Mù Màu

Chương 46: Duẫn Tuyệt Ca (Hai mươi hai) Vân Yên (Hạ)




Trên đường đi, tất cả dường như im lặng, chỉ có tiếng điều hòa rít lên từng hồi mà thôi. Dường như không chịu đựng được nữa, nhỏ Linh cất tiếng hỏi, phá tan sự im lặng đến đáng sợ trong xe

_Giờ đi đâu vậy?

_Đến nơi cô cần phải đến -tôi nói, mắt nhắm nghiền

_Anh nói Minh Khôi còn ở đây, vậy sao chúng tôi lại tìm không thấy?

_Đơn giản thôi, vì nó đang ở tù.

Tôi chốt đáp án, hai nhỏ sững sờ, im lặng nhìn tôi, rồi lại hỏi tiếp.

_Sao anh ấy lại ở tù cơ chứ?

_Cái này cô phải hỏi nó cho rõ, tôi chỉ cho cô biết rằng anh trai cô đốt quán cafe của tôi nên bị bắt giam thôi -tôi quay xuống nhỏ Vy nói.

_...

_Thôi tốt nhất cô nên hỏi nó thì rõ ràng hơn, tôi không muốn mang tiếng là hãm hại anh cô.

Bầu không khí trong xe lại trở về với sự im lặng. Tầm 20p chạy xe, chúng tôi đến được trại giam.

_Đến nơi rồi, vào trong thôi.

Tôi mở cửa xe ra rồi nói, rồi nguyên đám kéo vào trong. Nhờ vả 1 hồi thì chúng tôi được gặp thằng Minh Khôi, tôi không quan tâm đến cuộc đoàn tụ đó nên tôi cùng thằng A, nhỏ MNgọc và nhỏ Thy ra ngoài nói chuyện, bỏ lại hai nhỏ kia vào gặp thằng Khôi luôn.

Ra ngoài sân, tôi rút điếu thuốc ra châm, rít 1 hơi dài rồi thả khói, mọi buồn phiền trong tân trí được vơi đi.

_Chuyện này là sao? M đoán được trước rồi phải không? -thằng A hỏi

_Ừ ban đầu t nghĩ là Linh là em của thằng Khôi, nhưng không ngờ em nó lại là nhỏ Vy. -tôi thở dài.

_Sao m nghĩ vậy?

_Ban đầu nghe Linh kể về người anh trai, t cũng đoán là nhỏ là em thằng Khôi, nên t mới đi điều tra. Nhờ vậy mà t phát hiện em thằng Khôi sống tại VN chứ không phải ở Mỹ, thêm nữa là nhỏ Linh lại nói mình từ Mỹ về. Không trùng khớp đúng không?

_Ra vậy.

_Còn MNgọc, chắc cô cũng biết được gì đó đúng không? -tôi quay qua hỏi nhỏ

_Đúng vậy. Lúc trước tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của nhỏ Vy với thằng Hiếu, tôi cứ tưởng chỉ có 2 người đó thôi, ai dè có thêm nhỏ Linh nữa -nhỏ giải bày

_Thế cô biết trước rồi sao không nói tôi -tôi thắc mắc

_Không phải tôi đã cảnh báo anh rồi sao, ai bảo anh lại mê gái quá chi -nhỏ trề môi.

_Ơ đệt.

_Hừ mai cho anh là anh phát hiện ra trước vụ nhỏ Vy gài nhé, chứ không thì lo mà gỡ lịch đi -nhỏ cười

_Haha đâu dễ dàng như vậy được, tôi có khả năng phán đoán cao mà -tôi lên mặt

_Ba xạo, chẳng qua là ăn may thôi.

_Kệ tôi, mà cô với Thy bị nhỏ Linh bắt có bị sao không?

_Đến giờ anh mới quan tâm à, chỉ dính thuốc ngủ thôi, chẳng sao cả.

_Vậy tốt rồi.

Ngồi đó lát thì có anh công an ra bảo tôi vào, hình như là thằng Khôi kêu tôi vào đó thì phải.

Mở cửa bước vào trong, tôi hỏi ngay

_Có chuyện gì vậy?

