½ Lưu Manh (Một Nửa Lưu Manh)

Chương 44




Anh ôm cô, sau khi đi vào trong phòng liền buông cô xuống, chưa kịp đứng vững, cô liền bị một đôi tay có lực kéo vào trong lòng.

Cái ôm xuất hiện đột ngột làm cô hoảng sợ, một tiếng thét kinh hãi ở trong miệng suýt thốt ra, nhưng lại bị một đôi môi lạnh lẽo kịp thời che xuống, biến thành tiếng than nhẹ mơ hồ.

Lưỡi của anh, khôn có thăm dò xong, trực tiếp tiến sâu vào, cuốn lấy lưỡi của cô, dây dưa thật chặt, bàn tay đè ép mông cô, đem cô chống đỡ chặt chẽ ở thân thể của anh, phái nam phía dưới cắn răng chịu đựng, trong khi đang hôn cô, chậm rãi mà cố ý ma sát giữa hai đùi của cô.

“A……” Âm thanh vừa kiều mỵ vừa mềm mại bật ra từ đôi môi bị hôn đến sưng đỏ.

Tiếng thở dốc mềm mại nghe vào trong tai đàn ông, cực kỳ mê hoặc, hấp dẫn anh làm cho dục vọng giữa hai chân càng thêm bành trướng, muốn hung hăng chôn vào chỗ mềm mại thần bí của cô.

Anh đem cô áp đến trên giường, bàn tay to lớn lột ra từng mảng quần áo chướng mắt trên người cô, ánh mắt chuyên chú kia, giống như đang tháo ra một món quà anh mong đợi thật lâu, làm cho anh khát vọng.

Cho đến lúc khi toàn thân cô không mảnh vải che thân, anh bỗng chợt đem nụ hoa lúc nào cũng tràn đầy vị sữa ngọt ngào và luôn luôn ẩm ướt đứng thẳng ngậm vào trong miệng, tuỳ tiện mà liếm mút, nhẹ nhàng cắn.

Thân thể của cô càng thêm trở nên nhạy cảm, anh chỉ là ngậm lấy nụ hoa của cô mút mà thôi, nhưng vùng thần bí giữa hai chân của cô, đã sớm tràn đầy chất lỏng ngọt ngào, đang chờ mong anh xâm lược.

Long Tĩnh dùng sức mút lấy tiểu quả trước ngực cô, thỉnh thoảng dùng răng khẽ cắn, làm cô phát ra tiếng thở dốc kiều mỵ, phái nam của anh cắn răng chịu đựng, vô cùng muốn lập tức chôn sâu vào cô, cảm giác khoái cảm khi được cô bao phủ gắt gao, nhưng cô ấy không có hoan ái đã lâu rồi, vội đi vào sẽ gây trở ngại tiểu huyệt chặt chẽ, nhất định không thể chịu nổi.

Bàn tay nhẹ nhàng tách ra hai chân đang khép chặt của cô, trươc khi cô khép lại không kịp liền chui vào, làm cô rốt cũng không kịp khép lại hai chân.

Cô thẹn thùng, khơi dậy đáy lòng muốn chinh phục cô, ngón tay hướng về âm thanh đang rên rĩ của cô, chôn vàp bên trong tiểu huyệt đã sớm ẩm ướt.

Giọng nói của cô khàn khàn lôi cuốn, anh nhất định hiểu rõ, hiểu rõ vừa rồi hôn cô, đã muốn làm cho cô ẩm ướt, chất dịch tràn đầy, đang chờ đợi anh tiến vào, yêu thương cô thật tốt.

Mắt chăm chú nhìn gương mặt bởi vì kích tình mà đỏ bừng của cô, rõ ràng đây không phải là lần đầu hoan ái, rõ ràng ngay cả đứa bé cũng sinh rồi, nhưng cô lại như cũ giống như một tiểu xử nữ chưa hiểu việc đời, ngượng ngùng luống cuống, nếu như lại làm đau cô, cô có thể làm ra phản ứng gì?

Hàn Bích La không biết Long Tỉnh đang suy nghĩ gì, chỉ quay mặt đi, không có nhìn thẳng vào anh, cho đến khi, giữa đùi truyền đến khí nóng quỷ dị, làm cho vẻ mặt cô lại lần nữa vừa sợ vừa luống cuống.

Tiểu huyệt hoàn toàn tràn đầy chất dịch ngọt ngào, không hề che dấu mà rơi vào trong mắt của anh, thấm ướt mật dịch nơi thần bí, giống như hoa hồng đang nở rộ, xinh đẹp đến mê người, dụ hoặc người phạm tội.

