Một Vạn Cách Giữ Thân Như Ngọc Ở Long Dương Đồ

Chương 155: Ta Đối Với Ngươi Cũng Không Tệ Phải Không?




Kiến Hội Lệnh bài, Kiến Hội Lệnh bài. Mờ mịt mà nhìn phía trước, mãn đầu óc Duy Tâm đều ở nghĩ chuyện ‘Kiến Hội Lệnh bài’, Tử Hàn đã cấp 150 rồi, điểm danh vọng cũng đạt tới yêu cầu, hiện tại chỉ còn chưa có ‘Kiến Hội Lệnh bài’, tất cả mọi người nhức đầu thật sự.

“Đang suy nghĩ gì?”   Vũ tiễn huơ huơ tay trước mắt Duy Tâm, từ khi bắt đầu luyện cấp đến bây giờ, Duy Tâm vẫn là bộ dáng không yên lòng.

“Kiến Hội Lệnh bài”    Duy Tâm đột nhiên thốt ra một câu.

“A? Cái gì?”   Sửng sốt một chút, Vũ Tiễn hiển nhiên không hiểu được.

“Vũ Tiễn, ngươi có biết làm sao lấy được ‘Kiến Hội Lệnh bài’ không?”    Nhìn Vũ Tiễn, Duy Tâm lòng tràn đầy hy vọng hỏi han, hắn vẫn có cảm giác Vũ Tiễn tựa hồ đối với  trò chơi này phi thường quen thuộc, hy vọng có thể hỏi xin từ hắn chút tư liệu.

“‘Kiến Hội Lệnh bài’ sao?”

Nhíu mi, Vũ Tiễn cố gắng lục tìm trong óc những thông tin về công hội, vì trò chơi vừa mới nâng cấp, mà mở Công hội cũng là chức năng mới thêm vào, vốn tưởng không thể có người nhanh như vậy mở công hội được, cho nên thông tin về công hội Vũ Tiễn cũng không để ý quá.

“A, ta nhớ ra rồi!”   Vỗ mạnh hai tay vào nhau một cái, Vũ Tiễn thốt ra.

“Thật sự, thật sự, ở nơi nào?”   Dùng sức mà lay Vũ Tiễn, Duy Tâm hận không thể lay đến cái thông tin đó văng ra ngay lập tức.

“Đừng lay nữa, chẳng phải ta định nói ngay sao.”    Chịu không nổi cảm giác đầu óc choáng váng, Vũ Tiễn vội vàng lên tiếng nhằm ngăn chặn hành vi “hung ác” của Duy Tâm.

Buông tay ra, Duy Tâm xấu hổ cười cười, vẻ mặt chờ mong nhìn vũ tiễn nói ra đáp án.

“‘Kiến Hội Lệnh bài’ có được từ đánh bại BOSS Hệ Quang Minh hoặc Hệ Hắc Ám cấp 500 trở lên.”

“BOSS cấp 500!”   Kêu to một tiếng, Duy Tâm không dám tin mà nhìn Vũ Tiễn,    “Lại phải là Hệ Quang Minh hoặc Hệ Hắc Ám nữa chứ, chúa ơi!”

BOSS hệ Quang minh hoặc hệ Hắc ám đa số là mang hình dạng con người, cho nên có trí tuệ rất cao cùng ma pháp rất mạnh, cho nên loại Boss này được xem là khó đối phó nhất trong toàn bộ trò chơi này.

Ôn nhu cười, Vũ Tiễn giải thích:

“Lúc trước Thiết Kế Sư của trò này là cố ý thiết kế như vậy a, mục đích chính là không muốn làm toàn bộ game này công hội tràn lan.”

Duy Tâm buồn bực ngồi chồm hổm trên mặt đất vẽ vẽ vòng tròn (tự kỷ:D), lòng tràn đầy ai oán, ta muốn…mở công hội a, trước kia chơi trò chơi nhưng vì lười, cho nên cũng chưa từng gia nhập qua công hội nào, càng miễn bàn việc tự mình mở công hội, khó có được cơ hội chơi vui như vậy, cứ nghĩ là nắm chắc rồi, ai biết lại phiền đến vậy chứ!

Bất quá Duy Tâm nhanh chóng tỉnh táo, lên tinh thần trở lại, nghĩ đến trong số bọn họ còn có cao thủ như Tử Hàn thì việc mở công hội sẽ có biện pháp giải quyết thôi, hiện tại cần nghĩ biện pháp tìm nhiều thông tin hơn.

“Vậy vũ tiễn ngươi có biết BOSS hệ hắc ám và BOSS hệ quang minh phân bố ở nơi nào không?”

