Một Trăm Loại Phương Pháp Tẩy Trắng Nhân Vật Phản Diện

Chương 20




Đợi đến khi Wells hết bận, đã là hơn tám giờ tối, Dillow đã ăn cơm tối rồi, đang luyện tập dị năng khống chế.

Tiểu tử luyện rất dụng tâm, thế tất yếu tại trên móng vuốt nạm lên một tầng vàng óng ánh, giả bộ như đang đánh chú ngu xuẩn. Nghe đến phía sau có tiếng bước chân, Dillow nhạy bén xoay người, sau khi thấy rõ người tới là Wells gào gừ một tiếng nhào tới, trên móng vuốt bọc lại màu vàng ám mang, rõ ràng so với lúc trước màu sắc đậm hơn rất nhiều.

Khóe miệng Wells câu lên, trong nháy mắt biến thành thú thân, một móng vuốt đem Dillow đánh ra, Dillow liền rơi xuống đất, lực đạo còn chưa biết khống chế, trực tiếp đem sàn nhà đều đánh ra một cái hố.

Đặc biệt hung tàn!

Cái này cũng là nguyên nhân Wells đem Dillow về, dùng tính tình mềm lòng của quả cầu lông, tuyệt đối không thể để cho hắn huấn luyện Dillow như thế, làm một giống đực, anh hùng ôn nhu này đó, tuyệt đối không thể làm!

Sau khi Dillow bị đánh bay hơn chín mươi tám cái cuối cùng kết thúc trận đại chiến này, Wells ngậm Dillow ném vào bồn tắm, dùng móng vuốt lay hai lần đem cháu trai đã không có khí lực đẩy ra ngoài sạch sẽ. Quốc vương bệ hạ khí khái anh hùng đầy người thời khắc nhớ kỹ vợ chưa cưới nói, mọi việc tận lực tự thân làm, chấp hành trăm phần trăm.

Sau khi đem cháu nhỏ lau sạch sẽ, Wells đem con vật nhỏ đặt lên giường, một mặt nghiêm túc hỏi: “Bài tập của con đâu? Lấy ra.”

Dillow lấy ra bản điện tử của chính mình, đem móng vuốt nhấn lên, sau khi thành công hạ xuống một cái dấu móng tay đưa cho Wells, biểu tình đặc biệt khó chịu.

Wells cũng giơ lên dấu móng tay của chính mình, so với liếm lông, cái bài tập này rõ ràng dễ dàng làm cho hắn tiếp thu hơn.

Mắt thấy biểu tình Dillow so với ngày thường không giống nhau, sau khi Wells đem bài tập truyền lên hỏi cháu trai: “Làm sao không cao hứng?”

Dillow liếm liếm móng vuốt, bất mãn nói: “Chú là đồ ngốc!”

Wells nhíu mày nhìn con vật nhỏ, thằng nhóc này ngay cả lông cũng không liếm gọn gàng, ngu xuẩn như vậy lại dám ghét bỏ hắn? Buổi tối ăn mặn sao?

Dillow không quản chú ngu xuẩn thấy chính mình thế nào, tiếp tục ghét bỏ oán giận: “Thầy giáo ngu xuẩn rõ ràng ngủ cùng chú, nhưng không có đối với chú phụ trách, còn lén lút cùng giống đực khác nói chuyện điện thoại, chú phải đem người kia đánh chạy, đem thầy giáo ngu xuẩn đoạt lại! Ngu ngốc!” ╭(╯^╰)╮ Wells lông mày cau lại, sờ sờ đầu nhỏ của cháu trai, vô ý thức lập lại một câu: “Gọi điện thoại à...”

Đem cháu trai ném vào trong ổ, chờ con vật nhỏ đã ngủ Wells từ cửa sổ nhảy xuống, lần thứ hai bò cửa sổ nhà Sở Du Nhiên.