Nâng đôi mắt như mực lên, thấy được cô bởi vì không dám tin mà trừng lớn đôi mắt ngập nước, anh chậm rãi, cúi xuống hôn lên tại ánh mắt của cô, môi mỏng ngậm lấy tiểu hạch đang nở rộ như đoá hoa, đầu lưỡi tiếp xúc đến nơi tiểu hạch nhạy cảm khẽ liếm, nhẹ nhàng ma sát, trêu chọc nó, kích thích cô.

“Không cần……” Cảm giác kích thích quá mức đánh sâu vào thị giác, làm cho cô không cách nào tiếp thu được mà muốn khép chặt hai chân, nhưng lại bị bàn tay của anh giữ lấy, không cách nào nhúc nhích.

Đầu lưỡi linh hoạt đánh vòng ở trên tiểu hạch đầu tiên, sau đó bỗng chốc duỗi một cái, tiến vào thăm dò bên trong hoa huy*t anh sắp phải chôn sâu, ma sát tiểu thịtt mềm mại, uống vào mật dịch mê người này.

Hai tay cô dừng lại ở khuôn mặt chính mình bị trêu chọc mà hiện ra màu đỏ bừng, trong miệng không ngừng phát ra một tiếng thở gấp gáp khó có thể chịu đựng, tuyệt đối không thể tưởng tượng được, anh lại có thể đối với cô làm ra trồng liên vụ nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện tình tà tứ như vậy.

Mỗi bộ phận bị anh tuỳ tiện liếm láp truyền đến sự vui sướng không có cách nào đo lường, cô bất lực mà rên rỉ, thở hổn hển, không hề có khả năng chống cự lại mà mặc anh tuỳ tiện đòi lấy.

Mật dịch như nước tràn đầy, hoàn toàn mà thấm ướt cô, cùng với mông nhỏ ở dưới tấm nệm, cô lúng túng như cũ, nhưng không có cách gì chống cự lại mật đạo truyền đến từng trận khao khát.

Thời điểm đầu lưỡi của anh đang trêu chọc phía dưới của cô, cô khó khăn mà giãy giụa vòng eo, làm cho vùng thần bí của mình, càng thêm tới gần sự đùa bỡn của anh hơn nữa.

Anh thu hồi lưỡi lại, đổi lấy ngón tay thon dài tiến vào dò xét triệt để bên trong huyệt đạo ẩm ướt của cô, thăm dò sâu hơn vị trí phía trong, giống như dấu hiệu chuẩn bị ra vào khi giao hoan, buộc cô phát ra tiếng rên rĩ ngày càng kiều mỵ, mềm mại câu người hơn.

Đúng lúc này, bụng dưới đang truyền đến từng đợt tê dại, cô không tự giác mà nghênh hợp sự tiếp xúc, mong đợi tới đỉnh cao trào đã lâu không gặp này.

Mật đạo bao phủ ngón tay, truyền đến từng trận thắt chặt đến mất hồn, con ngươi như mực ủ rũ, đúng lúc này sức lực ngón tay Long Tỉnh tăng nhanh tốc độ, làm cho cô trong nháy mắt liền lên tới đỉnh cao trào làm người ta run rẩy này.

Cô thở dốc không dứt, hô hấp còn chưa kịp ổn định được thì thân thể bỗng bị người lật lại, đưa lưng trắng như tuyết về phía anh, tiếng kinh sợ đứng ở giữa, chưa kịp phát ra, liền bị phái nam đang cắn răng chịu đựng, tiến thật sâu vào bên trong tiểu huyệt vẫn còn co rút lại không dứt.

Không có hoan ái đã lâu, tiểu huyệt lại truyền đến sự đau đớn giống như thời điểm đêm động phòng, Long Tĩnh gầm nhẹ ra tiếng, không ngờ sau khi cô sinh cục cưng, lại có thể vẫn chật khít như vậy, thiếu chút nữa ngay lúc tiểu huyệt cô đang không ngừng co rút lại bắn vào trong.

“Ư……Không được……” Sự đau đớn đánh úp về phía cô, làm cô không nhịn được giãy giụa thân thể, vọng tưởng thoát khỏi đau đớn trong không khí ái muội này, nhưng anh làm sao có thể sẽ nguyện ý buông cô?

Phái nam đang chôn sâu ở trong thân thể cô, từ từ chậm rãi lui lại, khi cô đang ngây thơ nghĩ rằng anh sẽ tạm thời “ngưng chiến”, thì phái nam mang theo một lực đạo mạnh mẽ , lại vừa chôn vào vùng quan trọng nhất của cô, thẳng đến nơi mẫn cảm nhất tử cung.

“A!” Không cần…..” Cảm giác quá mức kịch liệt, đánh thẳng vào thần kinh của cô, vẫn không có cách nào cứng rắn thân thể theo thói quen, đau đớn lan tràn đến nơi sâu kín, mỏi mệt làm cho cô khó có thể mở miệng được.