_N à, m ngồi xuống đó đi, nói chuyện với t chút -thằng Khôi nói

_Sao thế m?

_Trước tiên t xin lỗi m nhé, không ngờ vì t mà m lại dính vào cuộc trả thù của em t -nó nói

_Thôi không gì đâu, chẳng qua tại m vào đây không liên hệ được với hai nhỏ thôi. -tôi khoát tay

_Ừ may mà hai nhỏ vẫn chưa làm gì quá đáng, m tha cho hai nhỏ nhé -nó yêu cầu

_Được thôi, tôi cũng không muốn làm khó hai nhỏ, chẳng qua tại hai nhỏ bị người ta lừa gạt thôi.

_Vậy thì được rồi, mà ai lại đứng ra lừa hai nhỏ này thế, có vẻ như có thù hận sâu đậm với m lắm hả -thằng Khôi hỏi tôi

_Có lẽ là vậy, tôi vẫn chưa tìm được thằng đó nữa, có lẽ tha cho nó là sai lầm của tôi -tôi nói

_Ừ ráng mà cẩn thận đấy -thằng Khôi cười với tôi, như hai người bạn lâu rồi mới gặp lại

_Biết rồi, khỏi lo haha.

Tôi cười lại với nó, rồi hỏi thăm thêm vài câu rồi ra ngoài, trả lại không gian cho mấy đứa đó nói chuyện.

Lát thì hai nhỏ ra, chắc là hết giờ thăm nuôi rồi thì phải. Thấy tôi hai nhỏ cuối đầu.

_Xin lỗi anh -hai nhỏ đồng thanh

_Ơ thôi được rồi, hai người cũng chỉ là quân cờ của thằng Hiếu thôi -tôi chặn lời

_Nhưng tôi cũng xin lỗi, vì tất cả những chuyện đã làm với mọi người -nhỏ hối lỗi

_Được rồi, tôi có chuyện muốn hỏi đây?

_Là chuyện gì vậy?

_Hai cô cùng thằng Hiếu định chơi tôi từ khi nào thế? -tôi thắc mắc

_Từ lâu rồi, anh nhớ khi A với Thy bị vây ngoài đường HV chứ, bắt đầu từ lúc đó, đến bây giờ... -nhỏ nói lí nhí

_Hừ tất cả là do thằng Hiếu điều khiển phải không?

_Đúng thế, Hiếu đưa ra kế hoạch, và cả 3 cùng thực hiện -nhỏ thưa nhận.

_Vậy được rồi, thôi về -tôi nói

_Anh không giận hai tôi chứ -nhỏ hỏi

_Không sao đâu, may mà hai cô chưa làm gì em gái tôi, không thì tôi không biết mình có thể bình tĩnh đến đâu nữa -tôi cười.

Nhỏ im lặng cuối đầu. Rồi cả bọn lại lên xe về, kết thúc êm đẹp tất cả. Nhưng còn thằng Hiếu nữa, liệu rằng nó có bỏ qua dễ dàng như vậy khi kế hoạch của nó bị phá sản hay không? Thật không đoán trước được mà.

Sau hôm đó, nhỏ Linh đã bình thường trở lại, không có vẻ gì là muốn đối đầu với tôi như lúc trước nữa. Còn nhỏ Vy thì lại nhận tôi là anh trai, dù suýt chút nữa tôi đã lên thớt trước nhỏ này @@

Tuy vậy lâu lâu nghe nhỏ kêu 1 tiếng a3 cũng vui vui, lại có thêm 1 đứa em xinh đẹp thì còn gì bằng. Tính tôi không thù dai nên sẵn sàng bỏ qua cho hai nhỏ, nhưng còn thằng Hiếu thì tôi vẫn đề phòng nó.

Bề ngoài nó chịu khuất phục, nhưng đằng sau con cáo già đó liệu có dự định chơi tôi nữa hay không, điều đó tôi không biết được.

Tôi chỉ có thể cho người dò la hành tung của nó thôi, thấy nó bình thường không có gì là chống đối nên tôi bỏ qua. Và 1 lần nữa tôi lại mắc phải sai lầm, 1 sai lầm chết người khi đã ỷ y không quan tâm đến thằng Hiếu nữa.