Đang tắm bên trong Sở Du Nhiên nghe phía bên ngoài một tiếng vang nhỏ, hệ thống phòng vệ trong nhà cũng không có phát ra cảnh báo, cậu cũng là không để ý, tắm xong tùy ý quấn lấy cái khăn tắm, một bên lau tóc vừa đi ra ngoài liền thấy Wells một thân thường phục đang ngồi ở trên ghế sa lon, một đôi mắt vàng rút đi lạnh lùng nghiêm nghị ngày thường, đang lấp lánh hữu thần nhìn cậu.Sở Du Nhiên lui về sau hai bước, lui về buồng tắm, đóng cửa, khóa lại.

Wells: “...”

Sở Du Nhiên một bên oán thầm nguyên nhân mèo lớn xuất hiện ở nơi này, một bên sấy tóc, chờ tóc khô không sai biệt lắm tâm lý cũng cảm giác rầm rầm, luôn cảm thấy cứ như vậy đi ra ngoài có chút nguy hiểm. Vị hôn phu buổi tối leo cửa sổ vân vân, ngẫm lại vẫn khiến người ta mơ tưởng viển vông, mang theo điểm mùi vị tình dục.

Wells đợi một hồi, thấy Sở Du Nhiên vẫn luôn không ra, đi tới gõ cửa một cái, giọng nói mang theo mấy phần ý cười, “Em muốn trốn tới khi nào?”

Sở Du Nhiên sửa lại một chút tóc, đem khăn tắm chỉnh cẩn thận, cảm thấy hiện tại hình tượng thoạt nhìn rất nghiêm túc, lúc này mới mở cửa ra, ho khan một tiếng hắng giọng, “Anh làm sao lại đến lúc này?”

“Nhớ em.” Sắc mặt Wells một thói quen nghiêm túc, lại như đang trình bày một cái sự thực phi thường chính kinh, Sở Du Nhiên hơi đỏ mặt, lại không chịu được loại thái độ này của đối phương, nghiêm túc biện hộ cho lời nói như vậy, không chỉ không có một điểm táo bạo, còn đặc biệt dễ dàng làm cho người tin phục.

Wells thấy mặt của cậu đỏ, đưa tay ôm eo cậu, đem người chặn ngang ôm lấy, Sở Du Nhiên kinh ngạc thốt lên một tiếng, sợ đến cả người đều cứng, “Anh làm gì?!”

“Ngủ, hay là nói em muốn cho ta làm chút gì?” Wells đem Sở Du Nhiên đặt lên giường, sau đó biến thành thú thân, đem đầu gác ở trong lồng ngực của Sở Du Nhiên, hắn nói chính là ý tứ mặt ngoài, ngay cả khi ngủ.

Cả nghĩ quá rồi cái cổ của Sở Du Nhiên đều xấu hổ thành màu hồng nhạt, một hơi dấu ở trên ngực không xuống được, tên to xác bên cạnh còn đang ở trên lồng ngực của cậu tình dục chà xát, nhưng mà người ta nói, chỉ là đơn thuần ngủ mà thôi, xem ý này chỉ là muốn tìm cái vị trí thoải mái. Vị hôn phu muốn mượn lồng ngực một hồi, không thể không cho đi?

Da lông mềm mại cọ trên ngực, ngứa một chút, hơi thở vừa vặn đánh vào điểm nhạy cảm trên bộ ngực, dẫn tới Sở Du Nhiên run nhẹ lên, vội vàng đem đầu to đẩy ra, tức giận trừng mắt một cái: “Anh quá nặng, không muốn ở trên người em ngủ!”

Wells ngoẹo cổ, nhìn ngực cậu mở phân nửa, trên mặt cái cổ cùng thính tai tất cả đều nhiễm phải một tầng màu hồng nhạt, đôi mắt xinh đẹp xấu hổ tức giận, dưới cái nhìn của hắn tuyệt đối là dục vọng cự còn nghênh đón, cũng không nhịn được nữa loại trêu đùa này, mèo lớn màu đen trực tiếp nhào tới.