“Không cần cái gì?” Giọng anh khàn khàn hỏi, thân thể cường tráng nâng mông của cô lên, cũng không cho cô thời gian kịp trả lời mà đong đưa qua lại, mật dịch ấm áp lần lượt chảy ra, ra vào thân thể tuyệt vời của cô.

Anh thật đáng giận! Rõ ràng hỏi cô, nhưng lại không cho cô có thời gian đáp lại! Cô khẽ cắn môi, không nhịn được ngoái đầu nhìn lại, nhìn anh chằm chằm, không biết con ngươi long lanh ngập tràn xuân tình, ở trong mắt của người đàn ông kia là cỡ nào phong tình cùng mê người đến cực điểm.

Mắt Hàn Bích La trừng lớn, cảm giác phái nam của anh đang trong người ầm ĩ, lại trướng to ngày càng lớn, làm hoa huy*t vốn khít chặt nay căng chặt đến miễn cưỡng, càng thêm rộng hơn.

“A……Không…..” Cô luống cuống, tứ chi đồng thời cử động muốn đi lên phía trước, muốn chạy trốn khỏi tình hình làm người khác không nhịn được tâm hoảng ý loạn này.

“Em muốn chạy đi đâu?” Tay Long Tĩnh mạnh mẽ thoáng giữ chặt vòng eo so với lúc mang thai càng thêm đẫy đà, môi mỏng ở trên lưng của cô, mút ra lần lượt dấu hôn hồng nhạt, dây dưa mãnh liệt ở phía dưới làm cho cô lúng túng, co rút người lại, biến thành mềm mại cọ xát.

“Em….” Môi của cô run rẩy, nhạy cảm thấy anh đang chậm rãi hạ lại tốc độ, mật huyệt dâng lên từng trận khoái cảm, “Em……”

Phát hiện phản ứng của cô, khoé môi anh cười sâu xa, tay bao phủ lấy khối mềm mại trước ngực cô, ngón tay thon dài đùa bỡn khối mềm mại đẫy đà, cùng với tiểu quả chín mọng, tay khác lại gian xảo đến tầng hoa lúc này đang là trung tâm, ngón tay trượt qua tiểu hạch đang đứng thẳng, ma sát, vân vê lấy.

Trực tiếp đón nhận khoái cảm không có cách nào trốn truyền đến, thân thể của cô trở nên càng mềm mại, hoa huy*t tiết ra mật dịch nhiều hơn, đem chỗ hai người giao hợp trở nên hoàn toàn ẩm ướt.

Chậm rãi co rút, mang đến cảm giác thoải mái nhỏ, không tự chủ, vòng eo cô chậm rãi bắt đầu dao động nghênh hợp, thân thể không kiềm chế được mà tìm kiếm tư thế làm cho cô vui sướng, thoải mái.

Ánh mắt cô long lanh tràn đầy sương mù, môi đỏ quyến rũ không kiềm chế được bật ra nhiều tiếng thở dốc, bộ dáng cô gái mình yêu động tình, giống như thuốc kích thích mạnh nhất không gì sánh được, đem lý trí cuối cùng của anh đập nát.

Uyển chuyển nâng lên mông Hàn Bích La, anh không ngừng dịu dàng tiến vào từ nông đến cạn, thắt lưng dùng sức, đem phái nam đan khát vọng thật sâu thoả mãn chôn vào cô, từng đợt trở về đều ấm áp nhất, tiểu huyệt cô thật mất hồn.

So với kịch liệt lúc nãy, vui sướng trực tiếp hướng thẳng cô mà đến, nhưng anh không cho cô cơ hội lùi lại, ôm cánh tay của cô, hoàn toàn đem cô kiềm chế dưới thân thể, cưỡng ép cô nghênh hợp luật động của anh.

Đầu cô ngẩng lên, chỉ cảm thấy trong cơ thể mình đến từng đợt sóng to, hơi vô ý một chút, sẽ đem cô hoàn toàn cắn nuốt.

Thấy thế, anh thuận tiện kéo cô, để cô ngồi trên đùi anh, tư thế này, khiến cho anh càng thêm chôn sâu vào cô, tiểu huyệt nhẹ nhàng tưới lên trên phái nam cứng rắn, làm cho hô hấp của anh dừng lại một chút, thưởng thức thân thể xinh đẹp không thể hình dung của cô, dường như làm anh không khống chế được dã thú trong người.

Giống như trời sinh cô ra là dành cho anh, thân thể hoà hợp với anh như thế.

“A Tỉnh……” Khoái cảm thật lớn bao phủ cô, toàn thân co rút lại, một tay vòng ra sau ôm lấy cổ anh, khuôn miệng nhỏ nhắn không nhịn được thì thầm tên anh.

