Một Tuần Bên Anh

Chương 2: Ta Đơn Giản Là Kẻ Nhiều Chuyện




"Profile:

Vũ Nam Khánh.

Nghệ danh: Nam Khánh.

Ngày sinh: 14/3

Quốc gia: Việt Nam.

Chiều cao: 1m84

Cân nặng: 81kg

Nhóm máu: O

Sở thích: Quần vợt, nấu ăn, nhạc thính phòng.

Trang phục ưa thích: áo sơ mi trắng, vest đen.

Công ty quản lý: Ling STAR CO.,LTD

Sinh ra tại thành phố cảng Hải Phòng nhưng lớn lên ở mảnh đất Sài Thành. Với Nam Khánh, mùa đông của miền Bắc rất đẹp, nhất là vào ngày lạnh giá, tản bộ bên những con sóng vỗ bờ, tận hưởng mùi mặn chát của biển cả, lặng ngắm cảnh hoàng hôn dần tàn và trải hồn theo bản hòa ca của gió.

Quá trình học tập tại trường THPT Lê Hồng Phong, Quận 5, anh đoạt quán quân cuộc thi Nam Vương, kể từ đó được các công ty đào tạo và phát triển tài năng Việt chú ý. Khi đặt chân vào trường Đại học Sân khấu Điện ảnh, anh đã tìm được bàn đạp chắc chắn với bản hợp đồng đầu quân cho công ty giải trí hàng đầu showbiz - Ling Star.

Năm 2010, Nam Khánh chính thức bước vào làng người mẫu Việt, không lâu sau đó thì gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp với hàng chục đơn đặt hàng của các công ty thời trang có tiếng. Đầu năm 2013, anh đồng giải Bạc trong cuộc thi siêu mẫu Châu Á cùng với một người mẫu nữ gốc Thái.

Đi theo phong cách quý ông cổ điển, lịch lãm mà không kém phần phóng thoáng, mạnh mẽ, Nam Khánh hiện thời đang là đại diện quảng bá sản phẩm cho công ty âu phục Tuxedo Việt Pháp. Bên cạnh đó, hãng nước hoa phái mạnh PlayBoy đã có được chữ kí của anh trong hai năm tới với chiến dịch đổ bộ dòng sản phẩm cao cấp sang các nước Đông Nam Á. 

Người hâm mộ phân bố theo độ tuổi từ 18 tới 40.

(Theo internet)”

Quỳnh Sana đọc lại một lượt tiểu sử vắn tắt của người nổi tiếng thông qua chiếc máy tính bảng nhỏ gọn trên tay. Cặp kính mắt gọng xanh ngọc tôn lên nét trang nhã và học thức. Chị chìa bàn tay trước mặt khi người thanh niên bước vào phòng khách: 

-Xin chào! Hẳn cậu cũng chả lạ gì tôi, nhưng theo thủ tục thì cũng nên giới thiệu về bản thân. Tôi là Vũ Ngọc Quỳnh Sana, quản lý hai của cậu. Dù rằng tôi hơn cậu bốn tuổi, nhưng để ngắn gọn, chỉ cần gọi tôi là Sana. - Giọng có phần hơi níu mỗi khi phát âm từ vựng có dấu, bởi chị mới về Việt Nam chưa đầy hai năm.

- Chào! – Nam Khánh chạm nhẹ tay cô gái rồi ngồi phịch xuống, dựa lưng vào thành ghế, xem tạp chí và nhâm nhi ly Vermouth đá như thông lệ. Đây là căn hộ riêng của anh, tuy nhiên, người quản lí có chìa khóa dự phòng nên cũng chẳng lạ khi chị ta đã rót rượu sẵn. Dưới ánh đèn neon, từng đường nét trên khuôn mặt góc cạnh hiện lên rõ nét.

-  Cậu cho tôi định nghĩa của “bê bối”! - Sana điềm đạm nói. Trước lúc Nam Khánh đi vào, chị đang tiếp nhận thông tin từ người quản lý một. Vừa hay, có vài điều cần trao đổi với Nam Khánh.

-  Sana cùng trong ngành. Từ nay kế hoạch đi diễn và chụp mẫu của cậu sẽ do Sana sắp xếp, còn tôi giải quyết việc ngoại giao và xây dựng chiến lược tương lai cho cậu. - Vũ Trung lên tiếng. Thông thường, đối với ca sĩ đơn lẻ, diễn viên, hay người mẫu, chỉ cần một quản lý. Nhưng với Nam Khánh, người được xem là con cưng của Ling Star, quản lý Trung đã đề nghị thêm một trợ lí nữ. Bên cạnh đó, cũng còn một lí do khác để anh trọn Sana. Những trợ lí trước đây đều không thể làm việc cho Nam Khánh hơn một tháng. Tiêu chuẩn và yêu cầu với một người quản lý của người mẫu nam này quá cao, cộng thêm cách cư xử không dễ chịu chút nào khiến nhiều người đã từ bỏ công việc có mức lương tương đối hấp dẫn. Sana là người điềm tĩnh, hơn nữa lại có huyết thống, nên hẳn sẽ được Nam Khánh tôn trọng hơn.