Bản đồ trò chơi này phân bố rất rộng, hơn nữa tất cả mọi người mới vừa chơi không bao lâu, cho nên thông tin về sự phân bố quái vật, đặc biệt lá quái cấp cao không phải ai cũng biết rõ ràng, những người đã gặp qua cũng là trong lúc vô ý thì gặp phải, cũng chưa là được hang ổ chính thức của mỗi loài.

“Hệ Quang minh ở Đảo Thiên Sứ, Hệ Hắc ám ở Hắc Ám Sâm Lâm.”

Hắc Ám Sâm Lâm? Sao lại cảm thấy cái tên này quen tai như vậy a? Suy nghĩ một hồi, Duy Tâm vội vàng mở ra bảng danh sách nhiệm vụ của mình, tên này quả nhiên ở nhiệm vụ ẩn, nhiệm vụ đi tìm Hoắc Khắc Kim, mà địa điểm đúng là Hắc Ám Sâm Lâm.

“Vũ tiễn mau giúp ta lên tới cấp 100.”

Mạnh mẽ sống dậy từ, ngưng vẽ vòng tròn, từ mặt đất đứng lên, Duy Tâm vừa kéo vừa lôi Vũ Tiễn hướng về khu vực có quái.

“Ngươi làm gì a.”   Miễn cưỡng ổn định thân mình, Vũ Tiễn kỳ quái nhìn Duy Tâm hỏi.

“Ta muốn thăng cấp nhanh nhanh lên thôi.”   Cười trả lời, Duy Tâm đương nhiên không nói cho hắn biết nguyên nhân thật sự, bằng không Vũ Tiễn nhất định sẽ ngăn cản hắn.

Duy Tâm chuẩn bị đến khi lên tới cấp 100, sẽ tự đi Hắc Ám Sâm Lâm dò đường xem sao, chuẩn bị cho mọi người ngày sau đánh quái tìm ‘Kiến Hội Lệnh bài’, bất quá lấy năng lực của hắn mà nói, sẽ thật dễ dàng chết trở về, cho nên quyết không thể cho bất luận ai biết, bằng không họ tuyệt đối không cho hắn quyết định như vậy. (aizzz, mấy anh là lo cho em mờ)

Mặc dù có chút kỳ quái thái độ của Duy Tâm, nhưng Vũ Tiễn cũng nghĩ không ra lý do đặc biệt nào, cũng liền chấp nhận cách nói của Duy Tâm, tận tâm tận lực dẫn hắn đi luyện cấp.

“Duy Tâm!”

Tiếng gọi kinh ngạc từ phía sau Duy Tâm truyền tới, quay đầu nhìn lại, thì thấy bọn Tử Hàn đứng cách không xa bọn họ.

“Các ngươi như thế nào cũng tới đây?”

“Chúng ta vừa định gửi tư tán gẫu cho ngươi, không nghĩ tới liền gặp gỡ.”

Vừa mỉm cười vừa nói, nhưng thật ra Quạt Hương Bồ cảm thấy đầu hắn bắt đầu đau đớn, bên cạnh Duy Tâm thế nhưng đi theo một vị đại soái ca. (anh chàng rất đẹp trai)

“Thật trùng hợp a.”   Gật đầu, Duy Tâm tỏ vẻ đồng ý, sau đó chỉ chỉ Vũ Tiễn giới thiệu:   “Đến, ta giới thiệu cho các ngươi một chút, hắn là bằng hữu của ta, tên Vũ Tiễn.”

Sau đó lại chỉ chỉ Tử Hàn, Quạt Hương Bồ, Kiếp Phù Du và Ám Ly Biệt giới thiệu một chút.

Gật đầu, Tử Hàn cùng Vũ Tiễn ân cần chào hỏi một chút, hai người đều nhìn thấu địch ý trong mắt đối phương, nhưng vẻ mặt cả hai đều lãnh đạm không hé răng nói gì thêm.

“Duy Tâm, chúng ta đi mang ngươi đi, bọn a Kiếm cũng sắp đến rồi.”

Kiếp Phù Du vừa bổ nhào vào trên người Duy Tâm vừa nói.

“Bọn a Kiếm cũng sắp tới rồi sao?”

“Đúng vậy, chúng ta cùng nhau luyện có thể nhanh thăng cấp, luyện cấp lên cao mới dễ mở công hội.”

Một phen đem Kiếp Phù Du kéo xuống khỏi người Duy Tâm, Tử Hàn vừa cười vừa giải thích, biểu tình thập phần ôn nhu, nhưng chỉ có chỉ có Kiếp Phù Du mới biết được hắn kéo tay mình dùng sức tới cỡ nào.

Không hề phát giác thảm trạng của Kiếp Phù Du, Duy Tâm nhiệt tình mời Vũ Tiễn:

“Vũ Tiễn, chúng ta cùng nhau đi.”