Trong lòng run lên, bên tai nghe lời thì thầm đến mất hồn của cô, anh luật động càng thêm mạnh mẽ, mỗi lúc một nhanh, như đang đáp lại cô, làm cho cô vui sướng càng thêm kịch liệt, giữa bụng truyền đến từng đợt tê dại quen thuộc, cô nghiêng về phía anh, đôi môi đỏ mọng đưa lên dụ hoặc người nếm thử, môi lưỡi quấn quít cùng anh, giam chặt lại tiếng thét chói tai không kiềm chế sắp bật ra.

Khoái cảm dồn dập đến trong cơ thể cô giống như pháo hoa sắp nổ tung, thân thể kéo căng đến cực điểm, tiểu huyệt ngọt ngào điên cuồng co rút nhanh, đè xuống phái nam chôn sâu trong đó.

Người trong lòng lại lần nữa đạt tới cao trào, nhưng dấu hiệu anh giải phón cũng không có, ngược lại, anh luật động càng thêm mạnh mẽ, càng lúc càng nhanh, ở trong thân thể cô chặt chẽ rong ruổi, chiếm đoạt khoái cảm nhiều hơn.

Vui sướng giống như từng đợt sóng mạnh mẽ, phóng mạnh về phía cô không ngừng, làm cho cô nức nở ra tiếng, không thể chịu đựng được kích tình mạnh mẽ như vậy, cái miệng nhỏ nhắn nhịn không được cầu xin tha thứ: “A Tỉnh……Van cầu anh……Em không chịu được…….”

“Ngoan, em có thể làm được.” Rời khỏi thân thể cô không chút trở ngại, để cho cô nằm ngang trên mặt giường, trên thân thể như ngọc nhuộm màu hồng nhạt đặc thù lúc hoan ái, tiểu huyệt giữa hai chân còn tràn đầy mật dịch ngọt ngào, làm cho anh kiềm chế không được muốn chôn sâu vào lần nữa.

Cô còn chưa nghỉ ngơi đủ, không kịp hô hấp, lại lần nữa rơi vào trong bàn tay anh, bị cưỡng ép hoan ái cùng anh, mắt cô khép hờ nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh đang chìm trong kích tình mãnh liệt, trong lòng áy náy rối bời.

Long Tỉnh nhìn thân thể mảnh mai của người con gái mình yêu đang hoan ái dưới thân, gầm nhẹ ra tiếng, sức lực ở tiểu huyệt không khỏi thêm mạnh mẽ, mỗi lần trở về đều hung hăng xông vào cô, thẳng đến chỗ sâu mềm mại nhất của cô, nặng nề ma sát qua nhuỵ hoa non nớt, sau đó lại rút thân về, dường như phải rời khỏi cô.

Động tác của anh mặc dù mang đến khoái cảm, cũng làm cho khát vọng cơ thể cô được thoả mãn, khiến cho nơi mẫn cảm bị sưng đỏ lên, cùng với sự ra vào của anh, hiện ra tiểu huyệt mập mờ hơi đau.

Không chịu được, thân mình cô cong lên, nghênh hợp anh tiến vào từng đợt càng thêm sâu, khi anh lớn mật chôn vào cô thì tiểu huyệt co rút lại, làmm cho huyệt đạo vốn chật hẹp càng thêm sít chặt, kiềm chế anh gắt gao, muốn anh đến cao trào cuối cùng nhanh một chút, để cho cô nghỉ ngơi.

Khoái cảm mãnh liệt bị áp sát dừng lại truyền đến hạ thân, khoé miện anh co rút lại, không ngờ tới người phụ nữ thẹn thùng dưới thân, sẽ làm ra hành động giống như một người phụ nữ lẳng lơ phóng đãng, mê hoặc lòng người.

Chống đỡ cô thật chặt, thay đổi co rút rất nhanh, không cần trong chốc lát, xương cổ truyền đến sự tê dại, làm cho anh nặng nề mà vùi vào chỗ sâu nhất của cô, chống đỡ tại hoa huy*t bắn nhanh ra mầm móng ấm nóng.

Thân thể nhạy cảm, lại một lần nữa theo anh đạt tới cao trào, lần này, cô không kiềm chế được thốt ra tiếng rên rĩ yêu kiều, trong phòng tràn ngập hơi thở nam nữ hoan ái.

Hoan ái đi qua, thân thể cô cực kỳ mệt mỏi, cô vùi vào trong lòng anh, thậm chí ngay cả khí lực để oán trách anh còn đè trên người cô đều không có.

Một hồi lâu sau hô hấp mới dần ổn định, cô khó chịu di chuyển phần dưới cơ thể, lại ngoài ý muốn khiến cho phái nam của anh vẫn chôn trong cơ thể trượt càng sâu.

Cô không khỏi mềm mại ra tiếng, cái tư thế này, mắc cỡ cực kì, “Anh……Anh mau đi ra…….” Cô ngượng ngùng nói, hai tay chống đỡ trước ngực anh, đẩy anh.

