Mùa Đông Lãng Mạn

Chương 29: Chị tin em




Cuối cùng, đoạn kết của chương trình vẫn là trò hề, Đổng Tiểu Khiết đưa ra lời chất vấn, đồng thời cũng khiến cho rất nhiều ngừoi đối với cô tồn tại nhiều nghi vấn, đều nghĩ hành vi của cô thật tại không chịu thoả hiệp.

Trước đây chỉ có cộng đồng đối với Đồng Tiểu Khiết không hài lòng, đoàn tiết mục vẫn bảo vệ cô ta, nhưng bây giờ, Đổng Tiểu Khiết tách ra khỏi chương trình, bọn họ tất nhiên cũng sẽ không che chở cho cô ta, đánh giá của tiết mục là dựa vào đoàn tiết mục mà lấy tiền, bọn họ không che chở cho Đồng Tiểu Khiết, càng không sợ đắc tội với cô ta, vậy thì sau này bọn họ sẽ không cho Đổng Tiểu Khiết một ưu đãi nào.

Hiểu rõ thời thế mới là kẻ tài giỏi, Đổng Tiểu Khiết và đoàn tiết mục còn có cả người xem náo một hồi, nếu như đánh giá vẫn lấy tiêu chuẩn từ bọn họ đối với Đổng Tiểu Khiết thì rất nhanh,bọn họ sẽ bị công kích.

Sau khi chương trình kết thúc, Vạn Tố Y và Nguyễn Ca ở dưới hậu đài thu dọn đồ đạc. Nguyễn Ca tâm trạng không tệ lắm, nhẩm lời bài hát.

Nguyễn Ca rất rõ ràng, sau việc náo loạn ngày hôm nay, sau này cuộc thi của cô và Vạn Tố Y sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, không giống bây giờ, bước từng bước một đều rất nguy hiểm.

“Tố Y, tối nay tớ muốn đến chỗ cậu ăn tối, có được không?” Nguyễn Ca tiện tay cầm quyển sổ ghi chép của Vạn Tố Y bỏ vào balo của Vạn Tố Y hỏi.

Biết là Vạn Tố Y không từ chối nhưng mà vẫn phải hỏi một câu.

“Đương nhiên được rồi.” Vạn Tố Y gật đầu trả lời, nhưng đối với việc Nguyễn Ca đột nhiên đưa ra yêu cầu, Vạn Tố Y vẫn là có chút tò mò: “Nhưng mà, tại sao cậu lại đột nhiên nghĩ tới muốn đến nhà tớ ăn cơm thế?”

Vạn Tố Y nhớ là Nguyễn Ca nói tối nay cùng các diến viên khác tổ chức tiệc. Chương trình này kết thúc rồi, Nguyễn Ca cũng nên đi tham gia bữa tiệc rồi.

“Lâu rồi không đi, rất nhớ đồ ăn nhà cậu à, thêm nữa dạo gần đây tâm trạng cũng không tệ.” Nguyễn Ca một chút cũng không giấu diếm suy nghĩ của bản thân, trực tiếp mở miệng: “Còn nữa, việc ngày hôm nay khiến tớ cảm thấy rất thoải mái, sau này chúng ta có thể vui vẻ mà thi rồi.”

Vạn Tố Y cười với Nguyễn Ca, còn chưa kịp nói gì. Đổng Tiểu Khiết một mặt tức giận bất bình nhìn Nguyễn Ca: “Vẫn chưa đến cuối cùng, cô có hơi vui như thế cũng quá sớm rồi.”

“Yên tâm đi, tôi sẽ không để các cô thắng dễ dàng như thế đâu, các cô trái lại nên nghĩ cách để mình thua thế nào mới không khó coi đi.” Đổng Tiểu Khiết cười chế giễu, đối với hai người họ không chút khách khí.

Thật sao, vậy tôi lại rất hy vọng việc của sau này đấy?” Nguyễn Ca nói cũng không một chút khách khí, cũng đã lật mặt với nhau rồi, thì cũng không có gì phải duy trì vẻ mặt hoà bình.

Vạn Tố Y thì không nói gì, chỉ nói với Nguyễn Ca: “Muốn ăn cơm thì về sớm một chút, cần phải nói với nhà bếp chuẩn bị mua ít đồ mà cậu thích.”

“Thật không?” Nguyễn Ca vì lời của Vạn Tố Y lập tức vứt Đổng Tiểu Khiết sang một bên, một câu cũng không để ý.

Nguyễn Ca kéo tay Vạn Tố Y, từ bên cạnh Đổng Tiểu Khiết trực tiếp đi ra, giống như không nhìn thấy Đổng Tiểu Khiết, hoàn toàn xem cô ta như không khí: “Tớ muốn ăn thịt dê như lần trước, rất ngon, nhưng trước đó tớ chưa được ăn bao giờ.”

“Cô....”

Đổng Tiểu Khiết nhìn hai người bọn họ không để cô ta vào mắt, nén một bụng tức giận, nhưng lại không có cách nào khác.

Nổi tức này, Đổng Tiểu Khiết sớm muộn gì cũng phải truất lại lên người hai bọn họ. Bọn họ nghĩ cuộc thi đến đây thì tính là kết thúc rồi sao? Bọn họ chắc thắng? Nghĩ đơn giản rồi?

Đổng Tiểu Khiết nén một bụng tức giận thu dọn đồ đạc, ra khỏi đài truyền hình tâm trạng rất không tốt.

“Cô là Đổng Tiểu Khiết?” Một cô gái lúc tâm trạng Đổng Tiểu Khiết không được tốt xuất hiện trước mắt cô, thái độ không lịch sự cho lắm hỏi.