Sở Du Nhiên kinh ngạc thốt lên một tiếng, bị mèo lớn trực tiếp đánh gục, sau đó cả người lật ngược, nằm nhoài trên bụng mèo lớn, mềm mại... Sở Du Nhiên kinh ngạc nhìn tư thế hai người bây giờ, nhìn lại một chút đôi mắt mỉm cười của mèo lớn dưới thân, Sở Du Nhiên cũng minh bạch, người này đang trêu mình. Thời điểm hình người còn nghiêm cẩn nghiêm túc đàng hoàng trịnh trọng, sau khi biến thành thú thân người này người thật giống như nhiều hơn chút thiên tính của loài mèo, Sở Du Nhiên không nhịn được vươn ngón tay đâm đâm mũi mèo lớn, lại giống như đâm Dillow sủng nịch, cười nói: “Anh rất xấu rồi.”

Wells cà cà trán của cậu, “Em là đang làm nũng sao?”

Sở Du Nhiên cảm thấy tâm lý ngứa một chút, hiện tại cái bộ dạng này của Wells, cùng biểu tình nhóm ấu tể cầu sờ sờ cầu chà xát giống nhau như đúc, đến cùng ai đang làm nũng? Khóe miệng ý cười vẫn luôn ấm áp, Sở Du Nhiên tâm tình rất tốt sờ về phía lỗ tai Wells, chính là so với loài mèo bình thường nhiệt độ cao chút. Sở Du Nhiên có chút bận tâm hỏi: “Nhiệt độ của anh cao như vậy? Có phải là không thoải mái hay không?”Miệng của Wells liếm khoé miệng Sở Du Nhiên một chút, thân mật nói: “Không có chuyện gì, em đừng loạn động là tốt rồi.”

Sở Du Nhiên: “...” Nói tốt chính nhân quân tử đâu?

Wells khẽ cười cà cà cằm Sở Du Nhiên, móng vuốt ở trên người cậu du tẩu, thời điểm rơi vào phần eo hơi dùng sức, hai người dính sát, lúc này mới nói: “Đừng sợ, trước khi thành hôn ta không động vào em.”

Sở Du Nhiên: “...Móng vuốt kia của anh, đang làm gì?” Cảm giác đã trượt tới mông móng vuốt dừng một chút, sau đó liền rơi lên, nhấn nhấn... Cách khăn tắm cũng có thể cảm giác được nhiệt độ của đối phương. Sở Du Nhiên khóe miệng giật một cái, mặt anh không thay đổi làm loại động tác này thật sự không được? Mèo lớn muộn tao à!

Lặng lẽ đem khăn tắm quấn lại, Sở Du Nhiên nhanh chóng bò lên, cầm áo ngủ sớm đặt lên giường đi ra ngoài mặc mới dám trở về.

Wells nhìn cái phòng này của cậu biểu tình cùng động tác giống như sói, đôi mắt hơi nheo lại, không biết đang suy nghĩ gì.

Hình tượng mèo lớn hiển nhiên so với hình tượng người càng dễ tiếp thu hơn, sau khi Sở Du Nhiên trở về sờ sờ móng vuốt lớn của Wells, cảm giác so với Dillow tốt hơn nhiều lắm, móng vuốt vừa mềm vừa dày, còn đặc biệt có co dãn. Mò xong móng vuốt liền thử dò xét sờ sờ bụng, thậm chí duỗi ra một ngón tay đâm đâm, cảm thán nơi này cảm giác không giống như Dillow, Dillow nơi này tất cả đều là thịt... Sờ xuống nữa liền có chút quá phận, mặc dù không có sờ đủ, Sở Du Nhiên còn là không có thu tay lại, nắm móng vuốt của mèo lớn, đàng hoàng ngủ.

Wells vẫn luôn nhắm mắt lại, cưng chiều mặc cho giống cái mình yêu thương ở trên người hắn “Làm xằng làm bậy”, mãi đến tận khi nghe đến tiếng hít thở nhẹ nhàng của Sở Du Nhiên, lúc này mới mở mắt ra, dùng móng vuốt trảo qua chăn mỏng, che lên cho Sở Du Nhiên, cùng cậu dính chặt vào nhau.