Ngoài dự đoán, anh chẳng những không nghe lời rút khỏi thân thể của cô, ngược lại đem hai cổ tay của cô giơ cao khỏi đầu, giữ chặt cô.

“Làm sao bây giờ, anh không muốn đi ra?” Anh nhìn hai gò má đỏ bừng của cô, cứ có cảm giác sau khi cô sinh đứa nhỏ, so với trước kia hơn một phần quyến rũ cùng với mị hoặc khó nói nên lời, cô như vậy, làm cho anh không khỏi nói ra lời tà khí.

Trên hai gò má nhuộm màu hồng nhạt mê người càng sâu, anh lại có thể nói ra lời như thế với cô!

Thấy cô mắc cỡ đến ngay cả nói cũng không nên lời, thế nhưng anh lại bức bách từng bước, cần phải làm cho đôi môi sưng đỏ kia trả lời lại anh mới vừa lòng, mới bằng lòng bỏ qua sự vô tội của cô.

“Xuân nhi, em nói cho anh biết, anh nên làm thế nào mới phải?” Vô cùng thân mật cọ xát má phấn của cô, cảm giác được vùng thần bí của phụ nữ bao phủ chính mình, bất ngờ co rút lại một cái, “Em đang dụ dỗ anh, phải không?” Giọng nói nam tính của anh khàn khàn tựa vào bên tai của cô nói nhỏ.

Cô dùng sức lắc đầu, sợ anh thật sự hiểu lầm, “Em không có…….” Ngay cả chính cô cũng không biết vì sao thân thể của chính mình sẽ có phản ứng này!

“Làm mẹ, có thể nói dối sao?” Anh chỉ im hơi lặng tiếng đi vào hoa huy*t của cô đang lúc xử lý, dính vào từng đợt mật dịch, “Nhìn này, không phải là chứng cớ?”

Đầu của cô càng dùng sức lắc, cô không rõ, tại sao tối nay anh vô cùng tà tứ như vậy, làm cho cô gần như chống đỡ không được.

“Không thừa nhận cũng không quan trọng.” Anh nhún nhún vai tựa như rộng rãi, nhưng lại ở lúc cô nhẹ nhàng thở ra thì bất ngờ nhấc hai chân của cô lên, buộc cô lộ ra vùng thần bí giữa hai chân.

“Long Tỉnh!” Cô vừa sợ vừa thẹn.

Mà anh đáp lại, chính là liên tiếp luật động vừa mạnh mẽ vừa thâm sâu, buộc cô mất đi tất cả lý trí, cùng với ý thức trống rỗng.

Chỉ có một lần như thế, làm sao lấp đầy dục vọng anh nhẫn nhịn gần tám tháng? Tuy rằng không thể đòi hết lại một lần, bất quá, tiền trả theo giai đoạn cũng là một sự hưởng thụ, không phải sao? Chỉ có điều, dù sao cũng phải thu lại lãi trước mới được.

Long Tỉnh cúi đầu, cho người phụ nữ trong lòng một cái hôn ấm áp, lừa gạt cô đáp ứng tuyệt đối điều khoản không công bằng này đã.

Vì thế, trong phòng ngủ bọn họ, từng khắc lúc nào cũng có âm thanh cầu xin tha thứ của phụ nữ, tiếng thở gấp, cùng với tiếng gầm nhẹ thoả mãn của đàn ông, cả một đêm…….

Cuộc sống, chính là hạnh phúc như thế mà đi qua.

Mỗi ngày sáng sớm, có thể người mình yêu tỉnh lại ở trong ngực, quan sát tỉ mỉ anh với lúc tỉnh táo bộ dạng khác nhau một trời một vực. Chợt có ý nghĩ đổi lại sẽ không nhịn được mà, dùng các phương thức mà cô cảm thấy thú vị để tới gọi anh dậy.

Mặc dù mỗi một lần sau khi anh tỉnh lại, đầu tiên chính là bắt được cô, trước cho cô nụ hôn nhiệt tình nóng bỏng kịch liệt, rồi sau đó thì phải nhìn cô vừa lòng dựa vào, xem một chút có thể tránh được hay không bị nuốt vào bụng. Vì thế tới bây giờ, cô là món ngon không thể tránh được, mỗi ngày đều bị anh ăn no, tiếp tục như vậy nữa, xem ra có thể vì Bảo Bảo rất nhanh sẽ có thêm em trai hoặc em gái.

“Tiểu La, cháu rất nóng sao? Mặt cũng đỏ hết.” Giọng nói mang theo hoang mang, chậm rãi truyền vào trong tai.

Hàn Bích La phục hồi lại tinh thần, có chút thẹn thùng lúng túng nhìn Long phu nhân.

