Một Trăm Loại Phương Pháp Tẩy Trắng Nhân Vật Phản Diện

Chương 6




“Bọn họ bắt nạt mèo mập.” Archer trực tiếp nhảy lên bàn, thân thể nho nhỏ lực bật nhảy kinh người, dùng móng vuốt nhỏ chỉ vào gấu mèo Panda, tranh thủ tại trước mặt thầy giáo mỹ nhân biểu hiện ra sự thông minh cơ trí của chính mình, nhân cơ hội ở trên người Sở Du Nhiên chà xát, vừa nhìn nụ cười trên mặt cậu bất biến, sư tử con đắc ý giải thích: “Đôi mắt mèo mập đều bị đánh sưng lên.”

Sở Du Nhiên nhìn đôi mắt Panda, đen thùi lùi, thật không nhìn ra nơi nào không giống với bình thường.

Hal nhân cơ hội giải thích: “Sáng sớm hôm nay Panda bọn họ đến sớm, thời điểm ở trong sân chơi đùa tiểu sư tử hổ báo lớp bên cạnh thấy vóc người này của nó, chạy tới đẩy nó mấy cái. Panda, Miller còn có Vic, ba người bọn nó lúc thường không thích đùa giỡn, kết quả, không có sức đánh trả bị đẩy ngã, tình cảnh này vừa lúc bị Dillow nhìn thấy, hơn nữa trong lớp những đứa nhỏ khác không có đi giúp Panda... Kỳ thực mấy nhóc tiểu sư tử hổ báo kia cũng là cùng nó đùa giỡn, Panda đứa nhỏ này lại không nói, trừ ăn ra, những phương diện khác rất ngốc, cũng sẽ không giải thích.”

Trước mặt Sở Du Nhiên không khỏi xuất hiện hình ảnh này: Một đám động vật mèo nhỏ nhìn thấy một đám lông mao, mừng rỡ vọt lên, mỗi con đều muốn duỗi ra móng vuốt nhỏ kéo một chút, gấu mèo nhỏ lại mập như hình tròn, không chịu nổi một lớp hai mươi con tiểu sư tử hổ báo, một đám mèo con cướp một cái quả cầu lông vừa coi cảm giác...

Lắc đầu một cái đem cái ý niệm này xoá bỏ, nhìn gấu mèo ngồi xổm ở góc tường, từ bên trong vòng tay không gian móc ra một cây trúc nhéo lá cây đưa vào miệng. Sở Du Nhiên khóe miệng vẩy một cái, còn chưa từng thấy tên ngốc ba tuổi biết dùng không gian trang bị, tinh thần lực ít nhất là cấp A.

Ở cái tinh hệ này, vật chủng gấu mèo này như trước rất ít, nhưng chưa đến loại cảnh giới quốc bảo giống như ở địa cầu. Tỷ như đế quốc thủ tướng đại nhân Banksy, thú thân chính là một con gấu mèo lớn. Một mặt ngây thơ thủ tướng đại nhân không chỉ có từng là nãi ba của đương kim bệ hạ, tâm tư kín đáo, thủ đoạn giao tiếp cũng có thể nói vô địch, có thể xoay trái xoay phải, nghe đâu trình độ tâm đen cùng vành mắt ông không sai biệt lắm.

Nhìn chung toàn bộ đế tinh, tinh thần lực cao như vậy lại là vật chủng gấu mèo, ngoại trừ trực hệ của Banksy đại nhân không có người bên ngoài, chẳng lẽ là cháu trai thủ tướng đại nhân? Không có chuyện này, Sở Du Nhiên còn không có ý thức được Panda lại có lai lịch lớn như vậy.

Nhìn Dillow thở phì phò, Sở Du Nhiên sờ sờ đầu bé, ôn hòa nói: “Dillow, con có hỏi qua ý kiến của Panda hay không, chính bạn ấy đều không hề tức giận, con tại sao muốn đi đánh nhau?”

Dillow liếc Panda liếc mắt một cái, ghét bỏ nói: “Cậu ta ngốc!”