-  Bê bối? Biệt danh mới của tôi à?– Biểu cảm khuôn mặt dường như nằm ngoài sự mong đợi mà quản lí muốn thấy ở Khánh. Anh không hề lấy làm ngạc nhiên hay e sợ.

- Có khả năng trong tương lai. Từ “Hoàng tử rắc rối” đi tới “Ông hoàng bê bối” với cậu chả quá dễ dàng à? Tôi không thể hiểu được chuyến đi Thái Lan vốn chỉ nhằm mục đích cho cậu thả lỏng sau những tháng ngày hết mình tham gia cuộc thi siêu mẫu Châu Á, nhưng cuối cùng cậu lại tự làm sụp đổ hình tượng. - Quản lý Trung chỉ trích.

-  Có gì đâu? Chỉ là Pia muốn mời tôi qua chỗ cô ta chơi vài hôm. – Người chỉ đạo đã cho phép Khánh thư giãn ba ngày sau những ngày đêm ra sức ép cân tập luyện chỉ để một giây phút tỏa sáng, đồng thời mở rộng quan hệ với giới mẫu ngoài nước. Tuy nhiên, quản lý Trung lại không hài lòng về những hoạt động ngoài tầm kiểm soát của anh.

-  Cậu cho rằng Pia và cậu cùng hợp tác để đoạt giải siêu mẫu rồi cô ta sẽ tiếp tục hợp tác ư? Đây chính là chiến trường, cậu luôn phải sáng suốt. - Sana nhận định. Cô dễ dàng theo kịp chủ đề đang đề cập.

- Tôi biết. - Khánh giờ mới động tới máy tính. Anh mở một thư mục rồi ngắm nghía từng phô ảnh đã chụp với cô người mẫu da màu, môi khẽ nhếch làm thành đường trái tim quyến rũ.

- Biết mà cậu để mình chụp chung với đám người chuyển giới à? - Quản lý Trung ném mạnh tờ báo mới nhất ra trước mặt, hai con mắt hằn lên tức tối.

-Sao đâu, tôi thấy bức ảnh này đẹp mà! - Trong ảnh, Khánh đứng giữa với chiều cao nổi bật, hai bên là ba bốn cô gái sở hữu khuôn mặt tựa búp bê, giống với short hình chụp nghệ thuật hơn là chụp nhanh từ máy tính bảng - Anh nghĩ thoáng lên được không? Chuyển giới thì sao nào?

-   Sana, em nói cho em trai em nghe đi! - Những lúc thế này, Trung luôn phải nhờ tới quan hệ huyết thống, vì anh hoàn toàn bất lực khi ở vị trí một người quản lý. Xét về quan hệ thì hai kia người là anh em con chú con bác. 

- Khánh, công ty muốn cậu điều chỉnh lại tư cách của mình. Chúng tôi không phản đối việc cậu thân thiết với bất kì người nào, nhưng gần đây các vụ scandal liên quan tới cậu đã đi quá giới hạn. Nồng độ cồn quá mức khi lái xe, vượt đèn đỏ với chiếc mô tô phân phối lớn, hẹn hò cùng cô ca sĩ quán bar tóc vàng Jeans hơn cậu những năm tuổi, có cử chỉ thân thiết với đồng nghiệp nam, vài người trông thấy cậu đi từ khách sạn ra với Phương My. – Đến Sana cũng thấy mệt khi phải kể ra chuỗi tai tiếng của Khánh.

-  Thứ nhất, tôi đặt phòng khách sạn kế bên Phương My. Thứ hai, tôi và Huy Trần chỉ là thể hiện sự thân thiết trong tình bạn, cái vỗ vai của cánh mày râu chứ không hơn. Thứ ba, Jeans gốc lai, chị ta cởi mở, thoải mái, ôm hôn là văn hóa giao tiếp của người Tây. Còn vụ...

-Cậu giải thích cho chúng tôi để làm gì khi mọi người đã đọc và tin những thứ trong bài báo xuất bản cách đây năm tiếng? Tôi cảnh cáo cậu không được tiến triển quan hệ với Phương My. - Vũ Trung gằn giọng.