“A… Vâng, cháu hơi nóng.” Không tiện nói mình là bởi vì nghĩ đến Long Tĩnh, nghĩ đến lúc hai người thân mật mới có thể đỏ mặt, cô không thể làm gì khác hơn là nói dối ôm áy náy với Long phu nhân.

Nhưng thực tế ý nghĩ trong mắt cô có thể trốn được mắt của Long phu nhân sao? Chỉ thấy Long phu nhân mập mờ mà cười một tiếng, lại tốt bụng không cười nhạo cô, giả bộ như không nhìn thấy gì, càng ngày càng dụ dỗ Tiểu kim tôn tuấn tú đáng yêu.

Hôm nay là ngày mà mỗi tháng nhà Long gia tụ hội, Long gia có năm con gái, cho dù nhiều việc bận rộn cũng phải bỏ xuống tất cả công việc về nhà liên hoan, cho nên Long Tĩnh mang cô đến Long gia trước sau đó lại trở về Long Môn, giải quyết xong một chút chuyện quan trọng liền trở lại.

Thương thế của anh vừa mới khỏi, cô không yên tâm anh nhanh như vậy trở về xử lí công việc, nhưng anh lần nữa bảo đảm sẽ bảo vệ mình thật tốt, cùng với mỗi đêm dùng phương thức thuyết phục cô làm người ta mặt đỏ tới mang tai, anh có bao nhiêu “Khỏe mạnh.”

Chuyện kia, nghĩ đến dạy người cũng xấu hổ.

“Thế nào? Bắt đầu nhớ anh hai sao? Tùy hứng quăng tất cả công việc cho nhân viên, đi về nhà Long Hồ, cũng không có Long phu nhân tốt bụng như vậy, vừa mở miệng liền trúng thẳng trái tim, hỏi mặt đỏ của Hàn Bích La, “Chị Bích La, hai người mới xa nhau ba giờ thôi.”

CHỉ có ba giờ sao? Cô cho là đã quá lâu! Hàn Bích La vừa mệt lại lúng túng, rồi lại mệt mỏi phản bác, không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt, nhẹ uống hồng trà ấm áp.

"Tiểu Hồ, chán sống rồi hả?" Lôi Kỳ Nhi khó khăn lắm mới có một kỳ nghỉ, chau mày, hỏi cô út "Cô khó khăn lắm mới tránh được một kiếp từ mắt lạnh Long Tỉnh, bây giờ còn dám đến chế nhạo Bích La?"

Nói tới đây, Long Hồ trong lòng có sự cảm thông, bởi vì cô mang tất cả chuyện nói hết cho Hàn Bích La, để cho cô ấy thiếu chút nữa động đến thai nhi, Long Tĩnh nghiêm chỉnh ước chừng cho cô mắt lạnh một tháng, để cho cô hiểu thật sâu, cho dù là ruột thịt, cũng sẽ vì vợ mình mà nổi giận!

“Chị dâu, em không phải là ý đó! Chị nhớ anh hai như vậy, anh hai biết nhất định sẽ vui vẻ chết được!” Gió chiều nào che chiều ấy, chỉ không phải là Long Hồ không ai có thể hơn.

Cô trên khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương, Hàn Bích La dạy không nhịn được khẽ cười lên, “A Tĩnh sẽ không như vậy, em yên tâm.” Cô an ủi cô gái, biết cô ấy “Kém thông minh” bị Long Tĩnh nặng nề mà đả kích.

“Sẽ không mới là lạ chứ!” Bẹt mếu máo, Long Hồ không dám lớn tiếng phản bác.

“À, đúng rồi, Bích La, khi nào thì anh chị muốn bổ sung tiệc cưới?” Lôi Kì Nhi mắt liếc ngón tay Hàn Bích La không có vật gì ở giữa, không nhịn được nhíu mày.

Nghe vậy, Long phu nhân và Long Hồ cũng yên lặng nhìn Hàn Bích La giống như là rất mong đợi đáp án của cô.

“Tiệc cưới?” Bản thân Hàn Bích La cũng là ngẩn ra.

Về cơ bản, xưa nay cô cũng không có nghĩ tới chuyện này, xa cách tám năm, có thể lại một lần nữa ở chung cùng với Long Tĩnh, chính mình còn có một đứa con đáng yêu, cô đã rất thỏa mãn rồi, không để ý mình chuyện mình với anh không có kết hôn.

Huống chi, quan hệ hiện tại giữa bọn họ, cũng không khác biệt gì so với các cặp vợ chồng khác? Cho nên, có kết hôn hay không đối với cô mà nói cũng không quan trọng.

“Dĩ nhiên không được!” Biết cô trả lời, ba người phụ nữ tại chỗ không hẹn mà cùng lớn tiếng phản đối.