Lý do này thực sự là không chê vào đâu được, Sở Du Nhiên đều bị nghẹn một chút.

Dillow nhảy xuống bàn, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, chân trước còn không có bước ra, liền bị Sở Du Nhiên ôm, “Dillow, bọn họ chỉ là đang cùng Panda đùa giỡn, bản thân Panda cũng không có tính toán, không cho phép con đi hồ đồ!”

Dillow phản móng vuốt liền dán Sở Du Nhiên một cái tát —— đó là bởi vì cậu ta ngu!

Sở Du Nhiên lãnh mặt xuống, nhìn Dillow.Dillow sau khi đánh xong liền hối hận rồi, nhìn Sở Du Nhiên sắc mặt muốn đến gần hò hét bé, nhưng mà cho tới nay tính tình biệt nữu quấy phá, bé liền không chịu thua. Cuối cùng, Dillow biệt nữu liếm Sở Du Nhiên một cái, ánh mắt phập phù: “Nếu như thầy nói này đó ăn ngon đều là cho con, con sẽ không đi.”  ̄ へ  ̄ Sở Du Nhiên nhấc lên Dillow, ngữ trọng tâm trường nói: “Có thể biết được chính mình sai lầm, đồng thời dũng cảm gánh chịu, đây mới là nam tử hán.”

Dillow hừ một tiếng, “Là bọn nó ngốc!”

Sở Du Nhiên sách một tiếng, đem một bàn món tráng miệng đều đặt ở trong lồng ngực Dillow, nghiêm túc nói: “Thầy hi vọng con chia sẻ cùng bạn học khác câu thông, được người khác tín nhiệm, thầy không hy vọng sau khi con lớn lên như trước chỉ có thể dùng vũ lực giải quyết vấn đề, Dillow, con bây giờ đem điểm tâm này chia cho các bạn trong lớp, xin lỗi các bạn, bởi vì hiểu lầm, con vừa nãy đánh bọn họ. Nói xin lỗi cũng không khó có đúng hay không? Thầy tin tưởng Dillow nhất định có thể làm được.”

Dillow bất mãn bĩu môi, một móng vuốt đem cái đĩa vỗ bỏ, “Không được!” Thầy giáo rõ ràng thích nhất bé, tất cả thứ tốt đều cần phải cho bé, tại sao muốn chia cho cho người khác?

Vấn đề của Dillow rốt cục tại bên trong lo lắng của Sở Du Nhiên, hiển lộ ra.

Sở Du Nhiên cười cười, “Vậy cũng tốt Dillow, một khối là của con, còn dư lại Archer bọn họ chia đều.”

Dillow trơ mắt nhìn Sở Du Nhiên đem món tráng miệng đều lấy đi, ghét bỏ đem móng vuốt lấy món tráng miệng ném xuống, “Con mới không cần ăn!”

Sở Du Nhiên lại giống như không nhìn thấy, tiếp tục chia món tráng miệng cho Archer bọn nhỏ, Dillow giận dữ vỗ móng vuốt, Sở Du Nhiên như trước làm như không thấy, mặc nó dằn vặt. Đứa nhỏ đều như vậy, nó có rất nhiều phản ứng quá kích động đều là làm cho người lớn nhìn, bạn càng lưu ý, nó càng làm mạnh hơn.

Chờ tất cả mọi người ăn không sai biệt lắm, Sở Du Nhiên nhìn sang Dillow, phát hiện con vật nhỏ đã chui vào trong hốc cây, hận hận cầm lấy thân cây mài móng vuốt, hiển nhiên đang tức giận —— vồ vồ vồ gãi gãi...

Cảm giác được có người lại đây, Dillow lập tức dựng thẳng lên cái cổ, làm bộ rất cao quý lãnh diễm, vì là ấu tể tốt nhất đế quốc, bé mới không cùng đồ ngốc này đó tranh sủng! Nằm đảo, hai móng vuốt ôm đầu cong lên cái mông —— ngủ!

Sở Du Nhiên ngồi xổm ở hốc cây khẩu gọi bé: “Dillow, con thật sự không ra sao? Nếu không ra ngoài sẽ không còn.”