Trong bóng tối Sở Du Nhiên khóe miệng ngoắc ngoắc, lúc này mới thật sự ngủ.

Sáng ngày thứ hai, thời điểm Sở Du Nhiên tỉnh giấc Wells đã không thấy đâu, vị trí bên người vẫn còn nóng. Đầu giường trên đồng hồ báo thức có ghi lại lời nói của mèo lớn, nói là trở lại đón Dillow, Sở Du Nhiên ôm gối cười cười, tâm lý như có dòng nước ấm chảy qua, đặc biệt thoải mái.

——————————

Chờ đến cửa trường học Sở Du Nhiên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, khoảng cách đóng cửa còn có năm phút đồng hồ, lại ngẩng đầu liền nhìn thấy phi hành khí quen thuộc kia lái qua.

Hoàng cung cùng trường học là lân cận, vì che dấu thân phận Dillow mỗi ngày đều phải ngồi phi hành khí lượn một vòng xung quanh trường học. Hai chú cháu nhìn Sở Du Nhiên đứng ở cửa chờ đợi, đồng thời lỗ tai run một cái.

Sau đó, Dillow liền bị ném xuống từ trên không.

Sở Du Nhiên (⊙o⊙)

Trên tứ chi của Dillow bao bọc dị năng phòng hộ màu vàng, sau khi rơi xuống mặt đất đập ra bốn cái hoa mai, Sở Du Nhiên sợ hết hồn, chạy tới ôm lấy báo nhỏ đang bực bội cắn đuôi, tức giận trừng Wells liếc mắt một cái, “Anh điên a, quá nguy hiểm!”

Wells đưa qua đầu, ở trên lồng ngực Sở Du Nhiên cọ một chút, vừa định nói một câu cũng cảm giác trên mặt đột nhiên tê rần, chỉ lo cọ vợ mình, đem cháu trai quên mất...

Không buông tha bất cứ cơ hội nào Dillow điện hạ thành công ở trên mặt chú ngu xuẩn nắm một cái, sau khi bắt xong bất khả tư nghị nhìn móng vuốt của mình, một mặt khiếp sợ: Thật sự... Bắt được ⊙▽⊙ âu da!! ~( ̄▽ ̄~)~

Dillow trong nháy mắt liền điên rồi, hưng phấn bốn cái móng vuốt múa tung, giống như phong ma, móng vuốt khét tại trên mặt chú ngu xuẩn cảm giác kia quá sảng khoái, móng tay trảo qua da lông của chú ngu xuẩn quả thực không thể nói quá sảng khoái. Suy nghĩ ba năm, rốt cục thực hiện! Báo con từ nhỏ đã thành lập lý tưởng rộng lớn, vạn nhất ngày nào đó thực hiện được?

Dillow điện hạ nếu như hiện tại mặc trang phục màu đỏ có thể hóa thân thành Tôn Ngộ Không, lập tức muốn bay tới trời cao!

Sở Du Nhiên nhìn Wells một mặt dáng dấp bất đắc dĩ, cũng bị chọc phát cười, không chút suy nghĩ giơ tay liền sờ về chỗ bị Dillow nắm, một bên cười một bên an ủi: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì, coi như hò hét nó, anh xem nó cao hứng bao nhiêu.”

Wells nhìn tay cậu một chút, nghiêng đầu đem mặt đến gần Sở Du Nhiên, bất quá lần này rõ ràng trốn tránh Dillow.

Sở Du Nhiên không rõ ràng hắn có ý gì.

Wells: “Vị hôn phu của em bị thương tổn, em có phải là cần biểu thị một chút?”

Tác giả có lời muốn nói: không chịu trách nhiệm tiểu kịch trường:

Wells: “Vị hôn phu của em bị thương tổn, em có phải là cần biểu thị một chút?”

Mèo: “Không được! Nếu hôn một cái sẽ dính miệng đầy lông!”

Wells →_→

Miêu (ˇ^ˇ)

Hết chương 22

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.