“Con ta có thể nào làm một người vô tình vô nghĩa?” Long phu nhân tuyệt đối sẽ không để mình vừa ý con dâu thí sinh, tiếp tục không có danh không có phận theo sát ở bên con mình!

Vả lại con dâu này đã sinh cho bà một đứa cháu đích tôn, thỏa mãn mong muốn rất lớn là được ôm cháu đích tôn của bà, nhân tình lớn như vậy, cô bảo gì bà cũng sẽ báo đáp thật tốt.

“Xin mẹ đừng hiểu lầm, A Tĩnh cũng không phải người vô tình vô nghĩa.” Hàn Bích La vội vàng thay chồng yêu quý giải thích rõ, “Thương thế của anh ấy vừa mới khỏi, mà trong môn phái lại có một đống chuyện chờ anh ấy giải quyết, anh ấy đã rất bận rộn rồi ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, như vậy chuyện kết hôn cũng không vội, cho nên…”

“Chị Bích LA, chị đừng có cưng chìu anh hai như vậy!” Long Hồ rất không nể tình phản đối.

“Đúng!” Lôi Kì Nhi cũng tham gia nói, “Đàn ông là không thể quá cưng chìu!”

Ách? Hàn Bích La nháy mắt mấy cái, những lời này từ trong miệng Lôi Kì Nhi nói ra, không biết vì sao, chỉ là đặc biệt mà không có sức thuyết phục.

“Tiểu La, nghe mẹ nói, nếu một ngày Long Tĩnh không có cầu hôn con, thì con một ngày không vào phòng ngủ các con.” Long phu nhân đề nghị, không phải ép con trai mau sớm mang cô trong suy nghĩ lấy con dâu thí sinh về nhà.

Cái gì? Hàn Bích La nháy mắt lần nữa, mẹ Liên Bá cũng cùng nhau ồn ào lên? Bây giờ, nên làm gì đây?

Chẳng lẽ, muốn cô chủ động mở miệng cầu hôn? Bất quá, chủ ý này hình như cũng không tệ lắm đây! Nghe được chính miệng cô cầu hôn anh, trên mặt anh sẽ xuất hiện vẻ mặt như thế nào? Là vui mừng, hay là ngạc nhiên? Là rất vui mừng, hay là không thích?

Hiện tại chỉ là muốn đến, cũng đã làm cho cô rất mong đợi.

Trên mặt cô tỏ rõ hạnh phúc tràn trề, cha cô dạy “Phụ nữ cần phải tự mình cố gắng” đạo lý về phụ nữ này, không hẹn mà cùng không nhịn được than nhẹ lên tiếng, muốn cô kiên quyết lòng dạ bắt đầu đối đã Long Tĩnh? Chỉ sợ Long Tĩnh dùng một ánh mắt, một ánh mặt, thì làm cho cô không còn chút lý trí nào, mặc anh nhào nặn chà xát tròn dẹt.

“A, anh hai!” Khóe mắt đảo qua cảnh vật, chợt thấy bóng dáng cao lớn, đứng lặng im ở trước cửa phòng trà, Bích La đang hù dọa vì cảm thấy Long Hồ đáng thương.

Gật đầu một cái, đi vào phong trà, “Mẹ, chị dâu.”Đầu tiên là Long Tĩnh cung kích gọi người phụ nữ có vai vế cao hơn mình, rồi sau đó trước mặt các phụ nữ, mang Hàn Bích La ôm vào trong ngực.

Vì cả kinh, Hàn Bích La ngượng ngùng nhìn những người khác, chỉ thấy mọi người cũng rất thức thời quay mặt đi, ánh mắt không có rơi vào trên người bọn họ.

“Buông em ra trước.” Cô nhỏ giọng nói, tay nhỏ bé đẩy anh ra.

Không ngờ, anh cố tình lại ôm chặt cô, lộ ra tùy hứng hiếm thấy.

Cô không có cách, không thể làm gì khác hơn là mặc cho anh ôm, hoàn toàn mang Long phu nhân các cô ấy ném ra sau đầu, hai tròng mắt nhìn hắn lông mi mang chút mệt mỏi.

Cô không nhịn được giơ tay lên, vê đều anh hơi nhíu chân mày, “Mệt lắm không? Muốn đi nghỉ ngơi trước một chú không?” Cô hỏi.

“Cũng được.” Cầm tay cô, Long Tĩnh lắc đầu một cái, “Còn em? Tối qua không ngủ nhiều, không muốn nghỉ ngơi một chút sao?”

Lời của anh, làm cho cô lại đỏ mặt, vừa nũng nịu lại hờn dỗi mà trợn mắt nhìn anh một cái, rồi sau đó vội vàng nhìn phản ứng của người khác một chút.