Dillow không lên tiếng.

Sở Du Nhiên cười cười, “Vậy cũng tốt, đều bị Archer ăn sạch hết.”

Vừa nghe đều bị Archer ăn sạch hết, Dillow chút chút khôi phục tinh thần, trong nháy mắt từ hốc cây vọt ra ngoài, nhất định muốn đánh Acher một cái! Ném xuống cũng không cho sư tử ngu xuẩn ăn!

Hal ở một bên nhìn, lo lắng hỏi: “Như vậy đối với Dillow có thể không công bằng hay không?”

Sở Du Nhiên lắc đầu, “Không thể tạo thói quen nó, tật xấu một chốc cũng không đổi được, lần này là cho nó biết nếu như nổi nóng cái gì cũng không chiếm được, chỉ có thể ăn đồ dư lại của người khác!”

Sở Du Nhiên lời này vừa mới nói xong, quang não trên cổ tay liền lách tách hai tiếng, tên Dillown ở phía trên đột nhiên hiển thị, Sở Du Nhiên mở ra vừa nhìn, Wells phá thiên hoang lần thứ nhất chủ động nhắn tin cho cậu:“ Dillow không nghe lời?”

Sở Du Nhiên do dự một chút, trả lời: Không có, rất ngoan.

Sự tình mới vừa phát sinh đối phương liền đã biết rồi, có thể ở cái trường học này xếp vào người trông coi, cũng không thể không khiến Sở Du Nhiên hoài nghi thân phận của đối phương. Theo cậu biết, nay cả công tước quý tộc đều không có gan này, dùng cái tính khí này của cha cậu, sau khi phát hiện tuyệt đối có thể đem người đánh gần chết rồi sai người đưa trở về. Mà Wells, dĩ nhiên không thèm để ý cái này. Đã có cháu thủ tướng, như vậy Dillow...

Wells nhanh chóng phản hồi: Không cần quá sủng nịch nó.

Sở Du Nhiên: Phải tiến lên dần dần, không vội vàng được.

Wells: Cực khổ rồi.

Sở Du Nhiên: Phải ^_^

Đang xử lý chính vụ Wells khóe miệng dần dần câu lên, nhìn trên màn ảnh khuôn mặt tươi cười tâm tình buông lỏng không ít.

Crewe lúc này tiến vào, bị nét mặt bây giờ của Wells kinh sợ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, đứng ở cửa không dám đi vào trong, phó quan Crewe nghiêm cẩn nói: “Bệ hạ, bắt được hai người kia đã trả hỏi, là người gia tộc Angus.”

Bị quấy rầy tán gẫu Wells cười lạnh một tiếng, “Gia tộc Angus? Lão Lai ông ta sống đủ rồi sao?”

“Không phải Lai đại nhân, là tam thiếu gia nhà ông ấy, Gay.” Crewe thận trọng nhìn biểu tình của Wells, nhắc nhở: “Chính là giống cái lúc trước đã từng cùng ngài ăn cơm, được Banksy đại nhân giới thiệu.”

Wells nhíu mày, không nhớ ra được.

Crewe ở trong lòng vì tiểu mỹ nhân Gay mặc niệm ba giây đồng hồ, bệ hạ không muốn nhớ, lớn lên thành hình dáng ra sao hắn đều không nhớ được.

Wells sau đó nhắc nhở: “Bảo vệ tốt Dillow bọn họ, không để bị quấy rối.”

“Dạ!”

“Về phần lão Lai...” Wells dần dần rơi vào trầm tư, không biết đang trù tính là gì.

Tác giả có lời muốn nói:

Panda: “Thầy giáo, con muốn chụp bức ảnh màu sắc rực rỡ.”

Sở Du Nhiên ^_^ “Thầy ở trên lông của con vẽ cầu vồng.”

Dillow: “Thầy,con cũng muốn chụp bức ảnh màu sắc rực rỡ!”

Sở Du Nhiên ^_^ “Bảo bối nhi, cái này... Thầy không giúp được con, quá đen.”

Hết chương 8.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.