-...

-   Bởi vì việc đó ảnh hưởng tới tiền đồ và số lượng fan của cậu. - Sana giải thích.

-Thời buổi này càng nhiều tin giật gân thì càng nổi tiếng, không phải giới showbiz là thế ư? Hơn nữa, các ngôi sao họ vẫn lấy vợ và ly hôn như cơm bữa có vấn đề gì sai? –Hiếm khi có một hôm Khánh nói chuyện tử tế với quản lý.

-Đó là phương Tây, còn chúng ta ở Việt Nam. Cậu sẽ có thêm lượng fan tuổi teen nếu dừng những hành động này lại.

-  Tôi cần gì lũ chip hôi ấy? Tôi ở đẳng cấp khác. - Khánh nhếch miệng cười vẻ tự đắc.

-  Hay lắm, cậu dám phát ngôn trước truyền thông về những từ ngữ vừa nói không? Độ tuổi từ 25 tới 40 chủ yếu ưa thích cái tên Vũ Nam Khánh bởi họ muốn học tập phong cách từ cậu, và nam giới sẵn sàng chi trả khoản tiền lớn để mua sản phẩm do cậu đại diện. Với lượng fan còn lại là sinh viên, họ ngưỡng mộ cậu, nhưng không tham gia nhiều hoạt động của chúng ta bởi có quá nhiều khoản tiền phải lo. Giới teen thì khác. Một cuộc khảo sát cho thấy 70% fan ruột là những cô gái tuổi từ 13 tới 20 và cậu chàng từ 14 tới 21 sẵn sàng bỏ ra vài triệu đồng chỉ để mua vé chợ đen cho buổi biểu diễn của thần tượng, sưu tập hàng loạt đồ dùng của sao với mức giá cao ngất ngưởng. Phong cách của cậu không phù hợp với độ tuổi họ, nhưng ngoại hình ưu tú ở cậu có thể khai thác được. Kế hoạch tới đây cậu sẽ đến gần giới trẻ hơn bằng điện ảnh.

-   Đóng phim? Nghề tay trái ư? - Khánh dần quan tâm hơn đến câu chuyện.

- Phim thần tượng. Cậu cũng đã được đào tạo qua chuyên ngành diễn xuất, điều đó không hề khó với thần thái của cậu. - Quản lý tiếp tục.

-  Tên phim? Đầu tư bao nhiêu? Ai là diễn viên nữ chính? - Khánh luôn hỏi những câu ngắn đi vào trọng tâm ngay, đó là phong cách làm việc của những người chuyên nghiệp.

- Cậu an tâm, bộ phim này dự định là bom tấn cho lễ tình nhân, chiếu rạp, kinh phí không ít hơn mười con số. Diễn viên nữ chính đang lựa chọn giữa người mẫu Hà Anh và diễn viên Phương My, nam là cậu hoặc ca sĩ Tùng Lâm. Nếu cậu thủ vai thì Phương My sẽ chỉ là vai phụ.

- Tại sao?

-  Vì tôi hiểu cậu hơn bất kì ai. - Sana định phân tích thêm nhưng thiết nghĩ không cần nên thôi: Tên phim là “Sleeping Princess in House”.

-  Công chúa ngủ trong nhà? - Suýt chút nữa thì Khánh làm rơi ly rượu có vị hăng hăng của nho lên men. Anh lấy tay che miệng: Cái quái quỷ gì vậy?

- Cậu thử tưởng tượng xem, sẽ là cơ hội để cậu công phá và trở thành cục nam châm khủng lồ hút fan hâm mộ. - Sana đưa khăn giấy trước mặt Khánh rồi nở nụ cười.

-  Tuy nhiên, trước khi để cậu nhận vai diễn đó, chúng tôi có một đề nghị. – Người anh cả Vũ Trung lấy chai rượu tây rót thêm hai ly nữa, đẩy ghế ngồi ngang hàng.

Khánh giấu ánh nhìn thận trọng của mình về phía hai người anh chị.

-  Một chuyến đi xa thì sao nhỉ? Cậu không thể từ chối vì nó giúp ích cho việc khôi phục hình tượng trên đà xuống dốc của mình. – Trung tiếp tục.

-   Đi đâu? Phượt chắc? - Vẫn là cách trả lời khinh khỉnh và không mấy tôn trọng người khác. Nam Khánh thường tỏ ra thờ ơ với chính vấn đề của bản thân.

- Không, còn hay hơn cả phượt. Sẽ có một địa điểm cụ thể cho cậu mà ở đó thẻ tín dụng có hay không cũng chẳng ích gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.