuổi kia là ai, có thể một lần lấy ra mười viên Nguyên Khí đan thất phẩm, chẳng lẽ hắn là một luyện dược sư?

- Nói đùa gì vậy, có thể luyện chế ra Nguyên Khí đan thất phẩm đều là luyện dược đại sư thất phẩm, cao thủ Quy nguyên cảnh trong Thành Hắc Lĩnh đều đếm được trên đầu ngón tay, đoán chừng là hắn lấy được trong di tích viễn cổ đi.

- Đây…đây không phải Lâm Tiêu Quận Hiên Dật sao?

Rốt cục có người nhận ra thân phận Lâm Tiêu.

- Lâm Tiêu, Lâm Tiêu nào vậy? Chẳng lẽ là quán quân Phong Vân Bảng?

- Di, thật đúng là hắn, nghe nói hơn một năm trước hắn đã đột phá Quy nguyên cảnh, ban đầu ở Phong Vân Bảng đã thi triển tinh thần lực phi phàm, chẳng lẽ Nguyên Khí đan thất phẩm là do hắn luyện chế?

Một viên đá kích thích ngàn tầng sóng, làm cả đại điện ồn ào xôn xao.

Thành Hắc Lĩnh nằm giữa Quận Hiên Dật cùng Quận Định An, tuy rằng không thuộc quản hạt của hai quận, nhưng luôn đối với tin tức hai quận cực kỳ chú ý, mà hai năm qua chuyện náo động nhất trong Quận Hiên Dật chính là Lâm Tiêu.

- Nguyên lai là Lâm huynh, không biết Nguyên Khí đan thất phẩm này bán như thế nào?

Có người mở miệng hỏi.

Đó là một trung niên mặc áo dài xanh, mày rậm mắt to, khí tức cực kỳ đáng sợ, hiển nhiên cũng là cao thủ Quy nguyên cảnh.

- Lấy vật đổi vật, linh dược thất giai, đan phương thất phẩm, công pháp thiên cấp hoặc là kỳ bảo, chỉ cần giá cả ngoài năm trăm triệu, có năng lực làm ta hài lòng đều có thể đổi.

Thanh âm Lâm Tiêu không lớn, nhưng rõ ràng truyền vào trong tai mỗi người.

- Vậy dùng nguyên thạch đây?

Có người hỏi.

- Thứ cho không tiếp thu nguyên thạch cùng ngân lượng.

Lâm Tiêu trả lời.

Mọi người nhướng mày, trong Đại lục Thương Khung, đan dược đích thật cực kỳ trân quý, nhưng nói chung đều có thể dùng ngân lượng thu mua, nếu thật sự không được thì dùng nguyên thạch trao đổi, nhưng Lâm Tiêu lại muốn dùng bảo vật đổi, làm không ít cao thủ Quy nguyên cảnh do dự.

Tác dụng những bảo vật Lâm Tiêu muốn trao đổi đều cực kỳ trọng yếu, tuy rằng giá trị chưa chắc cao như Nguyên Khí đan thất phẩm, nhưng là vật mà các võ giả không thể thiếu, lấy ra trao đổi Nguyên Khí đan thất phẩm làm nội tâm bọn họ không khỏi do dự.

Dù sao không có Nguyên Khí đan, còn có thể hấp thu thiên địa nguyên khí bồi dưỡng chân nguyên, mà mất đi bảo vật, sẽ khó thể tìm trở lại.

- Nếu dùng linh dược thất giai làm sao trao đổi?

Lại có người hỏi.

Lâm Tiêu đáp:

- Ít nhất ba gốc linh dược thất giai mới có thể đổi một viên Nguyên Khí đan, cụ thể xem mức độ cùng công hiệu quý hiếm của linh dược.

- Cái gì?

- Ba gốc linh dược thất giai mới có thể đổi một viên, nhưng còn phải xem mức độ quý hiếm cùng công hiệu của linh dược, đây thật sự là quá mức.

Giá cả căn bản của linh dược thất giai là một trăm triệu, mà giá cả Nguyên Khí đan thất phẩm là năm trăm triệu, mặt ngoài thoạt nhìn dùng ba gốc linh dược thất giai trao đổi một viên đan dược còn có vẻ buôn bán lời, trên thực tế không thể tính như vậy.

Bởi vì còn phải xem công hiệu cùng thời điểm cần dùng của linh dược thất giai mà giá cả sẽ có dao động lên xuống không chừng mực.

- Các hạ, phương pháp trao đổi Nguyên Khí đan của ngươi không khỏi quá mức đi? Dù sao ngươi lấy ra là Nguyên Khí đan thất phẩm, chỉ có thể giúp khôi phục chân nguyên chậm rãi, đâu có công hiệu đặc thù nào khác.

Có cao thủ Quy nguyên cảnh không chút khách khí cau mày nói.

- Đan dược thơm quá, đan dược thơm quá, tránh một chút, tránh dùm một chút.

Đúng lúc này, một thanh âm khẩn cấp vang lên bên ngoài, một lão giả râu tóc hoa râm lớn tiếng hô to, râu tóc của hắn thật lôi thôi, trường bào rách nát, thân hình bốc mùi thiu thối, nhưng những võ giả Quy nguyên cảnh vừa nhìn thấy hắn liền nhường đường, cung kính nói:

- Lôi thôi đạo nhân.

Người này là luyện dược sư thất phẩm tiếng tăm lừng lẫy chung quanh Thành Hắc Lĩnh, tu vi Quy nguyên cảnh trung kỳ, nhưng bởi vì từng có thật nhiều người từng mua đan dược của hắn, vì thế quan hệ nhân mạch cũng rất nhiều, địa vị thật cao, là một trong những cường giả có thân phận nhất Thành Hắc Lĩnh.

- Đây là…

Không để ý tới thanh âm ồn ào của mọi người, Lôi thôi đạo nhân vừa đến trước quầy ánh mắt liền trợn tròn, chiếc mũi nhúc nhích hít thở thật sâu, thân hình run rẩy lên như đạt được cao triều.

- Thơm quá, thơm quá, tiểu huynh đệ, có thể cho ta xem thử đan dược này của ngươi không.

Lôi thôi đạo nhân xoa xoa hai tay, hai mắt tỏa sáng nói.

- Không thành vấn đề.

Lâm Tiêu mở quầy lấy ra một viên đan dược.

Lôi thôi đạo nhân cẩn thận tiếp nhận viên đan dược, đặt trong đĩa ngọc quan sát, đồng thời một cỗ tinh thần lực cường hãn bao phủ viên đan dược kia, dần dần, sắc mặt của hắn đỏ hồng, ánh mắt khép hờ như lâm vào trong say mê.

Mọi người vây bên cạnh, vô cùng khó hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.