“Cô là ai?” Đổng Tiểu Khiết nhíu mày hỏi, tâm trạng lúc này không tốt, âm thanh không vui hỏi cô gái này.

“Tôi là người đến giúp cô!” Lý Nhược Hàm mỉm cười, nụ cười chứa đầy sự cao ngạo.

Giống như hai thỏi nam châm cùng cực, Đổng Tiểu Khiết trời sinh cao ngạo, đối diện với một người còn kiêu ngạo tự tin hơn cả mình, nên phát ra lời nói ngữ khi không được tốt lắm.

“Giúp tôi, thật nực cười, tôi nghĩ bản thân mình không cần người giúp đỡ.” Đổng Tiểu Khiết giọng mỉa mai nói, bất luận là lời nói hay biểu cảm đều nhìn ra, cô ta đối với Lý Nhược Hàm hoàn toàn có ý muốn xin giúp đỡ.

Bây giờ không phải cô ta yêu cầu giúp đỡ, mà là Lý Nhược Hàm tự tìm đến cô ta.

Cô nghĩ rằng số phiếu kia là dựa vào bản thân cô có thể có được sao?” Mắt Lý Nhược Hàm liếc Đổng Tiểu Khiết một cái, ít nhiều có chút khinh thường Đổng Tiểu Khiết.

Đối với Lý Nhược Hàm mà nói, Đổng Tiểu Khiết là một nhà thiết kế, nếu như không nhờ cô ta âm thầm giúp đỡ, thì sớm đã hoàn toàn thua Vạn Tố Y rồi.

“Cô nói cái gì?” Đổng Tiểu Khiết nhíu mày, không nghĩ việc này có liên quan đến mình.

Cô ta nghĩ, mặc dù người thích Vạn Tố Y nhiều hơn một chút, nhưng cô ta có lẽ cũng không thiếu người thích.

“Đó đều là do tôi mua, nhưng việc cô làm hôm nay đồng nghĩa với việc khai ra tôi. Cô nghĩ có nên không?” Lý Nhược Hàm nghĩ đến việc hôm nay, không nhịn được mà híp mắt uy hiếp.

Cô ta là giúp Đổng Tiểu Khiết, nhưng hành vi ngôn ngữ của Đổng Tiểu Khiết lại bán đứng Lý Nhược Hàm.

Nếu như mọi người biết Lý Nhược Hàm ở sau lưng giở trò, sẽ không biết khinh bỉ cô như thế nào. Vốn dĩ, giữa cô và Vạn Tố Y có có vấn đề, cơ bản mọi người đều biết.

“Tôi trước giờ không muốn cô giúp tôi.” Đổng Tiểu Khiết đối với hành vi của Lý Nhược Hàm thật sự không vui, thậm chí còn tức giận.

Vốn dĩ cô ta không có ý định gian lận, bây giờ Lý Nhược Hàm lại làm những điều đó, thì thật sự trở thành cô gian lận.

“Bây giờ cô không muốn tôi giúp cô cũng muộn rồi, người trong chương trình nếu như điều tra ra, sẽ đem món nợ này tính trên đầu cô, mọi người đều biết, việc này trực tiếp có lợi với cô.” Lý Nhược Hàm rất lo cho tình hình của bản thân, nhưng trước mặt Đổng Tiểu Khiết hoàn toàn không để lộ ra. Chỉ lộ ra bộ dạng lo lắng cho Đổng Tiểu Khiết.

Ngực Đổng Tiểu Khiết lộp bộp một tiếng, Lý Nhược Hàm nói đúng, việc này bất luận là ai làm, tới cuối cùng mọi người vẫn nghĩ là do Đổng Tiểu Khiết chỉ thị.

“Bây giờ, cô cần phải nghĩ cách khiến đoàn tiết mục đừng điều tra ra chuyện này.” Ngữ khí của Lý Nhược Hàm giống như đang ra lệnh, không giống như đang thương lượng với Đổng Tiểu Khiết.

Đổng Tiểu Khiết từ lúc nào mà bị người khác sai khiến như thế này? Yêu cầu vừa phát tác, Lý Nhược Hàm lại nói: “Cô yên tâm, tôi đã mở miệng nói giúp cô thì tôi sẽ giúp cô đến cùng.”

“Giúp tôi, tôi nói rồi, tôi không cần!” Đối với Đổng Tiểu Khiết mà nói, Lý Nhược Hàm là đang đem lại phiền phức cho cô.

“Cô chắc chứ? Với thực lực của Vạn Tố Y bây giờ, e là vòng tiếp theo cô sẽ bị loại thôi, sau này cô sẽ mang cái danh là người thất bại dưới tay Vạn Tố Y. Lý Nhược Hàm đã biết được Đổng Tiểu Khiết người phụ nữa này sợ nhất điều gì.

Đổng Tiểu Khiết nghe xong lời của Lý Nhược Hàm, sắc mặt liền thay đổi.

Cô ta có thể thua bất cứ ai, chỉ duy nhất không thể thua Vạn Tố Y.

Tuy rằng, cô nghĩ rằng Vạn Tố Y thắng không nổi cô, nhưng rất khó bảo đảm. Suy cho cùng Vạn Tố Y có rất nhiều fan hâm mộ ủng hộ, nếu như là bỏ phiếu, e rằng Đổng Tiểu Khiết thua chắc.

Đổng Tiểu Khiết lưỡng lự một hồi, vẫn là quyết định trước tiên nghe theo cách của Lý Nhược Hàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.