Anh hùng thì đánh nhau trước mặt, còn tiểu nhân thì dùng thủ đoạn cắn lén sau lưng.




Những ngày sau đó âu cũng là chuỗi thời gian yên bình, vì chỉ chờ còn chừng 1 tháng nữa thôi là tết đến rồi. Những ngày này chúng tôi thường hay đi cùng nhau, có cả Linh và nhỏ Vy, và có cả MThư nữa. Em lúc này đã gần tôi hơn, nói chuyện nhiều hơn, và ít ra thì tình cảm giữa hai đứa ngày càng tốt hơn nữa. Sau kì nghỉ tết tây, tôi và thằng A lên kế hoạch đi chơi, nhưng đúng là người tính không bằng trời tính, chưa kịp đi thì suýt nữa lên dĩa mất rồi =]]

_Ê m tối nay ra công viên chơi không -một buổi chiều thằng A chợt hỏi tôi

_Chơi méo gì ngoài đó?

_Thì gom ra đi lòng vòng chơi, xong dô quán LM ăn kem luôn.

_Đù ngon mậy, thế có ai?

_Thì vợ chồng t, m, nhỏ MNgọc, với chị em nhỏ Linh, hay m rủ thêm nhỏ Thư đi -nó liệt kê ra

_Oke bấy bi à, để anh lo cho.

Nói chuyện với nó xong tôi lấy dt ra rủ em đi chơi, năn nỉ gãy lưỡi em mới chịu đi ấy chứ, nhưng với điều kiện là phải về sớm vì hôm nay em ở nhà 1 mình @@ không lẽ qua nhà em ở cùng hay sao ta:)))

Chấp nhận điều khoản, đến tôi thì tôi qua rước em đi cùng đồng bọn, vui chơi rong ruổi khắp mọi nơi trong công viên. Chơi cho đã đến mệt nhoài cả người, cả đám mới chịu kéo nhau vào quán LM để thưởng thức ly kem mát lạnh. Nhưng tử thần thì rong ruổi khắp mọi nơi, lần này thì thằng Hiếu phái tử thần đến tìm tôi, nhưng bác sĩ lại kịp thời kéo tôi lại, không chắc giờ này tôi nằm trên cao ngắm gà khoả thân mất rồi:)) Nhưng đó là chuyện diễn ra trong vài mươi phút nữa cơ, thật đúng là 1 giây phút bất cẩn suýt chút nữa thì hối hận cả đời....




Vào ăn kem, tôi và Thư ngồi gần nhau nhé, còn tụi kia thì chia đôi ra ngồi, bỏ nhỏ MNgọc bơ vơ 1 mình. Ngồi nói chuyện trên trời dưới đất 1 lát thì tôi đi WC, 1 đi suýt nữa không trở lại. Quán này có thể xem như là quán sân vườn, vì có 1 khoảng sân khá rộng trồng nhiều loại cây che mát, đường dẫn vào khu WC phải qua chổ cây rậm rạp ít người và không có đèn. Tôi không hề hay biết khi mình vào WC đã có người theo dõi, tất cả đã nằm trong kế hoạch thì phải, vì khi tôi vừa bước ra khỏi WC, tôi cảm thấy hối hận vì đã rời khỏi đó quá sớm:(((

_Chào bạn hiền! -Một giọng nói vang lên có phần quen thuộc đối với tôi.

_Lại là m à?

_Đúng chính là t đây -nó cười

_M tính làm gì t thế Hiếu? Coi bộ m đã bình phục hẵn rồi à? -tôi hỏi thăm sức khoẻ của nó

_Nhờ ơn m nên t vẫn khoẻ, t chờ đến giây phút này đây m à -nó lại nhìn tôi cười, có chút gian manh

_Chi thế, định cắn t à?

_Đúng vậy, để xem hôm nay m chạy đi đâu?

Ngay lập tức hàng loạt bóng đen xuất hiện, tay lăm lăm những bóng đèn neon, có thằng cầm cả mã tấu. Kì này thôi xong rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.