Đáng ghét, nhìn họ một đứng thẳng một đứng đến vai, cũng biết là tất cả mọi người đều nghe thấy! A, Long Tĩnh giống như càng ngày càng hư hỏng… Thật là, anh như vậy, lại làm cho cô có một phần cực kỳ quen thuộc, bởi vì, anh tám năm trước cũng là thích trêu chọc cô như vậy.

“Muốn gì?” Trong mắt anh thoáng qua một chút mỉm cười, lại đến nhanh làm cho người ta phân biệt không rõ, chỉ ;à trong nháy mắt, anh lại trở lại thành Long Tĩnh lạnh nhạt như ngày thường.

“Không có gì.” Quả nhiên, là cô suy nghĩ nhiều quá.

Lúc này, Tiểu bảo bối trong ngực Long phu nhân chợt ríu rít ra tiếng, nắm một quả đấm nhỏ vung xung, giống như muốn được nắm giữ mẹ nó một mình.

“A, Bảo Bảo đói bụng?” Bản năng người mẹ của cô phát ra, vội vàng đẩy Long Tĩnh ra, tiến tới bên cạnh con trai.

Long Tĩnh không có lên tiếng, chỉ từ từ đi theo cô đi đến bên cạnh Long phu nhân, một phen vượt lên trước cô ôm lấy con trai, bế con trai trở về, vẻ mặt một nửa lãnh khốc, nhìn trong tay dường như không hài lòng lắm không phải là mẹ ôm mình sữa của con nít.

Long Hồ xoa xoa mắt to, vừa rồi, cô có phải hay không nhìn thấy ghen tỵ trên mặt anh hai? Nhưng cũng có thể sao? Đó là con anh ấy a!

“A Tĩnh, đưa Bảo Bảo cho em, có thể nó nói bụng.” Nhìn khuôn mặt con trai đáng yêu nhỏ nhắn bắt đầu nhíu lại, Hàn Bích La duỗi thẳng bắt tay vào làm, muốn cho con trai ăn.

“Nó không phải đói bụng, mà là tã ướt.” Giọng nói Long Tĩnh không có thay đổi, không có nhấp nhô, vẫn giống như ngày thường.

“Thật?” Cô không biết làm thế nào mà nhìn Bảo Bảo một chút, cũng rất đúng, bởi vì cô mới vừa cho Bảo Bảo ăn không lâu, “Vậy em đi lấy tã thay cho Bảo Bảo.”

“Không, anh đi.” Đưa tay cản trở cô, anh ôm con trai đến phòng con nít.

Nhìn bóng lưng anh ôm Bảo Bảo, ngửi được có chút âm mưu Long Hồ lại gần Long Phu nhân, “Mẹ, mẹ cảm thấy thế nào?”

“Ta cũng không nghĩ tơi.” Long phu nhân gian xảo một hồi lâu sau, cho con gái như vậy đáp lại sau, hai người nhìn nhau mà cười rộ lên khanh khách.

“Mẹ?”

“Bác gái?” Chỉ có Lôi Kỳ Nhi và Hàn Bích La hoàn toàn không hiểu hai người đang bí hiểm cái gì.

“Trời ơi, tiểu La, con còn gọi là bá mẫu?” Long phu nhân nghe được sự xưng hô này, làm như không hài lòng mà lắc lắc đầu, “Phải đổi cách xưng hô, biết không?”

Tim Hàn Bích La đập nhanh, hy vọng dưới ánh mắt Long phu nhân cho phép khẽ gọi: “Mẹ.”

Long phu nhân khẽ cười ha hả, “Con dâu ngoan.”

“Mẹ, mẹ nói mau, mẹ và tiểu Hồ vừa rồi đang nói cái gì?” Lôi Kỳ Nhi hỏi đến cùng.

“Con không cảm thấy, Long Tĩnh đang ghen sao?” Có dụng ý khác nhìn Hàn Bích La một cái, Long phu nhân vui mừng nhướng mày mà hỏi ngược lại. Nuôi con trai lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy diện mạo con trai ghen không được tự nhiên, thật sự bà vui hết mức.

Ghen? Long Tĩnh sẽ ghen? Hàn Bích La khó có thể tin trợn to mắt, luống cuống nhìn Long Hồ quay về phía cô nháy mắt, hơn nữa, còn là ăn dấm chua của con trai anh?

Lôi Kỳ Nhi cười sằng sặc ra tiếng.

“Tin tưởng mẹ, không lâu sau Long Tĩnh phải đổi Bảo Bảo uống sữa tươi.” Long phu nhân nhịn cười, nhìn về hướng Hàn Bích La xấu hổ không còn mặt mũi nào nói, mà nguyên nhân tại sao muốn đổi, không cần nói cũng biết.

Mặt HÀn Bích La càng đỏ hơn.

Quyết định, tối nay sẽ không để cho Long Tĩnh ngủ trên giường cô, cô thề!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.