Giương mắt liếc sắc mặt xanh mét của Tử Hàn một cái, Vũ Tiễn cười đến ôn nhu, tiếp nhận lời mời:

“Được.”

Tử Hàn nghe xong thiếu chút nữa bóp nát cánh tay của Kiếp Phù Du, may mà lúc đó Ám phát giác được, kịp thời cứu Kiếp Phù Du từ trong tay ác ma.

Đoàn người a Kiếm vừa chạy đến khu luyện cấp thì nhận thấy bầu không khí quỷ dị này, vừa đến nơi thì tất cả mọi người cảm giác sấm chớp giật liên hồi, ngàn dặm mây đen trầm nặng vần vũ trên đầu, lại không biết đang xảy ra chuyện gì. (đổ bình dấm a)

Sau khi giới thiệu Vũ Tiễn cho mọi người, thừa dịp mọi người đang làm quen nhau, a Kiếm một phen đem Duy Tâm kéo tới một bên, Kiếp Phù Du cũng tò mò đi theo. (chưa rút kinh nghiệm sao:D)

“Duy tâm, ngươi như thế nào quen biết Vũ Tiễn a?”

Nhìn nhìn Vũ Tiễn, a Kiếm phát hiện bộ dạng nam nhân này thật đúng là không tồi, cùng Tử Hàn so sánh, Tử Hàn tràn ngập khí khái nam nhân cùng dương khí như mặt trời, Vũ Tiễn thì bất đồng, hắn có dáng vẻ thư sinh, khí chất lãnh đạm lại trộn lẫn một tia ôn nhu, ban đầu làm cho người ta thấy hắn không dễ thân cận nhưng cũng nhờ tia ôn nhu mà khiến ngườita muốn đến thân cận.

“Hắn? Hắn đã cứu ta một lần, sau đó liền quen biết.”

Nhún vai, Duy Tâm có chút bất đắc dĩ vì sự tò mò của a Kiếm.

“Chỉ như vậy?”  Thanh âm kinh ngạc.

“Chỉ như vậy!”   Thanh âm bất đắc dĩ.

“Duy Tâm, chúng ta muốn đi luyện cấp.”   Thanh âm của Tử Hàn từ gần đó truyền đến.

“Đến ngay.”   Bỏ lại a Kiếm còn không cam lòng đứng đó, Duy Tâm vội vàng chạy đi.

“Ngươi tin không?”   A kiếm quay đầu hỏi Kiếp Phù Du cũng đang mang vẻ mặt đồng dạng không cam lòng.

“Đương nhiên không tin.”

Lắc lắc đầu, Kiếp Phù Du cũng hết sức bất mãn vì chỉ dò xét được chút xíu thông tin như vậy, vì suy nghĩ cho sự an toàn của tính mạng hắn, hắn đương nhiên phải vì biểu ca hỏi thăm thông tin tình địch nhiều một chút, nhìn biểu ca của hắn như vậy, vừa thấy là biết đã thích Duy Tâm, bất quá có “Biểu tẩu” như Duy Tâm tựa hồ cũng không tệ.

Gia tộc của Kiếp Phù Du từng xảy ra “truyền thống” rồi nên hắn không hề cho rằng đồng tính luyến ái có gì không ổn, với hắn mà nói, chưa có ai từng làm biểu ca lạnh lùng của hắn động tâm, hắn đương nhiên phải đem hết toàn lực hỗ trợ. (ta thích bạn này a, fanboy, làm bạn nào!!!)

“Chúng ta đã hảo hảo cố gắng rồi.”

Mỉm cười nói, a Kiếm hết sức cao hứng khi tìm được minh hữu (đồng bạn thân thiết, đồng minh), nhưng hiển nhiên hắn không rõ trong lòng minh hữu của hắn đang tính toán mờ ám gì.

“Đương nhiên đương nhiên.”

Nhất Lang nhất Bái (1), hai tên đầu đầy gian tà cứ như vậy kết thành đồng minh. Mà xa xa, Duy Tâm đột nhiên cảm giác có cổ lãnh khí thổi qua, nhịn không được hắt hơi một cái, không hề biết mình vừa trở thành mục tiêu được chăm sóc kỹ.

-0-

(1) Nhất Lang Nhất Bái: Bái = một giống thú như chó sói. Người xưa thường nói con lang con bái phải dìu nhau mới đi được, lìa nhau thì ngã, vì thế sự nương tựa nhau gọi là Lang Bái, nhưng thường dùng trong việc dựa vào nhau làm bậy. (em Phù Du thì vì ông anh mình, bạn Kiếm thì như gà mẹ chọn rể cho em Tâm ấy)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.